Tái Sinh Duyên: Bạo Quân Ôn Nhu Của Ta

Chương 111: Hoàng đế cho ngươi




Nếu như là, lần này nàng trốn không thoát, liệu nàng có thể mượn cơ hội này điều tra một chút các tuyến đường có thể chạy trốn?

Thái Hậu hỏi vậy để thử nàng, nữ nhân này vẫn muốn mạng của nàng ——

Nếu trả lời là có, tức là nói mình cùng gia đình vẫn liên hệ tin tức. Nàng nghĩ nghĩ, chẳng bằng không trả lời trực tiếp.

Ngăn chặn cảm giác run rẩy trong lòng, rời khỏi chỗ ngồi, đến chỗ hoàng đế, đến quỳ trước mặt Thái Hậu, nói: “Hoàng Thượng, Thái Hậu nương nương, thần thiếp sợ hãi, biết vạn vạn lần không nên đưa ra thỉnh cầu này , nhưng mẫu thân bệnh nặng, thần thiếp thật sự lo lắng không thôi, khẩn cầu cho thần thiếp xuất cung một chuyến, đi xem tình hình mẫu thân.”

Sắc mặt Thái Hậu đông cứng trong chốc lát, nói: “Ai gia còn định kêu hoàng hậu chuẩn bị chút quà tặng cùng các thuốc tốt trong cung, lệnh cho vài y nữ đi một chuyến , tuy nói hậu phi không thể dễ dàng rời cung, nhưng hiện tại, con nói như vậy, cũng là không có gì đáng trách, —— Hoàng Thượng, chủ ý của người thế nào.”

Long Phi Ly nói: “Niên tướng có công lao với Tây Lãnh, lại là nhạc phụ của trẫm, hiện tại Niên phu nhân bệnh nặng, trẫm cũng lo lắng, như vậy đi, ngày mai trẫm cùng Niên tần đi một chuyến đến Niên phủ.”

Hoàng đế vừa nói xong, tất cả mọi người đầu tiên là giật mình sau đó lại cực kỳ hâm mộ cùng đố kị.

Lúc trước, phụ thân của Hoàng hậu nhiễm bệnh nặng, hoàng đế cũng chỉ là phái thái y tới. Nàng chỉ là Niên tần, dựa vào cái gì được thánh giá tới thăm hỏi, hoàng đế vì nàng thôi lâm triều còn chưa đủ, bây giờ còn muốn cùng nàng về nhà thăm viếng! Vinh quang đến mức này, cho dù là hoàng hậu cũng còn không có.

Tuyền Cơ cúi đầu, không nhìn tới thần sắc Long Phi Ly, thanh âm của hắn trầm thấp, nhưng không giận, không lạnh lẽo, nàng đột nhiên có cảm giác tim đập thật mạnh, cảm giác bất an mãnh liệt làm nàng dồn nén cả hơi thở .

Trong bữa tiệc, nàng muốn nhìn Long Phi Ly một chút, nhưng không biết vì sao, vẫn không dám nhìn hắn.

Sau khi ăn yến tiệc, nàng cũng chẳng biết đồ mình ăn có mùi vị gì, kỳ thật nói là tiệc gia đình, chẳng qua là mỗi người ngồi ăn đồ ăn đã được bày sẵn trên bàn nhỏ trước mặt.

Tiệc xong, nàng dẫn Điệp Phong đi khỏi Hoa âm cung, mặc dù một đám phi tần nói nói cười cười đi đến bàn Hoa nhi, nhưng ánh mắt lại lén lút nhìn nàng, giống như muốn đem nàng chọc thủng.

******

Tuyền Cơ ngơ ngẩn đi đến ngự hoa viên, đột nhiên một tiếng cười yêu kiều ở sau lưng vang lên.

“Tiểu thái giám.”

Nàng ngẩn ra, Điệp Phong cùng chúng nô tỳ cũng sửng sốt, một người từ phía sau vòng đi ra.

Chính là Ngọc Trí công chúa.

“Niên tần tẩu, tiểu thái giám.” Con mắt nàng nhanh nhẹn đảo vòng, cười ranh mãnh nói.

Tuyền Cơ biết nàng đã nhận ra nên đến đây, cười một tiếng.

Ngọc Trí thật không khó xử nàng, cũng không truy vấn ngày đó nàng rốt cuộc vì sao muốn cải trang thái giám, chỉ nói: ” Ngày đó có phải tẩu đánh rơi cái gì không?”

Nàng vừa nói ra lời này, Tuyền Cơ chấn động, thất thanh nói: “Tấm thẻ nhỏ kia ở chỗ của muội?”

“Ha ha, quả nhiên là của tẩu nha.” Ngọc Trí vỗ tay cười to, lại hỏi: “Rất quan trọng hay sao?”

Kỳ thật nàng xem sắc mặt Tuyền Cơ, đã đoán được bảy tám phần.

Tuyền Cơ vô cùng lo lắng, vội la lên: “Muội đã xem qua rồi?”

Ngọc Trí gật gật đầu, lại nhíu mi nói: “Nhưng là bên trong cũng không có cái gì.”

Tuyền Cơ vừa vui mừng vừa nghi ngờ, Ngọc Ttí không nhìn được lá thư đòi mạng nguy hiểm kia, chẳng nhẽ bức thư tự hiện ra rồi tự huỷ hay sao? Mặc kệ như thế nào, trước tiên phải lấy lại bức thư này đã rồi nói sau!

“Công chúa, đó là vật quan trọng của Tuyền Cơ, xin muội trả lại cho Tuyền Cơ được không?”

Ngọc Trí nháy mắt mấy cái, nói: “Niên tẩu, tẩu đổi lại bằng cái khác với Ngọc Trí đi.”

“Công chúa muốn cái gì a?” Tuyền Cơ ôn tồn cười hỏi, trong lòng quả muốn đem nha đầu chết tiệt này đánh một trận rồi bóp chết!

“Tẩu đem Cửu ca cho Ngọc Trí, Ngọc Trí liền đem tờ giấy kia trả lại cho người.” Ngọc Trí nghiêm trang nói.

Bọn người Điệp Phong há hốc mồm, Ngọc Trí công chúa này nói chuyện thật đúng là không kiêng nể gì.

Tuyền Cơ đầu đầy hắc tuyến, Cửu ca ngươi là của ta sao?

Nàng nhìn Ngọc Trí đang đè nén, hít một hơi thật sâu, cười cười, nói: “Được được được, muội cứ cầm đi, không cần khách khí!”

“Oa!” Ngọc Trí cười to, hướng người bên cạnh nói: “Cửu ca, huynh là của Ngọc Trí nha.”

Tuyền Cơ lắp bắp kinh hãi, lại thấy đám Điệp Phong vội vàng quỳ xuống: “Nô tỳ khấu kiến Hoàng Thượng.”

Nàng hoàn toàn ngây ngốc —— lại căng mắt nhìn sang bên cạnh, trong ngự hoa viên, Long Phi Ly đang lạnh lùng nhìn nàng, theo sau có đám người Từ Hi, Hạ Tang cùng Thanh Phong, còn có… Long Tử Cẩm, An Cẩn, Cát Tường đã đến từ lúc nào?

Đây là cái tổ hợp gì? Bất quá, ách…Thật sự là đầy đủ người nha!

“Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng.” Nàng cúi mắt, da đầu run lên ——mới rồi nàng vừa nói gì đó a, đem hoàng đế cho người khác?

Long Phi Ly vẻ mặt không tốt, hẳn không phải là vì lời nói của nàng mà tức giận đi?

Thật lâu sau, không có thanh âm.

Khóe mắt chỉ là đám người Điệp Phong còn kinh hãi quỳ trên mặt đất. Trong lòng nàng bất ổn, lúc này, Ngọc Trí lại kề miệng đến bên tai nàng nói: “Phỏng chừng Cửu ca Ngọc Trí lấy không được, để Ngọc Trí cẩn thận suy nghĩ, xem tẩu có thể lấy cái gì trao đổi cùng Ngọc Trí, nghĩ xong lại tới tìm tẩu nha!”

Ngọc Trí nói xong, huýt sáo, nhảy đi thật xa.

Cái này, vũ trụ nhỏ bé của Tuyền Cơ rốt cục nhịn không được bùng nổ, con mắt trợn lên quát to: “Nha đầu chết tiệt kia, mang vật kia trả lại cho lão nương!”

Đương nhiên, Tuyền Cơ không đuổi theo Ngọc Trí, chẳng bao lâu nữa, còn đáp ứng cùng trao đổi điều kiện với Ngọc Trí, hai người còn làm chút chuyện hoang đường, chọc tới nguy hiểm, Long Phi Ly về sau biết rất giận dữ, một mạch muốn gả Ngọc Trí cho phiên vương họ Khác, Tuyền Cơ sống chết cầu tình, lại bị Long Phi Ly cấm chừng ở Ninh Tú điện, chuẩn xác nói là —— ở trong Ninh Tú điện, ước chừng bị lăn qua lăn lại ba ngày, Long Phi Ly mới tha cho mối họa bị “gả” của Ngọc Trí.

Chỉ là, đó là chuyện từ Niên phủ trở về không lâu sau.

Hiện tại, nàng liền muốn bước đi, nhưng tay lại bị một bàn tay ấm áp khác bắt được.

Nàng cắn môi nhìn lại, Long Phi Ly vẻ mặt lạnh lẽo mơ hồ.

Truyện convert hay : Trọng Sinh Chi Trở Về Vị Trí Cũ