- Vào thứ 7 gần cuối tuần Lưu Nguyệt cảm thấy lạ lùng. Chuyện hôm qua bị Bạch Lương kéo tóc thì mấy cô gái trong lớp hễ mà tóc dài liền cột cao lên để các chàng trai trong lớp chú ý đến, riêng nàng Lưu Nguyệt lại có ý định cắt tóc. Tuy là mới dự định thôi nhưng tóc nuôi dài cũng khá lâu rồi cắt thì thật tiếc.Lưu Nguyệt hỏi Kiều Oanh: Nè Oanh mình định cắt tóc bạn thấy mình nên cắt kiểu nào cho hợp. Kiều Oanh trả lời: Lưu Nguyệt sao không thử cắt ngắn đến vai xem mốt năm nay đấy. Bạn Ly hỏi: Lưu Nguyệt định cắt tóc hả, chừng nào cắt rủ tui lun nha tui cũng muốn cắt bớt. Lưu Nguyệt đáp: Mình biết rồi để mình xem có kiểu nào hợp rồi 2 chúng ta cùng đi cắt. trong lúc đó Bạch Lương nghe được Lưu Nguyệt định đi cắt tóc thì đột nhiên xen vào: Bạn Ly bạn cắt tóc chắc đẹp lắm á. Lưu Nguyệt tỏ vẻ ngac nhiên, Thị Ly hỏi Bạch Lương: thật không nếu cắt tóc đẹp thì mình sẽ nghe lời của hot boy. Bạch Lương miệng cười và thoáng nhìn Lưu Nguyệt trả lời: thật bạn Ly cắt tóc hợp lắm nhưng bạn Lưu Nguyệt thì không nên cắt ngắn. Lưu Nguyệt trả lời ngay: tại sao mình thấy cũng đẹp mà. Bạch Lương chuyển ánh mắt về Lưu Nguyệt và nói: Có thể là tóc ngắn đẹp nhưng theo mình Lưu Nguyệt để tóc dài đẹp hơn. Bạch Lương tay vuốt vài cọng tóc của Lưu Nguyệt tiếp tục trả lời: Tóc bạn Nguyệt không phải màu đen mà là màu nâu nếu cắt ngắn rồi sẽ không lộng lẫy như bây giờ nữa. Nghe được lời nói của Bạch Lương các bạn nữ xém xíu ngất xỉu vì câu nói đó.
- Lưu Nguyệt tuy nét mặt không thay đổi nhưng trong lòng như có 1 cơn sóng ào ạt tiến tới. Cô nàng suy nghĩ: Câu nói đó thật sự có ý gì thế, còn cái kiểu tùy ý vuốt tóc của mình như hồi nhỏ, chỉ cần lời nói không cần hành động như vậy, hay là lại muốn ghẹo mình như hôm qua, chắc chắn muốn ghẹo mình rồi, mình nhất định không thua đâu.Lưu Nguyệt cứng rắn trả lời: bạn Bạch Lương có vẻ bạn rất quan tâm để ý tóc của các bạn nữ nhỉ, hay là bạn có sở thích đặc biệt. Bạch Lương trả lời: Lưu Nguyệt không sai mình có sở thích khá đặc biệt tuy nhiên tóc chỉ là 1 trong những sở thích của mình thôi. Lưu Nguyệt nói: Ồh vậy bạn có thể được ghét 2 chữ biến thái chưa nhỉ? À còn nữa Lưu Nguyệt này không cần bạn phải cho ý kiến đâu biến thái ạ. Lời nói của Lưu Nguyệt đã làm cho cả lớp cười 1 trận rất lớn, cô nàng muốn ra khỏi phòng học càng nhanh càng tốt để không ai biết được nét mặt đang cố nhịn cười. Còn Bạch Lương tuy không phản ứng thái độ tức giận sau lời nói của Lưu Nguyệt mà còn cảm giác đặc biệt với cô nàng
- Lưu Nguyệt chạy đến thư viện nhưng không thấy 1 bóng người cô nàng đã cười rất to.Kết thúc tiếng cười Lưu Nguyệt cảm thấy rất nhẹ nhõm và có cảm giác rất quen thuộc mặc dù đã từ bỏ cảm giác này rất lâu rồi nhưng chưa bao giờ được cười thoải mái như vậy. Sau khi tốt nghiệp trung học Lưu Nguyệt đã đến chỗ của Bác Hàn phụ giúp bán hàng được 1 năm nay. Trong 1 năm đó Lưu Nguyệt đã học được rất nhiều thứ đặc biệt là kĩ năng giao tiếp lúc vào cũng phải cười rất nhiều nhưng chưa bap cười 1 cách thoải mái như hôm nay. Lưu Nguyệt nghĩ: Hình như Bạch Lương cố tình khiến mình cười thì phải?, có phải mình quá nhạy cảm không? chắc không có chuyện đó đâu. Lưu Nguyệt đã rất lâu không gỡ bỏ chiếc mặt nạ lạnh lùng của minh, chỉ 1 lúc thôi tháo chiếc mặt nạ cảm thấy rất thoải mái. Nhưng rồi lại đeo vào Lưu Nguyệt không muốn mọi người thấy được con người thật của mình