Tà Y Độc Phi

Chương 120




“ Ở trước mặt bổn đại gia mà muốn tổn thương Nhiễm Nhiễm?” Tạp Tạp ở trên bờ vai Dạ Nhiễm lập tức có phản ứng, thân thể y hệt một quả cầu trắng bỗng dưng căng cứng như một con báo uy mãnh, hai hàm răng sắc nhọn muốn cắn một ngụm lên móng vuốt sắc bén của con quái vật!

Nhưng mà một giây sau, tay Dạ Nhiễm lập tức duỗi ra đem Tạp Tạp ngăn cản chắc chắn, thân thể xoay tròn một cái tránh được công kích từ móng vuốt sắc bén của con quái vật kia!

“Không thể đụng vào!” Dạ Nhiễm vừa mới né tránh cái móng vuốt sắc bén, vòng công kích tiếp theo đã không cho Dạ Nhiễm chút cơ hội thở dốc nào, móng vuốt hung mãnh tàn nhẫn tràn ngập máu tươi lần nữa tới gần Dạ Nhiễm.

Sau khi Dạ Nhiễm né tránh, mới chính thức nhìn rõ ràng tướng mạo của cái móng vuốt sắc bén xuất hiện trước mặt này!

Máu tươi đầm đìa hoàn toàn nhìn không ra quái vật kia đến cùng lớn lên có bộ dáng gì nữa, nhưng mà nhìn tổng quan hình thể, Dạ Nhiễm gần như có thể xác định đây là một thân thể con người!

Nhưng, như thế nào một con người lại có được móng vuốt sắc bén như Thú Tộc đến vậy! Đã không còn thời gian suy nghĩ, Dạ Nhiễm lấy ra trường kiếm, một kiếm bổ ra công kích đến cái móng vuốt sắc bén kia!

“Nhiễm Nhiễm, bên phải!” Tạp Tạp ở bên người Dạ Nhiễm xoay lại, thời điểm khi ánh mắt chạm đến ánh mắt bên phải, Tạp Tạp chỉ cảm giác bộ lông mình trong nháy mắt dựng thẳng lên!

Con quái vật trước mặt này vẫn còn tăng cường tấn công, cả người đều giống như Tiểu Cường đánh không chết, một kiếm chém xuống, ngay sau đó thân thể của nó sẽ ở trong nháy mắt khôi phục nguyên trạng! Cái này căn bản là ở vào trạng thái bất tử!

Dạ Nhiễm lợi dụng kẽ hở thời gian xem xét phía bên phải, không khỏi chửi ầm lên: “Kháo!”

Một đám, lại là một đám,vô số những quái vật giống nhau rậm rạp chằng chịt đều tập tễnh lấy từng bước mà một hội tụ hướng về phía của nàng, đây đều là quái vật gì!

“Nhiễm Nhiễm, cái con này đánh không chết !” Tạp Tạp một bên công kích tới quái vật, mắt thấy thân thể quái vật bị thương có thể dùng mắt thường mà thấy được tốc độ khép lại, Tạp Tạp nghiến răng nghiến lợi!

“Tạp Tạp, lui ra phía sau!” Dạ Nhiễm nhìn một đám quái vật đã tấn công tới, điểm một cái lên người quái vật ở dưới chân, thân hình bỗng nhiên nhảy lên cao lên không trung.

Tạp Tạp nghe vậy thân thể lập tức quay lại trên bờ vai Dạ Nhiễm, Dạ Nhiễm giơ tay lên, đem phóng xuất ra Tiểu hỏa cầu, bởi vì Dạ Nhiễm tiến giai mà khiến cho Hỏa tố tinh linh vừa sinh ra theo đó tiến giai lên tinh linh cấp một, Dạ Nhiễm liên tiếp phát ra ba lượt Tiểu hỏa cầu oanh tạc ở trên người quái vật kia.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Dạ Nhiễm, những quái vật này, sợ lửa! Đao kiếm giết không chết, nội lực bất tử chấn động, nhưng mà Tiểu hỏa cầu lại có thể đơn giản xuyên thấu thân thể quái vật, ngay sau đó chính là một tiếng nổ mạnh rung trời, một con quái vật trên không trung hóa thành mưa máu rơi đầy trời.

“Ngao ngao ngao…” Chứng kiến một đồng loại bị sát hại, một cử động kia của Dạ Nhiễm, hoàn toàn đã chọc giận một đám quái vật này, lập tức toàn bộ quái vật bắt đầu ngay ngắn hướng nàng gào thét kêu lên.

Da đầu Dạ Nhiễm run lên, cảm thấy càng ngày càng nhiều mồ hôi rất lạnh khi nhìn cái quái vật đầm đìa máu tươi này “Tạp Tạp, thử xem Tam Sắc Hỏa Nguyên.”

Tạp Tạp lúc này cũng đã bắt đầu thúc giục Tam Sắc Hỏa Nguyên trong cơ thể, Dạ Nhiễm vừa mới nói xong, Tam Sắc Hỏa Nguyên ẩn chứa sức mạnh cường đại đi ra từ trong miệng Tạp Tạp, nhưng mà –

Tam Sắc Hỏa Nguyên của Tạp Tạp mặc dù có hiệu quả, nhưng lại không thể so được với Tiểu hỏa cầu của Dạ Nhiễm, khi dùng không có mạnh bằng, Tạp Tạp ở bên người Dạ Nhiễm không ngừng phối hợp với Tiểu hỏa cầu phóng thích ra Tam Sắc Nguyên Hỏa!

Dạ Nhiễm một bên phóng thích ra Tiểu hỏa cầu, một bên vừa vội vừa giận, Hỏa tố tinh linh hôm nay Dạ Nhiễm chỉ có thể phát ra tối đa ba lượt Tiểu hỏa cầu, nhưng mà ba lượt Tiểu hỏa cầu chỉ có thể giết chết một con quái vật, ngày càng nhiều quái vật bao vây Dạ Nhiễm và Tạp Tạp lại.

“Nhiễm Nhiễm, một chiêu khi trước kia đối phó Ma tộc?” Tạp Tạp đột nhiên nhớ tới khi trước Dạ Nhiễm sử dụng một chiêu khẩu quyết chữ Lâm đối phó Ma tộc, một chiêu mạnh mẽ kia ẩn chứa năng lực thuần khiết không thể tưởng tượng được, đối với Ma tộc có hiệu quả, như vậy đối với mấy cái quái vật này thì sao?

Đôi mắt Dạ Nhiễm phút chốc sáng ngời, “Cửu Tự Chân Ngôn” của Đạo gia kiếp trước, như thế nào nàng lại quên đi cái này !

Lập tức Dạ Nhiễm ôm lấy Tạp Tạp, trường kiếm ẩn chứa nội lực hùng hậu đem quái vật bốn phía bức lui, vận khởi khinh công đứng ở trên không trung, hai tay xảo diệu kết lấy ấn ký có chút phức tạp, ấn ký hoàn thành, sau lưng Dạ Nhiễm hiển hiện một đoàn kim quang, thần sắc nghiêm túc mà trang nghiêm, môi son nhả ra một chữ: “Lâm!”

Một chữ Lâm kim quang lóng lánh cực lớn xuất hiện ở sau lưng Dạ Nhiễm, mang theo sức mạnh thần thánh, ở tay phải Dạ Nhiễm đẩy ra một chưởng trên không trung, chữ Lâm cực lớn xu thế sét đánh không kịp bưng tai mà đi bao trùm đám quái vật kia!

Nhưng mà –

Lúc này đây khẩu quyết chữ Lâm, có tác dụng lại vẻn vẹn chỉ tiêu diệt một phần năm quái vật!

Tạp Tạp lại một lần nữa đứng ở trên bờ vai Dạ Nhiễm, cảm thán lúc Dạ Nhiễm sử dụng một chiêu thực lực cường hãn này, càng cảm giác được những quái vật này thực lực ngang ngược, dùng Tạp Tạp nhìn ra, những quái vật này mỗi con chí ít có thực lực ngoài thất giai võ giả, hơn nữa bọn chúng thân thể bất tử, lúc này đây Tạp Tạp nghĩ đã hiểu nhiệm vụ ba Học viện diễn tập tại sao lại tàn khốc như thế rồi.Thì ra muốn bọn họ đồ sát không phải người dân Tuyết quốc, mà là từng con quái vật tàn nhẫn máu tanh này.

Chân ngôn chữ Lâm vừa ra, toàn bộ bầu trời đều hiện ra hào quang màu vàng thần thánh, trong nội viện Tuyết Phương, mấy người Liễu Phi Tiếu rốt cuộc ngồi không yên!

Một chiêu này những người khác không biết, nhưng mấy người bọn họ làm sao có thể không biết! Lúc trước trên chiến trường Nhân Ma, một Chân ngôn chữ Lâm, hoàn toàn quét sạch toàn bộ chiến trường Ma tộc, nhưng chiêu thức kia lại có nhu cầu rất lớn đối với nội lực, tình cảnh Dạ Nhiễm sử dụng xong hôn mê còn rõ mồn một trước mắt!

Cái dạng đối thủ gì, vậy mà lại để cho đội trưởng bọn họ sử dụng một chiêu này, chính là chiêu thức gần như có thể tiêu hao hết nội lực!

“Ta ngồi không yên, ta muốn đi giúp đội trưởng!” Tập Diệt Nguyệt nhìn kim quang lập lòe trên không trung, nàng rốt cuộc chịu không được rồi, mới đem Dạ Nhiễm một mình lưu lại, Tập Diệt Nguyệt đã hung hăng vung mình một chưởng, bởi vì nàng nhu nhược, vậy mà đem đội trưởng một mình lưu lại đối mặt nguy hiểm!

“Lời nói của đội trưởng, muội vào tai này ra tai kia sao? Khúc Thừa Trạch, Tư Mạt Tiêu, La Lỵ, để ta thấy được toàn bộ mọi người, ai dám đi ra ngoài, trực tiếp giết không tha!” Liễu Phi Tiếu lập tức một phát bắt được cánh tay Tập Diệt Nguyệt, sau khi thanh âm lạnh như băng nói xong đối với mấy người Khúc Thừa Trạch, lại đảo mắt nhìn về phía Tập Diệt Nguyệt, lạnh lùng quét qua tất cả mọi người, “Ta đi trước trợ giúp đội trưởng, nhớ kỹ, không có mệnh lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được đi ra ngoài!”

Liễu Phi Tiếu vận khởi khinh công chạy vội đi về phía kim quang kia, mệnh lệnh bỏ đi của đội trưởng, để cho bọn họ nhiều người như vậy bỏ mặc Dạ Nhiễm một mình đi đối mặt nguy hiểm, làm sao có thể?!

Tiếp sau Liễu Phi Tiếu, toàn bộ thiếu niên thiếu nữ đều đứng lên, bọn họ không phải kẻ yếu, bọn họ không phải kẻ yếu cần trốn ở sau lưng được người bảo vệ! Trung đoàn trưởng gặp nguy hiểm, thừa nhận việc nàng bảo vệ bọn họ ở chỗ này, bọn họ làm sao có thể để cho chuyện như vậy xuất hiện!

Trung đoàn trưởng cùng đội phó đều không ở đây, ánh mắt của mọi người đều ngay ngắn nhìn về phía mấy người Khúc Thừa Trạch, ánh mắt kiên định, coi như là giết không tha, cũng không ngăn cản nổi quyết tâm muốn đi trợ giúp Dạ Nhiễm của bọn họ

Hốc mắt Khúc Thừa Trạch ẩm ướt nhìn một cảnh này, thân thể mập mạp giờ khắc này tản ra nồng đậm kiên quyết: “Cho dù trở về đội trưởng muốn giết ta, ta Khúc Thừa Trạch cũng đồng ý! Nhưng mà co lại trong này, ta làm không được!”

“Đi!” Tập Diệt Nguyệt, La Lỵ cùng Tư Mạt Tiêu thì trực tiếp vận khởi khinh công, hướng phía phương hướng Dạ Nhiễm mà chạy vội đi!

Khúc Thừa Trạch cùng toàn bộ các học viên của Học viện Quân sự đã đến đây lần này theo sát phía sau, trung đoàn trưởng, chúng ta lập tức tới ngay! Chịu đựng!

Nội thành, sau khi Dạ Nhiễm sử dụng Đạo gia Chân ngôn tầng thứ hai chân ngôn chữ ‘Binh’, toàn bộ thế cục trong nháy mắt đã có chuyển biến!

Toàn bộ quái vật bị tiêu diệt mất hơn phân nửa, đối với Dạ Nhiễm cũng có kiêng kị, công kích bắt đầu trì hoãn chậm lại, thế nhưng mà giờ này khắc này lại có vô số quái vật không biết từ chỗ nào chạy về phía Dạ Nhiễm.

Giết không hết, cho dù như thế nào đều giết không hết.

Vốn là “Cửu Tự Chân Ngôn” cực kỳ lãng phí nội lực, giờ phút này liên tục sử dụng hai tầng “Cửu Tự Chân Ngôn”, nội lực trong cơ thể Dạ Nhiễm đã dường như không còn thừa mấy, ăn vào đan dược, Dạ Nhiễm hít sâu một hơi, như vậy giết tiếp cũng không phải biện pháp, quyết định trước đi về thương nghị cùng mọi người một phen.

Nhưng mà khiến cho Dạ Nhiễm thật không ngờ là, nàng còn chưa có quay về, lại đã nghe được giọng nói quen thuộc của Liễu Phi Tiếu !

“Đội trưởng ! Ta đến giúp muội!” Liễu Phi Tiếu sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhưng trước tiên lại vọt vào trong vòng vây của tầng tầng quái vật!

Dạ Nhiễm thoáng một phát liền trợn tròn mắt, một kiếm ném bay quái vật chung quanh, một phát bắt được cổ áo Liễu Phi Tiếu, nhổ ra một búng máu hung dữ quát: “Ai cho huynh mệnh lệnh để huynh đi ra đây! Bây giờ lập tức trở về đi, cùng về!”

Dạ Nhiễm gần như giận dữ, trong lòng lại có cảm giác nói không nên lời, thoáng chốc lan tràn đến hốc mắt, lôi kéo Liễu Phi Tiếu né tránh công kích của quái vật chung quanh, muốn vận khởi khinh công về tiểu viện trước .

Nhưng mà lúc đó Dạ Nhiễm chứng kiến đám người bay tới từ trên không trung , Dạ Nhiễm một kiếm chém ra một nhánh đường máu, nội lực vận đến trong cổ, trực tiếp hét lớn: “Đều cùng ta lui về! Nhanh lên!”

“Võ giả đã ngoài thất giai cản phía sau, còn lại lập tức trở về! Đều không nghe được sao? Tạp Tạp, đem bọn họ đá trở về cho ta!” như thế nào Dạ Nhiễm cũng không nghĩ ra những người này bỏ qua mệnh lệnh của nàng như vậy, toàn bộ chạy ra khỏi tiểu viện, mặc dù biết rõ bọn họ là vì an nguy của nàng, nhưng– !

Liễu Phi Tiếu nhìn xem bốn phương tám hướng vọt tới vô số quái vật máu tanh, lập tức đầu có chút phát ngốc, cũng trong nháy mắt bị giọng nói Dạ Nhiễm lôi suy nghĩ trở lại, lập tức đứng ở bên cạnh Dạ Nhiễm, bắt đầu ngăn cản quái vật kia tới mãnh liệt!

Mà những học viên kia từ khi vừa mới bắt đầu đi ra tiểu viện chứng kiến hài cốt khắp nơi trên đất đều sắc mặt tái nhợt, lúc này đang nhìn đến hằng hà quái vật máu tanh, sững sờ ngay tại chỗ, hoàn toàn không thể động đậy.

Mấy người Tập Diệt Nguyệt, Khúc Thừa Trạch cũng là đều giật mình, ngay sau đó trong dạ dày từng cơn quay cuồng, da đầu tê dại, sắc mặt tái nhợt, cái này –

Đây là vật gì!

“Phi! Mẹ kiếp, quản nó khỉ gió quái vật gì, lão tử đều giết không tha!.” Phản ứng lại trước tiên là âm tàn thiếu niên lúc trước cùng Học viện Hoàng gia nổi lên xung đột, sau khi tiếng nói vừa ra, bóng người thiếu niên đã đến bên người Dạ Nhiễm!

Một lời này của thiếu niên, đồng thời lôi trở lại tinh thần của thiếu niên thiếu nữ chung quanh, Tập Diệt Nguyệt, Khúc Thừa Trạch thậm chí không có thời gian đi hối hận hành động của mình, nhìn Dạ Nhiễm rõ ràng là muốn lui về tiểu viện, Tập Diệt Nguyệt lập tức quay người la lớn: “Chuẩn bị trở lại Tuyết Phương viện! Đã ngoài thất giai võ giả cản phía sau! Nhanh lên!”

Đã ngoài thất giai võ giả, toàn bộ tân sinh Học viện Quân sự tính toán cũng không có hơn mười người.

Linh Ngọc Nhi trong nháy mắt phản ứng lại, lập tức phi thân gia nhập cuộc chiến, võ giả đã ngoài thất giai ở sau cùng chiến đấu với bầy quái vật, lục giai võ giả phía dưới lập tứcnhanh chóng lui về phía sau.

“Quái vật kia không sợ đao kiếm, dùng hỏa công! Không biết dùng lửa lập tức lui về!” Dạ Nhiễm ném ra ba lượt Tiểu Hỏa cầu, tìm được một cái cơ hội quay người lớn tiếng hô với mọi người bên người !

“Thật sự là đáng giận giết không chết!” Mấy người Tập Diệt Nguyệt nhìn quái vật bị chặt đứt ngang người chẳng cần bao lâu đều một lần nữa tổ hợp lại, cảm thấy giận dữ, vừa lo lắng vừa sợ sợ!

Linh Ngọc Nhi sau khi nghe Dạ Nhiễm nói, lập tức phóng xuất Bản mệnh Hỏa diễm của mình, nhìn hỏa công lập tức đôi mắt của Dạ Nhiễm và Tạp Tạp sáng ngời, ngọn lửa này so với Tam Sắc Hỏa Nguyên của Tạp Tạp không hề yếu kém!

Mấy người Tập Diệt Nguyệt đều không có hỏa diễm để dùng, chỉ có thể ở đằng sau không ngừng vì Dạ Nhiễm, Tạp Tạp và Linh Ngọc Nhi trảm giết quái vật ở phía sau bọn họ.

Sức mạnh đoàn đội, tại thời khắc này thể hiện ra rồi, mọi người vừa đánh vừa lui, Dạ Nhiễm cùng Tạp Tạp đồng thời đối phó lấy từng con quái vật, nội lực Dạ Nhiễm đã sắp khô cạn, động tác cũng trì hoãn chậm lại, mà lúc này thời gian để nàng ăn vào đan dược đều không có!

Công kích, công kích, công kích!

Sát! Sát! Sát!

Không phải ngươi chết cũng là ta mất mạng, giết sạch quái vật? Không, bọn họ bây giờ chỉ muốn bảo vệ được tính mạng là tốt rồi!

“Đội trưởng, coi chừng!” Tư Mạt Tiêu bỗng nhiên lo lắng hô to lên một tiếng, một con quái vật đột nhiên nổi điên lập tức vung một cái tát đập bay Dạ Nhiễm ở sau lưng Tập Diệt Nguyệt và Liễu Phi Tiếu, mắt thấy mồm lớn đầy máu muốn ngốn nuốt Dạ Nhiễm !

Lúc này Dạ Nhiễm luôn chuyên chú đối phó vô số quái vật trước mặt, hơn nữa bởi vì nội lực khô cạn, mấy lần Dạ Nhiễm đã đạt tới cực hạn, bỗng nhiên lại cảm nhận được hàn ý xuất hiện sau lưng, Dạ Nhiễm nhanh chóng nghiêng người một cái, ba lượt Tiểu Hỏa cầu lập tức từ trong tay phát ra đánh chết cái quái vật bạo khởi kia!

Nhưng mà, lúc này Dạ Nhiễm được cái này mất cái khác, vô số quái vật lúc trước ở quanh người Dạ Nhiễm lúc này mạnh mẽ mà đến công kích !

Bỗng nhiên –

Một bóng người bỗng nhiên trong nháy mắt đem Dạ Nhiễm kéo xa khỏi nguy hiểm!

Linh Ngọc Nhi!

Đồng tử Dạ Nhiễm có chút co rút lại, hiển nhiên, nàng thật không ngờ Linh Ngọc Nhi sẽ ra tay giúp nàng.

Linh Ngọc Nhi lại chợt một tay đẩy Dạ Nhiễm ra, Bản mạng Hỏa diễm tiếp tục phóng thích chém giết quái vật, giống như mới vừa ra tay không phải nàng.

Lúc này, cũng không phải lúc Dạ Nhiễm đi suy nghĩ chuyện này, phi thân lên, lập tức bắt đầu chém giết quái vật!

Bởi vì Tạp Tạp cách Dạ Nhiễm có chút xa, một cảnh vừa rồi kia, thiếu chút nữa hù chết Tạp Tạp, lập tức bóng người Tạp Tạp như quả cầu trắng hóa thành sương mù, chạy vội đến bên người Dạ Nhiễm!

“Bổn đại gia cho các ngươi tổn thương Nhiễm Nhiễm! Cho các ngươi tổn thương Nhiễm Nhiễm này, bổn đại gia cho các ngươi đi chết đi!” Hai mắt Tạp Tạp gần như huyết hồng, tổn thương Dạ Nhiễm đều phải trả giá thật nhiều! Một cái giá lớn!

Từng mảng lớn mảng lớn Tam Sắc Hỏa Nguyên phun ra từ trong miệng Tạp Tạp, bọn quái vật căn bản không biết lui về phía sau, chết 100 tên chỉ còn trên dưới 500 tên!

Thời điểm mấy người Dạ Nhiễm rút lui đến một chỗ, bọn quái vật đuổi kịp trước đều ầm ầm biến thành mảnh vỡ, Dạ Nhiễm đứng nguyên tại chỗ, bỗng nhiên thu hồi công kích.

Xem ra là đến điểm an toàn rồi.

Dạ Nhiễm nhìn lại, khoảng cách đến Tuyết Phương viện chỉ còn cách không đến 10m, lập tức hô lớn: “Dừng lại tất cả công kích, trước về tiểu viện!”

Mọi người và Liễu Phi Tiếu cũng phát hiện bọn quái vật đã không thể bước vào chỗ này, lập tức thu tay lại lui đến bên người Dạ Nhiễm, lau sạch mồ hôi lạnh trên trán.

Linh Ngọc Nhi đã phi thân trở về trong hàng đội ngũ, cùng đứng chung một chỗ với Linh Ngọc tiểu đội của nàng .

Tuyết Phương viện.

Vẫn như cũ là vị trí khi trước, vẫn như cũ là vòng tròn khi trước, chỉ khác biệt là khi trước mọi người biểu lộ kích động, lúc này biểu lộ lại là trắng bệch như tờ giấy.

Yên tĩnh, vẫn như cũ yên tĩnh.

Những thiếu niên thiếu nữ ngày xưa sống an nhàn sung sướng, coi như nửa năm qua đã tiếp nhận huấn luyện tàn khốc tại Học viện Quân sự này, đã tham gia chiến trường Nhân Ma, nhưng lúc đó bên cạnh bọn họ có huấn luyện viên, có binh sĩ có tướng quân.

Coi như là Nhân Ma chiến trường, cũng không có tình cảnh máu tanh tàn nhẫn như vậy.

Chân cụt tay đứt, máu tươi phủ kín mặt đường, không biết vật gì lại có hình người quái vật máu tanh, không sợ đao kiếm, không sợ nội lực, lúc này các học viên, nội tâm đều là yếu ớt, là mê mang, là sợ hãi.

Đến cả Dạ Nhiễm giờ phút này, cũng không biết nên nói cái gì, muốn nói cái gì.

Lúc diễn tập này đây, không, có lẽ đã không thể xưng là diễn tập nữa rồi, đây là một cửa sống chết tàn nhẫn.

Bởi vì bọn họ phải đối mặt chính là quái vật không có nhân tính, chỉ biết giết chóc.

Hôm nay, bọn họ đã không có lựa chọn, hoặc là giết chết toàn bộ quái vật, hoặc là bị quái vật giết chết hết!

Không muốn chết, muốn chiến đấu, muốn vận dụng trí tuệ của bọn họ, vượt qua một cửa sống chết này.

Từng cơn nức nở trong đám người vang lên.

Một tiếng, hai tiếng, thật nhiều người, đều khóc.

Coi như kiên cường không có khóc, hốc mắt cũng đều đỏ .

Chưa bao giờ nghĩ tới, tử vong giờ khắc này sẽ cách mình gần như vậy, gần như vậy…

Liễu Phi Tiếu vẫn tương đối trấn định, nhưng là bờ môi tái nhợt lại tiết lộ ra tâm tình của hắn.

Mấy người Khúc Thừa Trạch, Tập Diệt Nguyệt, Tư Mạt Tiêu, La Lỵ, Linh Ngọc Nhi không khóc, hốc mắt cũng không có ướt át, chỉ là nhắm mắt lại…

Từ đầu đến cuối Dạ Nhiễm đều không nói gì, Tạp Tạp ngồi xổm trên bờ vai Dạ Nhiễm, trong đôi mắt màu đen là tràn đầy ngưng trọng cùng trầm tư.

Ánh mắt vờn quanh các thiếu niên và thiếu nữ nhỏ giọng thút thít nỉ non, Dạ Nhiễm rủ xuống tầm mắt, che khuất lòng tràn đầy phức tạp.

Cái này – đều rất tàn khốc.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, lúc lâu sau, Dạ Nhiễm mới ngẩng đầu, nhìn mọi người, âm thanh bình tĩnh: “Khóc xong rồi?”

Các thiếu niên thiếu nữ, bởi vì ba chữ của Dạ Nhiễm, mà cúi đầu, ở bên ngoài, không biết đã bao nhiêu năm bọn họ không có khóc qua.

“Như vậy, bây giờ nghe ta nói.” Trong đôi mắt đen như mực của Dạ Nhiễm lóe ra một chút điểm hào quang, hấp dẫn tầm mắt mọi người, Dạ Nhiễm, trung đoàn trưởng của bọn họ, người tâm phúc của bọn họ, người mạnh mẽ nhất trong bọn họ.

“Y theo tình huống vừa mới thấy, toàn bộ Tuyết quốc sợ là đã bị giết hại bởi bầy quái vật này .” trong tiếng nói Dạ Nhiễm tràn đầy trầm trọng, giọng nói tạm ngừng, tiếp tục nói, “Lần này đã xác minh nhiệm vụ diễn tập, đồ sát toàn bộ quái vật, chiếm cứ thành trì.”

“Những quái vật kia, không sợ đao kiếm, không sợ nội lực, trước mắt chỉ vừa phát hiện lực sát thương đối với bọn chúng có chỉ có hỏa công và một môn quần công thuật pháp của ta.”

“Lúc này chắc chắn bên ngoài Tuyết Phương viện đã bị bầy quái vật chỗ này vây quanh, chúng ta chỉ có thể mau chóng nghĩ biện pháp diệt sạch bọn chúng.”

Dạ Nhiễm vuốt vuốt mi tâm, ánh mắt thoáng nhìn quét mọi người một phen, tiếp tục nói, “Trước mắt ngoại trừ ta, Tạp Tạp còn có Linh Ngọc Nhi, ai còn có thể dùng hỏa nguyên?”

Lắc đầu, tất cả mọi người lắc đầu.

Đại khái Dạ Nhiễm cũng biết rõ sẽ có một tình huống như vậy, dù sao có thể hấp thu hỏa nguyên nhập vào cơ thể đều quá hiếm có.

“Tất cả mọi người suy nghĩ một chút,bây giờ nên làm gì” Dạ Nhiễm thở dài, nói với mọi người.

Gặp được loại tình huống này, Dạ Nhiễm với tư cách trung đoàn trưởng của nhiệm vụ lần này, nàng tuyệt đối có trách nhiệm đem 500 người này đều an toàn ra khỏi Tuyết quốc, hơn nữa lúc này đây muốn ở trong diễn tập tàn nhẫn này, để cho 500 con người đang ngồi đều phải học được một ít gì đó, nắm giữ một ít gì đó, hiểu ra một ít gì đó.

Cho nên, Dạ Nhiễm không thể làm việc tùy tiện

Ngón tay Liễu Phi Tiếu thon dài lần lượt xẹt qua sáo ngọc, mới cũng quên nếm thử một phen đối với bọn quái vật Âm công có hiệu quả hay không , không có được hỏa nguyên Liễu Phi Tiếu với tư cách đội phó, không cách nào trợ giúp Dạ Nhiễm, trợ giúp mọi người, cảm thấy một phen nôn nóng.

Cục diện lại một lần nữa bắt đầu yên tĩnh.

Sau nửa ngày, trong mắt Liễu Phi Tiếu hiện lên một vòng ánh sáng!

Liễu Phi Tiếu nhớ tới khi trước năm người bọn họ oanh tạc một phen tại Học viện Hoàng gia , lập tức một phát bắt được cánh tay Dạ Nhiễm, kích động mà hỏi: “Trung đoàn trưởng, khi trước chúng ta có sử dụng qua Bạo phá đan, có thể ở bên trong tăng thêm hỏa nguyên?”

Đương nhiên Tập Diệt Nguyệt, Tư Mạt Tiêu cùng Khúc Thừa Trạch cũng thoáng một phát đều kích động rồi! Bạo phá đan của đội trưởng lực sát thương vốn lớn, nếu có thể ở bên trong tăng thêm uy lực của Tiểu Hỏa cầu, dùng để đối phó những quái vật kia chẳng phải không còn gì tốt hơn rồi hả?!

Đôi mắt Dạ Nhiễm sáng ngời, mạnh mẽ vỗ cái ót của mình, đúng vậy! như thế nào nàng lại đem việc này quên đi sạch!

Bạo phá đan, vốn là vũ khí bạo tác nổ tungcực kì thích hợp quần công loại nhỏ

Dạ Nhiễm lập tức một tay nhấc Tạp Tạp lên, đứng dậy: “Mọi người trước đều tự tìm gian phòng nghỉ ngơi, ngủ không được thì đều ở bên trong đây tu luyện.”

Ngay sau đó, bóng người Dạ Nhiễm cùng Tạp Tạp đều biến mất ngay tại chỗ.

Việc này không nên chậm trễ, chuyện bạo phá đan càng sớm luyện chế ra càng tốt.

Mà những người còn lại có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn thần sắc kích động của mấy người Vô Địch thần đội, đối với bạo phá đan của Dạ Nhiễm bọn họ cũng có chỗ nghe thấy, loại tình huống này có người nào có tâm tư đi nghỉ ngơi, lập tức toàn bộ ngồi dưới đất mắt to trừng mắt nhỏ, đến tu luyện căn bản tâm tĩnh không nổi, mà thôi, vẫn là cùng đợi tin tức tốt của trung đoàn trưởng .

Con người, thời điểm không có chuyện gì, trong đầu sẽ tự động bát quái lên, chúng tầm mắt của mọi người thỉnh thoảng rơi trên người Linh Ngọc Nhi, khi trước một cảnh Linh Ngọc Nhi cứu Dạ Nhiễm, hầu như tất cả mọi người đều nhìn thấy, vừa nẫy không kịp nghĩ đến chuyện này, hôm nay mọi người đều nghi ngờ, Linh Ngọc Nhi chẳng lẽ không phải nên hận trung đoàn trưởng chết đi mới đúng?

Mà Linh Ngọc Nhi thì trực tiếp khoanh chân mà ngồi, hai mắt nhắm lại, bắt đầu tu luyện, bỏ qua toàn bộ ánh mắt nghi hoặc.

Mấy người Liễu Phi Tiếu thì là hơi phức tạp nhìn thoáng qua Linh Ngọc Nhi, người thiếu nữ này bọn họ không thể không phòng, nếu nói là khi trước Linh Ngọc Nhi biểu hiện ra ngoài, lại để cho bọn họ cảm thấy không sợ hãi lời nàng, những ngày này Linh Ngọc Nhi trầm ổn xuống dị thường như vậy khiến cho mấy người Liễu Phi Tiếu thu hồi lòng khinh thị, bảo trì tâm tư bình thản như thế, Linh Ngọc Nhi không đơn giản.

Lúc này, trong một gian phòng ngủ, Dạ Nhiễm lấy ra tài liệu luyện chế bạo phá đan cần có theo hướng trong lò luyện bỏ tài liệu luyện chế có thể tạo ra được năm viên

Đợi những tài liệu này sau khi ở trong lò luyện đan hòa tan, ba lượt Tiểu Hỏa cầu xuất hiện từ trong tay Dạ Nhiễm , Tạp Tạp ở một bên lập tức mở ra cái nắp lò luyện đan, ba lượt Tiểu Hỏa cầu thuận thế lọt vào lò luyện đan.

Một giờ sau, Dạ Nhiễm chậm rãi thu hồi ngọn lửa luyện đan, mở mắt ra, mở ra lò luyện đan.

Sáu viên bạo phá đan to cỡ nắm tay hiển hiện ở trước mặt Dạ Nhiễm.

Khóe mắt Dạ Nhiễm thoáng một phát nhẹ nhàng run rẩy, tài liệu như cũ, chỉ có điều thêm vào Tiểu Hỏa cầu, vậy mà đem bạo phá đan nguyên bản lớn nhỏ cỡ móng tay biến thành to cỡ nắm tay.

Tạp Tạp cũng là sợ hãi thán phục lên tiếng: “Nhiễm Nhiễm, sức mạnh Hỏa tố tinh linh , quả nhiên cường đại!”

Dạ Nhiễm lấy ra một viên bạo phá đan thoáng suy nghĩ một lúc, sức nặng ngược lại gần như không có, nhưng sức nặng như thế này cũng không thể khinh thường, chợt đem năm viên khác để vào trong không gian giới.

“Thử xem uy lực của bạo phá đan này đi!” Dạ Nhiễm nguy hiểm nheo mắt lại, bọn quái vật đem bọn họ bức đến tình trạng chật vật như thế, nếm thử một chút uy lực bạo phá đan kiểu mới đi!

Dạ Nhiễm phi thân trước tiến về trong sân.

Lúc này trong nội viện, mọi người vốn là đang đợi Dạ Nhiễm, vừa cảm nhận đến khí tức Dạ Nhiễm, lập tức đều ngẩng đầu nhìn lại, bóng người màu đỏ vừa xuất hiện, mọi người phảng phất tại thời khắc này đều để tâm xuống.

Dạ Nhiễm đứng trên không trung, ha ha cười cười, đối với mọi người ở bên dưới nói, “năm người đi lên, theo ta cùng đi thử xem uy lực của bạo phá đan này!”

La Lỵ là người đầu tiên chạy vội đến bên người sư phụ nhà mình, Vô Địch thần đội oanh tạc Học viện Hoàng gia nàng không có tham gia, lúc này đây nàng nhất định phải xem thử!

Mấy người Liễu Phi Tiếu ngược lại không có tham dự, muốn lưu cơ hội cho mấy người khác.

Ngay sau đó, âm tàn thiếu niên, Tỉnh U Tuyền, Linh Ngọc Nhi, Mục Thanh Vân bốn người lần lượt xuất hiện ở bên người Dạ Nhiễm.

Dạ Nhiễm nhìn năm người bên cạnh, giương môi cười cười, từ không gian lấy ra năm viên khác, phân chia đạn cho năm người La Lỵ, nhìn mọi người bên dưới rục rịch, bất đắc dĩ buông buông tay, “Trước mắt chỉ luyện chế ra sáu viên nhìn thử hiệu quả!”

Nghe được ngôn ngữ Dạ Nhiễm như thế, những người khác cũng chỉ có thể âm thầm thở dài tốc độ của mình quá chậm, ngay sau đó vận khởi khinh công muốn đi theo đằng sau mấy người Dạ Nhiễm, không thể dùng, nhưng cũng có thể xem.

Nhìn Dạ Nhiễm lấy ra mấy viên bạo phá đan, mấy người Liễu Phi Tiếu lập tức đều hối hận về cách nghĩ vừa rồi, bạo phá đan, bạo phá đan ,lúc nào bạo phá đan trở nên lớn như vậy rồi!

Lớn nhỏ cỡ ngón cái cùng to cỡ nắm tay, đều dùng đầu ngón chân cũng biết uy lực sẽ kém mấy cấp bậc!

Gió thổi lất phất váy dài đỏ rực của Dạ Nhiễm, tóc dài bay múa, tay áo tung bay, phất một ống tay áo “Đi!”

Đứng trên không trung, Dạ Nhiễm nhìn 10m bên ngoài rậm rạp chằng chịt bầy quái vật. một hồi da đầu run lên, khóe miệng lại kéo ra một nụ cười tàn nhẫn quyết đoán, nhìn về phía năm người bên cạnh, giơ lên bạo phá đan trong tay: “Cùng tiến lên!”

Sáu người bỗng nhiên bay đến phía trên bầy quái vật, vô cùng ăn ý đồng thời bóp nát bạo phá đan trong tay, hướng phía trong bầy quái vật dày đặc nhất mà ném đi!

Oanh! Oanh! Oanh!

Trong nháy mắt, bỗng nhiên tiếng nổ oanh tạc cực lớn từ trong bầy quái vật phát ra. Thậm chí mấy người Dạ Nhiễm còn chưa kịp né tránh, sáu người đồng thời né tránh, bởi vì đạn nổ mà khiến cho một thân xem như ngâm trong mưa máu thịt.

Nhưng mà giờ khắc này, đã không còn người đi bận tâm máu tanh trên người rồi, nguyên một đám ngây ngốc tại chỗ, nhìn xem sáu cái bạo phá đan kia, gần như oanh tạc chết gần hơn một ngàn con quái vật! Đây là một sự chấn động thị giác đến thế nào! Một sự rung động tâm linh đến thế nào!

Mà mọi người Học viện Quân sự phía sau, cả đám đều lui về phía sau vài bước, nuốt ngụm nước miếng, tại thời điểm chứng kiến từng mảng lớn mảng lớn quái vật bị nổ thành những mảnh vỡ nhỏ, lại nhịn không được hưng phấn kêu lớn lên!

“Trung đoàn trưởng, quá đẹp rồi!”

“Đã có thứ này, những bọn quái vật này đều không còn gây sợ nữa rồi!”

“Ha ha ha, trung đoàn trưởng không hổ là Linh Dược sư a! Thật lợi hại!”



“Ta… trời ơi…, trung đoàn trưởng, đúng là thần rồi!” Tập Diệt Nguyệt nhìn một cảnh này, sau nửa ngày mới lấy lại tinh thần, mặt mũi tràn đầy hưng phấn cùng bội phục giơ ngón tay cái lên về phía Dạ Nhiễm !

Đồng dạng Liễu Phi Tiếu khó giấu vẻ mặt rung động, đồng thời đáy lòng của hắn bỗng nhiên chỉ xuất hiện có một suy nghĩ, nếu lúc trước bọn họ Vô Địch tiểu đội dùng đồ vật này đi oanh tạc Học viện Hoàng gia…

“Ha ha ha, Nhiễm Nhiễm, thứ này hữu dụng, hữu dụng!” Tạp Tạp kích động thoáng một phát bổ nhào vào trong ngực Dạ Nhiễm, đối với đôi má Dạ Nhiễm hôn một cái ẩm ướt, thật tốt quá!

Dạ Nhiễm ôm Tạp Tạp, khóe miệng toát ra dáng vẻ tươi cười, chỉ cần hữu dụng, chỉ cần có thể đối phó bọn quái vật này, nàng xem như yên tâm.

Xoay người, nhìn mọi người khó giấu hưng phấn, tay phải Dạ Nhiễm vừa nhẹ nhàng nhấc, lập tức toàn bộ thanh âm đều im bặt mà dừng, nguyên một đám mang theo sùng kính nồng nhiệt nhìn Dạ Nhiễm.

Hai tay Dạ Nhiễm chắp sau lưng, thần sắc tùy ý mà cuồng ngạo, gió nhẹ quét, trên sợi tóc điểm một chút máu tươi càng lộ ra đẹp đẽ “Bạo phá đan hiểu quả mọi người đã thấy được! Cho nên, ưỡn ngực của các ngươi lên, thu hồi nước mắt của các ngươi, đi theo ta, xông về phía trước! Giết sạch những quái vật tàn nhẫn này!”

Vung cánh tay hô lên, mọi người tụ tập hưởng ứng!

“Xông về phía trước! Giết sạch! Giết sạch!”

“Xông về phía trước! Giết sạch! Giết sạch!”

“Trung đoàn trưởng vạn tuế, trung đoàn trưởng vạn tuế!”



Tất cả mọi người ưỡn bộ ngực của mình lên, thu hồi nhu nhược của mình, trong mắt của bọn họ chỉ còn một bóng người đỏ rực kia, phảng phất chỉ cần nhìn nàng, đi theo nàng, cũng đều không đi nhầm đường!

“Bây giờ tự mỗi người chọn lựa một gian phòng trở về đi ngủ, buổi sáng ngày mai, cùng nhau san bằng những tạp chủng này!” Thanh âm Dạ Nhiễm ở bên tai tất cả mọi người rõ ràng vang lên.

“Vâng! Trung đoàn trưởng!” Chỉnh tề mạnh mẽ hô to, sau đó chỉnh tề mà tự động nhanh chóng rời đi, trước tiến về trong nội viện Tuyết Phương viện từng người tìm phòng, đã có bạo phá đan uy lực cường đại như thế này, nỗi lòng bất ổn của bọn họ, cuối cùng cũng khôi phục lại.

Trong nháy mắt, cũng chỉ còn lại có sáu người Vô Địch thần đội.

“Trung đoàn trưởng, thật sự là quá thần rồi! Tại sao trung đoàn trưởng không phải là nam nhân!” Tập Diệt Nguyệt hưng phấn ôm cổ Dạ Nhiễm, không để ý chút nào máu tanh trên người Dạ Nhiễm, sau đó buông Dạ Nhiễm ra bi phẫn nắm tay lại!

Khóe miệng Dạ Nhiễm nhẹ nhàng rút một cái, chú ý tới ánh mắt Liễu Phi Tiếu trong nháy mắt biến hóa, khóe môi giương lên một vòng khác với dáng vẻ thâm ý tươi cười: “Bổn cô nương coi như là nam nhân, cũng không dám lấy Diệt Nguyệt ngươi!”

Liễu Phi Tiếu tự nhiên chú ý đến ánh mắt Dạ Nhiễm trêu ghẹo, ánh mắt có chút mất tự nhiên né tránh, nhưng mà một cảnh này, cũng chỉ có một mình Dạ Nhiễm thấy được.

“Đội trưởng nếu là nam nhân, bổn tiểu thư làm thiếp cũng nguyện ý!” Đôi mắt Tập Diệt Nguyệt đến nháy cũng đều không nháy mắt nhìn Dạ Nhiễm tỏa ra ánh sao, đội trưởng tốt như vậy, huấn luyện viên Quân thật sự có dự tính từ trước rồi!

Bốp!

Một cái gõ thật mạnh lên đầu Tập Diệt Nguyệt, khuôn mặt lạnh nhạt tuấn mỹ của Liễu Phi Tiếu rơi vào trong đôi mắt trợn to nhìn của Tập Diệt Nguyệt.

Liễu Phi Tiếu lạnh nhạt nhún nhún vai, ngẩng đầu nhìn bầu trời, lấy thanh âm cực kỳ thần thông nói: “Tình yêu là không liên quan đến biên giới, không liên quan đến giới tính. Cho dù Dạ Nhiễm là một nam nhân, huấn luyện viên Quân cũng sẽ không buông tay!”

Khóe miệng Dạ Nhiễm co quắp, thật muốn lật bàn đập bay thiếu niên áo trắng tuấn mỹ này có hay không còn rụt rụt rè rè!

“Mấy người đều tranh thủ thời gian trở về đi ngủ cho ta! Ta đi luyện đan đây!” Dạ Nhiễm nghiến răng nghiến lợi vừa dứt câu nói, liền phi thân bỏ chạy đi.

Mà Tập Diệt Nguyệt thì là ở nguyên chỗ cũ, hồi lâu suy tư lời nói của Liễu Phi Tiếu, dưới cái nhìn soi mói của mấy người Khúc Thừa Trạch, vô cùng chăm chú gật đầu: “Tình yêu là không liên quan đến giới tính, vậy có phải hay không, bổn tiểu thư có thể theo đuổi trung đoàn trưởng?!”