Tà Y Ma Phi Của Nhiếp Chính Vương

Quyển 2 - Chương 2: Thịnh thế hôn lễ, Phong Mâu đế hậu




Edit+Beta: Minh Nguyệt Linh Nhi

Ngày hôn lễ rất nhanh đã đến.

Cũng là vì cưới Ma phi, U Tà bắt đầu xuất giá từ Ám U cung, nhưng mà tổng bộ Ám U cung lại ở Nguyệt Thần quốc, cho nên hai ngày trước U Tà đã về đến Ám U cung để đợi gả.

Vị trí của Ma Vực cực kỳ thần bí, không có người nào biết vị trí chính xác của nó, nhưng thế nhân đều biết, hôm nay không chỉ là ngày Ma chủ cưới Ma phi, mà còn là ngày Đế quân mới của Phong Mâu lên ngôi cùng Đế hậu đại hôn, tất cả mọi người tập trung ở Phong Mâu chỉ mong có thể nhìn thấy phong thái của Đế - Hậu.

Giờ phút này Lưu Ly trai, Túy Ly các cùng Lưu Nước Miếng uyển vô cùng đông khách, người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.

Vô luận là người chốn quan trường, hay phú thương có uy tín trên Lăng Thiên đại lục, ngay cả người trong chốn giang hồ cũng đến góp vui, chỉ vì đại hôn hôm nay, Ma phi đã nói, Lưu Ly trai, Túy Ly các cùng Lưu Nước Miếng uyển hôm nay sẽ miễn phí toàn bộ, bởi vậy mọi người đều nhìn ra Ma phi Tức Mặc U Tà là phú khả địch quốc!

Ám U cung.

Sáng sớm U Tà liền bị bốn người Hàn Mai kéo từ trên giường dậy, bắt đầu rửa mặt trang điểm chải đầu.

"Tiểu thư, người mau tỉnh tỉnh, hôm nay chính là đại hôn, lần trước không có mặc hỉ phục, nên lần này không thể qua loa."

"Đúng vậy, tiểu thư, hỉ phục này chính là do người thêu mà."

U Tà chậm rì rì mở con ngươi, nhìn sắc mặt vội vàng của bốn nha đầu không khỏi bất đắc dĩ mà lắc đầu, nhìn hỉ phục trên tay các nàng trong lòng không khỏi có chút khẩn trương, nhíu mi, sau đó để cho bốn người Hàn Mai giúp nàng mặc vào.

Trên y phục đỏ thẫm thêu một con phượng hoàng đang tung cánh, đây chính là phượng bào của hoàng hậu, vô cùng chói mắt.

Một canh giờ trôi qua.

Nhã Trúc đã trang điểm xong cho U Tà, búi tóc cao lên lại cao quý vô cùng.

Giờ phút này U Tà xinh đẹp đến kinh tâm động phách, hào quang bắn ra bốn phía, làm cho mấy người Hàn Mai không nhịn được đều ngây người.

Hóa ra tiểu thư nhà mình lại vô cùng hợp với quần áo màu đỏ, nó làm lộ ra một loại bá khí yêu dã mà bễ nghễ thiên hạ, bất luận là giơ tay nhấc chân đều dễ dàng tạo ra phong phạm ngạo thế vô song.

"Tiểu thư, ngươi thật sự rất là đẹp !." Đạm Cúc tràn đầy sùng bái nhìn U Tà.

"Đúng vậy, tiểu thư đến, ta đem mũ phượng đội cho người, đây chính là tự tay ta làm ." Ánh mắt Thanh Lan sáng quắc cầm châu quan trong tay đội lên đầu cho U Tà.

"Tiểu thư, người xem mũ phượng này, Thanh Lan chế tạo nó từ lâu ."

U Tà nhìn châu quan qua gương đồng, khéo léo tinh xảo, chính giữa đính một viên đại minh châu hào quang rực rỡ, phía trước có mấy lưu tô, ngắn gọn hào phóng, bá khí bức người, khóe miệng U Tà khẽ cong lên, không hổ danh là người đi đã theo nàng năm năm.

Lưu tô che lấp đi khuôn mặt tinh xảo của U Tà , lại mơ hồ có thể thấy được, khiến cho cả người nàng thần bí hơn rất nhiều, dẫn dắt người ta tò mò tìm kiếm.

"Tiểu thư, tiểu thư, Ma chủ đến rồi. "

"Tiểu thư, giờ lành đến, ta đến dìu người ra..."

Thanh âm Hàn Mai còn chưa dứt, U Tà đã bị một nam tử người đầy bá khí ôm lấy.

U Tà bởi vì mất lực, song chưởng đặt lên cổ Liệt Hỏa Kình Thương, nhìn thấy Liệt Hỏa Kình Thương không khỏi sửng sốt, một thân minh hoàng cẩm y, áo khoác màu đỏ viền vàng, kim quan phát sáng, dung nhan tuấn mỹ, con ngươi lục sắc không che dấu được vui sướng.

Nhìn thấy U Tà nhìn hắn sửng sốt, khóe miệng liền cong lên, ý cười càng thêm đậm, quang hoa bức người.

Nhìn Liệt Hỏa Kình Thương cười càng tươi, U Tà mới hồi phục tinh thần lại, có chút đỏ mặt mà trăm năm khó gặp, như vậy lại càng thêm kiều mỵ, làm cho Liệt Hỏa Kình Thương phải kìm hãm thân hình, sau đó liền đem U Tà hướng bên ngoài phòng đi đến.

Tất cả mọi người trong phòng cũng theo sát sau đó đi ra ngoài, theo sát cước bộ của Liệt Hỏa Kình Thương, trên mặt mỗi người đều không che dấu được ý cười.

Bên ngoài Ám U cung, mênh mông vô vàn thảm đỏ, hoa tươi rải xuống, kiệu hoa hoa lệ mười sáu người khiêng, lưu tô lụa mỏng rủ xuống.

Tiếng trúc không ngừng bên tai, đứng gần kiệu nhất là ám vệ một thân cẩm y, nhân số nhiều khong đếm được, phía sau hai bên là vô vàn bạch mã, Liệt Hỏa Kình Thương đem U Tà đưa vào kiệu, bốn người Hàn Mai tự giác đứng ở bốn góc, còn có không ít nữ tử tay cầm lẵng hoa, tung hoa theo từng bước chân, hình thành một cảnh tượng vô cùng hoa lệ.

Càng làm người ta líu lưỡi hơn là một hàng dài sính lễ ở đằng sau, không cái nào không phải là đồ vô giá, bao nhiêu trân bảo quả quý hiếm.

Chính bốn người Hàn Mai, Thanh Lan đã gặp qua vô số bảo vật cũng phải trợn mắt há hốc mồm, con ngươi U Tà chợt lóe, xem ra của cải của phu quân nhà mình cũng không tồi.

Bốn người Hồn Thiên nhìn biểu tình của bốn người Hàn Mai, liền khoa trương nói: "Biết chủ tử nhà ta lợi hại chưa, Ma Vực chúng ta rất nhiều tiền! "

Nghe vậy mấy người Hàn Mai định thần lại, sau đó dùng ánh mắt hèn mọn liếc mấy người bọn họ một cái, vỗ vỗ tay, tức thời một hàng dài đồ cưới nối đuôi nhau mà ra, một vật tùy tiện trong đó cũng đủ làm cho người ta tranh nhau đến đầu rơi máu chảy.

Bốn người Hồn Thiên đưa mặt nhìn nhau, còn muốn uy phong trước mặt các nàng một phen, như thế nào bọn họ lại quên mất sản nghiệp của Ma phi nhà mình…

Dọc theo đường đi thảm đỏ cũng chưa từng bị ngắt đoạn, từ Nguyệt Thần đến Phong Mâu, không khỏi làm cho người ta líu lưỡi, đây là người có tài lực như thế nào?

Đến bên trong Phong Mâu, hai bên thảm đỏ sớm đã đứng đầy người, từ ngoại ô cho đến bên trong đô thành, còn có người dù đi cà nhắc nhưng vẫn liều mình muốn xem, muốn nhìn phong thái của Đế - Hậu, nghe nói Đế quân là Thiên hạ đệ nhất mỹ nam, Vương hậu là Thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, hai người tuyệt sắc nhất thiên hạ, không biết đại hôn sẽ là loại khuynh quốc khuynh thành đến đâu?

Tuy rằng hai người đều ngồi ở bên trong kiệu, nhưng gió nhẹ nhàng thổi bay một bên lụa mỏng và lưu tô, có người có thể nhìn thấy, lọt vào tầm mắt đó là Đế quân đem Đế hậu ôm vào trong lồng ngực, vẻ mặt như nâng niu món bảo vật, không để ý đến bên ngoài.

Đế hậu vốn trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong giờ phút này vẻ mặt lại vô cùng nhu tình, mơ hồ có thể thấy được khóe môi nàng còn cong lên, hiển nhiên là một màn vô cùng hạnh phúc.

Mọi người quỳ trên mặt đất mặt ngơ ngác nhìn hai người Đế - Hậu đã đi xa, khi bọn họ đi xa rồi mới nhớ ra còn chưa chúc phúc hai người Đế - Hậu đâu.

"Chúc Đế - Hậu hạnh phúc bên nhau đến đầu bạc răng long!"

"Chúc Đế - Hậu sớm sinh quý tử, tương thân tương ái!"

"..." Âm thanh chúc phúc vui sướng liên tiếp vang lên kéo dài rất xa rất xa, nghe như vậy hai bàn tay Kình Thương cùng U Tà nắm chặt lấy nhau nhìn nhau cười thỏa mãn, sau này bọn họ chắc chắn sẽ bên nhau, có tử cùng tử, nắm tay nhau đến bách liên giai lão.

Đội ngũ chậm rãi hướng hoàng cung mà đi.

Hôm nay là đại hôn của Đế - Hậu, toàn bộ Phong Mâu đều vui sướng.

Trên đường trên mặt từng dân chúng đều vui sướng, Đế quân cùng Đế hậu thực sự là hảo ân ái, nhìn hôn lễ xa hoa thế này, thật sự là chưa từng có ai làm được, tất cả mọi người đều chìm trong bầu không khí hạnh phúc say mê.

Đến hoàng cung, sau khi tổ chức đại điển sắc phong, mới là hôn lễ của Đế - Hậu.

Văn võ bá quan dàn hàng đứng hai bên, còn tuyên đọc diễn văn, rườm rà mà nặng nề, đại điện yên lặng vô cùng.

Sau khi đọc diễn văn xong mới bắt đầu bái thiên địa.

"Bái thiên địa."

Nghe vậy, Liệt Hỏa Kình Thương cùng Tức Mặc U Tà liền cử hành nghi thức bái thiên địa, hai người bái bài vị của các đế quân liệt tổ liệt tông của Phong Mâu, sau xoay người bái các triều thần, và cuối cùng là vợ chồng đối bái.

Sau khi vợ chồng đối bái là văn võ bá quan bái Đế - Hậu, thanh âm quan nghi lễ lại vang lên.

"Nhất bái Đế quân cùng Đế hậu, chúc Đế quân cùng Đế hậu hỉ kết lương duyên, bạch đầu giai lão "

"Nhị bái Đế quân cùng Đế hậu, chúc Đế quân cùng Đế hậu sớm sinh quý tử, trăm tử ngàn tôn "

"Tam bái Đế quân cùng Đế hậu, chúc Đế quân cùng Đế hậu tương thân tương ái, trăm năm hảo hợp "

Kết thúc buổi lễ , U Tà bị đưa đến "Thương khung điện", đây là chỗ ở của Đế vương Phong Mâu .

Giờ phút này bên trong "Thương khung điện" đã sớm đổi mới hoàn toàn, nhóm người săn sóc dâu đều mang bộ mặt vui vẻ đứng ngoài, bốn người Hàn Mai ở bên trong với U Tà.

"Tiểu thư, ngươi có đói bụng không, muốn hay không dùng điểm tâm?"

"Đúng vậy tiểu thư, từ buổi sáng ngồi trên kiệu người đã không ăn chút gì, hiện tại nên ăn một chút đi."

Nghe vậy U Tà gật gật đầu, bị ép buộc một ngày nàng quả thật có hơi đói , nhưng mà nháy mắt một đạo thanh âm đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh trong điện.

"A, ngươi chính là biểu tẩu a?", nghe nói như thế bốn người Hàn Mai liền cả kinh, mà U Tà vẫn như trước im lặng ăn điểm tâm, giống như không chút để ý đến người vừa xuất hiện trong Thương Khung điện này, không khỏi làm cho khóe miệng của Hỏa Liễn Túy trốn ở gần đó run rẩy.

"Ai, lăn ra đây!" Con ngươi Hàn Mai phát lạnh, lớn tiếng nói.

Hỏa Liễn Túy nghe vậy sờ sờ cái mũi, ngoan ngoãn từ chỗ tối đi ra, trong mắt bốn người Hàn Mai chợt lóe qua tia kinh diễm, chỉ thấy nam tử kia một thân hồng y, đai lưng tùy ý lỏng lẻo, lộ ra mảng thịt lớn trước ngực, hé ra gương mặt yêu nghiệt, hai tròng mắt màu đỏ sậm xẹt qua một tia thưởng thức, thị nữ biểu tẩu này thực ra rất trầm ổn.

Cho đến khi ăn no U Tà mới quay đầu nhìn Hỏa Liễn Túy, con ngươi hổ phách khẽ nheo lại, biểu tẩu?

Mà Hỏa Liễn Túy nhìn đến dung mạo của U Tà liền sửng sốt , sau đó chậc chậc mấy tiếng, biểu tẩu đúng thật là mỹ a, sau đó lại sờ sờ mặt mình, có chút bất đắc dĩ, hắn vốn tưởng trên đời này chỉ có Liệt Hỏa Kình Thương là mỹ hơn hắn, ai ngờ hắn tìm vợ so với hắn cũng mỹ hơn vài phần, thật sự là làm cho hắn âm thầm chịu đả kích.

"Ha ha ha, biểu tẩu a, ta là Hỏa Liễn Túy!" Nhìn ánh mắt nghi hoặc của U Tà, Hỏa Liễn Túy liền vỗ ngực nói.

"Từ Di Thất đại lục đến" U Tà nghe được lời nói của Hỏa Liễn Túy, trong mắt xẹt qua tia hiểu rõ.

"Ngay cả Di Thất đại lục ngươi cũng biết, chậc chậc" Lần này đến lượt Hỏa Liễn Túy lấy làm kỳ lạ, xem ra biểu ca nhà mình thật sự yêu nữ tử này, ngay cả Di Thất đại lục cũng nói cho nàng biết.

Hỏa Liễn Túy vốn đang ở Di Thất đại lục, nhưng mà lại nhận được tín hàm của Liệt Hỏa Kình Thương, nói hắn muốn đại hôn, cái tin này làm cho Hỏa Liễn Túy đứng ngồi không yên, có thể làm cho hắn thận trọng nói ra hai chữ "Đại hôn" thật làm cho hắn vô cùng nghi ngờ.

Nhưng là người đưa tin đến Di Thất đại lục lại bẩm báo, nữ tử này cùng biểu ca tình cảm vô cùng thâm sâu.

"Ngươi tới có việc?" U Tà cũng không để ý tới việc hắn kinh ngạc, mà bình thản uống trà hỏi.

"Biểu ca đại hôn ta sao có thể không tới?" Hỏa Liễn Túy nghe vậy liền bày ra bộ dáng đương nhiên, nói.

Lúc này, cửa điện bị mở ra , Liệt Hỏa Kình Thương đi đến, nhìn đến Hỏa Liễn Túy thì không có một chút kinh ngạc.

Hỏa Liễn Túy vẻ mặt trêu chọc nói: "Biểu ca à, chọn biểu tẩu quả thật không sai "

"Không cần ngươi nói" Nghe vậy thanh âm Liệt Hỏa Kình Thương liền chuyển sang lạnh lùng, còn thuận tay gõ đầu Hỏa Liễn Túy một cái.

Bốn người Hàn Mai đã sớm ra khỏi Thương Khung điện.

Mà U Tà nhìn Liệt Hỏa Kình Thương cùng Hỏa Liễn Túy, trong đầu có cái gì đó chợt lóe qua, sau đó liền cẩn thận nghĩ nghĩ, không biết vì sao đột nhiên cảm giác bọn họ giống như rất quen thuộc, giống như. . .

"Tà Nhi, Tà Nhi?", Liệt Hỏa Kình Thương nhìn thấy U Tà ngẩn người, có chút tò mò nàng suy nghĩ cái gì, cư nhiên ngay cả hắn gọi như vậy nàng đều không nghe được.

Nguyên bản U Tà cũng sắp nghĩ ra, nhưng mà lại bị đánh gãy, xoa xoa đầu nói: "Không có việc gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy có cái gì rất quen thuộc, giống như giống như đã từng quen biết nhau."

"Biểu tẩu nhất định là cảm thấy ta rất quen thuộc", Hỏa Liễn Túy vẻ mặt tao bao nói.

Mà Liệt Hỏa Kình Thương cũng trầm hạ suy nghĩ, có thể làm cho Tà Nhi coi trọng như thế, chỉ sợ là chuyện trọng yếu, nếu muốn làm cho nàng nhớ tới lần nữa cũng không biết đến khi nào, rốt cục là chuyện gì vậy?