Tại Sao Thụ Chính Không Đi Theo Nguyên Tác Vậy!
Kể từ hôm ở nhà ăn thì Khương Đạt không còn nhắn tin hay gọi điện làm phiền Giản Lê nữa, cậu cũng không biết tại sao và cũng chẳng quan tâm nhưng mà cô bạn lắm chuyện của cậu lại ghe ngóng được mà kể lại với cậu.
Thành :" ê mày biết sao Khương Đạt không làm phiền mày nữa không, ha ha ha tao nghe nói nó bị đàn anh khoá trên đánh nhập viện, ra viện còn bị đàn anh sai vặt nữa ha ha ha ".
Thành vừa cười vừa nói đáng đời mà cậu thì cũng không hùa theo mà chỉ nhìn cô cười như con động kinh có chút khó tả.
Con gái thời nay đều vậy sao, à đâu có mỗi con này thôi.
Ban đêm không khí trở nên mát mẻ, cậu và Thành đã quyết định cùng nhau đi xem phim vào cuối tuần nhưng tự nhiên cô có việc gấp nên không đi được .
Vì đã mất tiền mua vé từ trước nên Giản Lê đành đi xem phim một mình, trong rạp có khá nhiều người đến xem bởi vì đây là một bộ phim khá là hot ở thời điểm hiện tại.
Giản Lê và Thành phải đặt trước mới có thể mua được vé xem phim vậy mà cô lại có việc bận không đi được.
Giản Lê tìm chỗ ngồi của bản thân rồi ngồi xuống, vì trong rạp đã tắt hết đèn nên cậu không để ý đến phía sau có một cặp mắt đang nhìn cậu.
Vốn Hoài Thanh không định đi xem mấy bộ phim kiểu này nhưng mà em gái hắn cứ đòi nằng nặc đi được vì vậy hắn bèn phải bỏ tối chủ nhật để đi cùng em gái, ai mà ngờ là trùng hợp cũng gặp cậu ở đây.
Hoài An em gái của Hoài Thanh nói nhỏ vào tai anh trai " phim sắp chiếu rồi đúng không anh ".
Hoài Thanh chỉ ừm nhẹ một cái như thể ra hiệu cho cô bé đừng làm ồn.
Hoài An " ò " giọng cô bé có chút chán nản, cô bé không hiểu sao anh trai mình đối sử với ai cũng thân thiện mà về đến nhà thì như thành người khác.
Cả ba và mẹ đều cũng khó hiểu y chang con gái vậy, ban đầu gia đình còn cho rằng anh trai của bé bị đa nhân cách rồi đi khám khắp nơi nữa xong lâu đần mọi người cũng quen luôn.
Có lẽ tính cách lạnh lùng mới là tính cách thật của anh trai mình, cơ mà tại sao phải giả vờ với người ngoài chứ.
Cô bé cầm cốc coca trong tay uống một ngụm rồi chăm chú nhìn màn hình đang bắt đầu chiếu sáng.
Vì giọng của Hoài An rất bé đã vậy còn nói thì thầm vào tai Hoài Thanh nên Giản Lê ngồi ngay trước cũng không ghe được gì mà chăm chú nhìn vào màn hình chiếu.
Trong rạp mọi người đều yên tĩnh mà xem phim, đôi khi có một số tiếng thì thào của ai đó mà thôi .
Giản Lê chăm chú xem phim, trong phim nhân vật chính đang chạy trốn khỏi đám quái vật thì bỗng tự nhiên có một con lao vào xé mất một cánh tay của nhân vật chính khiến mọi người trong rạp sợ hãi mà nhắm tịt mắt .
Và cậu cũng vậy, cậu vừa sợ mà vừa mắng nhà làm phim. Đù má, phim 12+ cái choá gì chứ , phải là phim 18+ mới đúng, lát nữa khi đi về cậu sẽ đáng giá một sao cho xem.
Hoài An cũng sợ hãi mà nhắm tịt mắt, cô bé theo thói quen đưa tay che trước mặt, lúc đưa tay ra vô tình làm đổ cốc coca làm ướt giày của người ngồi trước.
Vì cảnh tượng kinh dị hồi nãy mà khi cậu cảm nhận có cái gì đó ươn ướt ở dưới chân khiến Giản Lê sợ hãi đứng lên.
Âm thanh cậu đứng lên khá lớn khiến người xung quanh quay qua nhìn, sau khi phát hiện thứ ươn ướt ở chân cậu chỉ là nước ngọt do ai đó làm đổ thì cậu ngại ngùng xin lỗi rồi ngồi xuống.
Lúc này Hoài Thanh mới chú ý đến cậu, bởi vì nội dung quá chán nên Hoài Thanh ngủ quên mất . Vì tiếng động khá lớn của Giản Lê khiến hắn tỉnh dậy mà nhìn cậu.
Sau khi phát hiện ra lí do cậu đứng lên thì hắn vô thức nhìn sang em gái, đúng như hắn đã nghĩ là do em gái hắn vô thức gây nên.
Hoài An, người vừa làm cho Giản Lê đứng lên vẫn không biết gì mà nhắm tịt mắt do sợ hãi cảnh ban nãy.
Thấy em gái hắn cứ nhắm tịt mắt thì Hoài Thanh bây giờ mới chú ý đến màn hình đang phát sáng kia. Hắn chỉ thấy hình ảnh của một tên đực rựa bị mất một cánh tay mà thôi liền nói " có vậy cũng sợ ?"
Giọng Hoài Thanh không lớn nhưng Giản Lê ngồi ngay trước có thể nghe thấy được, cậu bất giác nhìn ra phía sau.
Ôi chu cha mẹ ơi, sao Hoài Thanh ở đây .
Vì đang ngước lên nhìn màn hình nên Hoài Thanh có thể thấy cái đầu của Giản Lê đang quay xuống nhìn mình.
Giản Lê có chút xấu hổ khi bị bắt gặp liền vội quay lên thì nghe được giọng của Hoài Thanh, hắn nói nhỏ nhưng đủ để cậu ghe thấy " cốc nước ngọt kia do em gái tôi làm đổ, cậu muốn bồi thường có thể gặp em gái tôi".
Giản Lê "..." giờ đầu cậu toàn dấu hỏi chấm, quay lại lần nữa thì đúng là bên cạnh hắn có một cô bé tầm 13 tuổi, nét mặt có phần giống Hoài Thanh. Giản Lê liền đoán ra là em gái hắn, cậu nhìn cái cốc nước ngọt bên dưới chân thì đúng là theo logic thì của ghế trên làm đổ mà Hoài Thanh không uống nước ngọt nên chỉ còn em gái hắn mà thôi.
Nhưng mà kêu cậu bắt một đứa nhóc chịu trách nhiệm cũng hơi quá đáng đi!