Chương 49: Lấy nhu khắc cương, thế cục chuyển biến
Diệp trưởng lão ý tứ, đã không còn che dấu.
Chỉ thấy.
Lâm Tố Tố sắc mặt thoáng trầm xuống, lời nói lạnh lùng:
"Sở Việt, phiền ngươi đi lên một chút, ta muốn xem xem, Thiên Kiếm tông nhân có như lời đồn, mạnh mẽ không gì sánh bằng."
Nhất là, nhìn vào Diệp trưởng lão già nua, nàng ít nhiều có tự tin, ưu thế bên mình vẫn còn.
Đồ vật Lâm Tố Tố nàng nhắm đến, ai cũng đừng hòng đoạt, có là Thiên Kiếm tông tông chủ tới, cũng muốn tranh một hồi, đây là thuộc về thánh nữ tôn nghiêm, cứ như vậy bỏ qua, tuyệt không có khả năng.
Theo vị tâm phúc Sở Việt từng bước đối diện Diệp trưởng lão, thánh chủ cấp đỉnh cao tu vi triển lộ tận cùng, khí thế giống như giang hà chi thủy, ầm ầm bành trướng bao phủ lấy vô số khu vực, bên trong ẩn ẩn còn có một cỗ khí huyết cuộn trào mênh mông, thật giống nhật quang chói lọi.
Một màn này, không chỉ Tần Hoàng đám người biến sắc, liền Diệp trưởng lão bộc lộ ngưng trọng, xác thực bực này cấp bậc, đã tiếp cận hắn hiện tại, e ngại nhất vấn đề, chính là đối phương đánh vào điểm yếu của hắn, thọ mệnh sắp tận, khí huyết cạn kiệt.
Nếu giao thủ, ắt sẽ bị thời gian kéo dài mài c·hết.
Nhưng mà hắn đã hứa với vị thái tử điện hạ này, cầm xuống gốc đạo quả, đương nhiên sẽ không từ bỏ.
Diệp trưởng lão lạnh rên một tiếng, cánh tay vung ra lập tức hóa vô số quang mang ánh bạc, giống như nguyệt quang ban đêm, êm dịu nhẹ nhàng, khu trục áp lực đi sạch sẽ, nguyên bản khu vực ngập trong Sở Việt thánh chủ uy áp, liền giờ phút này bị chia thành hai nửa, mắt thường đều có thể nhận ra.
Diệp trưởng lão nhếch miệng cười, tỏ ra không chút nào yếu thế:
"Lão hủ mặc dù gần đất xa trời, nhưng mà nhân sinh mấy ngàn năm thú vui đều đã trải qua, sống không còn gì nuối tiếc, nếu thật muốn cùng lão hủ giao thủ, vậy lão hủ cũng phụng bồi đến cùng."
Lời nói này chính là trắng trợn uy h·iếp, muốn lấy Diệp trưởng lão tuổi già làm thành lợi thế của mình, vậy hắn cũng không ngại bày ra tuổi già đáng sợ, đều đã sống lâu như vậy, nếu bị dồn vào chân tường, tuyệt đối không tiếc giá nào muốn kéo đối phương cùng c·hết.
Không gian phảng phất ngưng động, yên tĩnh vô cùng, cho đến Sở Việt bất giác lạnh giọng:
"Nói nhiều làm gì, thánh nữ đã yêu cầu, dù thiên địa có sụp đổ, ta cũng không lùi bước."
Tiếp một chiêu này, thánh chủ cấp bậc võ học, toái tinh chỉ.
Sở Việt không hề lưu thủ, chỉ này vừa điểm ra, phảng phất thiên băng địa liệt, khắp nơi giống như sụp đổ, không gian rung động gợn sóng.
Một đạo quang mang đỏ sậm, theo đầu ngón tay Sở Việt bắn ra, tại không trung tạo thành đường thẳng tắp, kéo dài tới chỗ Diệp trưởng lão.
Chỉ thấy.
Diệp trưởng lão đón đỡ nhất chỉ, hắn vươn ra bàn tay khô khốc nứt nẻ, nguyên lực trong đan điền nháy mắt hao đi ba bốn thành, mà bàn tay diễn hóa một chưởng, đồng dạng thánh chủ cấp bậc võ học, thái cực quyền.
Nguyên bản đỏ sậm tinh quang bằng vào tốc độ kinh khủng, thậm trí viễn siêu thị giác võ giả bình thường, lực công kích bá đạo vô cùng, thế nhưng tiếp cận lòng bàn tay Diệp trưởng lão, thần kì một màn phát sinh.
Diệp trưởng lão thế mà đẩy nhẹ bàn tay, lặng yên không tiếng động, khiến cho đỏ sậm tinh quang đột ngột chuyển hướng, đánh về địa phương hoàn toàn khác, ầm vang tiếng động nổ lớn, triệt để khiến mọi người giật mình.
Phía sau lưng, Tần Hoàng chứng kiến toàn bộ, hắn nhớ tới một cố sự.
Chính là mấy trăm năm trước, tại Thông Thiên đại lục xuất thế một bộ thánh chủ cấp võ học, môn này do vị thánh chủ cấp tán tu dùng cả đời võ học tham ngộ, cuối cùng sáng tạo ra, nó có danh là lấy nhu khắc cương, lấy ít địch nhiều, tham ngộ tới tận cùng, thậm chí có thể khiêu chiến vượt qua một đại cảnh giới, chân chính đứng vào thiên tài yêu nghiệt hàng ngũ.
Bởi vì tác dụng nghịch thiên, môn thánh chủ cấp võ học này từng gây lên võ giả khắp giới tranh đoạt, cảnh tượng máu chảy thành sông phảng phất quay về, hiện ra trước mắt.
Tần Hoàng đọc trong hoàng thất điển tịch, mới biệt được thái cực quyền sau đó bị một vị Thiên Kiếm tông nhân lấy đi, sau đó mai danh ẩn tích, từ đó không còn xuất hiện thêm.
Hiện tại Diệp trưởng lão bày ra thái cực quyền tư thái, để cho Tần Hoàng có thể chắc chắn, vị này chính là người năm đó đoạt được thánh chủ cấp võ học.
"Khiêu chiến vượt qua một đại cảnh giới, không biết Diệp trưởng lão có thể cùng thánh nhân giao thủ."
Tần Hoàng nghĩ đến trường hợp táo bạo, thật sự có chuyện này, vậy Diệp trưởng lão cũng không lo sợ Võ Thần tông đám người, vậy mình càng có cơ hội lớn đoạt tới tay đạo quả.
"Chỉ mong Diệp trưởng lão thành công, vậy ngày hôm nay chính là lúc ta bước vào thánh chủ cấp hàng ngũ."
Toái tinh chỉ.
Đồng dạng một chiêu thức, nhưng mà uy lực gấp tới mấy lần, số lượng càng đạt ngũ chỉ, khóa chặt phương hướng mỗi một góc c·hết, đủ khiến Diệp trưởng lão rơi vào thế thế khó.
"Đã lâu rồi lão hủ chưa sảng khoái như vậy, lại tới."
Diệp trưởng lão cười vang, hai tay hóa thái cực đạo đồ, hai chân vòng qua tư thế, lần lượt đẩy ra mỗi một chỉ phương hướng, ầm vang v·ụ n·ổ kêu lên năm lần mới dừng.
Mà.
Đối diện Sở Việt sắc mặt thâm trầm, toái tinh chỉ dù cho không phải đáy hòm sát chiêu, có thể cũng là quân bài quan trọng, đối phương dễ dàng phá giải như vậy, thật sự là lần đầu gặp phải, đáng để nghiêm túc đối đãi.
Ngay lúc Sở Việt chuẩn bị tung ra võ học thứ hai, lập tức thanh thúy giọng nói từ sau vang lên, theo đó khiến hắn dừng động tác lại, chăm chú nhìn lão giả trước mặt một hồi, cuối cùng nhanh chóng đi về phía sau thiếu nữ.
Lâm Tố Tố cũng rất bất ngờ, nàng vạn vạn không thể lường trước, trông như khí huyết cạn kiệt, lão giả gần đất xa trời này, vậy mà lợi hại như thế, tùy tiện có thể đẩy đi được sát chiêu của Sở Việt, đúng là một kẻ thâm tàng bất lộ.
Chưa kể, đằng sau còn có Đại Viêm cường giả chờ sẵn, đối phương tùy thời có thể công kích nàng.
Thật sự dây dưa đi lên, nàng khó có thể lấy được chỗ tốt.
Bất đắc dĩ, Lâm Tố Tố lạnh giọng:
"Đạo quả này ta có thể bỏ qua, nhưng chuyện ngày hôm nay, vĩnh viễn sẽ có một lúc nào đó, ta sẽ gấp trăm gấp ngàn lần trả về, nhớ kĩ Võ Thần tông thánh nữ, nói nhất định làm."