Tà Y Cuồng Thê

Chương 18: Túi Càn Khôn




“Này! Ngươi làm gì vậy?”

Phượng Vô Tà rốt cuộc nhịn không được mà hỏi Đế Thiên Tà.

Đế Thiên Tà lười biếng mà trả lời “ Lễ vật gặp mặt.”

Phượng Vô Tà khóe miệng khẽ giật…… Hoá ra, hắn không những lớn lên đủ đẹp, tu vi đủ cao mà ra tay cũng đủ thoáng. Nàng tò mò mà đánh hắn, sau đó lại yên lặng mà nuốt nuốt nước miếng.

Nàng luôn luôn rất có định lực, đặc biệt là đối với mỹ nam trước mặt. Nhưng hiện tại, nàng thật là bị Đế Thiên Tà làm kinh sợ. Nàng đang nghèo đến cùng cực, đói đến da bọc xương, lại bị thương tới nội tạng…… Hắn liền tới đưa đại lễ, vẫn luôn chọn những đồ vật nàng cần mà bỏ ra.

Đế Thiên Tà ánh mắt tự tại thoáng nhìn nàng, đối với tiểu tâm tư này của nàng hắn đã sớm nhìn thấu. Tuy sắc mặt hắn như cũ nhưng khóe miệng lại hơi hơi giương lên, tuỳ ý mà giới thiệu từng cái một

“Đây là một ít Hồn Tu bí tịch, dụng cụ hằng ngày, còn có 50 bình đan dược —— Hộ Tâm Đan, Hoá Ứ Đan, Bổ Linh Đan, Dưỡng Hồn Đan, Tịnh Lôi Đan,… đều là thượng phẩm, mỗi loại mười bình. Hộ Tâm Đan cùng Hoá Ứ Đan có thể khôi phục huyết mạch bị thương của ngươi, Bổ Linh Đan cùng Dưỡng Hồn Đan dùng để tu bổ linh lực cùng hồn lực. Lúc nãy ngươi chịu chính là thuộc tính Lôi, đòn nghiêm trọng, cho nên còn cần Tịnh Lôi Đan để đuổi đi Lôi lực tàn dư trong cơ thể. Hiện tại thân thể ngươi tuy là tạm thời khôi phục, nhưng Lôi lực còn sót lại ngày sau cũng sẽ gây trở ngại cho việc tu luyện của ngươi.”

“Nhiều dược như vậy, đều yêu cầu ta phải dùng tất cả luôn sao??” Phượng Vô Tà nhíu mày

“Chỉ cần ăn một viên! Đây là thượng phẩm đan dược, không phải hàng cấp thấp.”

Đế Thiên Tà nhìn Phượng Vô Tà, cảm thấy nữ nhân này sao lại ngốc như vậy.

Phượng Vô Tà nhìn ra ánh mắt hắn là có ý gì, lại không thèm để ý. Nàng mới đến nơi này, vẫn là phế vật bị phong ấn hồn lực. Đối với loại tu vi cao thâm như Đế Thiên Tà xác thực chính là ngu ngốc đến cùng cực.

Đang lúc nàng tò mò mà nhìn chằm chằm những đồ vật trên sàn, bỗng nhiên nghe được Nha Sát trong không gian đang truyền âm

“Vô Tà, Đế Thiên Tà này lai lịch thực không đơn giản! Ta không thể tra ra trình độ hồn lực của hắn. Nếu hắn tặng ngươi nhiều đồ vật như vậy, ngươi liền hỏi hắn một chút, có hay không phương pháp phá phong ấn trong người ngươi?”

Nha Sát vừa nhắc nhở, Phượng Vô Tà liền âm thầm mà cân nhắc. Đúng vậy! Nếu không có phá phong đan, không giải được phong ấn hồn lực trong cơ thể chính mình, nàng dù cho có được một đống hồn tu bí tịch, cũng vô pháp tu luyện a! Nghĩ vậy, nàng liền hỏi Đế Thiên Tà

“Không biết trong tay ngươi có Phá Phong Đan không?”

Đế Thiên Tà liếc đôi mắt như hồ ly của mình về phía Phượng Vô Tà

“Sao? Ngươi muốn?”

Còn không đợi Phượng Vô Tà phản ứng, hắn dùng hồn lực kiểm tra thân thể Phượng Vô Tà một chút, ngay sau đó liền nhíu mày

“Trong cơ thể ngươi quả thực có phong ấn, Hơn nữa phong ấn này còn không thể giải bằng ngoại lực, mà cần chính ngươi khống chế lửa trời, luyện chế ra Phá Phong Đan mang thuộc tính hồn lực của bản thân ngươi thì mới có thể phá giải —— Rốt cuộc ai đã phong ấn cơ thể ngươi?”

“Ta cũng không biết.”

Phượng Vô Tà lắc đầu, lại hỏi

“Nói cách khác, ngươi có sẵn Phá Phong Đan, nhưng đối với phong ấn của ta không có hiệu quả?”

“Không sai! Đan dược ta sở hữu đều xuất phát từ tay đan dược sư khác. Trong cơ thể linh lực cùng hồn lực hỗ trợ lẫn nhau, mà hồn lực bị phong ấn, thì phải dựa vào linh lực của chính mình phá giải. Cho nên, Phá Phong Đan này cần chính ngươi luyện chế thì mới giải phong ấn thành công được.”

Phượng Vô Tà đã hiểu, nàng gật gật đầu: “Cũng được, ta đây liền tự mình luyện!”

Đế Thiên Tà ánh mắt hờ hững, nhưng ngữ khí lại tựa hồ có chút chờ mong

“Có trở thành dược sư được hay không thì phải xem thiên tư, vả lại vô cùng khó khăn, ngươi thật sự có thể luyện ra?”

Phượng Vô Tà lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, kiêu ngạo mà thốt ra ba chữ: “Hãy chờ xem!”

Đế Thiên Tà khóe miệng gợi lên ý cười, không mang hương vị trào phúng mà ngược lại có điểm sủng nịch.

“Tốt! Bí tịch luyện dược thượng đẳng ta góp nhặt không ít. Dù sao ta không phải dược sư, lưu trữ cũng vô dụng, liền mang hết đưa cho ngươi, ngươi tự học tập, ta liền chờ xem kết quả!”

“Lần đầu gặp mặt, ngươi thật sự đưa ta nhiều đồ vật như vậy? Không sợ lỗ vốn sao?”

Phượng Vô Tà đôi mắt hơi hơi nheo lại, ánh mắt loé lên tia giảo hoạt.

Đế Thiên Tà búng tay, từ trong túi Càn Khôn lại tùy ý mà lấy ra một số sách bí tịch luyện dược

“Giúp nương tử tương lai của chính mình, ta đương nhiên vui lòng”

“……” Phượng Vô Tà giật giật khóe miệng

“Ngươi đem phòng ta chất đầy thì ta ở đâu.”

“Sợ cái gì, túi Càn Khôn cũng cho ngươi,có thể cất chứa vạn vật.”

Đế Thiên Tà lại vung tay lên, đem túi Càn Khôn ném tới tay Phượng Vô Tà.

Mắt thấy trong phòng chất đầy rương quý, đan dược, bí tịch, … đến chỗ đặt chân cũng không có, Phượng Vô Tà cũng không biết nói gì hơn. Nàng trừng mắt nhìn Đế Thiên Tà, lạnh lùng hỏi

“Nếu ngươi sớm đã tính toán cho ta túi Càn Khôn này, vậy vì sao còn muốn đem mấy thứ này từ trong túi lấy ra, chất đầy phòng ta ?!”

Đế Thiên Tà ưu nhã cười kiêu ngạo, như là Tu La trong nhân gian, nhả ra từng từ, hết sức tà mị

“Bởi vì......Bản giáo chủ —— Thích! Phô! Trương!!!.”

……

……

Ngươi thích phô trương?! Liền khiến ta phải đi thu dọn phòng à???

Phượng Vô Tà nội tâm kêu gào “Ngươi đi chết đi!!!!!”

Đế Thiên Tà tùy ý giơ tay, một trận gió xuất hiện. Trong nháy mắt, toàn bộ bảo vật trong phòng đã thu về lại bên trong túi Càn Khôn.

“Như vậy, ngươi liền có thể dễ dàng mang theo!”

Phượng Vô Tà ước lượng túi Càn Khôn trong tay, thật thần kỳ! Nhiều đồ vật như vậy đều lưu trữ trong cái túi nho nhỏ này, mà túi thế mà còn nhẹ như không có gì. Phượng Vô Tà do dự, có nên nhận ý tốt của Đế Thiên Tà? Quá quý trọng đi?

Đế Thiên Tà tựa hồ nhìn ra tâm tư của nàng

“Bản giáo chủ tặng ngươi lễ gặp mặt, ngươi muốn hay không cũng đều phải thu. Đây là vấn đề mặt mũi của ta.”

Đế Thiên Tà đem túi Càn Khôn tặng cho Phượng Vô Tà, liền dứt khoát mà đi.

Bóng dáng của hắn dần biến mất, bỗng hắn xoay người lại, Phượng Vô Tà không những không giật mình mà còn nghiêng đầu cười, ánh mắt rõ ràng vẫn là hàn băng ngàn năm, khi tươi cười thì lại càng loá mắt ——

“A, ngày sau ngươi sẽ còn cảm kích ta rất nhiều thứ! Không cần gấp, chậm chậm lưu lại, lưu đến ngày ngươi lấy thân báo đáp đi!”

Hắn mang tư thái cao cao tại thượng mà bước tiếp, giống như đã nắm chắc phần thắng trong tay.