Chương 138 : Bạch Gia
Ngay khi Hoàng Thiên cùng với Lý Bân đã chọn được cho mình những món đồ ưng ý thì chỉ còn lại một mình Bạch Thiên Dương.
Châu Giai Kỳ đứng một lúc nhìn anh ta từ trên xuống dưới như thể đánh giá thứ gì đó,Bạch Thiên Dương cũng chẳng nói gì mà để mặc cô muốn làm gì thì làm.
Sau một hồi đánh giá,cô ấy chọn cho Bạch Thiên Dương một bộ vest màu đen tôn lên vóc dáng cũng như vẻ đẹp trai của anh ta.
Dường như Châu Giai Kỳ rất hiểu tính cách của Bạch Thiên Dương.vì vậy mà tất cả những gì cô chọn cho anh ta đều rất vừa ý.
Những thứ này không quá lờ loẹt và nổi bật giữa đám đông nhưng lại không làm giảm đi giá trị bản thân của anh ấy.
Bạch Thiên Dương cũng giống như hai người Hoàng Thiên,nhanh chóng muốn thử bộ trang phục này của mình.
Mặc trên người bộ vest mà lần đầu tiên anh ấy mặc trên người,nó không khó chịu như những gì anh tưởng tượng,nó thoải mái một cách lạ lùng.
Chưa kể bộ vest màu đen kết hợp với mái tóc màu xám bạc của Bạch Thiên Dương càng tôn lên vẻ đẹp trai của anh ấy.
Khi bước ra khỏi phòng thay đồ,nhìn bộ dáng này của Bạch Thiên Dương khiến Châu Giai Kỳ gần như không rời mắt.
Cô ta dường như bị hút hồn trước vẻ đẹp này,mọi thứ đều phối hợp với nhau một cách hoàn hảo.
Có thứ gì đó toát ra từ Bạch Thiên Dương khiến cô không nói lên lời.nhận thấy mình có vẻ hơi thất thố.
Châu Giai Kỳ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh tiến đến trước mặt của Bạch Thiên Dương
Châu Giai Kỳ"Anh hài lòng với bộ trang phục này chứ!"
Tuy nói là bình tĩnh nhưng thỉnh thoảng cô vẫn không kiềm chế được mà liếc nhìn vẻ mặt đẹp trai kia.
Bạch Thiên Dương"Tôi rất thích những thứ này!Cảm ơn ví sự giúp đỡ này của cô!"
Châu Giai Kỳ hài lòng khi thấy biểu hiện này của anh ta,cô ấy mỉm cười đắc ý.
Không chỉ có Bạch Thiên Dương,Hoàng Thiên cùng với Lý Bân cũng đang ra sức ngắm nhìn mình qua tấm gương kia,điều này làm cho Bạch Thiên Dương không khỏi lắc đầu.
""Có cần làm như vậy không!"".
Sau khi đều đã chọn cho mình những bộ đồ hợp ý thì Hoàng Thiên cùng với Lý Bân cũng nhao nhao chạy đến cảm ơn Châu Giai Kỳ.
Châu Giai Kỳ"Được rồi ngày mai tôi sẽ sai người đến đây trang điểm qua cho mọi người!"
Bạch Thiên Dương"Vậy thì làm phiền cô vậy!"
Nói xong thì ba người họ cũng ra khỏi căn phòng này,khác với lúc trước tâm trạng của hai tên kia vui vẻ một cách bất thường.
Bạch Thiên Dương hiếm khi thấy điều này xuất hiện trên người bọn họ,điều này chứng tỏ họ đang rất hóa hức mong chờ bữa tiệc kia.
Nhưng với một người hướng nội như Bạch Thiên Dương thì điều này chẳng khác gì một sự trừng phạt nhẹ cho anh ta vậy.
Bạch Thiên Dương không khỏi mong chờ những gương mặt quyền lực sẽ xuất hiện ngày mai.
Phần lớn những người cầm quyền sẽ đều ở Nội Hà mà Nội Hà cũng là trung tâm đầu não của Nam Việt.
Tất cả nhưng gì mang tính chiến lược đều được đặt ở đây chính vì vậy mà thủ Đô Nội Hà này rất trong yếu.
Nếu như Khu căm cứ này gục ngã cũng đồng nghĩa với Nam Việt sẽ gặp phải nguy cơ.
Bạch Thiên Dương đoán không chỉ những ngươi chức quyền,bữa tiệc này chắc chắn cũng xuất hiện những có sức mạnh được xem là chiến lược của Nam Việt
Chưa kể qua đây anh cũng có thể đánh giá xem sức mạnh thực sự của bọn họ,qua đó nhận định đội của bọn họ đang ở tầng nào.
Nhưng Bạch Thiên Dương cho rằng khó có ai sẽ có sức mạnh vượt trội đến nỗi khiến anh ấy phải lo lắng cả.
****
Tại một khu rộng lớn nơi có những ngôi nhà mang hơi hướng phong cách cổ ngày xưa,những ngôi nhà này tạo cho người ta cảm giác thần bí và trang nghiêm.
Đây gần như là khu vực cấm mà người thường gần như không thể bước vào,chưa kể nơi này cũng là một nơi ở Nội Hà rất ít người qua lại.
Ngay trước cửa là một tấm bảng theo phong cách cổ xưa có khắc hai chữ Bạch Gia.
Bên trong một ngôi nhà lớn nhất,một người lớn tuổi có mái tóc cũng như bộ râu màu xám bạc của mình đang nói chuyện gì đó.
Người đàn ông lớn tuổi kia ngồi ở vị trí chủ điện,bên cạnh là hai người đàn ông ít tuổi hơn nhưng hiện rõ sự lạnh lùng cũng như thờ ơ.
Phía dưới là rất nhiều người,có người ngồi cũng như người đứng.
Người bên cạnh cũng có mái tóc màu xám bạc cầm một bức thiệp mời đưa lên cho người đàn ông lớn tuổi.
Tấm Thiệt này giống ý như cái mà nhóm người của Bạch Thiên Dương đã nhận được
"Gia Chủ,phía chính phủ vừa gửi thiệp,mời Bạch Gia chúng ta ngày mai tới bữa tiệc để chào mừng tân Nội Hà!"
Người đàn ông lớn tuổi kia cầm lên tấm thiệp kia mà đọc nó,sau khi bỏ xuống ông ta dường như đang suy nghĩ gì đó
Một lúc sau thì cuối cùng ông ta cũng cất tiếng,một giọng nói tràn đầy sự quyền lực cũng như sự cao ngạo cũng pha chút lạnh lùng
"Có vẻ nhưng tên kia không vô dụng nha ta tưởng!"
Người đàn ông vừa đưa lên tấm thiệt kia lại tiếp tục nói tiếp"Thưa gia chủ,bên phía Đông Phương gia cũng nhận được th·iếp mời!"
Nghe thấy hai từ Đông Phương gia khiến người đàn ông lớn tuổi hơi nhíu mày một chút nhưng rất nhanh chóng trở lại bình thường
"Thiên Khanh,Thiên Tùng hai con nói tại sao Bạch Gia ta cùng với Đông Phương Gia luôn luôn thân cận với nhau vậy!"
Hai người Thiên Khanh cũng như Thiên Tùng là Bạch Thiên Khanh cùng với Bạch Thiên Tùng.
Hai người họ là con trai của Bạch Thiên Hạc người đứng đầu của Bạch Gia hiện tại.
Nghe gia chủ hỏi hay đúng hơn là cha của mình hỏi thì hai người họ chỉ biết nhìn nhau mà không nói được lời nào.
Nhìn thấy hai người con của mình như vậy khiến Bạch Thiên Hạc có chút thất vọng.
Bạch Thiên Hạc"Thập đại gia tộc sinh ra để giữ cho cán cân quyền lực của thế giới luôn luôn cân bằng.
Tuy mặt ngoài vẫn tỏ ra nước sông không phạm nước giếng nhưng thực ra lại đang đấu đá nhau từng ngày.
Mười gia tộc thì Nam Việt lại có hai,vì vậy mà mấy gia tộc kia kiêng kị chúng ta nhất.
Đây cũng chính là lý do Bạch gia cùng Đông Phương gia luôn luôn có thái độ rất tốt vói nhau hay nói cách khác mối quan hệ này chẳng khác nào cây liền cành.
Vì vậy việc chính phủ mời cả hai nhà là điều bình thường"
Nghe Bạch Thiên Hạc nói như vậy thì tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Bên cạnh,Bạch Thiên Khanh dường như nhớ ra chuyện gì đó nhưng không biết có nên nói cho gia chủ hay không.
Sau một hồi đắn đo thì hắn ta cũng quyết định lên tiếng
Bạch Thiên Khanh"Cha,con vừa nhận được tin tức,đứa trẻ kia vừa trở về Nội Hà và cũng tham gia bước tiệc này!"
"Ồ!!!!!!!!!!!!"
Người đàn ông Bạch Thiên Hạc không khỏi bất ngờ Ồ lên một tiếng.
Bạch Thiên Hạc''Thiên Tuấn có biết chuyện này không!"
Bạch Thiên Khanh"Không!Con vẫn chưa nói cho Thiên Tuấn biết chuyện này!"
Người đàn ông lớn tuổi kia trầm ngâm suy nghĩ gì đó
Bạch Thiên Hạc"Có vẻ như lần này ta phải đích thân đi một chuyến rồi!Ta muốn xem xem rốt cuộc đứa trẻ kia trưởng thành sẽ như thế nào.
Đừng cho Thiên Tuấn biết,ngày mai Con đi cùng ta một chuyến!"
Bạch Thiên Khanh"Vâng thưa cha!"
Nói xong người đàn ông kia cũng đứng dậy đi vào phía trong.
Bạch Thiên Tùng''Được rồi mọi người giải tán đi!"
Nghe người đàn ông nói như vậy,những người phía dưới dần dần đi ra khỏi tòa nhà cổ kính này.
Ngay khi chỉ còn hai người bọn họ Bạch Thiên Tùng quay sang anh mình hỏi"Anh nghĩ đứa trẻ kia không hận chúng ta chứ!"
Bạch Thiên Khanh"Anh tin tưởng Thiên Tuấn sẽ không nói chuyện gì cho đứa bé đó!"
Bạch Thiên Tùng"Chỉ mong là như vậy!"
Hắn ta nói xong mà không khỏi thờ dài.
(Mọi người đề cử và tặng kẹo cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)