Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tại Tận Thế Thăng Cấp

Chương 121 :Tử Hàn Tuyết tới




Chương 121 :Tử Hàn Tuyết tới

Bạch Thiên Dương Cầm thanh kiếm của mình chỉ thẳng về phía của con thây ma bậc hai đang tiến lại gần anh

"HAHAHA mau lại đây,hôm nay ta tự tay tiễn các ngươi lên thiên đàng!"

Sau câu nói của Bạch Thiên Dương,cả hai đều bắt đầu lao vào nhau chiến đấu hết sức khốc liệt

...................................................................................

[Chúc mừng bạn tiêu diệt được thây ma biến dị bậc hai cấp 46,+15 sinh lực,+15 sức mạnh,+ 10 mana]

[Bạn đã đạt cấp độ 48 + 2 điểm chỉ số tự do]

....................................................................................

[Chúc mừng bạn tiêu diệt được thây ma biến dị bậc hai cấp 47,+15 Thể lực,+15 nhanh nhẹ,+ 5 sinh lực]

....................................................................................

[Chúc mừng bạn tiêu diệt được thây ma biến dị bậc hai cấp 48,+15 nhanh nhẹn,+15 sức mạnh,+ 10 thể lực]

[Bạn đã đạt cấp độ 49 + 2 điểm chỉ số tự do]

Đây đã là con thây ma bậc hai thứ tư liên tiếp mà anh ấy đánh bại,Và anh cũng thành công lên tới cấp 49

Bạch Thiên Dương hiện tại thực sự đang rơi vào trong tình trạng nguy hiểm,trên người của anh ta lúc này đã xuất hiện quá nhiều v·ết t·hương.

Mọi thứ trở lên khó khăn hơn khi anh chiến đấu với con thây ma bậc hai thứ ba,anh ấy gần như vắt kiệt thể lực của mình.

Chỉ có niềm tin và sự cố gắng không biết mệt mỏi mới có thể khiến anh vẫn đứng vững lúc này.

Chưa kể đến những sinh vật bậc hai,ngay cả những con bậc một cũng có thể dễ dàng đánh bại anh ấy nếu Bạch Thiên Dương không chú ý.

Anh ấy cần được nghỉ ngơi ít nhất 30 phút để tiếp tục chiến đấu,nhưng lũ thây ma đâu có cho anh ta nhiều thời gian như vậy.

Bạch Thiên Dương tận dụng mọi khoảng thời gian chống để hồi phục lại thể lực của mình.



Bề ngoài nhìn anh ấy có vẻ vẫn sung sức và không có chuyện gì cả,nhưng thật ra tất cả chỉ là giả bộ để lũ thây ma kia không giám tiếp cận anh ta.

Nhưng điều này không diễn ra được lâu khi cuối cùng con thây ma bậc hai thứ năm cuối cùng cũng đã xuất hiện.

Tất nhiên là tên này mạnh hơn tất cả những tên khác,càng về sau những con bậc hai càng ngày càng mạnh.

Anh ấy không biết là do chúng mạnh hơn hay là anh ta đang yếu dần đi.

Bạch Thiên Dương không khỏi cười khổ trước hoàn cảnh hiện tại,nó khác xa quá nhiều so với dự tính của anh ta lúc đầu.

Với hơn một triệu con thây ma thì thôi,nhưng số lượng của những con bậc một và bậc hai thì khác.

Anh ấy vốn tưởng rằng sẽ chỉ có một hoặc hai con bậc hai là cùng,nhưng không nhìn số lượng của bọn chúng đi.

Đây đã là con thứ năm trong ngày hôm nay,Bạch Thiên Dương thực sự không biết tại sao mà từ khi nào mà những sinh vật bậc hai xuất hiện nhiều như vậy.

Mọi thứ đang chống lại anh ấy.Dù có bung ra hết sức còn lại đi nữa anh ấy vẫn không có của thắng trong trận chiến tiếp theo này.

Bốn con liên tục đã là cực hạn của anh ấy bây giờ.

Con thây ma vẫn càng ngày càng tiến lại gần về phía của Bạch Thiên Dương,dù không có cơ hội nhưng anh ấy đâu dễ dàng bỏ cuộc như vậy.

Nếu anh ấy bỏ cuộc bây giờ chẳng phải những công sức bỏ ra từ trước đến giờ chẳng phải là công cốc sao.

Lần này Bạch Thiên Dương không con lao vào trận chiến như những lần trước nữa,lần này anh ấy thủ thế và đẩy mình vào thế phòng thủ.

Do đã chứng kiến sức mạnh của Bạch Thiên Dương từ trước lên con thây ma không dám t·ấn c·ông anh ta một cách vội vàng.

Bạch Thiên Dương dùng toàn bộ số mana còn lại bọc năng lượng xung quanh cơ thể của mình,đây là cách duy nhất để anh ấy có thể kéo dài thời gian lúc này.

Nhưng Đúng lúc này,Bạch Thiên Dương đột nhiên nở một nụ cười bất đắc dĩ nhưng cũng có thể thấy anh ta đang vui mừng.

Đúng vậy một nguồn năng lượng mà anh ấy cực kỳ quen thuộc đột nhiên xuất hiện.

Không ngờ rằng trong thời điểm mà anh ta khó khăn nhất thì người đến bên cạnh anh ta lại là người con gái ấy.



Đúng vậy cô ấy chính là Tử Hàn Tuyết,người đã chạy cả một chặng đường dài mà không ngừng nghỉ để đến được nơi này.

................

Về phía Tử Hàn Tuyết,dù vẫn chưa đến cây cầu kia nhưng từ đây cô đã có thể nghe thấy tiếng chiến đấu cực kỳ khốc liệt vang lên.

Không còn nghi ngờ gì nữa,đây chắc chắn là cuộc chiến của Bạch Thiên Dương,cô ấy suy nghĩ.

Vừa ra khỏi khu rừng,thứ đạp vào mắt cô ấy là từng núi,từng núi xác của thây ma chất đầy lên nhau.

Chưa kể số lượng những con còn sống vẫn còn rất nhiều

"Tại sao lại có nhiều thây ma xuất hiên ở đây như vậy?"Cô ấy lẩm bẩm.

Hướng mắt của mình ra xa hơn một chút,một thân ảnh quen thuộc cũng bắt đầu xuất hiện trong tầm nhìn của cô ấy.

Dù cho bây giờ Bạch Thiên Dương toàn thân đều là máu nhưng làm sao cô có thể không nhận ra anh ấy được chứ.

Khác với thường ngày,người đàn ông kia không còn thờ ơ lạnh lùng và kiêu ngạo kia nữa,rõ ràng hiện tại nhìn anh ta có vẻ đang gặp khó khăn.

Cũng phải thôi khi nhìn vào đống xác kia đi,chưa kể cũng có một vài cái xác với năng lượng kinh khửng.

Cô ấy chắc chắn đây là những con thây ma bậc hai.

Tử Hàn Tuyết lúc này chợt trở nên đau xót"Rốt cuộc thì anh ấy đã phải trải qua nhưng gì!"

Một con giận không thể kiểm soát bắt đầu bừng lên trong cô ấy,cô từ từ tiến về phía của Bạch Thiên Dương với một sức mạnh kinh khủng tỏa ra xung quanh.

Nhiệt độ đột nhiên dần dần giảm xuống một cách đột ngột,trên người của cô ấy cũng dần dần xuất hiện những màn sương trắng.

Nó bắt đầu lan ra xung quanh,bất kỳ con thây mà nào có ý định tiến lại gần cô ấy đều bị biến thành những bức tượng băng.

Ngay cả những con bậc một kia cũng không dễ dàng hành động với nhiệt độ giảm mạnh như vậy.

Tử Hàn Tuyết vung thanh kiếm của minh lên,cô ấy chém c·hết tất cả nhưng con thây ma bậc một mà mình nhìn thấy.



Màn sương mù kia gần như là khắc tinh của bầy thây ma này,Tử Hàn Tuyết chẳng mất nhiều thời gian để xử lý lúc này.

Điều này cũng khiến Bạch Thiên Dương đứng từ xa cũng phải ghen tị,thứ anh ấy vất vả hoàn thành thì Tử Hàn Tuyết lại xử lý gọn gàng

""Cuối cùng thì kỹ năng của cô ấy vẫn hợp trong nhưng cuộc quần chiến như thế này""Bạch Thiên Dương vừa thở dài vừa suy nghĩ.

Cảnh tượng diễn ra kinh khủng đến mức những con thây ma bắt đầu tách ra làm hai để nhường đường cho Tử Hàn Tuyết.

..................................................................

Chưa bao giờ Bạch Thiên Dương cảm động như lúc này,nhìn người con gái kia đang đến cứu anh ta là một cảm giác hoàn toàn khó tả.

Bạch Thiên Dương"Tử Hàn Tuyết cô......!"

Con chưa kịp nói hết câu thì Tử Hàn Tuyết lại bất ngờ ôm chầm lấy anh ấy.

Nó diễn ra bất ngờ đến nỗi khiến Bạch Thiên Dương chỉ có thể đứng yên chịu trận mà không biết phải làm gì.

Cảm xúc của anh ta bây giờ rất hỗn loạn,chính Bạch Thiên Dương cũng không biết thứ cảm xúc này rốt cuộc là gì.

Tử Hàn Tuyết nhìn anh với ánh mắt nhu mì với vẻ cực kỳ quan tâm,cô quan sát anh ấy từ trên xuống dưới.

Mặc dù xuất hiện rất nhiều v·ết t·hương nhưng thật may không co gì đáng ngại cả,nhưng khi nhìn và những v·ết t·hương kia lại càng khiến cô ấy tức giận hơn.

Làn sương màu trắng kia càng ngày lại càng dày đặc hơn,nhưng kỳ lạ là nó hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến Bạch Thiên Dương khi anh ấy chạm vào.

Tử Hàn Tuyết"Từ giờ hãy giao cho tôi!"Cô ấy nói mà nhìn thẳng vào mắt của Bạch Thiên Dương.

Lúc này anh ấy cũng chỉ biết gật đầu,anh biết sinh vật bậc hai ở một đẳng cấp hoàn toàn khác nhưng với Tử Hàn Tuyết thì ổn thôi.

Anh ta hoàn toàn tin tưởng vào người phụ nữ đang đứng trước mặt của anh ấy.

Cô ấy thậm chí còn tạo lên nhiều bức tường băng bảo vệ Bạch Thiên Dương để không có bất kì sinh vật nào làm phiền anh ấy trong lúc anh ấy hồi phục.

(Chúc mừng năm mới.

Chúc mọi người năm mới tốt lành,hôm nay mùng một,cũng giống như mọi người đi chơi tết nên chỉ ra một chương thôi nhé!

Ngày mai mình sẽ bù lại một chương nhé)

(Mọi người đề cử và tặng kẹo cho mình để có thêm động lực ra chương đều đặn và thường xuyên hơn nhé)