Tác Loạn Ở Hogwarts

Chương 6: Firenze




Nói xong ông ta quay người rời đi, các Nhân mã rời đi theo, để lại một Nhân mã diện mạo tuấn tú mỉm cười với bọn họ “Ba con ngựa con dũng cảm thành thật, nhanh chân lên, ta sẽ dẫn các ngươi đến bìa rừng cấm.”

Jade vui vẻ, còn Fred và George không tin nổi, ấp úng “ Ông Firenze, xin lỗi, nhưng cháu muốn hỏi.....”

“ Các ông vì sao lại thay đổi nhanh như vậy. Ý cháu là......”

“ Trước đó các ông có vẻ rất tức giận.”

Firenze cười “Các ngươi đúng là bạn bè thân thiết. Một cô bé thông minh. Hai cậu nhóc dũng cảm. Và các ngươi đều rất trung thành. Nhân mã rất thích những con ngựa con như các ngươi, mặc dù việc các ngươi đến nơi này làm chúng ta rất không vui.”

Jade cắn môi. “Chúng ta nói là sự thật. Chúng cháu thật sự không biết nên nói như thế nào. Hừm, ý cháu là......”

“ Chúng cháu rất xin lỗi các ông. Thành thật xin lỗi. Mong ông chuyển lời giúp bọn cháu.” Fred khẩn trương đem Jade bảo vệ ra sau lưng. Chờ cho Jade nói xong, cậu ta phát hiện cô nàng vẫn vui vẻ không có chuyện gì. Dù vậy vẫn lo lắng và nóng nảy trong lòng.

Firenze gật đầu “Được. Khuya rồi. Chúng ta nên đi thôi. Rừng Cấm vào buổi tối rất nguy hiểm.” Nói xon bước chân đều đi về phía trước, ba người theo sát phía sau dù đã thấm mệt.

Đi theo Firenze, cả ba ra đến ngoài rừng cấm mà không gặp vấn đề gì.

“ Được rồi. Ta đưa các ngươi đến đây thôi.” Nói xong, Firenze xoay người rời đi, khiến họ chưa kịp nói lời cảm ơn.

Fred nhìn theo bóng dáng ấy mãi đến khi không còn rõ nữa “ Dù sao thì Nhân mã cũng không phải xấu lắm......”

“ Không chỉ không có phạt về tội xông vào địa bàn của họ......”

“ Còn cho người đi theo hỗ trợ chúng ta nữa.....”

“ Vấn đề còn lại là......”

“ Nhanh chóng trở lại tòa tháp trước giờ giới nghiêm đi.” Ba người đồng thanh nói, chạy nhanh cho kịp.

May mắn là dọc đường không gặp ai hết. Đi vào rừng cấm mà không bị phát, thật là khó tin.

Vừa đi vào lâu đài Hogwarts, Fred liền hỏi “ Muốn ăn chút gì không, tó đi nhà bếp xem nhé? Jade? George?”

Jade ngáp một cái “ Cái gì cũng được, miễn có ăn là được rồi.”

George cười “ Tớ cũng đi cùng vậy, lấy thêm nhiều đồ ăn. Không bị phát hiện ra thật là may mắn. Ta nên ăn mừng đi. Jade trở về phòng nghỉ chờ chúng tớ chiến thắng trở về.”

Jade gật gật đầu, xua tay liền rời đi. Còn anh em song sinh thì đi về phía nhà bếp. Ăn xong bữa tối, ba người ngồi vào một góc phòng sinh hoạt chung. Những người khác làm gì đều có hết. Không khí rất ồn ào náo nhiệt, cũng không lo có người lạ đến hỏi họ đang nói gì, làm gì.

Jade lật sách ra, đầu lại suy nghĩ tận đâu.

“ Suy nghĩ gì vậy?” Fred hỏi.

Jade đỏ mặt, hoảng loạn “ A! Không có gì. Chỉ là....” Ừm, cô chỉ đang cảm thấy Nhân mã kia diện mạo tuấn tú, so với những diễn viên Hollywood kia còn đẹp hơn. Ôi, thẩm mĩ kỳ lạ của cô nàng được Ba, Má bồi dưỡng thành.

Đúng lúc này, George thở dài: “Không biết cái đường hầm kia dùng để làm gì nữa? Mà hình như nó cũng không được nhắc đến trong sách.” George gập cuốn “Hogwarts,một lịch sử “ không tra nữa “ Sao mình cứ cảm thấy vị trí cửa ra rất kỳ cục?”

“ Bí mật của Hogwarts có rất nhiều.” Fred đau đầu nhìn cuốn sách trong tay mình “ Không biết có biện pháp tốt hơn không.... hay là tìm một tấm bản đồ có phải tốt hơn không?”



Jade gặm quả táo “ Nói đến bản đồ, mình nhớ hôm trước các bồ có nói chỗ ông Filch có?”

Fred gật gật “ Lần trước nhận phạt phát hiện ra, tiếc là chưa lấy được......”

“ Đều do con mèo đáng ghét kia cả.” George hung tợn.

Jade duỗi người ra “ Vậy thì hôm nào có cơ hôi đến đó đi. Để ý thì mới 2 tháng từ hôm khai giảng mà các cậu chỉ mới một lần nhận phạt thôi. Thật không thể tưởng tượng nổi.”

Fred tức giận nhìn cô nàng “ Xem lại đi. Duy nhất lần nhận phạt đó là do bọn tớ phải nửa đêm đi lấy đồ ăn cho ai đó bị đói bụng đấy....”

“ Hơn nữa lại là nửa đêm chạy từ phòng nữ sinh sang phòng ngủ của nam sinh....”

“ Chỉ để nói bồ đói bụng......”

“ Bọn mình đều ngại đem lý do này nói cho người khác.” Hai anh em song sinh thở dài.

Jade bĩu môi “ Chẳng lẽ các bồ không tò mò sao mình có thể vào sao?”

Fred lắc đầu “Chỉ là bùa Lú mà thôi.”

“ Mới là năm Nhất mà có thể dùng được bùa Lú rồi. Jade thật lợi hại....” George tán thưởng.

“ Đoán được sao? Vẫn chưa đầy đủ rồi.” Jade cười xấu xa “ Dù cho các bồ có biết được phương pháp cũng không thể vado phòng ngủ của nữ sinh.”

Fred trợn mắt “ Mình cũng không hứng thú đâu.”

Jade ngáp một cái “ Chờ đến mấy năm nữa, bồ và George có bạn gái. Chắc chắn các bồ sẽ đến nhờ vả mình.”

George nghiêng đầu thắc mắc “ Vì sao lại là mấy năm nữa?”

Jade chớp chớp mắt “ Bồ không cảm thấy 12 tuổi đã yêu đương có sớm quá không?”

“ Hừm.....” George nhíu mày, nhìn các cặp đôi trong phòng nghỉ chung “ Đúng không vậy.....”

Jade bỗng giật mình, giữ chặt George, nhỏ giọng nói: “ Chẳng lẽ George bây giờ có ai sao?”

George dừng lại, nhìn nụ cười đểu của Jade, đỏ mặt nói nhỏ “ Tớ không có!”

Jade há to miệng “ Không phải George” quay ra nhìn người kia “ Fred, chẳng lẽ là cậu ư?”

Fred thở dài, xoa xoa đầu Jade “ Thôi nào, không mệt sao? Đi ngủ đi.”

Jade không buông tha, giữ chặt tay áo “Không muốn. Bồ mau nói đi.’

Fred giựt giựt khóe miệng “ Bồ cảm thất ba người chúng ta suốt ngày đi cùng nhau. Hai đứa bọn mình có cơ hội không? Ngày thường bồ thông minh lắm mà, sao lại không hiểu quy luật sinh hoạt của bọn mình chứ.”

Jade nhíu mày, suy ngẫm một hồi. Thật sự là bọn họ không có thời gian đi tìm bạn gái. “ ừm. Vậy khi các bồ cần thời gian riêng tư thì cứ nói cho mình, mình sẽ không hại các bồ ngay cả thời gian hẹn hò cũng không có. Vậy nha, mình đi ngủ đây. Angelina nói ngày mai có việc quan trọng cần thông báo cho mình.”

Jade nói xong liền đứng lên đi về phòng ngủ. Để lại hai anh em sinh đoi vật lộn với đống sách.



Sau khi thành công phá giải bí mật về lối đi bí mật, Jade và cặp song sinh lại bắt đầu chán. May mắn là sắp đến Halloween. Khắp nơi trong trường học được trang trí lộng lẫy. Trong đại sảnh đường, học sinh đang ăn tối đầy sung sướng. Dù sao là bữa tiệc tối Halloween mà, không thể bỏ lỡ.

“ Jade! Sau Halloween là sắp đến lễ Giáng sinh đó. Bồ có dự định gì không?” Angelina ngồi cạnh đang ăn gà nướng, uống nước trái cây, vẫn không quên trò chuyện. Trải qua một thời gian ở cũng Jade, Angelina cảm thấy cô bạn này là một người đảm đang, tài giỏi. Ký túc xá được bạn ấy dùng pháp thuật dọn dẹp sạch sẽ. Đối với một sư tử con thích chơi bời và không giỏi chăm lo cho bản thân như Angelina, có bạn cùng phòng như Jade quả thực là một kỳ tích mà Merlin ban tặng. Angelina nói thế.

Jade nhíu mày “ Chắc là ở lại trường học.”

“ Ở lại trường?” Fred chen vào “ Chẳng lẽ bồ không về nhà đón năm mới với ba má bồ sao?”

Jade cười, có chút thương cảm: “ Phim nhựa của ba má tớ sẽ chiếu vào hôm Giáng Sinh, lúc ấy có thể bận họp báo. Hơn nữa......bọn họ chắc cũng không có thời gian cùng đón năm mới với mình đâu. Lúc nào cũng có rất nhiều tiệc tùng mời họ.”

Angelina chưa hiểu những vấn đề đó. Nhưng cô nàng cũng hiểu Jade đón năm mới một mình cũng được. Vì vậy cô nàng nhíu mày bất mãn “ Sao lại có thể thế chứ? Hầu hết các bạn đều về nhà, bồ có một mình buồn lắm đó. Thế này đi, bồ đến nhà mình hết kỳ nghỉ, nhé Jade? Bồ còn chưa từng trải qua lễ Giáng Sinh ở nhà phù thủy đúng chứ?”

Jade mắt sáng ngời, chính xác nha. Chưa nói đến Lễ Giáng Sinh của phù thủy, Jade còn chưa từng đến nhà phù thủy nữa. “ Vậy có phiền quá không? Huống chi nhà cậu chắc còn kế hoạch đi du lịch nữa? Bồ lần trước có nói.....”

Angelina vỗ đầu một cái, đau khổ nhíu mày “ Đúng rồi. Ba má nói muốn đến Bắc Âu đón năm mới.”

George lập tức chen vào “ Để Jade đến nhà bọn mình ổn đó. Tuy rằng nhà hơi đông người, mà càng đông thì càng vui đúng không. Hơn nữa, nhất định ba má rất hoan nghênh bồ đến chơi.”

Angelina nhìn cặp sinh đôi thấy cũng ổn “ Đúng rồi. Nhà Weasley đều là Gryffindor. Mình nghĩ bồ ở chung với bọn họ rất vui đó. Bồ nên đi đi, Jade.”

Fred tất nhiên không từ chối, vì thế quay sang anh Charlie: “Anh Charlie. Đến lễ Giáng Sinh bọn em mời Jade đến nhà được không?”

Anh Charlie vui vẻ gật đầu “ Đương nhiên được rồi! Jade nhớ tới nhé. Anh sẽ đi viết thư gửi cho Ba Má liền luôn đây.”

Lúc Jade chưa kịp nói gì thì kỳ nghỉ Giáng Sinh của cô nàng đã được ba anh em nhà Weasley quyết định rồi.

Sau ngày Halloween ai cũng cảm thấy khẩn trương hết. Việc học ở trường bắt đầu khó lên, không còn là những bài cơ sở đơn giản nữa. Cặp sinh đôi được Jade “đốc thúc” và “dạy dỗ”; họ không gặp khó khăn gì, lại còn thường xuyên thêm điểm cho Gryffindor. Tuy rằng số lần trò đùa dai xuất hiện vẫn như cũ, mà kết quả cuối cùng là làm người ta cười haha. Vì thế, ở Gryffindor, cặp song sinh rất được hoan nghênh, quý mến. Và tất nhiên là Jade cũng được như thế.

Lần trước có nghĩ đến máy photo, Jade bắt tay vào lập kế hoạch luôn.

“ Ý của bồ là cách này có thể kiếm tiền ư?” Fred nghe Jade nói về kế hoạch thì hưng phấn.

Jade gật đầu “ Bồ không thấy việc này là đôi bên cùng có lợi sao? Người ta thì cần bài, chúng ta chỉ cần sửa sang lại, sau đó bán ra với giá rẻ. Ha ha!”

George cười “ Nếu theo ý bồ thì chúng ta có thể mua càng ngày càng nhiều tư liệu.....”

“ Và cả vấn đề nguyên liệu cũng được giải quyết.....”

“ Mà cách này cũng có thể sử dụng lâu dài.”

Ba con quỷ nhỏ mỉm cười, họ bắt đầu phân công nhiệm vụ.

Đầu tiên là vấn đề copy. Tuy rằng không thể ngay lập tức dùng một bùa chú là được ngay, nhưng nhiều lần thì có thể. Họ không lo lắng về điểm này. Còn lại vấn đề và bản in lậu thì rất nghiêm trọng. Lỡ có một người mua, sau đó vài người xem ké thì hiệu quả và lợi ích của họ sẽ kém đi rất nhiều. Để đề phòng bản in lậu, bọn họ đưa ra vô số phương án.

Cuối cùng họ quyết định dùng bùa Tiết lộ, mặt khác áp dụng đến cách của Muggle – mô phỏng hệ thống vân tay. Như thế chỉ có người mua mới đọc được nội dung trên giấy. Điều này rất khó làm được. Hơn nữa có khi vì hiệu quả của bùa chú cũng không rõ ràng lắm. Dù sao thì từ từ cải thiến cũng được mà.

Lại nói đến vấn đề ghi chép, lượng bài tương đối nhiều. Học sinh thấy thôi cũng rối. Còn có môn khó học, không thể thuộc nổi như Lịch sử Pháp thuật.’

Để đạt được yêu cầu của mình, Jade đặc biệt nhờ Má gửi mua giúp mình một ít thuốc mỡ giữ đầu óc tỉnh táo. Bản thân cũng nhân lúc học tiết Độc Dược chế a một ít thuốc tỉnh ngủ. Điều đáng nói là giáo sư Snape không ưa gì nhà Gryffindor, thậm chí chán ghét. Nhưng đối với học trò có thiên phú, không gây sự và cũng không tự mãn quá, ông ta cũng không bắt bẻ.