Ta Xuyên Không Bị Ép Minh Hôn

Chương 8: Cởi đồ




Dư Cẩn Ninh trở về căn phòng mà ai nấy đều tránh né, mọi thứ ở đây vẫn y nguyên như hôm nàng bước đến.

Ngày đầu tiên còn có người đến dọn dẹp xung quanh, nhưng hiện tại chỉ có một mình nàng là dám đặt chân vào.

Nhìn cơ thể Duẫn Thời Uy nằm trên giường, Dư Cẩn Ninh bỗng nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ...

Phải rồi, người xưa vẫn thường quan niệm giường ngủ và cửa chính không nên đặt thẳng nhau, nhưng bày trí trong đây hoàn toàn trái ngược.

Từ cửa chính thẳng vào là một bàn tròn, tiếp sau là giường ngủ, sao lại sắp xếp như thế?

Dường như nhớ ra điều gì, Dư Cẩn Ninh lập tức chạy lại bên giường, thấy cơ thể Duẫn Thời Uy có vài vết thương hở, nàng chỉ có thể cố gắng không nhìn thẳng những chỗ đó.

"Duẫn Thời Uy, trên người ngươi có thương tích?"

"Ta không biết nữa..."

Dư Cẩn Ninh hít một hơi sâu, ngay sau đó liền cúi người xuống, đôi tay nhanh chóng cởi đai thắt lưng của Duẫn Thời Uy.

"Nàng... Nàng làm gì vậy?"

"Khám nghiệm tử thi!"

"Sao cơ??"

Duẫn Thời Uy không khỏi hốt hoảng, không ngờ giữa thanh thiên bạch nhật Dư Cẩn Ninh lại táo bạo lột đồ phu quân mình như thế.

Kéo ra ngực áo của Duẫn Thời Uy, phần bụng và ngực của hắn đã có vài đường tơ máu nổi lên do sử dụng năng lực kia, da dẻ thì trắng bóc, có điều phần cơ bụng, cơ ngực có vẻ vẫn còn săn chắc.

Quan sát qua một lượt, Dư Cẩn Ninh phát hiện trên ngực trái của Duẫn Thời Uy có một vết đốm nhỏ đã bị thâm tím, nếu như không ngoài dự đoán của nàng thì bên dưới vết thương này chính là một ngân châm.

"Duẫn Thời Uy, tại sao đồ đạc trong phòng ngươi lại bày trí như vậy?"



"Có gì không ổn sao?"

Dư Cẩn Ninh quay đầu nhìn thẳng ra phía cánh cửa đóng kín, lại nhìn vết thương trên ngực hắn: "Kiêng kỵ đặt giường thẳng cửa, ngươi không biết sao?"

Duẫn Thời Uy liền giải thích: "Hồi nhỏ ta rất hay ốm bệnh, lại là con của vợ lẽ nên không có điều kiện chăm sóc tốt. Lúc mẫu thân ta gần như tuyệt vọng thì gặp được một đạo sĩ, ông ta đã tạo một pháp trận trong căn phòng này, còn dặn dò không được thay đổi vị trí của bất cứ thứ gì... Sau đó bệnh tình của ta tiến triển tốt, cũng không ai để ý đến chuyện đặt giường thẳng cửa ra vào nữa."

Nghe hắn nói xong, Dư Cẩn Ninh yên tĩnh nhìn vào khuôn mặt hắn, hôm đó nàng đã trang điểm cho hắn khá tốt, hôm nay quan sát lại trông cũng ưa nhìn đấy chứ.

Duẫn Thời Uy ngũ quan tuấn tú, chỉ trừ ánh mắt và nụ cười của hắn là nàng chưa được nhìn thấy.

Dư Cẩn Ninh suy nghĩ, nếu mình giúp hắn hoàn thành việc này rồi, có phải hắn cũng sẽ biến mất không?

"Nương tử, nàng suy nghĩ gì vậy?"

Thấy Dư Cẩn Ninh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mình, Duẫn Thời Uy liền cảm thấy kỳ lạ.

"Không có gì..."

Nàng lập tức rời ánh mắt.

"Ta sẽ đi chuẩn bị chút dao kéo, tiểu phẫu thì ta cũng biết một chút."

Nàng vừa bước xuống giường, Duẫn Thời Uy cũng đuổi theo: "Nàng lấy dao kéo làm gì?"

"Phẫu thuật lấy dị vật trong cơ thể ngươi!"

Duẫn Thời Uy không tin vào tai mình, nàng ấy thật sự có thể sao?

"Khoan đã!"



Dư Cẩn Ninh dừng bước: "Hửm?"

Duẫn Thời Uy nhìn nàng từ trên xuống dưới, vẻ mặt bắt đầu không vừa ý, âm giọng cũng nghiêm túc hơn: "Nàng thay đồ ra trước."

Dư Cẩn Ninh nhìn xuống bộ đồ mình đang mặc, không nghĩ gì nhiều liền hỏi: "Tại sao?"

"Đó là y phục của Duẫn Tử Khiên, thay trả hắn trước!"

Dư Cẩn Ninh cảm thấy vô cùng khó hiểu, bản thân nàng cũng có ý định sẽ sớm trả lại đồ cho Duẫn Tử Khiên, chỉ là vừa rồi vội vàng xem xét cơ thể của Duẫn Thời Uy nên lỡ quên mất, thế nhưng hồn phách của hắn không hề quên nhắc nhở nàng.

"Không sao đâu, làm xong ta sẽ trả hắn."

Khoảnh khắc Dư Cẩn Ninh chuẩn bị xoay người rời đi, bỗng nhiên cơ thể nàng bị giữ chặt lại, từng lớp áo cũng lần lượt bị tháo ra.

"Duẫn Thời Uy !?"

Nàng hốt hoảng ôm lấy y phục trên cơ thể, lập tức đoán ra được Duẫn Thời Uy đang làm trò xấu, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía cơ thể hắn đang nằm trên giường, từng đường gân máu dần bị bóc tách...

"Duẫn Thời Uy dừng lại, cơ thể ngươi... sẽ hỏng mất!"

Cảm giác Duẫn Thời Uy sẽ không dễ dàng buông tha, Dư Cẩn Ninh chỉ đành thoả hiệp với hắn: "Ta lập tức trả đồ cho hắn, ngươi đừng náo nữa...!"

Căn phòng lại trở về yên tĩnh, thấy cơ thể Duẫn Thời Uy không còn dấu hiệu phân hủy nữa, Dư Cẩn Ninh thở phào một hơi.

Dư Cẩn Ninh đã từng trải qua vài mối tình tuy ngắn nhưng đủ để đúc kết kinh nghiệm, vừa rồi Duẫn Thời Uy chính là muốn nổi cơn ghen với y phục của Duẫn Tử Khiên, nhất quyết bắt nàng phải thay ra.

Nàng cũng không phản đối chuyện này, nam chủ quả nhiên rất biết giữ của...

Thay đồ xong, Dư Cẩn Ninh nhanh chóng rời khỏi phòng để tìm kiếm dụng cụ, nàng muốn xem xem thứ trên ngực Duẫn Thời Uy có phải ngân châm hay không, nếu đúng là như vậy, chuyện hung thủ sẽ sớm ngày bị phanh phui.

Duẫn Thời Uy đứng trong phòng nhìn cơ thể mình bị lột trần ở trên giường, tuy hắn không thích như thế, nhưng nếu là Dư Cẩn Ninh làm thì không sao...