Tác giả: Tê Hạc
Edit: Sâm Sâm
***
Phó Hàn Dương, Mục Phong, Mục Tu, Tần Hoài Vũ, Lục Xuyên cùng nhau thành lập một tập đoàn, gọi là tập đoàn Thịnh Thế. Trong đó Phó Hàn Dương nắm 51% và là cổ đông lớn nhất của tập đoàn, Tần Hoài Vũ và Lục Xuyên chiếm 15%, Mục Tu và Mục Phong chiếm 19%.
Sở dĩ họ tách khỏi công ty của dòng họ và thành lập công ty riêng chủ yếu là vì Phó Hàn Dương cảm thấy việc sau này tiếp quản công ty của gia tộc không hề thú vị, vì vậy hắn đã hỏi bốn người còn lại liệu có muốn cùng nhau khởi nghiệp không. Mọi người đều khá nghe lời Phó Hàn Dương, người lớn hơn hai tuổi nên không nói hai lời đã bán cổ phần của mình trong nhà, sau đó dùng nó để gây dựng sự nghiệp cùng Phó Hàn Dương.
Lúc ấy bọn họ nghĩ dù có thất bại cũng không cần lo cơm ăn áo mặc, vẫn còn gia đình để dựa vào.
Nhưng Alpha là chủng tốc có ưu thế. Phó Hàn Dương bọn họ không chỉ thành công trong việc khởi nghiệp mà còn chỉ mất mười năm để phát triển tập đoàn Thịnh Thế thành một tập đoàn hàng đầu ở trong nước, với các ngành công nghiệp trải rộng trên khắp đất nước, hầu hết mọi ngành đều tham gia sản xuất.
Các ngành công nghiệp chính của tập đoàn được chia thành bốn phần. Phó Hàn Dương chịu trách nhiệm về bất động sản, Mục Phong và Mục Tu chịu trách nhiệm về khách sạn ăn uống, Tần Hoài Vũ chịu trách nhiệm về sinh dược* và Lục Xuyên chịu trách nhiệm về giải trí. Tất cả mọi người đều tham gia vào ngành có liên quan đến xí nghiệp của gia tộc, vì vậy một phần lý do khiến họ có thể thành công như vậy cũng không thể tách khỏi sự hỗ trợ của gia đình.
*Dược phẩm (thuốc) được sản xuất bằng công nghệ sinh học.
*
Giờ phút này, trên tầng cao nhất của tòa nhà tập đoàn Thịnh Thế, một số người không làm việc chăm chỉ trong văn phòng của họ như thường lệ. Mà thay vào đó, họ tập trung trong phòng nghỉ gắn liền với văn phòng của Phó Hàn Dương để tận hưởng cuộc mây mưa.
Vài người nằm trên chiếc giường rộng lớn, chơi đùa với báu vật mà họ tìm thấy vào buổi sáng.
"Cái lỗ nhỏ này thật mềm, vừa ướt vừa chặt." Lục Xuyên nới rộng cho Úc Thư, hai ngón tay ra vào vách thịt hồng nhạt, thỉnh thoảng còn banh ngón tay, làm huyệt nhỏ của cậu biến dạng.
Mặc dù Úc Thư sẽ thích ứng hơn bình thường khi đang trong kỳ phát tình, nhưng Lục Xuyên lo Úc Thư sẽ phải tiếp nhận năm người bọn họ. Nếu không nới lỏng thật kỹ cho cậu, có thể mỗi người làm cậu một hồi sẽ làm cậu đến hỏng mất.
Hơn nữa, đây là lần đầu tiên họ cùng hưởng một người, trong lòng ai cũng mang cảm giác phấn khích lạ thường.
"Ưm ư...... Ngứa quá..... Bên trong ngứa quá.... A ha.... Khó chịu quá...." Úc Thư cảm nhận được khoái cảm do những ngón tay nhào lộn trong nơi thịt mềm của cậu, sướng đến mức nước dâm không ngừng tuôn ra từ phía sau, làm ướt bàn tay của Lục Xuyên.
Nhưng chỉ có ngón tay thôi là không đủ, càng vào sâu trong hang thịt, càng khao khát được thứ dài và thô to hơn đút vào. Úc Thư càng ham muốn, cúc hoa càng siết chặt, nước dâm lại càng chảy tràn nhiều hơn, khiến cửa động trở nên nhớp nháp vô cùng.
"Ưm! Em đừng cắn chặt như vậy, ngón tay của anh không thể di chuyển được."
"A ưm... Muốn... Cho tôi... Làm ơn... A...."
"Hửm? Muốn gì?" Lục Xuyên nhìn đôi mắt ướt át của Úc Thư, tuyệt vọng cầu xin. Hắn rõ ràng biết Úc Thư muốn gì, nhưng vẫn xấu xa cho thêm một ngón tay để khuấy đảo bên trong, không thực sự thỏa mãn cậu.
Úc Thư không được thỏa mãn, khó chịu đong đưa chiếc eo, vách thịt lúc đóng lúc mở ngậm lấy ngón tay của Lục Xuyên, cậu nhỏ của cậu rung rinh trong không khí, bị Lục Xuyên mặc kệ, đáng thương tiết ra dâm dịch.
Hai tay của cậu bị Mục Phong và Mục Tu nắm lấy, để vào cây gậy th*t to dài đã cứng ngắc của họ mà vuốt ve. Mà Tần Hoài Vũ thì cọ cọ cự vật đỏ tươi của hắn trên mặt cậu, chất lỏng nhớp dính tràn ra làm ướt mắt và môi của cậu.
"Ngoan, bé con, liếm chút cho anh nào." Tần Hoài Vũ dụ dỗ Úc Thư, để cậu không cầm lòng nổi mà vươn đầu lưỡi hồng hào quyến rũ liếm sạch chất lỏng trên quy đầu từng chút một, như thể đang ăn que kẹo mút vậy, thích thú liếm mút dương v*t của Tần Hoài Vũ.
"Lục Xuyên, cậu xong chưa thế, nếu cậu còn xấu xa như vậy thì bé con sẽ không cho cậu làm đâu. Nhìn cậu bắt nạt bé con thật đáng thương." Mục Phong không thỏa mãn với tay của Úc Thư, côn th*t của hắn đã cứng đến phát đau rồi. Nếu không phải Lục Xuyên chiếm được vị trí kia thì hắn đã tự mình lên rồi, sao còn đến lượt hắn cọ sát ở chỗ này.
Lục Xuyên nhìn hình ảnh khiêu dâm như vậy ở trước mặt mà lại cảm thấy dương v*t của mình không được quan tâm đến, lập tức cảm thấy vị giấm, hắn dùng lực rút ngón tay mình ra. Vừa rút khỏi lỗ thịt thì phát ra một tiếng nhép, như thể huyệt nhỏ quyến luyến muốn giữ lại.
"Ưm a.... Đừng.... Hưm... Vẫn muốn..." Cúc hoa của Úc Thư trống rỗng khó chịu vì Lục Xuyên rút ngón tay ra, ham muốn co thắt phun ra nước dâm, đong đưa bờ mông, dụ dỗ Lục Xuyên một lần nữa lấp đầy cậu.
Lục Xuyên nhìn thấy cảnh đẹp như vậy, thân dưới cương cứng, lửa dục nhuốm đỏ mắt. Hắn nói với bọn Tần Hoài Vũ: "Tôi không nhịn được, tôi muốn cắm vào chơi nát cái lỗ dâm đãng của nhóc yêu tinh này. Mấy người để nhóc thay phiên mút cho đi, để tôi sướng trước một lần đã."
Tần Hoài Vũ bọn họ không phản đối, vỗn dĩ bọn họ cũng không quan tâm ai trước ai sau, dù sao cuối cùng có thể làm được là tốt rồi.
Lục Xuyên mở hai chân Úc Thư ra, đặt lên vai mình, nâng mông cậu lên, điều chỉnh chúng đến vị trí thích hợp để hắn làm.
Úc Thư cảm giác được cánh mông bị hắn banh ra, đỉnh quy đầu to lớn bốc lửa áp sát vào cửa huyệt của cậu, cửa huyệt lập tức đói khát co thắt, như thể đang mời gọi dương v*t của Lục Xuyên đâm vào. Lục Xuyên còn chưa kịp vào đã bị cái miệng nhỏ nhắn phía dưới này của Úc Thư hút đến tê dại.
Theo bản năng của mình, hắn đẩy mở cửa sau, tận hưởng khoái cảm chia cắt hành lang. Vì vách thịt của Úc Thư thật sự quá mất hồn nên vừa mới đẩy vào, hắn đã không khống chế được bản thân, dùng sức đâm thọc, đâm thẳng một phát chạm tới nơi sâu nhất của lỗ thịt.
Lục Xuyên thoải mái nheo mắt lại, thỏa mãn thở ra: "Ưm! Chặt quá, vừa ướt vừa chặt. Nhóc yêu tinh này đúng là cực phẩm!"
So với Lục Xuyên đang sướng, Úc Thư lại không được tốt lắm. Mặc dù đang trong kỳ phát tình, Lục Xuyên cũng giúp cậu nới lỏng, nhưng bản thân bộ phận sinh dục của Alpha đã khác với người thường, lập tức bị đâm thẳng đến nơi sâu nhất, ngay cả với những người có kinh nghiệm phong phú cũng sẽ không chịu nổi, huống chi đây là lần đầu của cậu.
Cơn đau dữ dội của lần đầu lan tràn khắp toàn thân Úc Thư, khiến cho cậu nhỏ đang cương của cậu vì đau đớn mà đã mềm oặt dán vào bụng. Úc Thư đau khủng khiếp, nước mắt trào ra, rưng rưng xin tha: "......Đau, đau quá.... Ức.... Không muốn..... Rút ra...."
Lục Xuyên đã biết mùi sung sướng, làm sao có thể như Úc Thư mong muốn. Hắn bắt đầu đong đưa thắt lưng đẩy mạnh. Mặc dù Úc Thư cảm thấy rất đau nhưng không bị thương, cúc hoa dù chặt nhưng cũng vô cùng ướt át trơn trượt, đâm rút cũng không hề khó khăn.
"Bé con, em đừng quên còn chúng tôi. Ngoan, đến lượt tôi." Mục Tu đưa dương v*t của mình vào trong miệng Úc Thư, bóp cằm cậu khiến cậu mở miệng. Úc Thư cũng phối hợp liếm láp.
"Đúng vậy, cứ liếm như thế. Bé con giỏi quá, há to miệng ra một chút, nuốt vào đi."
"Ưm ưm..." Úc Thư cố gắng hết sức mở miệng ra, nhưng gậy gộc của Mục Tu quá lớn, mới ăn được một phần ba thì đã bị nhét đầy, hai má đau nhức không thôi.
"Đừng chỉ ngậm nó, hãy di chuyển đầu lưỡi của em. Đúng, chính là như vậy, bé con giỏi lắm."
Lỗ sau của Úc Thư bị dương v*t của Lục Xuyên đâm chọc, miệng cũng bị Mục Tu chơi đùa. Có thể nói trước sau đều bị xâm chiếm, kích thích chảy ra nước mắt.
Không biết cậu có thiên phú dị bẩm hay gì nhưng sau khi cơn đau ngắn ngủi này qua đi, Úc Thư dần dần cảm nhận được khóa cảm từ gậy th*t đang cọ xát trong cơ thể mình, thân thể lại bắt đầu đắm chìm trong từng đợt sóng tình. Cậu phun năm căn trong miệng mình ra rồi lại tỉ mỉ liếm mút, vừa liếm vừa cầu xin Lục Xuyên: "Hưm a... Nhẹ một chút..."
Lục Xuyên đâm rút từ nông đến sâu, mỗi lần đều có thể đâm đến hoa tâm của Úc Thư, làm cậu sướng đến mức cả người như nhũn ra. Chân đặt trên vai Lục Xuyên trượt xuống vì không chống đỡ được, sau đó lại bị Lục Xuyên ngang ngược dựng trở lại.
Lục Xuyên thúc càng ngày càng mạnh, phần thân dưới rắn chắc vỗ vào mông căng tròn của Úc Thư một cách không thương tiếc, tạo ra âm thanh phập phập, nước dâm theo động tác mà bắn tung tóe lên hai người bọn họ.
"A a.... Chậm lại.... Xin anh.... Chậm một chút... Ư hức.... Không được.... Ưm a..." Úc Thư không thể chịu được sự đâm thọc mạnh mẽ của Lục Xuyên, khoái cảm trong cơ thể càng ngày càng trở nên dữ dội, như thể muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy.
"A, chịch cái lỗ dâm đãng này sướng quá! Bé con, thế này thôi đã không chịu nổi? Mới vừa bắt đầu thôi."
"Không.... A hức.... Tôi... kỳ lạ.... Aaaa!" Khoái cảm vách thịt bị làm ăn mòn cơ thể cậu, côn th*t thô bạo nghiền qua điểm mẫn cảm của cậu, cọ qua cọ lại, khoái cảm mãnh liệt khiến hai chân cậu run rẩy, cúc hoa tiết ra càng nhiều dâm dịch hơn, cửa cúc bị gậy th*t to bự mở ra đến cực độ, nếp uốn trong huyệt nhỏ đều căng đến phẳng ra, trở nên nhẵn bóng vô cùng, ôm chặt lấy côn th*t.
Mỗi lần Lục Xuyên thúc vào đều bị lỗ nhỏ ăn hết, mà khi rút ra thì lại kéo theo một chút thịt hồng đỏ mọng.
Lục Xuyên mở rộng độ đâm rút, nơi giao hợp bị nước dâm chảy tràn từ huyệt nhỏ làm ướt dính thân dưới của hai người, thoạt nhìn nhớp nháp không tả nổi, dâm dục vô cùng.
"Ưm a... Nơi đó.... A ức...." Úc Thư bị làm càng ngày càng sướng, kêu dâm không ngừng.
Lục Xuyên nhìn dương v*t đỏ tươi của mình bị lỗ thịt ăn vào, lúc rút ra lại mang theo dâm dịch, nước dâm của lỗ thịt còn quấn lên côn th*t của mình khiến nó trở nên trơn trượt bóng loáng, mang lại tác động thị giác xưa nay chưa từng có, kích thích hắn nện càng mạnh hơn.
"Bé con, đừng dừng miệng, tiếp tục. Lục Xuyên, cậu kiềm chế chút đi, bé con bị cậu làm đến thất thần rồi."
"Nào, bé con đưa tay cho anh, giúp anh xoa xoa. Lục Xuyên, cậu nhẹ chút đi, đừng làm bé con hỏng mất." Tần Hoài Vũ nắm lấy tay Úc Thư, nhân tiện nói theo Mục Tu, trách mắng Lục Xuyên.
Lục Xuyên nghe lời trách cứ của bọn họ đối với mình, lại cố tình làm càng hung ác hơn, khiến Úc Thư gần như nghĩ rằng mình sẽ bị làm hỏng rồi.
"Ồn chết đi được, mấy người im miệng." Lục Xuyên hung tợn nói với Tần Hoài Vũ bọn họ.
____________________
Sâm: Mọi ngừi có thích từ bé con hem, hay thích giữ nguyên bảo bối, hoặc đổi thành bé cưng, cục cưng gì gì đó....
Hết chương 3