Tà Y Cuồng Thê
Khung cảnh lúc này vô cùng yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều đang chờ đích thân Phượng Nguyên Cực mở miệng.
Phượng Nguyên Cực lại càng không nói chuyện mà đem ánh mắt ghim trên người Phượng Vô Tà ——
Hắn có điểm chờ mong, cháu gái này của hắn sẽ ứng đối những cáo trạng này như thế nào.
Phượng Vô Tà lại vô cùng ung dung mà cười, sau đó ngạo nghễ mà nhìn những người xung quanh, bình tĩnh nói:
“Gia gia, đại tỷ nàng ngăn cản ta vào Tàng Thư Các học tập cũng là người ra tay trước, ta đang chống đỡ thì nàng lại thi triển võ kỹ mới học được nhưng hồn lực lại không đủ nên phản phệ dẫn tới bị thương, cái này lại càng không có quan hệ với ta. Thứ đệ Phượng Vô Lâm dùng sấm hủy phòng của ta, muốn giết ta, hắn là người làm lơ gia quy trước, thân là đích nữ của gia tộc ta cảm thấy mình có trách nhiệm trừng phạt hắn một chút.”
Nàng nói rành mạch lại không kiêu ngạo không siểm nịnh mà dứt khoát nói hết mọi chuyện.
Phượng Nguyên Cực nhìn Phượng Vô Tà bằng ánh mắt vô cùng tán thưởng—— ừm, mười ba năm trước vị kia cao nhân tiên đoán quả nhiên không tồi, cháu gái ngốc của mình hiện tại thật sự bắt đầu lột xác.
Chỉ là, Phượng Nguyên Cực nghi hoặc: hồn lực của nàng không hề lớn đến mức có thể đả thương đôi tỷ đệ Vô Tâm và Vô Lâm này. Vậy nàng đã dùng cách gì?
Lúc này, Phượng Vô Tâm vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng lại đột nhiên đứng lên.
Thái độ của nàng vô cùng khác thường, không hề kiêu ngạo ương ngạnh tính tình đại tiểu thư như trước. Lại mang vẻ mặt tái nhợt, tựa như vô cùng uỷ khuất, thậm chí hốc mắt đều đã ươn ướt, hàm răng khẽ cắn chặt lấy cách môi non mềm:
“Phụ thân, gia chủ và các vị trưởng lão trong tộc, nhiều ngày nay Vô Tâm trọng thương nằm trên giường cũng đã suy nghĩ kỹ càng. Lúc trước Vô Tâm cho rằng, cần phải khắc khổ tu luyện để làm rạng danh gia tộc là trách nhiệm của con cái Phượng tgia. Cho nên mười lăm năm nay, ta vẫn luôn chuyên chú học tập, tu luyện hồn lực của bản thân, cũng chưa từng lười biếng. Hiên tại mới có thể dùng hồn thuật của chính mình vì gia tộc mà tranh được một phần vinh quang….”
Dừng một chút, nàng thập phần bi thương mà sờ sờ gương mặt của chính mình, rồi sau đó nhìn về phía Phượng Vô Tà ——
Phượng Vô Tà đã từng đánh nàng một roi, hiện giờ vết thương tuy lui nhưng vết sẹo lại ở. Nàng cố ý không dùng phấn che mà để vết sẹo lộ ra trước mặt các vị trưởng lão trong gia tộc cùng gia chủ là muốn cho bọn họ biết, người mà ngày xưa bọn họ lấy làm tự hào, gọi là thiên tài của gia tộc hiện giờ không những thân mang trọng thương mà ngay cả khuôn mặt cũng bị Phượng Vô Tà huỷ rồi.
“Gia chủ cùng các vị trưởng lão, hôm nay Vô Tâm đi vào lễ nghĩa đường, không tố oan, chỉ nói sự thật. Vô Tâm cùng Vô Tà muội muội sau khi so chiêu luận bàn thì thân mang trọng thương, sẽ cần một khoảng thời gian rất dài để điều trị thân thể khiến cho việc tu luyện bị chậm trẽ, chỉ sợ vô pháp tham dự vào lôi đài toàn thành vào tháng năm tới lại càng không thể đem lại vinh quang cho gia tộc.”
Ai cũng biết lão gia chủ yêu quý cháu gái phế tài Phượng Vô Tà của hắn,nhưng người cầm quyền của gia tộc cũng không phải chỉ có một người.
Các vị trưởng lão trong tộc cũng không phải ăn chay.
Thời điểm mấu chốt, gây áp lực với gia chủ cũng không thể không cân nhắc một chút.
—— Các Trưởng lão trong tộc căn bản cũng không có quan hệ huyết mạch với Phượng gia mà chỉ là đệ tử ngoại lai của Phượng gia.
Nói cách khác, bọn họ đều là những đệ tử tới Phượng gia bái sư để học tập võ kỹ sau đó bọn họ lại đại biểu Phượng gia tham gia rất nhiều trận đấu, lấy được thành tích vô cùng tốt. Họ đem về vinh quang và lợi ích cho Phượng gia, dùng cả đời để cống hiến cho gia tộc Phượng gia.
Những người này, dựa vào lai lịch mà được gia chủ tuyển vào vị trí trưởng lão, địa vị liền được nâng cao gấp bội.
Mỗi người trong gia tộc đều vô cùng coi trọng lời nói của các vị trưởng lão, bởi vì bọn họ là đại biểu cho toàn bộ ngoại lai đệ tử của gia tộc.
Ngoại lai đệ tử, kỳ thật chính là tự thành lập một thế lực riêng.
Phượng Vô Tâm cũng biết dù cho bản thân nỗ lực như thế nào thì cũng không thể lay động địa vị của Phượng Vô Tà trong lòng lão gia chủ, cho nên nàng muốn dựa vào các trưởng lão để xả nỗi uất ức này.
Nói xong, nàng liền đổi sang bộ dáng như vô cùng áy náy: ”Năm nay cuộc đua lôi đài xếp hạng tứ đại thế gia, Vô Tâm chỉ sợ lực bất tòng tâm, mong gia chủ cùng các vị trưởng lão thông cảm.”
Phượng Vô Tà vô cùng ngạc nhiên. Đại tỷ này của nàng đột nhiên thay đổi như biến thành một người khác.
Còn học được lấy lui làm tiến.
Không sai, lúc trước Phượng Vô Tâm thật sự chính là hy vọng của toàn tộc, cho nên liền mặc kệ nàng đánh chửi làm nhục đích nữ. Cho tới tận bây giờ cũng chưa ai thật sự trừng phạt nàng quá nặng tay.
Ngay cả gia chủ, cũng là nhìn trúng thiên phú của Phượng Vô Tâm, mặc kệ cháu gái bên dòng thứ kiêu ngạo đến vô pháp vô thiên. Vì nàng mang lại vẻ vang cho gia tộc nên vẫn luôn nuông chiều.
Hiện tại, mặc kệ Phượng Vô Tà có lý, lại có thân phận dòng chính chống lưng, nhưng ——
Phượng Vô Tâm bị thương là sự thật.
Phượng Vô Tâm hiện tại không thể tu luyện cũng là sự thật
Nếu tu luyện lúc này, nàng có thể ở trên lôi đài đem lại vinh quang cho Phượng gia hay không thì cũng chưa biết….
Tội danh này, Phượng Vô Tâm một câu nhẹ nhàng liền ném cho Phượng Vô Tà.
Một mảnh yên tĩnh,lúc sau nhị trưởng lão Phượng gia liền lên tiếng:
“Gia chủ, Vô Tà trẻ người non dạ. Tuy rằng có nguyên nhân nhưng nàng lại không màng tới đại cục mà đả thương tỷ muội mình. Thần trí nàng không tốt chỉ sợ không phạt nặng thì sẽ không thể nào sửa đổi.”
Phượng Vô Tà không nói gì nhưng đáy mắt lại lộ ra tia trào phúng.
Thì ra là đã sớm thông đồng với các trưởng lão.
Nàng biết chuyện này khẳng định có liên quan tới phu thân của Phượng Vô Tâm- Phượng Tử Nhân. Chắc chắn hắn tốn công phu trên người nhị trưởng lão,thế nên vị trưởng lão này mới mạo hiểm đắc tội gia chủ, nói ra lời này.!
Nhị trưởng lão đã lên tiếng, Phượng Nguyên Cực liền không thể không cho hắn mặt mũi, sau đó hỏi nàng:
“ Vậy. Vô Tà, ngươi muốn giải thích gì không?”
Ánh mắt của lão gia chủ thế nhưng lại có điểm … cổ vũ?
Phượng Vô Tà cùng gia chủ liếc nhau, lại nhìn Phượng Vô Tâm một bên còn đang ra vẻ ủy khuất, nhẹ giọng hừ lạnh, chậm rãi mở miệng hỏi: “Xin hỏi gia chủ, trưởng lão, có phải hay không nói —— ở Phượng gia ta, thực lực mới là quan trọng nhất? Chỉ cần có thể làm vẻ vang gia tộc thì có thể bỏ qua mọi sai lầm. Ta chỉ tự vệ mà cũng phải chịu phạt? Còn đại tỷ chỉ cần tu vi cao, dù giết huyết mạch của dòng chính thì cũng không cần chịu tội?”
Phượng Nguyên Cực hơi mỉm cười, đây mới là cháu gái ruột của hắn.
Nhị trưởng lão nhíu mày, vì sao phế vật này lại trở nên khó chơi như vậy?
Phượng Vô Tâm âm thầm siết chặt nắm tay, trên mặt vẫn luôn tỏ vẻ đau khổ hiện giờ cũng như sắp không giữ được, nàng hận không thể ngay lập tức rút hoả tiên ra mà giáo huấn tiểu tiện nhân trước mắt này.
“Tam muội, ngươi vì sao lại nói như vậy? Ngươi và ta chính là tỷ muội cùng tộc, ta làm sao mà khởi sát tâm được? Lời này thật sự là vô cùng quá đáng.”
Rốt cuộc, Phượng Vô Tâm vẫn là nhịn không được:
“Gia chủ, xem ra Tam muội muội hết ngốc rồi, mồm miệng liền trở nên lanh lợi. Chỉ là, nhìn khắp Thanh An thành, thậm chí Ma La Quốc hay toàn bộ Thiên Kỳ Đại Lục, đều giống nhau —— thực lực vi tôn. Nói đến xinh đẹp, cũng là không dùng được.”
Ý trên mặt chữ chính là, nàng mới là người có thiên tư, có thực lực , mới là người hữu dụng với gia tộc.
Phượng Vô Tà ánh mắt sắc như đao, hỏi lại một câu: “Thực lực vi tôn phải không?”
“Không sai.” Phượng Vô Tâm ánh mắt lộ ra tia đắc ý.
Phượng Vô Tà cười lạnh một tiếng.
“Vô Tà, ngươi không đồng ý sao?” câu hỏi này lại phát ra từ phía Phượng Nguyên Cực. Hắn đang rất tò mò muốn biết kế tiếp cháu gái bảo bối của hắn lại muốn làm gì?