Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Xuyên Không Tặng Kèm Hệ Thống Thương Thành

Chương 18: Thế Giới Thần Thụ




Chương 18: Thế Giới Thần Thụ

Hoàng thượng ngồi trên ngai vàng, ánh mắt u sầu nhìn xuống đại điện. Hai bên là hàng dài các vị đại thần, ai cũng im lặng như trầm mặc suy tư, không dám phát ra tiếng động.

“Các khanh có biết Luyện Khí Công Hội đang âm mưu gì không?” Giọng hoàng thượng vang lên giữa bầu không khí im lặng, khiến mọi người giật mình tỉnh lại khỏi những suy nghĩ miên man.

“Bệ hạ, thần đã cho người đến Luyện Khí Công Hội mua thử một chiếc smart phone. Xin hoàng thượng và các vị cùng chiêm ngưỡng.” Phủ chủ ngoại vụ nói rồi vung tay, từ trong nhẫn trữ vật của mình bay ra một chiếc smart phone kiểu mẫu đẹp mắt và sáng loá. Cầm lấy smart phone rởm trong tay lập tức nhấn nút nguồn, màn hình smart phone phát ra ánh sáng màu xanh rực rỡ, hắn liền đưa tinh thần lực vào bên trong. Nhưng rồi, chỉ có sự im lặng trả lời. Không có gì xảy ra cả.

Hoàng đế và các quan lại nhìn nhau một cái rồi cười phá lên hahaha: “Trẫm đã lo lắng không yên từ khi nghe tin Luyện Khí Công Hội có bảo vật kỳ diệu. Cứ nghĩ là họ đã khám phá ra bí mật của Siêu Võng Internet, và đã tạo ra một Võng Internet riêng cho họ. Ai dè chỉ là cái smart phone vô dụng không có chức năng gì.”

Các vị đại thần cũng thở phào nhẹ nhõm, cười nói vui vẻ như thoát khỏi cơn ác mộng. “Bệ hạ, chúng ta cần phải tin tưởng phát minh của cửu điện hạ là hoàn toàn độc quyền, không thể làm giả được.” Tể tướng vuốt râu cười nói. Các đại thần đều tranh nhau phụ họa, hết lời khen khợi cửu điện hạ là thiên tài nghìn năm có một.

Lúc này, một vị đại thần suy nghĩ rồi lên tiếng: “Nhưng mà bệ hạ, triều đình cũng cần phải đưa ra những đối sách để tránh tình trạng mọi người hiểu lầm smart phone của triều đình và của luyện khí công hội là giống nhau. Đều chỉ là hạ phẩm pháp khí không hơn không kém, không có tác dụng gì.”

“Đúng, nếu lúc luyện khí công hội bị lộ ra bán smart phone không có tác dụng gì, bọn họ chỉ cần tuyên bố luyện chế y hệt theo mẫu của chúng ta đang bán trong cửa hàng. Như vậy bọn họ có thể đẩy hết trách nhiệm sang chúng ta rồi.” Hoàng thượng phân tích nói.

“Với uy tín và danh dự của luyện khí công hội, làm việc này không khó.”

“Vậy theo các khanh, chúng ta lên làm gì?”

Khi các quan lại đang đau đầu nghĩ ra cách ứng phó với Luyện Khí Công Hội thì Cao công công đi nhẹ nhàng vào bẩm cáo: “Bệ hạ, Ngũ hoàng tử và Cửu hoàng tử xin kiến giá.”



Nghe nói đến ngũ hoàng tử, hoàng đế liền mắt sáng lên, vui vẻ nói: “Lão ngũ và tiểu cửu! Mau cho truyền vào.”

Không lâu sau, hai bóng người thanh niên bước vào đại điện với dáng vẻ uy nghiêm và kính cẩn. Ngũ hoàng tử là một người cao lớn, thanh tú, đôi mắt sắc như dao cạo, mặc một bộ áo màu xanh lam, trên ngực có hình vẽ một con rồng bay uốn lượn. Còn cửu hoàng tử vẫn như thường ngày mặc một bộ áo màu trắng tinh khôi, trên ngực có hình vẽ một con thỏ nhảy tinh nghịch.

“Nhi thần tham kiến phụ hoàng.” Ngũ hoàng tử và cửu hoàng tử đồng thanh nói, rồi quỳ xuống trước ngai vàng. Hoàng đế nhìn hai vị nhi tử của mình, trong lòng cảm thấy yêu thương và tự hào. Hắn ta vẫy tay cho hai người miễn lễ, rồi nói với giọng ấm áp: “Lão ngũ con trở về từ bao giờ, sao lại đi cùng tiểu cửu.” Hoàng thượng hỏi với vẻ tò mò.

Ngũ hoàng tử cười nói, đôi mắt sáng lên như hai ngọn lửa: “Phụ hoàng, nhi thần nghe tin cửu hoàng đệ làm ra được cái gì đó gọi là smart phone lên mới lập tức từ chiến trường trở về. Nhi thần tò mò quá nên đến chỗ của cửu hoàng đệ xem thử. Thật không ngờ nó lại là một pháp bảo tuyệt diệu đến như vậy, có thể làm được nhiều việc mà nhi thần chưa từng nghe hay thấy.” Ngũ hoàng tử càng nói càng kích động, hai tay thì nắm chặt lấy chiếc smart phone như sợ nó sẽ biến mất.

Hoàng thượng và các quan đại thần thấy thế đều mỉm cười, đôi mắt lấp lánh như trẻ con. Họ còn nhớ rõ lúc đầu tiên được cửu hoàng tử cho xem smart phone, họ đã thích thú và kinh ngạc với những điều mà nó có thể làm được. Họ cảm thấy như mở ra một thế giới mới, đầy hấp dẫn và kỳ diệu.

Ngũ hoàng tử tiếp tục nói với giọng hồ hởi: “Khi nhi thần khi trở về có nghe thấy luyện khí công hội tuyên bố cũng tạo ra được một chiếc smart phone tương tự với smart phone của chúng ta, lên nhi thần đã kể cho cửu hoàng đệ. Cửu hoàng đệ nghe thấy vậy liền quan tâm đến phụ hoàng và các vị đại thần có gặp khó khăn gì không, lên nhi thần cũng đi theo để thỉnh an phụ hoàng.” Ngũ hoàng tử nói xong cúi đầu biểu lộ sự tôn kính và quan tâm.

Hoàng đế gật đầu, nhìn về phía Diệp Hàn, nói với giọng trầm trọng: “Mọi người đều đang suy nghĩ đối sách, tiểu cửu con có ý kiến gì không.” Hắn biết rằng tiểu cửu là một trong những đứa thông minh và sáng tạo nhất trong các con của mình, nên hy vọng nó có thể đưa ra một giải pháp tốt.

Diệp Hàn dáng vẻ bình tĩnh, môi vẫn nở nụ cười thân thiện nói, đôi mắt lóe lên ánh sáng tinh quái: “Phụ hoàng, nhi thần nghĩ cứ để cho bọn họ bán đi. Đây cũng là cách để quảng cáo smart phone cho chúng ta. Bọn họ càng bán nhiều, càng nhiều người biết đến smart phone.”

Tể tướng nghe vậy nhíu mày nói, giọng đầy lo lắng: “Nhưng nếu cứ để như vậy đến một ngày chuyện này sẽ ầm ỹ lên rằng Luyện Khí Công Hội bán sản phẩm rởm. Luyện Khí Công Hội có thể đổ hết trách nhiệm lên đầu chúng ta, tuyên bố rằng họ chỉ làm theo mẫu của chúng ta. Như vậy bọn họ vừa kiếm được lời, lại không phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào, mà chúng ta sẽ phải hứng chịu sự phẫn nộ của những người mua trước đó. Như vậy danh tiếng của smart phone của triều trình sẽ bị ảnh hưởng.” Tể tướng nói xong liếc nhìn các quan lại khác, thấy họ cũng đều gật đầu đồng ý quan điểm của mình.

“Việc này cũng đơn giản thôi, chúng ta chỉ cần tuyên bố smart phone của chúng ta khác hoàn toàn với các smart phone trên thị trường. Phải thông qua triều đình thì các chiếc smart phone mới có thể thực hiện công năng liên lạc.”



Một vị đại thần đứng ra phản biện: “Cửu điện hạ, đến lúc đó thần nghĩ sẽ không ai tin lời chúng ta nói đâu, mà họ chắc chắn chỉ muốn lấy lại linh thạch thôi.”

“Đúng vậy tiểu cửu, trước đó triều đình cũng đã đưa ra lời giải thích, nhưng hiệu quả bán smart phone cũng không được khả thi.” Hoàng thượng lắc đầu thở dài nói.

Diệp Hàn nhìn quanh các vị đại thần rồi cười nói, giọng đầy tự tin: “Phụ hoàng, chúng ta chỉ cần thông báo những ai đã mua phải hàng dởm của luyện khí công hội, chúng ta cho phép họ đến cửa hàng đổi lấy sản phẩm thật để dùng thử. Như vậy chẳng phải đã giải quyết xong sao.” Diệp Hàn nói xong vỗ tay nhẹ nhõm, như muốn cho mọi người thấy rõ ý tưởng của mình là tuyệt vời nhất.

Mọi người nghe đến đây ai lấy ánh mắt cũng đều sáng lên, như thấy được ánh sáng dưới phía cuối con đường. “Tuyệt, kế sách này của cửu điện hạ thật tuyệt, chúng ta vừa giải quyết được sản phẩm rởm của luyện khí công hội, lại vừa có thể quảng cáo được các công năng của smart phone, đúng là một mũi tên trúng hai đích.” Các đại thần cười nói.

Và cứ như vậy, một buổi nghị sự quan trọng đã kết thúc với sự vui vẻ của tất cả mọi người, Diệp Hàn và ngũ hoàng tử cũng không nán lại lâu mà lập tức xin phép rời khỏi.

Sau khi thảo luận xong các vấn đề quan trọng về smart phone rởm của luyện khí công hội, buổi nghị sự đã kết thúc trong sự thoải mái của tất cả mọi người. Diệp Hàn và ngũ hoàng tử cũng không muốn ở lại lâu hơn, họ nhanh chóng xin phép phụ hoàng rồi rời khỏi đại điện.

Trên đường đi, ngũ hoàng tử hỏi với giọng tò mò: “Cửu hoàng đệ, hoàng huynh có một điều thắc mắc, với thiên tư của đệ sao bây giờ vẫn còn dừng lại ở luyện khí đỉnh phong. Không phải lên đột phá trúc cơ tầng sao?” Ngũ hoàng tử nhìn cửu hoàng tử với ánh mắt ngưỡng mộ và quan tâm. Hắn biết rằng cửu hoàng đệ là người có thiên phú tu luyện cao nhất trong các huynh đệ, và hắn luôn mong muốn đệ đệ của mình có thể đạt được thành tựu cao hơn nữa.

Diệp Hàn thấy ngũ hoàng huynh nhìn mình bằng ánh mắt nghi ngờ, liền vội vàng giải thích: “Ngũ hoàng huynh, đệ không phải là không chịu cố gắng tu luyện, mà là đệ đang theo đuổi một công pháp kỳ bí vô cùng. Công pháp này có thể giúp đệ rèn luyện linh lực và linh thức của mình đến mức tối đa, nhưng nó cũng yêu cầu đệ phải có sự kiên nhẫn và chịu đựng phi thường. Nên tốc độ tu luyện của đệ hơi chậm một chút so với người khác.”

“Đệ a, dù có tu luyện như thế nào thì thực lực vẫn là quan trọng nhất.”

Diệp Hàn dạ dạ vâng vâng nói: “Đệ biết rồi, đệ sẽ cố gắng tu luyện.”



Đi được một đoạn ngũ hoàng tử dừng lại xoay sang nhìn Diệp Hàn cười nói: “Hoàng huynh mới từ Chiến Trường Tiên Ma trở về không có món quà gì cho đệ. Nhưng huynh tìm được một hạt giống kỳ lạ, cũng không biết nó là hạt của cây gì, nó có ánh sáng rực rỡ và linh khí mạnh mẽ, huynh tặng cho đệ để nghiên cứu thử xem.” Nói xong, cửu hoàng tử lấy ra một hạt giống nhỏ từ trong nhẫn trữ vật rồi đưa cho Diệp Hàn.

Diệp Hàn nhẹ nhàng nhận lấy hạt giống từ tay ngũ hoàng huynh, cảm thấy một luồng nhiệt ấm và một sự rung động nhẹ nhàng truyền vào lòng bàn tay của mình. Hắn nghĩ đây là một hạt giống có linh tính rất cao, không phải là đồ vật tầm thường. Hắn cảm ơn ngũ hoàng huynh, rồi hai người chia tay. Diệp Hàn không dám chậm trễ, liền đi thẳng về tẩm cung của mình. Trên đường đi, hắn không ngừng nhìn vào hạt giống trong tay, cố gắng tìm ra nó là hạt giống của loại cây nào. Nhưng dù hắn đã từng thấy qua rất nhiều loại cây linh thảo, hắn vẫn không thể nhận ra được hạt giống này thuộc về loại nào.

“Thương Hy ngươi có biết đây là hạt giống của cây gì không?”

“Ký chủ, Thương Hy cảm nhận được khí tức của hạt giống này rất đặc biệt, nhưng không thể tìm thấy thông tin về nó trong kho dữ liệu. Thương Hy cần một ít thời gian để phân tích và so sánh với các loại cây xem nó thuộc hạt giống của cây gì.”

Diệp Hàn không đặt nhiều hy vọng vào lời giải thích của Thương Hy. Nếu hạt giống này thực sự là một loại cây vô cùng quý hiếm và kỳ dị, có lẽ ngay cả Thương Hy cũng khó có thể nhận ra được. Hắn liền nghĩ đến một nguồn thông tin khác, đó là Vô Tự Tiên Thư. Ngay lập tức hắn lấy Tiên Thư ra khỏi hệ thống, đặt nó trước mặt và hỏi: “Tiên Thư, ta muốn biết hạt giống này là hạt của cây gì?”

Nhưng Vô Tự Tiên Thư không có phản ứng gì. Diệp Hàn cảm thấy khá là thất vọng. Nếu nó không trả lời, có nghĩa là hắn chưa đủ tư cách để biết về hạt giống này. Hắn nghĩ liệu hạt giống này có phải là một loại cây từ tiên giới hay không? Nếu đúng là như vậy, việc ngũ hoàng huynh tìm được nó ở chiến trường tiên ma cũng không có gì ngạc nhiên?

Trong lúc hắn đang suy nghĩ, Thương Hy bỗng nhiên phát ra một tiếng kinh hô: “Ký chủ, Thương Hy đã tìm ra được thông tin về hạt giống này, đây là một phát hiện kỳ diệu, đây…đây là hạt giống của cây thế giới thần thụ!”

“Thế giới thần thụ?” Diệp Hàn nghe vậy cũng kinh ngạc liền hỏi. “Thương Hy, ngươi nói rõ hơn đi. Thế giới thần thụ là cây gì? Nó có gì đặc biệt?”

Thương Hy nói với giọng hưng phấn: “Ký chủ, thế giới thần thụ là một loại cây cổ xưa và thần bí. Theo truyền thuyết kể rằng Thế Giới Thần Thụ là một trong những loại thần thụ xuất hiện từ thời Hồng Hoang, trước cả khi hình thành Tiên Giới. Nó có khả năng tạo ra những không gian riêng biệt trong mỗi chiếc lá của nó. Không gian này có thể chứa được vạn vật và sinh linh, nó cũng có thể chứa các loại tài nguyên pháp bảo, thậm chí là bản nguyên pháp tắc đại đạo. Thế giới thần thụ được coi là một trong những báu vật của Hồng Hoang.”

Diệp Hàn nghe Thương Hy nói xong, cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Hắn không thể tin được rằng hắn lại may mắn đến như vậy. Diệp Hàn cười khan nuốt nước bọt nói:“Thương Hy, ngươi có chắc chắn không? Không phải ngươi nói lộn chứ”

“Ký chủ, Thương Hy không bao giờ sai. Đây có khả năng là hạt giống biến dị của Thế Giới Thần Thụ.”

Thế Giới Thần Thụ! Thế Giới Thần Thụ! Thế Giới Thần Thụ!