Tác Dụng Phụ Của Thuốc Ức Chế
Chẳng mấy chốc bọn họ đã đến biệt thự trên núi ở ngoại ô phía Bắc. Tần Hoài Vũ lái xe vào một trang viên xinh đẹp, hiện ra một tòa nhà sang trọng mang phong cách châu Âu kết hợp với phong cách hiện đại. Đây là tài sản riêng của Phó Hàn Dương, thỉnh thoảng họ sẽ tổ chức tiệc cho giới thượng lưu ở đây. Có điều phần lớn là làm những hoạt động đặc thù.
Xe chạy vào bãi đậu xe ngầm, khi xe dừng lại, trận chiến giữa Phó Hàn Dương và Úc Thư trên xe vẫn chưa dừng lại. Chiếc xe không chịu được động tác dũng mãnh của Phó Hàn Dương, thân xe cũng rung lắc lên cùng.
"Ha a..." Úc Thư bị Phó Hàn Dương đâm thọc sung sướng không thôi, khoái cảm trong cơ thể càng lúc càng nhiều, côn th*t cắm vào trong vách thịt, tốc độ thọc rút vừa nhanh vừa gấp gáp. Hiển nhiên Phó Hàn Dương muốn kết thúc cuộc tình ái này sớm một chút.
Nhưng sau khi bị đâm thọc một cách nhanh chóng như thế, Úc Thư không thể chịu nổi sự mạnh bạo như vậy, dùng tay chống ngực Phó Hàn Dương, lắc đầu muốn nâng hông mình lên để thoát khỏi những cú thúc điên cuồng.
"Không được... A ha.... Quá kịch liệt... Chết mất... A a a...." Úc Thư bị khoái cảm mãnh liệt trong cơ thể tích tụ đến cao trào, làm cho cậu sợ hãi.
Phó Hàn Dương dùng tay giam cầm eo Úc Thư, không cho Úc Thư vùng vẫy. Hắn không kiểm soát được nhiều như vậy, dù sao trên xe không không bằng được ở trên giường, không thể phát huy hết kỹ năng. Nếu làm Úc Thư trên xe hồi lâu sẽ chỉ càng khiến thân thể Úc Thư thêm khó chịu mà thôi.
Hắn tiếp tục đâm mạnh vào cửa động, dương v*t đỏ tươi hung hăng đập nát vách thịt vốn đã sưng đỏ, nước dâm xiết chảy trên quần Phó Hàn Dương, để lại một vết nước thẫm. Mỗi lần ra vào động thịt đều sẽ tạo ra âm thanh dâm mĩ của nước.
Cả chiếc xe tràn ngập tiếng nước lép nhép cùng tiếng khóc của Úc Thư.
Mặc dù Mục Tu và Tần Hoài Vũ trên ghế lái không nhìn trận chiến phía sau, nhưng nghe thấy âm thanh cũng đã đủ dày vò. Bọn họ nuốt nước miếng, cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, bụng dưới căng cứng. Nhưng dù có chịu dày vò, bọn họ cũng không muốn xuống xe.
"Sắp... Sắp ra... A a a...." Phó Hàn Dương nghe tiếng rên rỉ ngày càng cao của Úc Thư, lại đẩy nhanh tốc độ làm cậu. Cuối cùng nắm lấy eo Úc Thư đâm mạnh hơn chục lần, đưa Úc Thư đạt cực khoái, mà hắn cũng xuất tinh trong vách tràng co thắt của Úc Thư.
"A ha..." Cao trào qua đi, cả người Úc Thư như bị rút gân cốt, xụi lơ trong lòng Phó Hàn Dương. Thân thể vẫn còn vây trong dư vị của cao trào, dương v*t trong cơ thể bắn từng đợt tinh dịch, khiến thân thể tinh xảo của Úc Thư run lên. Áo sơ mi trăng trên người thấm đẫm mồ hôi, lộ ra làn da trở nên ửng hồng vì dục vọng.
Phó Hàn Dương liếm mút cổ Úc Thư, như thể hắn có một nỗi ám ảnh đặc biệt với nơi này.
Hắn đặt tay lên mông Úc Thư, nâng mông cậu rồi rút gậy th*t của mình ra. Nhưng khi côn th*t vừa rời khỏi vách thịt, tinh dịch bên trong ồ ạt chảy ra, nhỏ giọt trên chiếc quần tây màu đen của hắn, tinh dịch trắng đục dính nhớp khiến chiếc quần vốn đã ướt đẫm dâm dịch nay lại càng thêm dơ bẩn.
Phó Hàn Dương đợi khoái cảm trong cơ thể gần như đã lắng xuống, sửa sang lại quần, nói với Mục Tu và Tần Hoài Vũ: "Xuống xe đi."
Những lời này như là nói với bọn họ, mà cũng như nói với Úc Thư. Hắn nói xong liền mở cửa xe ôm Úc Thư xuống, không đợi họ mà đi về phía thang máy ở đại sảnh.
"..."
Họ có hơi xấu hổ bước xuống xe, vừa đóng cửa thì nhóm Lục Xuyên mới khoan thai đến muộn.
Lục Xuyên tức giận bất bình nói: "Vừa rồi tức chết tôi, không biết họ lái xe như thế nào nữa. Giữa tôi với các anh có mấy chiếc xe, mấy chiếc xe đó đều va vào nhau. May là tôi lái xe ổn, nếu không tôi cũng không tránh khỏi rồi."
"Cậu lái xe ổn gì cơ, với suy nghĩ trong đầu cậu, tôi mà không nhắc nhở thì cậu đã sớm lao phải rồi." Mục Phong trợn mắt phản bác.
Mà Tần Hoài Vũ và Mục Tu nghe được lời nói của Lục Xuyên, bọn hơ mơ hồ cảm thấy sự việc có thể có liên quan đến bọn họ. Chuyện đâm xe, chắc không phải như bọn họ nghĩ đâu nhỉ.
Lục Xuyên thấy sắc mặt khác nhau của Mục Tu và Tần Hoài Vũ, khó hiểu nhìn bọn họ nhưng cũng không nghĩ nhiều. Điều hắn quan tâm nhất bây giờ chính là Úc Thư, hắn nhìn vào trong xe, nhưng cửa sổ có tấm chống nhìn trộm, cho nên hắn không nhìn rõ được bên trong. Hắn mở miệng hỏi: "Lão đại và bé cưng đâu? Vẫn chưa xuống xe à? Không phải đang làm trong xe đấy chứ?"
Lời nói của Lục Xuyên đã đúng một nửa, Tần Hoài Vũ giải thích: "Lão đại đưa người lên trước rồi, nhưng tôi nghĩ vừa rồi tắc đường rất có khả năng là do lão đại và bé cưng làm tình trong xe, pheromone bùng phát dẫn tới..."
Lục Xuyên nghe vậy sửng sốt một hồi, sau đó thốt ra ngôn ngữ thô lỗ: "Mẹ kiếp, tôi đã nói cảm thấy gì đó không đúng mà! Lão đại cũng thật là, còn vội vàng hơn so với tôi nữa... Đường ngắn như thế mà cũng không nhịn được..." Lục Xuyên càng nói về sau âm thanh càng nhỏ dần.
"Vốn dĩ lão đại cũng không muốn làm, nhưng bé cưng thoạt nhìn trông rất khó chịu, lão đại cũng không còn cách nào khác..." Mục Tu giải thích thay cho Phó Hàn Dương, mặc dù lý do này có hơi gượng ép, nhưng Úc Thư thực sự không thể chịu nổi sự bồn chồn trong người.
Sau khi nghe giải thích, thái độ của Lục Xuyên đối với hành vi ăn vụng của Phó Hàn Dương vẫn không thay đổi, oán giận nói: "Ăn vụng chính là ăn vụng, hiện tại chắc chắc bé cưng cũng đang bị lão đại đè dưới thân chăm sóc đấy. Không được, tôi không thể để lão đại tận hưởng một mình được, tôi muốn đi ngăn căn anh ta."
Hắn nói xong liền chạy đến sảnh thang máy, những người khác cũng theo sát tốc độ của Lục Xuyên.
Mà đúng như lời của Lục Xuyên, khi họ đến phòng ngủ của Phó Hàn Dương, Úc Thư đã bị Phó Hàn Dương đè dưới thân đâm thọc. Khoảng thời gian trước sau của họ chỉ chưa đầy nửa giờ.
côn th*t cực đại của Phó Hàn Dương lần nữa đâm vào lỗ thịt mê người của Úc Thư. Úc Thư đang nằm nghiêng, một chân gác lên vai Phó Hàn Dương, vách thịt bị dương v*t đỏ tím thọc vào ở góc độ xảo quyệt, tư thế này mỗi lần đều có thể đâm vào nơi mẫn cảm Úc Thư.
"Đó.... Ưm a.... Sướng.... Ư ưm..."
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhóm Lục Xuyên vốn đang phập phồng lập tức dựng đứng thẳng lên. Nhưng Lục Xuyên thấy không phục, hắn tức giận nói với Phó Hàn Dương: "Lão đại! Anh như thế không công bằng với bọn tôi! Anh làm đến lần thứ ba rồi, bọn tôi mới được lần đầu tiên!"
Phó Hàn Dương không trả lời hắn, thậm chí còn lười quay đầu lại, tiếp túc đâm vào dưới thân Úc Thư, đẩy côn th*t vào vách tràng ấm áp ẩm ướt, rồi đâm vào nơi mẫn cảm của Úc Thư, mạnh bạo xoay tròn, mài miết làm Úc Thư thở gấp không ngừng.
Thấy Phó Hàn Dương không trả lời, Lục Xuyên càng thêm bất mãn, hoàn toàn quên mất đây là người mình ngưỡng mộ nhất.
Bầu không khí tràn ngập sự căng thẳng, Mục Tu giải vây đúng lúc: "Kỳ phát tình của bé cưng có bảy ngày, năm người chúng ta mỗi mười một người, hoặc là hai người một ngày. Ngày cuối cùng có thể thay phiên nhau làm. Nếu không mỗi ngày nhiều người như thế thì bé cưng sẽ không chịu nổi."
Tần Hoài Vũ và Mục Phong cảm thấy Mục Tu nói có lý, gật đầu đồng ý. Mà Lục Xuyên nhìn chằm chằm vào tấm lưng vững chắc của Phó Hàn Dương, ghen ghét không thôi, không đáp lại Mục Tu.
Thấy hắn như vậy, Mục Tu lắc đầu bất lực, thay vào đó nói với Phó Hàn Dương: "Lão đại, anh cảm thấy thế nào?"
Làn da màu lúa mì của Phó Hàn Dương đổ một tầng mồ hôi mỏng, khiến cơ bắp cuồn cuộn của hắn thoạt nhìn càng thêm có sức bật.
Hắn mạnh mẽ làm Úc Thư, tựa như một máy đóng cọc tàn nhẫn, càng ngày càng đi sâu vào trong vách tràng, cúi đầu liếm mút chân Úc Thư. Sau đó, trả lời với giọng trầm thấp mang theo dục vọng: "Có thể."
Lúc đầu, Mục Tu không chắc Phó Hàn Dương có đồng ý với sự sắp xếp như vậy hay không, nhưng sau khi nhận được câu trả lời của Phó Hàn Dương, hắn mới thở phảo nhẹ nhõm.
Hắn quay đầu nói với Lục Xuyên: "Thời gian còn lại của hôm nay, Lục Xuyên và lão đại cùng nhau đi. Bắt đầu từ ngày mai, chúng ta thay phiên nhau tới."
Tần Hoài Vũ cùng Mục Phong không dị nghị, bọn họ biết Lục Xuyên và Phó Hàn Dương đều đánh dấu tạm thời bé cưng, có dục vọng chiếm hữu mạnh hơn so với bọn họ cũng là lẽ thường.
Lục Xuyên lúc này mới vừa lòng gật đầu.
"Ừ, vậy tôi không khách khí nữa." Lục Xuyên cởi quần áo lên giường, làm lơ Phó Hàn Dương, bóp mặt Úc Thư rồi hôn lên. Nụ hôn mang theo ý vị phân định thắng thua với Phó Hàn Dương, ngạo mạn dùng đầu lưỡi đùa giỡn trong miệng Úc Thư, kết hợp với khoái cảm bị côn th*t chọc vào, khiến Úc Thư càng thêm trầm luân sa đọa.
"Ưm ư... Ưm ưm..."
Tần Hoài Vũ và những người khác cũng không ở lại lâu, rời khỏi phòng nhường không gian cho bọn họ.
Trong sáu ngày tiếp theo, Úc Thư trải qua những ngày bốc lửa, dục tiên dục tử. Ngoại trừ thức ăn cần thiết và những nhu cầu khác, Úc Thư đều bị bọn họ tận tình khao khát.
Không ai biết, đợi khi thời kỳ phát tình kết thúc, tâm trạng của Úc Thư sẽ như thế nào sau khi tỉnh táo lại.