Chương 2: Tân Thủ Đại Lễ Bao
“Tiên! Thành Tiên.” Diệp Hàn không ngừng thì thào, cảm xúc dao động, vừa kinh ngạc vừa thích thú, vừa sợ hãi vừa hồi hộp.
Ai mà chẳng muốn thành tiên, được trường sinh bất lão.
Từ xưa tới nay, trong lòng mỗi người thanh thiếu niên, ai chẳng có một ước mơ, một khát vọng, một niềm tin. Một ngày nào đó, sẽ có người dẫn họ vào thế giới thần tiên, ngao du thiên hạ ngạo thị thiên địa.
“Vậy làm sao để phi thăng lên tiên giới?”
“Phi thăng lên tiên giới không phải là chuyện đơn giản, phải có đủ tu vi, đủ tư chất, đủ cơ duyên mới có thể phi thăng thành công. Nếu người phi thăng thất bại, sẽ lập tức bị hóa thành tro bụi.”
“Thành cho bụi? Ngươi không đùa ta đấy chứ.” Diệp Hàn gượng gạo cười hỏi.
“Thế giới tu chân luôn khốc liệt và tàn nhẫn như vậy, không tiến lên, vậy chỉ có thể dùng máu và nước mắt làm bàn đạp cho người khác.”
Âm thanh của Thương Hy cứ vọng mãi trong đầu, làm cho hắn cảm thấy rùng mình và sợ hãi.
“Hóa thành cho bụi? Hóa thành cho bụi? Hóa thành cho bụi?”
Nhìn Diệp Hàn cảm xúc biến động, liền cười khẽ an ủi: “Ký chủ không cần suy nghĩ quá nhiều về tiên giới xa xôi.”
“Cái mà ngài cần quan tâm nhất vào lúc này, là nghĩ cách làm sao để kiếm được nhiều linh thạch. Chỉ có kiếm được nhiều linh thạch, mới có thể mua được nhiều thứ trong cửa hàng mua bán, như vậy thực lực mới có thể tăng cao.”
Diệp Hàn thở dài một hơi, nghĩ ngợi một hồi, rồi hỏi: “Thương Hy, Thiên Nguyên Đại Lục có những cảnh giới tu luyện nào?”
“Ký chủ, cảnh giới tu luyện của Thiên Nguyên Đại Lục có chín cấp, từ thấp đến cao lần lượt là Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Phân Thần, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp và Bán Tiên. Mỗi cấp lại có Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Đỉnh Phong.”
“Mỗi khi đột phá đại cảnh giới, cần phải vượt qua bình cảnh, càng lên cao thì bình cảnh càng khó khăn và nguy hiểm.”
“Nhưng tại sao lại có cấp bậc Bán Tiên? Mà không phải trực tiếp đột phá thành Tiên.” Diệp Hàn nghi ngờ hỏi.
“Ở giai đoạn Độ Kiếp kỳ, không ai dám vỗ ngực tự tin phi thăng lên tiên giới. Bởi vậy, mới sinh ra thêm một cấp gọi là bán tiên, ở cấp này chỉ cần hoàn thành quá trình phi thăng lên tiên giới là có thể thành tiên.”
“Nhưng phi thăng tiên giới không phải là chuyện đơn giản, phải trải qua một trận thiên địa linh khí khủng kh·iếp tẩy rửa, gọi là Tiên Cảnh.”
“Độ kiếp kỳ cũng có thể phi thăng?”
“Vậy, có sự khác biệt nào giữa độ kiếp kỳ và bán tiên khi phi thăng không?”
“Tất nhiên là có sự khác nhau một trời một vực, nhưng chờ đến khi ngài đạt đến cảnh giới đó, Thương Hy sẽ giải thích cho ngài hiểu.”
Trong đầu Diệp Hàn lúc này, toàn những suy viển vông. Nghĩ đến viễn tưởng bay lượn trên bầu trời, một tay phá nát càn khôn, mà cảm thấy hào khí tràn đầy.
Lam tinh cũng có cái tốt của nó, có đầy đủ tiện nghi hiện đại, từ vui chơi giải trí đến ăn ở đi lại. Thiên Nguyên Đại Lục cũng không tệ, có thể tu luyện, có thể phá toái hư không, có thể trường sinh bất lão.
“Ta bắt đầu thích thế giới nơi này rồi.”
Mặc dù không rõ mình có thể tu luyện đến bao giờ, có thể đạt đến được cảnh giới nào. Nhưng hắn chắc chắn một điều, chỉ cần kiếm thật nhiều linh thạch, có hệ thống trong tay thiên hạ ta không ai sánh bằng.
Diệp Hàn đang mơ màng, bỗng nhiên nghe được tiếng hệ thống vang lên làm cho hắn giật mình, từ trong ảo tưởng trở lại thực tại.
“Đinh! Tải xuống hoàn tất, chúc mừng ký chủ nhận được tân thủ đại lễ bao một cái.”
“Xin hãy kiểm tra.”
“Tân thủ đại lễ bao? Ta có nghe nhầm không? Vận may của ta đến rồi sao?
“Chúc ký chủ may mắn, đây là một món quà ngẫu nhiên, bên trong có thể là một trăm điểm tích lũy hoặc cũng có thể là một tỷ điểm tích lũy.”
“Một tỷ điểm?” Diệp Hàn hưng phấn la lên.
“Vâng! Ký chủ có muốn mở ra ngay bây giờ không?”
“Còn gì phải nghĩ nữa, mau mau mở cho ta xem nào!” Diệp Hàn háo hức ra lệnh.
“Đinh! Ký chủ đã nhận được một trăm điểm tích lũy.”
“Xin hãy kiểm tra.”
Không khí trở nên yên lặng đến kỳ lạ, chỉ còn nghe thấy tiếng tim đập vang lên thình thịch thình thịch của mẫu hậu.
“Một trăm điểm tích lũy? Chỉ có một trăm điểm tích lũy? Chuyện quái gì đang xảy ra? Vận may của ta tệ đến mức này sao? Diệp Hàn càng nghĩ càng tức điên lên, trong lòng chửi rủa không ngớt. Tất nhiên là chỉ chửi trong lòng thôi, bây giờ hắn vẫn còn là thai nhi, không thể nào mở miệng được.
“Ký chủ, xin đừng quá kích động. Đây là một món quà ngẫu nhiên, ký chủ cũng có thể nhận được một tỷ điểm tích lũy.”
“Ngẫu nhiên cái đầu ngươi mà ngẫu nhiên! Ngươi có biết xác suất nhận được một tỷ điểm tích lũy là bao nhiêu không? Là một phần một tỷ! Một phần một tỷ a! Ngươi có biết người ta gọi đó là gì không? Là sự kiện cực kỳ hiếm có! Là sự kiện cực kỳ hiếm có a!”
Nếu Diệp Hàn được sinh ra lúc này thì chắc là bị tức đến ói máu.
“Ta biết ngay mà, trên đời này làm gì có bữa cơm miễn phí, một tỷ điểm tích lũy chỉ là trò lừa bịp.”
Thương Hy mỉm cười giải thích: “Ký chủ, xin đừng quá nóng giận, một trăm điểm tích lũy cũng không phải là ít. Ký chủ vẫn có thể mua được vài vật phẩm trong cửa hàng.”
“Mua cái gì? Có thể mua được cái gì với một trăm điểm tích lũy? Một cây linh dược mười năm tuổi? Một viên hạ cấp nhất phẩm đan dược? Một cái hạ phẩm pháp khí?”
“Ký chủ, xin đừng quá khinh thường, với một trăm điểm tích lũy ký chủ có thể sử dụng vào rất nhiều việc khác nha. Ví dụ như…”
“Ví dụ như cái gì?” Nhanh nói ra đi, đừng có úp úp mở mở!”
“Ví dụ như… một lần quay thưởng may mắn chẳng hạn.” Thương Hy tủm tỉm cười.
“Quay thưởng may mắn? Nó là cái gì?” Diệp Hàn hoài nghi.
“Quay thưởng may mắn là một tính năng quan trọng của hệ thống, có thể nhận được nhiều vật phẩm giá trị hoặc có thể nhận được từ mười đến mười triệu điểm tích lũy. Ký chủ chỉ cần dùng một trăm điểm tích lũy là có thể quay thưởng một lần.”
“Ngươi muốn ta tin vào vận khí của mình? Ngươi muốn ta tin rằng ta có thể nhận được mười triệu điểm tích lũy từ việc quay thưởng?”
“Tất nhiên là có thể, ký chủ chỉ cần quay thưởng một lần là sẽ biết ngay kết quả.”
Diệp Hàn đắn đo suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng hắn cũng quyết định quay thử một lần: “Ta sẽ quay thử, ta muốn xem ngươi có thể lừa ta được bao nhiêu lần.”
“Ký chủ đã dùng một trăm điểm tích lũy để quay thưởng may mắn, xin hãy chờ đợi kết quả.”
“Nhanh lên! Nhanh lên! Mười triệu điểm tích lũy, mười triệu điểm tích lũy, lạy Thánh Allah, lạy Quan Thế Âm cho con quay vào mười triệu điểm tích lũy” Diệp Hàn vừa nhìn vào màn hình vừa cầu khẩn.
“Đinh! Ký chủ đã nhận được… mười điểm tích lũy.”
“Xin hãy kiểm tra.”
“Mười điểm tích lũy, ngươi là kẻ l·ừa đ·ảo phải không?” Diệp Hàn căm tức hét lên.
“Ký chủ, xin đừng nghi ngờ, hệ thống không bao giờ l·ừa đ·ảo ký chủ, đây là một trò chơi công bằng và minh bạch.”
“Ta chỉ cần nhìn vào khuôn mặt của ngươi là biết ngươi đang nói dối, ngươi có thấy ngươi đang cười rất giả tạo không?”
“Ký chủ, xin đừng nhìn vào khuôn mặt của ta, đó chỉ là một biểu hiện của sự thân thiện và vui vẻ, ta không có ý định gây khó dễ cho ký chủ.”
“Thôi đi.”
“Ta không tin vào lời nói của ngươi nữa, ta chỉ nhìn vào hành động của ngươi. Ngươi muốn bồi thường cho ta một trăm điểm tích lũy đã mất, hay muốn ta tố cáo ngươi lên ban quản trị hệ thống?”
“Ký chủ, xin đừng làm khó Thương Hy, Thương Hy cũng chỉ là linh phụ trách hệ thống. Thương Hy không có quyền quyết định gì cả, nếu ký chủ không hài lòng, Thương Hy đề nghị chờ ba tháng sau khi ký chủ được sinh ra, ký chủ tiếp tục nạp linh thạch vào quay thưởng, Thương Hy đảm bảo lần tới ký chủ sẽ quay được phần thưởng cao hơn.”
“Ta tin ngươi cái quỷ.”
Vẫn còn hơn ba tháng nữa mới xuất sinh, ta phải suy nghĩ xem làm sao để có thể thu thập được nhiều linh thạch hơn.
“Ký chủ yên tâm, Càn Nguyên Vương Triều rất là giàu có nha, ngài thân là hoàng tử làm sao có thể thiếu chút điểm ấy linh thạch được.”
“Cái rắm.”
“Dù có móc rỗng toàn bộ quốc khố, bán cả hoàng cung cũng không đào đâu ra được hàng chục, hàng trăm nghìn tỷ điểm tích lũy. Ngươi nói xem có vật phẩm nào ngon ngon, giá cũng vài chục triệu, đến cả trăm triệu điểm tích lũy, ta có thể mua được mấy món.”
“Ký chủ xin đừng quá bi quan, hệ thống có rất nhiều vật phẩm ngon bổ rẻ nha, ký chủ chỉ cần chọn lựa kỹ càng, sẽ có thể mua được những vật phẩm phù hợp với mình.”
“Hừ.”
“Ta muốn mua mấy cái thể chất đắt tiền như Thời Không Thánh Thể, Hỗn Độn Thể, Hoang Cổ Thánh Thể…chứ không phải mấy vật phẩm rác rưởi ngon bổ rẻ.”
“Ký chủ, xin đừng quá tham lam, những thể chất mà ký chủ nói đến đều là những thể chất cực kỳ hiếm có và đắt đỏ. Ngay cả hệ thống cũng không có nhiều, ký chủ muốn mua chúng, phải có ít nhất hàng trăm tỷ điểm tích lũy trở lên nha.”
“Hàng trăm tỷ điểm tích lũy? Ngươi đúng là hố hàng hệ thống mà.”
“Đúng rồi Thương Hy, ta có thể mua vật phẩm trong cửa hàng, sau đó đem ra ngoài bán lại, kiếm chút tiền chênh lệch không?”
“Ký chủ, xin đừng có ý định như vậy, hệ thống không cho phép ký chủ mua vật phẩm rồi đem ra ngoài bán lại, đó là một hành vi g·ian l·ận, sẽ bị hệ thống trừng phạt.”
“Trừng phạt? Trừng phạt như thế nào?”
“Nếu ký chủ mua vật phẩm rồi đem ra ngoài bán lại, hệ thống sẽ thu hồi vật phẩm đó và trừ đi số điểm tích lũy tương ứng. Ngoài ra, ký chủ còn sẽ bị giảm cấp, giảm tu vi, giảm uy tín, giảm may mắn, giảm cả chức năng ấy của người đàn ông v.v…”
“Cái gì? Cái gì a? Ngươi muốn ta c·hết à? Ngươi muốn ta trở thành một kẻ bất tài vô dụng à? Ngươi muốn ta trở thành một kẻ cô độc à?”
“Ký chủ, xin đừng quá kích động, Thương Hy chỉ muốn ký chủ tuân thủ các quy tắc của hệ thống. Hệ thống là một công cụ để giúp ký chủ tu luyện và và mua sắm, không phải là một công cụ để kiếm tiền bất chính.”
“Thế . . . nếu ta mua để tặng cho thân bằng hảo hữu thì sao, đừng bảo với ta là chuyện này cũng không được.”
“Điều này hoàn toàn có thể, chỉ cần không phải là tiền bất chính từ buôn bán chênh lệch, ký chủ hoàn toàn có thể mua vật phẩm tặng cho thân bằng hảo hữu của mình.”
Diệp Hàn nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nếu chỉ có thể mua cho một mình hưởng dụng thì quá lãng phí công năng hệ thống.