Tặc Đảm

Chương 234: Cương quyết




10 cái thân ảnh xuất hiện ở trong rừng cây ngoài Minh Dạ Thành.

Tiêu Ngự dò xét một chút chín người này, ngoài trước dò xét qua 5 cá nhân ở ngoài, còn lại 4 người phân biệt tên Mộng Hư, Trầm Luân, Tiểu Quỷ và Huyễn Tiên.

Trong chín người này thì Kẹo Sa Ngã thực lực cực mạnh. Trên người có 3 cái trang bị cấp Truyền Thuyết, tướng mạo đẹp trai tiêu sái. Cử chỉ thanh nhã. Nhìn một chút chính là qua thói quen cuộc sống an nhàn sung sướng, ánh mắt lạnh nhạt mà sắc bén, làm cho Tiêu Ngự cảm giác được người này khả năng không tốt lắm.

Mộng Hư là một tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu. Ước chừng hình dáng 18 19 tuổi. Tràn đầy sống động và tinh thần phấn chấn, vẻ bề ngoài đẹp đẽ vẻ mặt vô cùng đáng yêu. Nàng là một cô gái thích cười, khi hé miệng mỉm cười bên miệng có 2 cái má lúm đồng tiền và Tiểu Vũ có vài phần tương tự

Số Mệnh thì có vẻ có một ít trầm mặc, đối với cái gì cũng không quá quan tâm quan tâm.

Những người này vẻ mặt lạnh nhạt, đối với khi Tiêu Ngự làm đội trưởng không hề quan tâm.

"Ta là đội trưởng, khi hành động mọi người nên nghe ta chỉ huy." Tiêu Ngự nói ra không nghi ngờ gì nữa, nếu như 10 người này có thể vặn thành một cỗ dây thừng. Có thể đem thi triển ra đến thực lực là vô cùng mạnh mẽ, lo lắng nhất là sẽ có người không phục tùng chỉ huy, làm theo ý mình, thì nhiệm vụ này quả là nguy hiểm.

Tiêu Ngự cảm giác được. Vài người này cũng không thuần phục được, ai trong lòng cũng có một cỗ ngạo khí. Không thích nghe mệnh lệnh từ người khác.

"Muốn chỉ huy chúng ta, vậy lấy thực lực ra làm chúng ta tin phục!" Một bên Ngưu Tử khiêu khích nói ra ngắm nghía chủy thủ trong tay.

Kẹo Sa Ngã thong thả dựa ở một gốc cây thụ bên cạnh. Tựa hồ đối với chuyện đã xảy ra nơi này thờ ơ.

Vài người khác cũng đều một mặt hờ hững. Đối với Tiêu Ngự khinh thường nhìn, bọn họ xem ra Tiêu Ngự cũng không mạnh mẽ. Ngoài trang bị ở ngoài tốt một chút. Dựa vào cái gì lãnh đạo nhiều người bọn họ như vậy?

"Ta đồng ý nghe theo Tiêu Ngự đại ca chỉ huy. Tuy nhiên ta là nữ hài tử, Tiêu Ngự đại ca có thể hay không bố trí cho ta công tác thoải mái một chút?" Chanh hì hì cười nói, nhảy lên một gốc cây cây thấp. Ngồi ở chạc cây trên. đung đưa chân. Nàng nhìn ra được. Tiêu Ngự nếu như muốn tạo uy tín mà nói, nhất định phải biểu hiện rõ ra một ít thủ đoạn. Thông minh như nàng. Vẫn là ở bên cạnh xem trò vui.

"Làm cho mọi người tin phục thực lực sao?" Tiêu Ngự lạnh lùng cười. Trong con mắt một đạo hàn quang hiện lên. Chủy thủ ở đầu ngón tay linh hoạt xoay tròn một vòng. Hướng về mặt Ngưu Tử đâm tới tử môn.

Chủy thủ sắc bén ở trước mắt hắn hoa lên một chút, Ngưu Tử con ngươi bỗng nhiên co rút lại, giơ chủy thủ lên chống đỡ.

Chủy thủ Tiêu Ngự sát 2 má Ngưu Tử, 2 má cảm giác như kim châm làm cho Ngưu Tử trong lòng căng lên, chủy thủ trong tay đã đâm vào trên người Tiêu Ngự.

Hệ thống: ngươi bị Ngưu Tử công kích. Có 3 phút thời gian tự động phòng vệ.

Tiêu Ngự chủy thủ một đòn < Tạc Kích > công kích ra ngoài.

"Không tốt, là ảo chiêu." Ngưu Tử phản ứng coi như nhanh chóng. Thấy được Tiêu Ngự < Tạc Kích > công kích qua đây, hơi hơi lui về sau, một chiêu < Phản Thủ Bối Thứ > đâm vòng ra.

< Phản Thủ Bối Thứ >!

Tiêu Ngự cũng ra một chiêu < Phản Thủ Bối Thứ >. Nhanh như cắt, Tiêu Ngự tránh công kích Ngưu Tử đã đến phía sau người Ngưu Tử.

< Tật Phong Bộ >!

Ngưu Tử một cái < Tật Phong Bộ > ngăn cản Tiêu Ngự công kích.

Tiêu Ngự cất bước đuổi theo. Nhờ vào phán đoán bản thân. Hướng về phương hướng Ngưu Tử có khả năng chạy trốn nhanh < Tấn Kích > một cái.

Sụt. Chủy thủ đâm trúng vị trí bắn tung tóe ra vài giọt Máu tươi, Ngưu Tử dần dần hiện ra hình dáng rõ ràng, Ngưu Tử vẫn còn chạy trốn, Tiêu Ngự một cái skill < Đột tiến > đến gần Ngưu Tử. Chủy thủ tay trái cho bổ Ngưu Tử một cái giảm tốc độc, làm tốc độ di chuyển Ngưu Tử chậm lại một khoảng lớn.

< Dịch Cốt >!

chủy thủ tay phải Tiêu Ngự đâm vào lưng Ngưu Tử. Mạnh mẽ mở ra. 100% độ hoàn thành, Ngưu Tử rơi vào trạng thái tê liệt.

Tiêu Ngự không có tiếp tục công kích. Thu về chủy thủ.

3,7 giây qua đi, Ngưu Tử tỉnh lại. Trong ánh mắt như cũ một mảnh ngỡ ngàng. Hắn quả thực không rõ, bản thân mình rõ ràng dùng < Tật Phong Bộ > ngăn cản < Phản Thủ Bối Thứ > của Tiêu Ngự. Như thế nào đột nhiên đã bị tóm ra, thậm chí ngay cả chạy cũng không kịp.

Tiêu Ngự liên tục công kích sau lưng hắn. Hắn căn bản chưa thấy rõ động tác của Tiêu Ngự!

"Ngươi thua." Tiêu Ngự lạnh nhạt nói ra.

Ngưu Tử lúc này mới thanh tỉnh lại, chán nản nói ra: "Ta thua." Nếu như Tiêu Ngự tiếp tục công kích. Hắn hẳn chắc chắn phải chết. Với lại Tiêu Ngự vẫn còn giữa lúc phòng vệ. Không cần chịu bất cứ trách nhiệm nào! Cho dù đối với Tiêu Ngự đột nhiên ra tay tâm cảm giác căm giận. Nhưng nếu như chính thức đối địch. Ai có thể yêu cầu tuyệt đối công bằng?

Động tác Tiêu Ngự dừng ở trong ánh mắt Kẹo Sa Ngã. Nhìn vào Tiêu Ngự. Kẹo Sa Ngã trong con mắt hiện lên một chút tán thưởng. Tay phải nâng cằm không thể tra ý cười: "Thú vị." nhớ vừa rồi Tiêu Ngự kia đâm 1 kích kỹ thuật rất cao. Không phải người thường có thể làm ra được.

Tiêu Ngự thờ ơ nhìn quét mắt mọi người chung quanh. Nói ra: "Nếu như ai không phục, chúng ta có thể luận bàn một chút, vì nhiệm vụ kế tiếp, đến điểm là dừng."

Bên cạnh vài người này miệng mặc dù không có thừa nhận Tiêu Ngự là đội trưởng sự thật. Nhưng xem như là cam chịu kết quả này.

Tiêu Ngự ánh mắt lướt qua Số Mệnh, Mộng Hư, Trầm Luân, Tiểu Quỷ, Huyễn Tiên và Yêu Nghiệt. Cuối cùng dừng ở trên mặt Kẹo Sa Ngã.

Kẹo Sa Ngã dựa lưng vào trên chạc cây, không có bất luận tỏ vẻ gì.

Ở trong những người này, Kẹo Sa Ngã tuyệt đối là một người khó đối phó nhất, Tiêu Ngự lạnh lùng nói ra: "Nếu như không có dị nghị, vậy xuất phát.

Xem xét một chút, Minh Cáp Da là một tòa tiểu trấn lụi bại, trái lại rất rộng. Phòng thưa thớt cũ nát rải rác Cao thấp liên miên ở trên sườn núi. Tiểu trấn này là nơi duy nhất có thể dùng làm công trình phòng ngự,4 phía tiểu trấn vài toà tháp canh gác và tháp tên, xung quanh tiểu trấn tường bao thấp bé chỉ cao có 2m. Games thủ bình thường có thể dễ dàng vượt qua.

Vào những ngày lạnh lẽo buồn tẻ trước kia có điểm bất đồng, tiểu trấn Cáp Da trong mờ mờ ảo ảo, nơi nơi đều là games thủ thiên sứ liên minh đi lại.

Tiêu Ngự vẫy tay, 10 thân ảnh mạnh mẽ nhảy lên tường bao, bay qua tường bao, lặng yên không một tiếng động rơi xuống đất.

"Cánh phải 10m, 2 người. Cánh trái 12m 3 người. Phía trước 5m, 2 người." Tiêu Ngự cho đội viên phía sau người vài cái động tác phất tay. Tất cả mọi người tiến vào trạng thái Tiềm Hành, 3 người đánh về phía cánh phải. 5 cá nhân đánh về phía cánh trái. Tiêu Ngự và Kẹo Sa Ngã đánh về phía trước.

Vài cái games thủ thiên sứ liên minh kia đang nhàn nhã dong chơi trò chuyện.

"Ngươi nói trận này hỗn chiến khi nào thì mới có thể đánh xong?"

"Cái này nói không chính xác, không chừng muốn đánh trên vài ngày."

" Người chết trong Quốc chiến trên chiến trường đều bị treo hết, Quốc chiến không chấm dứt là không có cách nào sống lại, cẩn thận một chút không lại bị tiêu diệt."

"Nghe nói tà ác liên minh bên kia, có vài vạn người đến. Mong đại chiến sớm bắt đầu." Một Hoả pháp sư sư nóng lòng muốn thử nói ra.

Vài tên games thủ thiên sứ liên minh này đang trò chuyện vui vẻ. Chưa chút nào cảm giác được nguy cơ đang tiếp cận. Bọn họ có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra. Có người có thể lẻn vào bên trong tiểu trấn.

10 người mỗi người đều đã có vị trí và cương vị riêng. Mỗi người đạo tặc này đều là bí mật đi < Thâu Tập > hảo thủ, im lặng mai phục bên cạnh liên tại đây mấy ngày nay khiến cho games thủ liên minh như cũ không hề biết.

"Động thủ!" Thấy được những đội viên này chuẩn bị sắp xếp. Tiêu Ngự pm ở trong kênh tổ đội quát.

Mắt thấy chủy thủ sắc bén hoa lên một chút.

Không tốt, có đạo tặc! Một Chiến Sĩ thiên sứ liên minh vừa định hô to, bị chủy thủ sắc bén một cái nhanh < Tấn Kích > công kích trúng đầu, cái tên Chiến Sĩ này nghênh đón 2 đạo tặc giáp công.

nhanh < Tấn Kích >, < Tạc Kích >, < Thâu Tập >, < Dịch Cốt >

Liên tiếp khống chế kỹ, Tiểu Quỷ và Huyễn Tiên thay nhau khống chế Chiến Sĩ, 10 giây qua đi. Chiến Sĩ từ đầu đến cuối không có cơ hội tỉnh lại, Huyết lượng thấy đáy, ánh mắt rời rạc, Oành một tiếng ngã trên mặt đất.

Tiêu Ngự một cái < Thâu Tập > khống chế được một Băng pháp sư.

< Bối Thứ > thêm < Dịch Cốt >. Ở bên cạnh Băng pháp sư linh hoạt lóe lên một cái, < Tấn Kích > tiếp tục khống chế, rồi thêm vào 1 chiêu < Phản Thủ Bối Thứ >.

Băng pháp sư ngã xuống đất.

Tiêu Ngự mò lên trang bị Băng pháp sư rơi xuống mặt đất, quay đầu lại nhìn thoáng qua. Kẹo Sa Ngã cũng đang chiến đấu.

Thình thịch Oành vài tiếng ngã xuống đất âm thanh qua đi, trên mặt đất chỉ còn lại 7 cỗ thi thể, 10 cái thân ảnh chậm rãi tan biến, phảng phất chưa từng đến chưa từng xuất hiện.

10 người tiến vào một cái ngõ tắt nhỏ. Hướng phía cuối ngõ tắt nhỏ tiến lên.

2 cái thân ảnh xuất hiện ở phía cuối ngõ tắt nhỏ, là một cuồng Chiến Sĩ man rợ và một đạo tặc nhân loại.

Mấy người Tiêu Ngự dừng bước.

"Ngày hôm qua thu hoạch thế nào?" Đạo tặc hỏi

"Cũng không tệ lắm. Đánh được một tên đạo tặc mặc tử trang." Người cuồng Chiến Sĩ man rợ hơi đắc ý nói ra.

"Đạo tặc mặc tử trang? Cái gì tử trang của đạo tặc. ta xem nào." Đạo tặc mắt sáng lên, nói ra.

Một cao một thấp 2 cái thân ảnh từ nhỏ lối ra ngõ hẻm phương hướng hướng về bên này đã đi tới. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Tiêu Ngự hướng về bên cạnh vài người ra hiệu. Chanh, Ngưu Tử, Số Mệnh và Trầm Luân phân biệt mai phục tại nơi cuồng Chiến Sĩ man rợ và đạo tặc sắp đi qua.

Người cuồng Chiến Sĩ man rợ và đạo tặc dần dần đến gần.

"Ta như thế nào cảm giác được có chuyện gì sắp phát sinh?" Người cuồng Chiến Sĩ man rợ có một ít lo lắng nói ra, cảm giác chung quanh bầu không khí có một ít khác lạ.

"Ta nhìn ngươi khẩn trương quá mức đi, cái tiểu trấn này bị chúng ta chiếm lĩnh. Tà ác liên minh bên kia người vừa tới, ít nhất còn phải hơn phân nửa giờ đồng hồ mới có thể đánh nhau." Đạo tặc liếc mắt nhìn cuồng Chiến Sĩ man rợ nói ra.

"Điều này cũng đúng." Người cuồng Chiến Sĩ man rợ hơi hơi buông lỏng một ít.

Tiêu Ngự ra hiệu cho Chanh, Ngưu Tử 4 người, 4 thanh chủy thủ đồng thời vung lên.

Ngưu Tử chủy thủ nhanh như kinh hồng. Một cái < Tấn Kích > hướng người cuồng Chiến Sĩ man rợ đâm tới.

"Không tốt, có đạo tặc!" Người cuồng Chiến Sĩ man rợ nhanh chóng khua tay trường kiếm trong tay chống đỡ Ngưu Tử. Dữ dội quát một tiếng. Một chiêu < Cuồng Đao Trảm >công kích ở trên người Ngưu Tử. Đem Ngưu Tử kích lui lại mấy bước.

So sánh với người cuồng Chiến Sĩ man rợ kia, đạo tặc bên cạnh sẽ không may mắn như vậy, đột nhiên gặp < Thâu Tập > làm hắn mắt hắn lờ đờ, kỹ thuật hắn vốn là không cao, huống chi đối mặtvới hắn người đều là cao thủ cấp đạo tặc trên chiến trường thân kinh bách chiến.

Chủy thủ Số Mệnh thoải mái mà trúng cái ót mục tiêu đạo tặc, đem đạo tặc kích hôn mê. Cùng Trầm Luân 2 người giáp công một mình hắn, rất nhanh liền đem Huyết lượng hắn đánh còn không tới.

Người cuồng Chiến Sĩ man rợ đánh lui Ngưu Tử phía trước. Một Đường chủy thủ sắc bén từ cái ót đâm thẳng mà đến, sau lưng còn có đạo tặc! Người cuồng Chiến Sĩ man rợ quay đầu đi. Muốn tránh ra phía sau người công kích. Giơ tay phải lên trường kiếm đã chuẩn bị mở ra xung phong, không nghĩ tới người sau lưng kia đem chủy thủ đuổi sát mà đến. Cái ót bị vũ khí sắc bén đâm phá làn da khi làm cho xúc cảm người cuồng Chiến Sĩ man rợ bỗng dưng căng thẳng.

Game Over!. Một ý nghĩ hiện lên trong đầu óc cuồng Chiến Sĩ man rợ.

Sụt. Máu tươi bắn tung tóe. Chanh một chiêu < Thâu Tập > đem người cuồng Chiến Sĩ man rợ kích hôn mê. Có điểm tinh quái. Nhưng nếu như có người bởi vì tướng mạo nàng còn đối với nàng nảy sinh khinh thường mà nói. Vậy sai hoàn toàn. Trước kia Chanh giao chiến cùng những người đó, bởi vì khinh thường Chanh mà chụi thiệt thòi tuyệt đối không ít.

Thấy được công kích sắc bén của Chanh, quyết đoán kích trúng mục tiêu làm hôn mê người cuồng Chiến Sĩ man rợ, Tiêu Ngự ý thức được. Tiểu cô nương này cũng không dễ chọc, cũng khó trách. Nếu như trong tay không có một chút kỹ thuật. Làm sao có thể lên đến quân hàm giáo quan?

< Bối Thứ >!

< Dịch Cốt >!

Động tác của Chanh tựa như một con con bướm linh hoạt. Ở sau lưng cuồng Chiến Sĩ nhẹ nhàng múa lên, chủy thủ tay phải không ngừng công kích người cuồng Chiến Sĩ man rợ, Ngưu Tử cũng ở phía trước không ngừng dùng < Tấn Kích > và < Tạc Kích > thay phiên khống chế.

Ngưu Tử vọt đến bên cạnh người cuồng Chiến Sĩ man rợ. Đem cơ hội công kích nhường cho Chanh, Chanh vòng đến trước người cuồng Chiến Sĩ man rợ người. Một chiêu < Tấn Kích > một chiêu < Tạc Kích >. Sau đó một chiêu < Phản Thủ Bối Thứ > ra tay. Oành, một cái hơn 300 giá trị thương tổn từ người cuồng Chiến Sĩ man rợ bay lên trên đầu. Người cuồng Chiến Sĩ man rợ thân thể cường tráng ầm ầm ngã xuống đất.

Chanh vỗ vỗ tay nhỏ bé, chân nhỏ đá tên to con trên mặt đất, hì hì cười: " Xong, coi như ngươi số ngươi thực sự rất tốt. Chết ở trong tay tiểu cô nãi nãi, người khác muốn chết ta còn không cho cơ hội đâu đấy."

Ngưu Tử bên cạnh biểu hiện một sự xem thường. Đây là cái thế a? Tuy nhiên từ động tác lưu loát dứt khoát vừa rồi của Chanh. Ngưu Tử ý thức được. Cái tiểu cô nương nhỏ nhắn xinh xắn này,không hề như biểu hiện vô hại ra bên ngoài của nàng. Nếu như mình và nàng PK. Quá nửa cũng sẽ bị nàng tiêu diệt.

Bên cạnh Kẹo Sa Ngã một mặt hờ hững. Một bộ không đếm xỉa đến biểu tình gì hết.

Trên mặt đất nằm 2 cỗ thi thể. Bọn họ rơi xuống trang bị toàn bộ Tiêu Ngự hành trang. Nhữngđiểm trang bị này đến khi nhiệm vụ sau khi kết thúc mới có thể phân phối.

Mấy người đang xuyên qua bên trong đường tắt hẹp. Vòng qua từng cái đường tắt, tiêu diệt không ít games thủ thiên sứ liên minh đi lại. Qua ước chừng 20 phút, đến trước một tòa tháp tên cao vút.

"Phía trước là tiểu trấn Cáp Da tháp tên chủ lực, chúng ta nhiệm vụ kế tiếp là tiêu diệt tất cả games thủ trong tháp, cẩn thận một chút, phỏng đoán bên trong khả năng sẽ có NPC thiên sứ liên minh." Tiêu Ngự quay đầu lại nói ra.

Mấy người Tiêu Ngự tiến vào trạng thái Tiềm Hành, hướng về tháp tên đi qua.

Vù vù vù, một đợt mũi tên xé gió từ tên đỉnh tháp canh bắn nhanh ra ngoài. Chi chít mưa tên phát ra dồn dập tiếng vù vù. Tựa như đi qua biên giới châu chấu bay che đậy bầu trời.

Hướng cửa trước Tiểu trấn Cáp Da truyền đến thanh âm Núi rung biển động, lốp bốp ma pháp nổ vang ánh đỏ khắp bầu trời, tia chớp, ngọn lửa, hàn băng đan chéo cùng một chỗ.

"Khai chiến?" Chanh ngạc nhiên, không nghĩ được nhanh chóng như vậy.

"Mọi người tăng nhanh động tác." Tiêu Ngự đối với chín đội viên nói ra. Ở trong công thành chiến, phương thủ thành có tồn tại ưu thế rất lớn. Thành trì trong tháp tên là chiến lược cứ điểm cực kỳ quan trọng. Có thể phòng thủ sẽ thi triển tác dụng vĩ đại. Nếu như Đám người Tiêu Ngự có thể mần thịt hết tháp tên mà nói. Đối với toàn bộ tình hình chiến sự ảnh hưởng rất lớn.

Cửa trước Tiểu trấn Cáp Da. Tiếng "rắm" chấn động không trung. 2 bên tham gia hành động lần này chừng hơn 100.000 người. Một hồi đại hỗn chiến chưa từng có trong lịch sử bắt đầu, games thủ tà ác liên minh hệt như đợt sóng to gió lớn tấn công tiểu trấn.

Nhìn thoáng qua phương hướng cửa trước tiểu trấn Cáp Da phi thường náo nhiệt, vô số games thủ thiên sứ liên minh hướng nơi đó lao ra, Đám người Tiêu Ngự lợi dụng tàng hình để có thể đi vào tháp tên.

Tháp tên tầng thứ nhất có 3 người Chiến Sĩ, 2 người Hoả pháp sư và một người Mục sư.

10 đạo tặc vừa tiến vào tháp tên, lập tức thần tốc đánh về phía từng người mục tiêu.

Tiêu Ngự một chiêu < Đột tiến > đến gần bên cạnh người cuồng Chiến Sĩ man rợ, cao cao nhảy lên, một cái < Tạc Kích > hướng về người cuồng Chiến Sĩ man rợ đâm tới.

Xông tới!

Người cuồng Chiến Sĩ man rợ lại có thể không tránh không né, khua tay đại kiếm hướng về Tiêu Ngự vọt lên.

Oành, Tiêu Ngự chủy thủ trúng mục tiêu người cuồng Chiến Sĩ man rợ, đem người cuồng Chiến Sĩ man rợ kích hôn mê.

Người cuồng Chiến Sĩ man rợ xông tới cũng làm cho Tiêu Ngự nhận phải chấn động mãnh liệt, thụt lùi một khoảng cách thật dài, rơi vào trạng thái hôn mê.

Người cuồng Chiến Sĩ man rợ so với Tiêu Ngự thức tỉnh trước một bước, một cái xung phong hướng về Tiêu Ngự vọt lên.

Tiêu Ngự tỉnh lại, thấy được cuồng Chiến Sĩ man rợ thân thể cao lớn hướng về bản thân mình đánh tới. Tiêu Ngự không rảnh nghĩ thêm. Một cái

< Tật Phong Bộ > ngăn cản tấn công của cuồng Chiến Sĩ man rợ. Vòng đến sau lưng cuồng Chiến Sĩ man rợ. Một cái < Thâu Tập >.

< Phong Mãnh Trảm >!

Người cuồng Chiến Sĩ man rợ đột nhiên quay người, trong tay đại kiếm quét qua đây. Đại kiếm trên tay lửa đốt hừng hực cháy.

Một cỗ nhiệt lượng nóng hổi đến gần, bất đắc dĩ. Tiêu Ngự khẩn trương lợi dụng tốc độ di chuyển < Tật Phong Bộ > tránh ra.

Nhìn thoáng qua những người khác. Bọn Ngưu Tử bao vây tấn công còn lại vài cái games thủ. Rất nhanh đem đối thủ của bọn họ khống chế được. Những games thủ kia thực lực không mạnh, Tiêu Ngự đối phó cái tên cuồng Chiến Sĩ man rợ này rõ ràng cho thấy bọn họ có một người thực lực cường hãn nhất.

Kẹo Sa Ngã khoanh tròn 2 tay. Có chút thích thú nhìn qua đây,cũng không vội vàng giúp.

"Chắc hẳn lấy thực lực đội trưởng. Đối phó cái tên cuồng Chiến Sĩ man rợ này dư dả, căn bản không cần phải chúng ta đi động thủ." Kẹo Sa Ngã lạnh nhạt nói ra.