Tại Hạ Rất Bình Thường

Chương 14: Luyện đan thất bại




Lục Tiểu Bạch đáp, hắn đã sớm cảm nhận được công tử không giống như trước kia, mà bây giờ hắn đã chính thức khẳng định Lục thiếu gia vẫn luôn chịu khi nhục, uất ức giờ đã khác xưa, đợi một thời gian nữa công tử nhất định sẽ trở thành người tài giỏi. Đến lúc đó mình sẽ đi theo bên cạnh công tử, có thể nghĩ, bên người công tử bây giờ trừ mình ra cũng không còn ai khác.

Nghĩ vậy Lục Tiểu Bạch kích động rời khỏi đình viện, tìm một nơi kín đáo để luyện Hỏa Lang Quyết. Chờ sau khi mình luyện thành Hỏa Lang Quyết thì vận mệnh người hầu của mình cũng sẽ chấm dứt, đến lúc đó tiền đồ là vô hạn, Tiểu Thúy ở Tiền Viện cũng nhất định vừa ý mình.

- Bây giờ nên luyện chế Quán Đính Đan rồi.

Trong lòng Lục Thiếu Du ngẫm nghĩ, có bốn phần tài liệu Quán Đính Đan, tự mình luyện chế, dùng hai viên, bán hai viên, như vậy ngoài việc có thể tự tăng cường thực lực bản thân ra thì còn có thể kiếm được kim tệ.

Có thể bạn thích

Sau khi do dự một chút, Lục Thiếu Du quyết định ra sau núi tìm một nơi luyện chế đan dược, trong đình viện này có chút không an toàn.

Thu thập một chút, Lục Thiếu Du vội vàng đến nơi kín đáo trong sơn cốc, xung quanh đều là đại thụ che trời, sau khi xác định nơi này an toàn Lục Thiếu Du mới chuẩn bị luyện chế đan dược.

Lấy ra Hỏa Long Đỉnh và nguyên liệu luyện chế Quán Đính Đan từ trong giới chỉ, Lục Thiếu Du bắt đầu tĩnh tâm luyện đan.

Trong tay đánh ra một thủ ấn, một cỗ linh lực vững vàng rót vào miệng Hỏa Long, ngọn lửa thực chất lập tức xuất hiện.

Dược liệu lần lượt được cho vào Hỏa Long Đỉnh, Lục Thiếu Du bắt đầu luyện đan, nghĩ đến một viên Quán Đính Đan có giá trị 50 kim tệ, Lục Thiếu Du không dám chủ quan chút nào.

Ở một nơi kín đáo khác trên ngọn núi, một thân ảnh già nua xuất hiện ở đó, vừa vặn quan sát hết thảy hoạt động của Lục Thiếu Du bên dưới sơn cốc.

- Tiểu tử này, đến lúc luyện đan sẽ có sự chấn động, ngươi cho rằng đến sau núi thì không ai biết sao? Trong Lục gia cũng có một hai người thực lực coi như miễn cưỡng đó.

Thân ảnh này đúng là Nam thúc, trong tay Nam thúc kết một thủ ấn, quanh thân một tầng hào quang như ẩn như hiện khuếch tán, lập tức bao phủ mấy đỉnh núi, sau đó mới mỉm cười rời đi.

Đã có kinh nghiệm luyện chế ra Quán Đính Đan, khi bắt đầu luyện chế một lần nữa không thể nghi ngờ là rất thuận lợi. Sau khi đem tất cả dược liệu luyện hóa hết, Lục Thiếu Du vẫn nghỉ ngơi một chút, chỉ là lần này luyện chế không có mất hết sức lực như lần trước.

Cuối cùng là dung hợp Quán Đính Đan, tiếp tục như thế, một canh giờ sau, một viên Quán Đính Đan đã xuất hiện ở trong tay Lục Thiếu Du.

- 50 kim tệ đến tay.

Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức nói:

- Tiếp tục.

Sau khi điều tức xong một lần nữa, Lục Thiếu Du tiếp tục luyện Quán Đính Đan, chỉ là trên đời này luôn có cái gọi là bất trắc, mặc dù đối với việc luyện chế Quán Đính Đan đã khá quen thuộc nhưng lúc này đây, chỉ cần một chút sai lầm cũng dẫn đến việc luyện chế đan dược gặp thất bại.

- Phanh!

Một tiếng nổ vang lên, Hỏa Long Đỉnh chấn động kịch liệt, nóc bị lật tung, một cỗ mùi cháy khét bắt đầu lan tỏa. Nhìn xem tất cả, tâm Lục Thiếu Du đau muốn nhỏ máu, mặt cũng đen một mảnh.

- 50 kim tệ xong rồi.

Lục Thiếu Du đau lòng ai oán, cũng may Hỏa Long Đỉnh không bị làm sao, bằng không hắn sẽ đau long đến chết mất.

- Nên đi chịu đánh rồi.

Đau lòng thu thập mọi thứ, nhìn sắc trời đã không còn thời gian để luyện chế viên đan dược thứ ba rồi. Sau một lần thất bại, Lục Thiếu Du mới biết, dù mình có quen thuộc như thế nào thì cũng phải vô cùng cẩn thận, đây là một bài học rồi.

Thu dọn một phen, Lục Thiếu Du quay lại đình viện, cùng lúc La Lan Thị cũng đang trở về đình viện, thấy Lục Thiếu Du vẻ mặt đầy bụi đất, La Lan Thị không thể thiếu vài câu nhắc nhở.

Trong lòng Lục Thiếu Du hiện tại như muốn tuôn ra cảm xúc hạnh phúc, nghĩ thầm, mình nhất định tăng cường thực lực, chỉ như vậy mình mới có thể giúp mẫu thân mình thoát khỏi cái Lục gia này.

Màn đêm buông xuống, Lục Thiếu Du lại đi đến mật thất, đương nhiên là không thể thiếu những lần bị đánh.

Cứ như thế, thời gian chậm rãi trôi qua, ban đêm Lục Thiếu Du tới mật thất cùng Nam thúc luyện tập, đồng thời cảm nhận trên người mình năm hệ Thuộc tính.

Đến ngày thứ ba, Lục Thiếu Du dùng một Quán đính đan, trình độ lần nữa vọt tới ngũ trọng Vũ giả, còn có hai khỏa Quán đính đan thì tiếp tục đem đi bán cho Thiên Bảo môn, rồi lại lấy sáu phần dược liệu Quán đính đan.

Mỗi sáng sớm, Lục Thiếu Du lại trở về phòng dùng Tẩy Tủy Đan để tắm. Nhờ có Tẩy Tủy Đan, Lục Thiếu Du đã tăng cường gân cốt cơ thể cùng với lục phủ ngũ tạng. Buổi trưa hôm đó, Lục Thiếu Du đến phía sau núi để luyện chế Quán đính đan, qua thất bại qua lần thứ nhất, Lục Thiếu Du không dám chủ quan.

Luyện chế Quán đính đan khá tốt, Lục Thiếu Du cũng không còn mắc sai lầm nữa, thời gian luyện chế càng lúc càng nhanh, phẩm chất có vẻ cũng là càng ngày càng tốt.

Mười lăm ngày cứ thế trôi qua, buổi sáng Lục Thiếu Du ngâm tắm trong nước, không còn bất kỳ tạp chất, dược lực hấp thụ sạch sẽ, còn màu nước thì trong suốt, khác hoàn toàn so với lần đầu.

Lúc này, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được, thân thể của mình như đang tiến hành lột xác. Từ trong ra ngoài, thân thể của mình, bây giờ cũng sáng sủa hẳn lên, khá là hoàn mỹ.

Trong vòng mười lăm ngày, Lục Thiếu Du tổng cộng luyện chế ra 30 viên Quán đính đan. Vào ngày thứ chín, sau khi vừa dùng một viên Quán đính đan sau đó, Lục Thiếu Du cũng đạt tới lục trọng Vũ đồ, một viên Quán đính đan có thể tăng cường hai trọng chân khí. Về sau, cũng chỉ đủ dùng để tăng cường Nhất trọng chân khí. Lục Thiếu Du cũng bán đi 27 viên Quán đính đan cho Thiên Bảo môn. Việc Thiên Bảo môn có Quán đính đan cũng dần được truyền ra khắp Trấn Thanh Vân, Quán đính đan là đan dược hảo hạng, bình thường Linh giả mà không biết kỹ về phương thuốc luyện đan thì cũng khó mà luyện được, còn đối với Vũ đồ thì tác dụng không hề nhỏ.

Bởi vì khoảng ba ngày bốn ngày, Lục Thiếu Du mới đem vài viên Quán đính đan bán cho Thiên Bảo môn. Giá của Quán đính đan ở bên ngoài lên đến sáu mươi kim tệ một viên, lại còn cung không đủ cầu.

Trong thời gian này, Lục Thiếu Du mỗi ngày đều phải đi tìm một ít thức ăn cho Tiểu Kim Xà. Tiểu Kim Xà không to lắm, nhưng sức ăn cũng không nhỏ, ăn xong rồi lại đi ngủ, tựa như là ngủ chưa bao giờ là đủ.

Màn đêm lần nữa đến, Lục Thiếu Du lần nữa thừa lúc bóng đêm để đến mật thất ở phòng chứa củi.

Lục Thiếu Du vừa mới đạp mạnh vào mật thất, sắc mặt lộ ra vẻ mỉm cười quỷ dị, ném một hình nhân giả ở trong tay vào trong mật thất.

- Ầm!

Một tiếng nổ nhỏ, chỉ thấy hình nhân nhanh chóng bị một đường quyền ấn đánh vỡ tan tành trên thạch bích của mật thất.

- Lão đầu tử, ta biết ngươi sẽ đánh lén, xem Khai Sơn chưởng của ta đây.

Lục Thiếu Du cười khẽ quát, trong tay chuẩn bị kết thủ ấn, một đường màu vàng nhạt ầm ầm đánh ra, chưởng ấn được đánh ra với một vòng khí kình.

- Tiểu tử, giở thủ đoạn à, ngươi lại còn non lắm.

Nam thúc nói lớn, đồng thời, một đường thân ảnh hiện ra, rồi một đường quyền ấn lần nữa đánh ra, làm dao động cả không khí trong mật thất, sau đó hung hăng đánh về hướng phía Lục Thiếu Du.

- Ầm!

Một tiếng nổ phát ra sau đó, khiến Lục Thiếu Du loạng choạng lui về phía sau mấy bước mới đứng vững được.

- Ồ.

Nam thúc trong mắt lộ ra sự ngạc nhiên, với một quyền oanh kích được đánh ra, Lục Thiếu Du chắc cũng phải thuộc lục trọng tầng thứ Vũ đồ đích thực thì mới có thể tiếp được chiêu này. Quyền này là dùng Vũ sĩ Nhất trọng đích thực lực, mặc dù chưa thành thục nhưng có thể thi triển được chiêu thức này để đỡ chiêu của Nam thúc thì thực lực cũng có thể lợi hại hơn Vũ sĩ vài phần. Lục Thiếu Du có thể tiếp được, quả là làm cho người ta giật mình.

- Lão đầu tử, ta e rằng người ra quyền quá sớm rồi.

- Ta không tin rằng hôm nay ta không đánh được ngươi.

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, chủ động triển khai công kích. Lục Thiếu Du vừa khai triển chiêu thức và nói chơi vài câu để cho Nam thúc luống cuống chân tay một chút.

Trải qua nửa tháng, bây giờ Lục Thiếu Du cũng có chút vui thú với việc huấn luyện, chỉ cần có thể đánh được Nam thúc một chút, cũng đã là thành công. Về phần bị đánh, Lục Thiếu Du cũng dần thấy đó là thói quen, dù sao thì mỗi ngày có Tẩy Tủy Đan cho mình ngâm tắm, nên mình cũng là càng lúc càng không biết đau đớn.

Trước kia, một quyền của Nam thúc làm cho Lục Thiếu Du đau thấu vào tận tâm, nhưng bây giờ thì chỉ có vẻ hơi nhói đau một chút.

- Khai Sơn chưởng.

Thừa lúc có cơ hội, Lục Thiếu Du xoay người chìm khí, sau đó ầm ầm đánh ra một chưởng ấn.

- Tiểu tử, ngươi còn không phải đối thủ của ta đâu.

Người lão bộc Nam thúc khẽ mĩm cười nói, vung quyền ấn từ trong tay ra.

- Thanh Linh khải giáp, phòng ngự.

Lục Thiếu Du cười tà một tiếng, quanh thân đột nhiên xuất hiện những lân phiến tạo thành áo giáp dày đặc vàng sậm, trên áo giáp, có nhẹ nhàng tầng thứ nhất vầng sáng.

- Ầm!

Nam thúc đánh một quyền vào bờ vai Lục Thiếu Du. Lục Thiếu Du đồng thời cảm thấy đau, nhưng cắn răng chịu đựng, rồi đánh một chưởng hung vào trên lưng Nam thúc.

- Ầm!

Lục Thiếu Du cảm thấy như là đang đánh vào một hòn đá lớn, tay bắt đầu run lên, lực bị phản lại khiến Lục Thiếu Du chao đảo, loạng choạng ngã đặt mông xuống đất.

- Tiểu tử, học hành có vẻ như chưa kỹ, chẳng qua, cũng chỉ muốn xem trình độ của ngươi có khá lên hay không thôi.

Lão bộc Nam thúc cười nói, với ánh mắt tán thưởng. Trong nửa tháng này, Lục Thiếu Du hiểu hằng ngày luyện tập kỹ năng cùng với tăng cường thể chất, đều có những biến hóa nghiêng trời lệch đất. Sự tiến bộ này chắc Lục Thiếu Du hiểu rõ nhất.

- Hừ, thúc chơi xấu, thúc dùng vũ sĩ Nhất trọng lực phòng ngự, ta coi như không có khả năng chống đỡ ah.

Lục Thiếu Du nhanh chóng vỗ mông rồi đứng dậy với cánh tay đau nhức.

- Công bằng mà nói, trong khi đối chiến, thường có rất nhiều sự tình phát sinh, giải quyết được hay không đều phải nhờ chính bản thân ngươi.

Sắc mặt Nam thúc hiện lên những dấu vết sững sờ, nếu vừa mới mình không sử dụng Vũ đồ Nhất trọng phòng ngự, nhất định mình cũng không lành lặn như bây giờ.

- Thúc nói có lý, đến đây.

Lục Thiếu Du uất ức nói, thực lực không bằng Nam thúc, thật là uất ức mà. Sau đó không khỏi phân trần, dù sao mình chính là người tìm cách tấn công, thì sợ gì bị trúng chưởng lần nữa.

- Tới tốt lắm.

Nam thúc hơi chút mỉm cười, sau đó thả người đón đánh, những vết quyềng trên người Lục Thiếu Du có vẻ không nặng lắm, nên không ảnh hưởng lớn tới Lục Thiếu Du. Bây giờ thân thể Lục Thiếu Du được bảo vệ bởi Vũ kỹ Thanh Linh khải giáp, cho nên mặc dù là bị trúng chưởng nhưng cũng chỉ gây ra vết thương ngoài da mà thôi.

Nghỉ ngơi một lúc, Lục Thiếu Du bắt đầu điều tức năm loại thuộc tính quang trạch quay xung quanh người mình. Có năm loại màu thuộc tính sáng lóa, trong đó màu vàng nhạt là màu lóa nhất, theo như Nam thúc nói, Lục Thiếu Du tối cường Thuộc tính hệ Thổ.

Nghỉ ngơi xong, Lục Thiếu Du lại tiếp tục cùng Nam thúc luyện công cho đến lúc trời gần sáng, lúc này ánh mắt Nam thúc mới có vẻ hài lòng, rồi cho Lục Thiếu Du về đình viện ngâm tắm.

Buổi trưa, Lục Thiếu Du lại tiếp tục đến sau núi luyện chế đan dược. Mười bảy ngày trước, Lục Thiếu Du chỉ có thể luyện chế duy nhất một lần thành công. Bây giờ, trong một buổi chiều, Lục Thiếu Du cũng có thể luyện chế ra ba viên Quán đính đan, điều này làm cho trong lòng Lục Thiếu Du cao hứng không ngừng.

Ngày thứ mười tám, dưới ánh mắt bất đắc dĩ của Nam thúc, sau khi Lục Thiếu Du trụ được trong một canh giờ, trên người chỉ bị bầm dập một chút, đắc ý nói:

- Lão đầu tử, một canh giờ trôi qua rồi nha, con có tính là vượt qua kiểm tra rồi không?

- Hừ.

Nam thúc trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, sau đó không chút khách khí nói:

- Ngày mai tăng cường huấn luyện.

Lục Thiếu Du nghe xong lập tức co quắp trên mặt đất, thầm nghĩ trong lòng, thực lực không bằng người nên đành phải nín nhịn a.

Canh năm, Lục Thiếu Du kéo thân hình mệt mỏi nhưng trong lòng mừng rỡ về tới phòng. Dựa theo dự tính của Nam thúc, một tháng sau mình mới có thể kiên trì trong một canh giờ, mà chỉ mười tám ngày mình đã hoàn thành kiểm tra, xem ra mình vẫn là một kẻ có tài a.