Tại Sao Game Tôi Chơi Lại Biến Thành Bản Cao H

Chương 5: Game đam mỹ theo hướng H —— nam chính bị cường đạo thao bắn nước tiểu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content


Chuyện xảy ra kế tiếp khiến cho Tô Hàn hận không thể trực tiếp ngất xỉu ngay lập tức.



Rõ ràng vừa mới bị thao đến trước sau cùng cao trào, Tô Hàn cũng không biết thân thể của mình lấy khí lực từ đâu ra, vậy mà lại chủ động thúc giục thủ lĩnh cường đạo, dùng đầu lưỡi của mình liếm cái dương v*t dính đầy d*m thủy và tinh dịch kia cứng rắn lên lần nữa, sau đó chủ động ngồi lên nó. Cái động tác này khiến cho ánh mắt và lời nói của đám cường đạo chung quanh càng trắng trợn hơn, nhưng Tô Hàn đã không còn sức đâu để mà xấu hổ hay giận dữ nữa, cậu cảm thấy tất cả lý trí của mình đều bị côn th*t một lên một xuống không ngừng đâm vào điểm trí mạng của mình kia phá hỏng hết cả rồi, lực chú ý của cả người đều tập trung vào thịt huyệt nhạy cảm.

Tô Hàn bị thao bắn bốn lần, một lần cuối cùng chỉ bắn ra được chút niêm dịch trong suốt, nhưng bởi vì hiệu quả của thuốc mà hậu huyệt vẫn còn hưng phấn như cũ.

Tui sẽ không bị thao chết ngay tại đây luôn chứ hả? Tô Hàn có chút tuyệt vọng nghĩ, vào lúc này, cậu phát hiện hình như quyền khống chế thân thể đã từ từ trở về trên tay mình rồi.

Hình như thủ lĩnh cường đạo ở phía sau sắp bắn, Tô Hàn bị hắn dùng lực đạo cực mạnh va chạm khiến cho thân thể không ngừng lắc lư về phía trước, tao tâm bị thao làm với một lực cực mạnh mang đến cảm giác quá sung sướng, cho dù đã nắm được quyền kiểm soát thân thể nhưng phản ứng đầu tiên của Tô Hàn cũng là dùng chút khí lực còn sót lại kẹp chặt hậu huyệt, một tay run run rẩy rẩy đưa về phía dương v*t đang đứng thẳng của mình.

"Thao, tiểu đệ đệ, ca ca lại muốn bắn cho đệ đây!" Theo một tiếng gầm nhẹ của thủ lĩnh cường đạo, Tô Hàn cảm thấy có một luồng dịch trắng bắn vào trong cơ thể của mình.

"Cúc hoa bảo điển tu luyện tới tầng thứ hai, người chơi nhận được xx điểm kinh nghiệm, lên tới cấp 10." Theo âm báo của hệ thông, khí lực toàn thân Tô Hàn đã khôi phục lại toàn bộ —— y như mỗi lần thăng cấp trước đây vậy.

Tô Hàn lập tức bật người cắm côn th*t ở trong thân thể vào càng sâu hơn, một tay duỗi ra sau cầm lấy kiếm sắt của mình mà thủ lĩnh cường đạo đã đánh cho rơi xuống ban nãy. Ngay lúc cậu đặt kiếm sắt lên cổ thủ lĩnh cường đạo, dương v*t chiếm được kích thích cực đại cũng bắn ra, bất quá lần này đã không còn bắn tinh dịch nữa, mà là một dòng nước tiểu màu vàng.

Tô Hàn nhìn nước tiểu trên đùi mình, xấu hổ tới mức muốn tìm một cái lỗ để chui xuống, nhưng cậu vẫn miễn cưỡng đứng dậy, nắm chặt thanh kiếm trong tay, "Ngươi thua."

Thủ lĩnh cường đạo bị kiếm kề trên cổ nhưng vẫn ung dung chỉnh sửa quần áo lại cho đàng hoàng, ánh mắt còn ngả ngớn đánh giá Tô Hàn đang trần trụi cả người qua một lúc lâu mới mở miệng, "Dám chơi dám chịu, đệ thắng." Nói xong hắn liền xoay người rời đi.

Bọn cường đạo ở chung quanh đều bị cái tình thế xoay ngược này khiến cho kinh hãi, ngơ ngác một lúc lâu mới kéo quần lên chạy theo lão đại của mình.

Tô Hàn nhìn bóng lưng bọn cường đạo biến mất mới thở dài một hơi, tìm lại quần áo của mình đã bị ném vào một góc, sửa sang lại một chút mới đi tìm các thôn dân cùng với nữ chính thứ nhất đã bị bọn cường đạo trói lại.

"Cậu nói cậu tên là Tần Vũ hả?" Tô Hàn khiếp sợ nhìn nam nhân lớn lên khá là xinh đẹp ở ngay trước mắt này, nói đúng hơn là thiếu niên mới phải, cậu há mồm ra thật to.

"Sao vậy? Ngươi biết ta à?" Giọng của thiếu niên tương đối không khách khí, cậu ta nhìn qua chỉ mới 16 – 17 tuổi, thoạt nhìn cái áo bào trắng rất đắt tiền trên người cũng đã dính bụi xám xịt luôn rồi.

Tô Hàn lắc đầu, trong lòng đã triệt để không còn bất kỳ hi vọng nào với cái game hàng nhái này rồi.

Trong trò chơi gốc, vốn dĩ Tô Hàn sẽ cứu các thôn dân cùng với đại tiểu thư Tần Tiểu Vũ có tính cách ngay thẳng mạnh mẽ, cũng nhờ nữ chính này, Tô Hàn mới phát hiện ra thân thế của mình, chính thức bắt đầu kịch tình của trò chơi, nam chính đã được cứu nhiều lần nhờ em gái có kỹ năng quần công này, mà bây giờ, nữ chính Tô Hàn thích nhất đã biến thành một chàng trai rồi! Tô Hàn mơ hồ đoán được chủ đề của cái game hàng nhái này rồi đó.

"Cậu có muội muội không?" Tô Hàn ôm một tia hy vọng cuối cùng cẩn cẩn thận thận hỏi.

"Không có." Tần Vũ trả lời chắc như đinh đóng cột.

Tô Hàn triệt để hết hy vọng luôn, được rồi, cái game hàng nhái chính là một game đam mỹ theo hướng H đã là chuyện không thể nghi ngờ gì nữa, chắc là nữ chính tiếp theo cũng biến thành một chàng trai luôn rồi.

Sau khi ăn xong bữa tối do các thôn dân chuẩn bị, Tô Hàn thiếu chút nữa đã bị sự thật gài mìn tới chết cũng phấn chấn trở lại. Vốn dĩ còn còn mang theo suy nghĩ muốn được trâu bò giống như nam chính nhưng hiện tại mục tiêu duy nhất của Tô Hàn là nhanh chóng vượt ải, về nhà sớm một chút! Cũng không thể để bản thân bị nhốt trong cái game hàng nhái này cả đời được chứ hả?

Trong trò chơi gốc, sau khi cứu được Tần Tiểu Vũ Tô Hàn quyết định rời nhà đưa thiếu nữ về nhà, trùng hợp lại được một kiếm khách đi tới Tần gia nhận ra bản thân có tướng mạo tương tự với võ lâm minh chủ trước đây, do đó nam chính bắt đầu cuộc hành trình tìm người thân của mình, đây cũng là nguyên nhân Tô Hàn một lòng muốn cứu nữ chính ra trước, không có Tần Tiểu Vũ, liền không có biện pháp triển khai chuyện xưa luôn á!

Nhưng mà "Nữ chính" đã thay đổi tính tình lại cực kỳ không phối hợp, "Đưa ta về nhà? Tại sao ta lại cần ngươi đưa về nhà chứ?"

"Bởi vì một mình cậu quá nguy hiểm?" Tô Hàn cố gắng kiếm cớ, "Không phải lúc trước cậu đã bị bắt sao?"

"Nói tới chuyện này ta liền tức, ai mượn ngươi tới cứu ta chứ!" Tần Vũ đầy mặt khó chịu, "Ta là thấy thủ lĩnh cường tráng vạm vỡ mới cố ý để cho mình bị bắt, kết quả lại bị ngươi chắn ngang, ngươi thì bị thao sướng rồi, tiếng lãng kêu dù có cách mấy gian nhà đều có thể nghe được, mà ta lại bị bọn họ trực tiếp quăng mất!"

Thoáng cái mặt của Tô Hàn liền đỏ lên, cậu cảm thấy tam quan của mình lại được refresh nữa rồi, đây chính là tư duy của NPC trong cái game hàng nhái này sao?

"Sao hả? Chưa gặp qua nam nhân thích được thao à?" Tần Vũ lại nói ra lời kinh người, "Không phải lúc đó ngươi cũng vậy sao? Ta đã lén nhìn qua cửa sổ, ngươi đều bị thao đến bắn tiểu! Thế nào? Dám làm..."

"Đừng nói nữa đừng nói nữa!" Tô Hàn vội che miệng Tần Vũ lại, "Người ở chỗ này đều nói chuyện... hào phóng như vậy sao?"

"Hừ! Đương nhiên là ta không giống với bọn họ rồi!" Tần Vũ ghét bỏ đẩy tay của Tô Hàn ra, "Dù sao thì ta cũng sẽ không đi chung với ngươi, thụ thụ bất tương thân, đến lúc đó ngươi giành dương v*t với ta thì biết làm sao?"

"Ai muốn giành cái thứ quỷ đó với cậu chứ hả! Tự tôi cũng có mà?" Tô Hàn đã sắp bị tiểu thiếu gia nói chuyện không cấm kỵ này làm cho hỏng mất, "Hơn nữa đoạn đường này không chỉ có cường đạo thôi đâu, lỡ như gặp phải dã thú một mình cậu có thể ứng phó được không?"

"Cũng có khác gì nhau đâu?" Tần Vũ dùng ánh mắt hoài nghi quan sát Tô Hàn từ trên xuống dưới một lần, "Vậy trước hết ta sẽ miễn cưỡng tin tưởng ngươi, cho cái tên thôn phu hương dã như ngươi đưa bản thiếu gia về nhà! Nhớ kỹ, không cho phép giành dương v*t với ta đó!"

"Đã biết rồi, thiếu gia!"