Chương 136 : Mạn Nhu vs Lăng Triệt
"Tuýt"
Tiếng còi báo hiệu vang lên,ngay lập tức Lăng Triệt lùi ra xa kéo dài khoảng cách vói Mạn Nhu.
Hắn ta cũng ngay lập tức rút cây nỏ của mình từ sau lưng ra.
Từ bên ngoài Bạch Thiên Dương có thể dễ dàng nhận ra cái nỏ kia không phải là một trang bị bình thường.
Lăng triệt cũng biết điểm mạnh của mình là gì khi kéo dãn khoảng cách với Mạn Nhu.
Trái ngược với Lăng Triệt thì Mạn Nhu vẫn đứng yên tại chỗ tỏ vẻ như Lăng Triệt không xuất hiện ở đây được.
Nhìn thất vậy,Lăng Triệt không khỏi nhíu mày,hôm nay hắn đã bị khinh thường đủ nhiều.
Với Bạch Thiên Dương thì thôi đi nhưng ngay cả người phụ nữ này cũng như vậy.
Rất nhanh Lăng Triệt cầm cái nỏ của mình bắn thẳng về phía của Mạn Nhu,mũi tên kia ẩn chứa một sức manh rất lớn.
Nó đủ để b·ắn c·hết một sinh vật mạnh mẽ,chưa kể thứ làm nên tên tuổi của Lăng Triệt chính là tài thiện xạ thần sầu của mình.
Nhưng khi mũi tên kia bay đến gần Mạn Nhu,chỉ một cái lắc mình nhẹ cô ấy đã né tránh một cách dễ dàng.
Thấy vậy,Lăng Triệt cũng không để yên khi liên tiếp những mũi tên bắn thẳng về phía của Mạn Nhu.
Nhưng tất cả những mũi tên này đều bị tránh né một cách dễ dàng,tốc độ của Mạn Nhu nhanh một cách kinh ngạc.
Mạn Nhu"Mau tung ra hết nhưng gì mà anh có đi,nếu không thì thật thất vọng!"
Lăng Triệt cũng hơi bất ngờ với sức mạnh của cô gái này,mặc dù kiêu ngạo nhưng Lăng Triệt không ngu tới mức bị Mạn Nhu Khiêu khích.
Anh vẫn bình tĩnh nâng cây nỏ của mình ra nhưng lần này thì khác,thứ sức mạnh ba động kia mạnh hơn rất nhiều.
"Bụp"
Tử cây nỏ bây ra một mũi tên sắc lạnh,ngay sau đó từ mũi tên kia bất ngờ biến ra thành nhiều mũi tên khác nữa.
Lúc này thì Mạn Nhu cũng có vẻ nghiêm túc hơn,thứ sức mạnh vốn được che đấu kỹ càng lúc này đang bùng ra như thủy triều.
Thứ sức mạnh khửng kh·iếp khiến Lăng Triệt không tự chủ được mà lui lại mấy bước.
Những khán giả bên ngoài cũng phải biến sắc mặt về sự thay đổi bất ngờ của người con gái tưởng chừng như vô hại kia
Không tránh né mà Mạn Nhu phóng thẳng lên phía trước với tốc độ cực nhanh,chiếc dao găm đã không biết xuất hiện trong tay của cô từ lúc nào.
Chỉ với vài cú quang tay,những mũi tên kia đã bị cô ấy đánh bay ra xung quanh.
Bên kia Lăng Triệt cũng phản ứng cực nhanh,kích hoạt kỹ năng ẩn hình mà mình có,đây cũng là một kỹ năng chủ động mà hắn ta vô tình có được.
Nhờ kỹ năng này mà Lăng Triệt mới nhiều lần sông sót trong cuộc chiến với những con quái vật.
Mạn Nhu đột nhiên mất đi mục tiêu t·ấn c·ông khiến cô ấy đột ngột dừng lại
""Tên này cũng có chút ý tứ""Cô ấy suy nghĩ.
Mạn Nhu cũng thủ thế bất cứ lúc nào cũng có thể phòng thủ,tuy cô là sát thủ nhưng Mạn Nhu lại muốn đánh bại tên kia một cách trực diện.
Ngay lúc này,một làm gió nhẹ thổi qua gáy của cô khiến cô không khỏi rùng mình lập tức cúi đầu xuống.
Nếu như không phải Mạn Nhu Kịp thời phát giác có thể cô đã bị thua.
Vừa cúi đầu xuống cô cũng ngay lập tức theo hướng gió kia phóng ra vài mũi phi tiêu theo hương đó nhưng tất nhiên là đã bị hụt.
Mạn Nhu cũng đành phải kích hoạt kỹ năng của mình,một thứ gì đó toát ra từ người của cô mà chỉ có cô mới biết.
Đây là một kỹ năng độc dược không màu không mùi,khi kích hoạt,từ người của chủ nhân sẽ phát tán ra một lớp bụi nhỏ mà chỉ người kích hoạt mới có thể thấy.
Chất độc từ lớp bụi này không thực sự mạnh mẽ khi chỉ đủ để những ai hít phải trở lên choáng váng.
Còn một điều nữa lớp bụi sẽ chuyển động theo gió,qua đó nó cũng báo hiệu cho cô ấy vị trí của Lăng triệt.
Quả nhiên 30 giây sau,lớp bụi mà chỉ cô mới nhìn thấy bất ngờ dịch chuyển sang một bên.
Không bỏ qua cơ hội từ lưỡi của con dao găm kia phóng ra một làn gió chém thẳng về phí trước.
Vốn dĩ không nhìn thấy gì thì lúc này dưới đất xuất hiện một vài giọt máu màu đỏ.
Lăng Triệt không biết tại sao chuyển động của mình bị phát hiện dễ dàng như vậy,chưa kể đầu óc của anh lúc này như không được tỉnh táo vậy.
Khả năng suy nghĩ và tính toán cũng cũng giảm xuống rõ rệt
""Không được cứ như thế này mình sẽ thua mất!""Lăng Triệt suy nghĩ!"
Nhưng chưa kịp phản ứng gì thì không biết từ lúc nào bóng người của Mạn Nhu đã xuất hiên rất gần anh.
"Xoẹt"ánh sáng lóe lên từ dao găm của Mạn Nhu nhưng Lăng triệt đã may mắn tránh được những da của anh cũng dã bị sước ra khi v·a c·hạm với con dao kia.
Tận dụng thời gian còn lại của Kỹ Năng,Lăng Triệt nhanh chóng chạy ra xa tiếp tục kéo dài khoảng cách,lúc này bóng dáng của Lăng Triệt cũng dần dần hiện ra.
Mạn Nhu không khỏi mỉn cười mỉa mai người đàn ông kia.
Mạn Nhu"Tôi nghĩ anh lên đầu hàng được rồi,nếu không anh sẽ c·hết đấy!"
Nhìn thấy Cô gái áp đảo cùng với khinh thường mình như vậy khiến Lăng Triệt gần như bị ngất.
Nhưng có vẻ như Lăng Triệt vẫn chưa chịu từ bỏ,hắn ta tiếp tục cầm chiếc nỏ của mình lên nhưng ngay lập tức cơ thể của anh trở lên vô lực.
Chẳng biết từ lúc nào vết xước nhẹ kia trở lên đên kịt,cơn đau cũng từ đấy mà dần lan ra khắp cơ thể anh.
Không thể chịu đựng được Lăng Triệt hét lên một cách đau đớn mà mất khả năng chiến đấu.
Nhìn thấy vậy Mạn Nhu vứt về phía hắn ta một lọ thuốc giải độc"nếu muốn sông thì uống nó đi"
Mạn Nhu quay ra ngoài một cách lạnh lùng,trước khi đi cô còn nói bồi một câu nữa"Sức mạnh như vậy cũng muốn thách đấu Anh ta,thật nực cười!"
Lúc này chỉ còn lại một mình Lăng Triệt trên sân quằn quại đau đớn,phải đợi đến khi có người chạy đến giúp hắn ta uống thuốc giải độc kia thì cơn đâu mới chấm dứt.
Tất cả những người lính từng ủng hộ Lăng Triệt cũng như Cha mẹ của Châu Giai Kỳ lúc này cũng đang nghệt mặt ra.
Vốn tưởng rằng đây sẽ là một cuộc chiến giằng co nhưng không,nó chẳng khác nào một cuộc dạo chơi.
Từ xa khi nhìn thấy kết cục của Lăng Triệt,Tử Hàn Tuyết không khỏi lắc đầu lẩm bẩm"mong anh sẽ vượt qua được cú sốc này!"
Đây cũng chính là lý do cô ấy phản đối trận chiến này xảy ra.
Hoàng Thiên"Cô mất nhiều thời gian quá đấy nếu như là tôi....!"
Con chưa nói hết câu Hoàng Thiên đã phải ngậm miệng lại khi nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Mạn Nhu đang nhìn về phía mình
Viên Viên"Hoan hô chị Mạn Nhu thắng rồi!"
Bạch Thiên Dương"Được rồi mọi người trở về thôi!"
..............................................
Châu Kiệt"Thế nào Thăm dò được không?"
Người đàn ông quay sang vợ của mình với anh mắt chờ mong,nhưng những hàng động tiếp theo của bà ấy khiến ông ta thất vọng.
Kim Oanh"Cô ta vẫn còn nương tay với Lăng Triệt!Nếu như nghiêm túc ngay từ đầu thì trận chiến đã sớm kết thúc!"
Châu Kiệt"Em có đánh giá cao cô ta quá không!"
Kim Oanh"Không,nếu là em thì chắc cũng không khác Lăng Triệt là mấy!"
Càng tìm hiểu về chàng trai trẻ kia khiến Kim Lăng không khỏi cảm thấy thú vị.
Chàng trai chỉ bằng tuổi con của mình lại làm cho bà ta hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Lúc này có lẽ bà ta đã thực sự tin những lời mà Tử Hàn Tuyết trước đó
Rốt cuộc thì người như nào mới có thể tập hợp được những người mạnh mẽ như thế về phe của mình chứ.
Hôm quá là người đàn ông tên Lý Bân,hôm nay lại tiếp tục là người con gái tên Mạn Nhu này.
Cô không khỏi mong chờ đến lúc những người còn lại thể hiện sức mạnh của mình
----Hôm nay có một chương mai sẽ bù nhé-----
(Mọi người đề cử và tặng kẹo cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)