Ta Xuất Đạo C Vị Sau Khi Hình Tượng Thiết Lập Bị Đổ

Chương 8




Trong nhất thời, mọi người đang bị khúc nhạc đả động, nghe được Phương Tầm Du nói, nỗi buồn ly biệt biệt ly nhanh chóng bị kéo đi.

Mọi người nhỏ giọng nói đánh vỡ không khí trầm mặc ban nãy.

"Ngọa tào, vừa rồi ai nói Phương Tầm Du năng lực quá kém, đây quả thực là đại lão tới thôn nhỏ ẩn cư mà?"

"Trình vocal này so với Tề Tinh Xán lão sư một chút cũng không kém, mới mẻ ổn định, so sánh với hắn ta chính là cùi bắp chính hiệu."

"Phương Tầm Du là đang ở trong vòng sao? Trình độ này nhan sắc này cư nhiên còn không hồng..."

Có nhiều người trước đó đều nghe được một số chuyện của hai người này, nhỏ giọng thảo luận.

"Trách không được bọn họ một chút nóng nảy cũng không có yên lặng mà luyện tập, năng lực này xác thật có tự tin đó."

"Hảo gia hỏa, loại đùi chất lượng cao như vầy mà chưa có người tới ôm sao?"

"Thật sự" có người cảm khái "Ta vừa rồi còn nghĩ tới, chưa luyện tập mà đã như vậy, rồi tỉ mỉ chuẩn bị biến thành dạng gì aaaa...."

"Đại lão khẳng đỉnh là nhường không gian thể hiện cho chúng ta, không nghe người ta nói chính mình thể hiện chưa tốt sao, nếu phát huy tốt thì làm gì còn đường sống cho chúng ta a..."

"Đúng thế, vừa rồi, ta còn hâm mộ nhóm thứ 5, hiện tại ta cảm thấy nhóm 5 cũng quá thảm, vừa mới xem hai bọn họ thi đấu, xem như đỉnh nhất vocal đã xác nhận đi"

Trong tiếng thảo luận đầy khán phong, mặt Trần Hứa Lễ dần biến xanh.

Mà Phương Tầm Du hoàn toàn không biết mọi người đang bàn luận về mình.

Cậu đứng trên này chỉ có thể thấy người người ở dưới đài thần sắc kì quái mà thảo luận gì đó, thậm chí ngay cả Quý Hải Phong đứng bên cạnh biểu tình cũng khó nói hết làm cậu xem cũng không hiểu.

Phương Tầm Du:???

Nhớ lại tiết mục vừa rồi một lần, Phương Tầm Du cảm thấy mình giống như đem toàn bộ lời người chủ trì muốn nói trả lời hết hình như không tốt lắm, Cậu nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn người chủ trì, không tiếng động dùng ánh mắt thúc giục đối phương nói mấy câu.

"A, cảm ơn hai vị mang đến một phần biểu diễn xuất sắc" MC nhanh chóng hồi phục tinh thần, tay cầm giấy giới thiệu cảm ơn một loạt nhà tài trợ, cười nhìn mề các lão sư "Thời gian còn lại nghe các lão sư chuyên nghiệp tiếp tục đánh giá."

"Ta nói trước đi" Sau khi mấy lão sư khiêm nhường lẫn nahu, Tề Tinh Xan cũng không cùng người khác khách khí, kích động mà cầm mic, gấp không chờ nổi nói "Từ góc độ ca sĩ, ta thực sự thích bài biểu diễn của các cậu"

"Vòng phân cấp bậc này, thậm chí sau khi âm nhạc vang lê, ta cũng chưa từng nghĩ đến các cậu cho ta một kinh hỉ như vậy."

Người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem năng lực, kĩ thuật.

Là một ca sĩ chuyên nghiệp, Tề Tinh Xán sau khi nghe xong một khúc này, nội tâm kích động như núi phun trào vô pháp khống chế.

Hắn không nghĩ tới ở chương trình nam đoàn tuyển tú này, hơn nữa còn vòng xếp cấp bậc, lại được nghe một ca khúc kinh diễm thành thục như vậy.

Rốt cuộc nam đoàn tuyển tú trong nước phổ biến hướng tới 'Dưỡng thành hệ' hoặc là cường điệu 'Tham dự cảm', hơn nữ nam đoàn tuyển tú so sánh với ca si chuyên nghiệp, chính càng thiên về 'dance' hơn.

Dù sao các tuyển thủ có thực lực mạnh về ca hát đều tham gia các cuộc thi đấu 《 ca sĩ 》, ít ai chọn cuộc thi tuyển tú này.

Không chỉ như thế, từ trước tới nay mấy tiết mục chỉ đơn thuần ca hát đều không được nổi, đặc biệt đối với việc cạnh tranh C vị, trước nay đều không phải Vocal, dẫn đến càng xem trọng các tuyển thủ dance hơn, đối với yêu cầu về ca hát tương đối thấp.

Tề Tinh Xán đảm đương vị trí lão sư, nhưng nghe được một ca khúc phát huy một cách ổn định, kinh diễm như vậy cũng phải cảm thán.

Âm sắc chuẩn, tiết tấu nắm chắc hoằn mỹ, hơi thở ổn định cũng làm hắn phải khâm phục.

Cả một tiết mục, Tề Tinh Xán cũng không nghe ra một tia hơi thở không ổn định

Mà Phương Tầm Du đang ở trạng thái thi đấu, nhưng lực kiểm soát phi thường tốt, rất thành thạo.

Thậm chí hắn cảm giác đối phương hoàn toàn không giống một tân nhân lần đầu lên chương trình tuyển tú, càng giống hơn lão ca sĩ đứng sân mười mấy năm.

Còn nữa



Thanh âm của Phương Tầm Du bất luận là lực xuyên thấu hay khả năng kể chuyện rất mạnh, tình cảm cùng năng lực mạnh mang cho Tề Tinh Xán cảm giác cho dù hắn có địa vị đứng đầu trong giới ca sĩ cũng không làm được.

Nhưng Tề Tinh Xán muốn nói cũng không phải kỹ xảo ngón giọng gì đó

"Hai cậu có ngón giọng không tồi, đặc biệt là Phương Tầm Du" Tề Tinh Xán đổi tay cầm mic "Nhưng ta muốn nói đến góc độ khác"

"Điều khiến ta kinh hỉ hơn, chính là việc cải biên xử lí lại bài hát này"

"Ta đã từng nghe qua 《 đạp toa hành 》, giai điệu bình thường, cũng không khó hát, chủ yếu là kể về ai oán ly tình " Tề Tinh Xán nói cũng không che giấu thưởng thức "Trong này đoạn biệt khúc cải biên quả thực kinh vi thiên nhân"

"Càng về sau, tình cảm càng tiêu sái, đồng thời độ truyền tải càng cao."

"Thêm vào đó đoạn này được Phương Tầm Du xử lí tình cảm rất đúng mực, dùng thủ pháp thông thường hát ra lại mang theo ít hí khúc, phối hợp biểu đạt tình cảm đặc biệt tốt."

Tề Tinh Xán lời khen một mảnh.

Nhóm lão sư bên cạnh:???

Có lão sư nghe Tề Tinh Xán bình luận, bắt đầu ngồi không yên

Bọn họ lấy được một số lượng kịch bản không nhiều lắm, trừ bỏ một số yêu câu phải phân cấp cao, duy nhất một tuyển sinh chỉ đích danh phải kéo xuống thấp nhất là Phương Tầm DU."

Từ Nhất Thuần ngồi cạnh Tề Tinh Xán nhíu nhíu mày

Cho là Phương Tầm Du hát không tồi, hắn cũng nghĩ rằng Tề Tinh Xán nhận xét theo góc độ ca sĩ chuyên nghiệp xong, sau sẽ theo hướng nam đoàn một chút, dựa theo kịch bản chèn ép đối phương, cho Phương Tầm Du một cấp bậc thấp nhất.

Nghe được Tề Tinh Xán chậm chạp chưa vào chủ đề chính, hắn nháy mắt ra hiệu, nhẹ nhàng ho khan một tiếng

Nhưng cho dù đôi mắt Từ Nhất Thuần có nháy đến khô mắt thì đối phương cũng như cũ mà khen khen Phương Tầm Du, tận lực chức trách mà khen cậu.

Từ Nhất Thuần:???

"Hơn nữa để ta giật mình nữa là cải biên cùng hợp tác giữa hai ngươi ở đoạn đầu" Tề Tinh Xán càng nói càng hăng, mặt hơi đỏ lên, trực tiếp mặc kệ kịch bản, tiếp tục nói "bài này vốn đối với phương thức xử lí như vậy quá tốt..."

"Rất tuyệt!!!"

Tề Tinh Xán bộc lộ sự kích động

"Ta có thể dõng dạc mà nói, năng lực cải biên này ở trong ngành có thể ở trình độ thượng thừa."

"Khúc cải biên này, các cậu mất bao lâu?" Tề Tinh Xán nhìn hai người, rất có hứng thú hỏi "Vì sao có thể nghĩ đến mà cải biên như vậy?"

Quý Hải Phong toàn bộ quá trình ngây ngốc nghe thần tượng nhà mình khen:???

Quý Hải Phong nghe Tề Tinh Xán thao thao bất tuyệt lí giải, cảm giác cả người đã tê rân.

Hắn hiện tại rất khó mà hình dung tâm tình phức tạp của mình.

Nghe được Tề Tinh Xán hỏi, hắn cứng đờ nhìn vẻ mặt không quá vừa lòng của Phương Tầm Du, lại kích động lỗ tai đỏ bừng nhìn thần tượng nhà mình một cái, lộ ra biểu tình đau răng

Đây là vấn đề toi mạng?

Hắn nên trả lời như nào?

Cũng không thể thật thật nói rằng hai người bọn họ một giờ trước biểu diễn mới chọn xong ca khúc căn bản không có luyện tập gì.

Càng không thể nói...khúc cải biên thần tượng khen lên tận trời là do hắn hát sai rồi hai người tùy tiện tự thả mình bay luôn?!?

____________

Không khí một lần nữa lâm vào trầm mặc

"không có không có" Phương Tầm Du nhìn Quý Hải Phong như trúng chú Định Thân không nhúc nhích, lập tức tiếp lời "Ngài quá khen ạ"

Phương Tầm Du cũng bị Tề Tinh Xán khen đến sợ hãi "thật ra bài hát này cải biên cũng chưa được hoàn mỹ"

Chuẩn bị khen tiếp - Tề Tinh Xán:??

Tuyển thủ khác mặt đã tê rần:???

"Bởi vì bọn chúng tôi cũng không có thời gian thảo luận nhiều, tại hiện trường lâm thời cải biên, nên các chi tiết cũng chưa cất nhắc kĩ" Phương Tầm Du xấu hổ nhìn Tề Tinh Xán, nghiêm túc ngẫm nghĩ "Ví dụ như đoạn điệp khúc xử lí cao độ từ E5 đến G5 nghe tiêu sái hơn một ít..."

Các tuyển thủ cùng nhóm lão sư:???

Lâm thời cải biên?!?

Cư Nhiên là lâm thời cải biên?!

Bọn họ nghe được cái gì vậy???

Nhưng nghĩ đến trước khi thi đấu nghe hai người khớp cũng chưa xong liền trực tiếp lên đài, cảm giác được cách nói lâm thời cải biên...giống như không khó tiếp nhận lắm.

"Xác thật" trong khi mọi người chìm trong chấn động, Tề Tinh Xán nghiêm túc nghĩ lời Phương Tầm Du nói, vẻ mặt tán đồng gật gật đầu "Nếu có thể hát lên, âm cao xử lí sẽ tốt hơn"

Quý Hải Phong nhìn thần tượng một bộ dáng giao lưu học thuật cùng người cải biên ca khúc Phương Tầm Du, lại nghĩ đến vài phút trước chính mình thề son sắt mang đối phương bay, hận không thể ở sân khấu đào cái hố to mà chui xuống.

Hắn cần thiết mang Phương Tầm Du??

Trình độ ứng biến, ngón giọng, đối phương mang mình còn thừa chỗ

Quý Hải Phong cảm giác mình như lẩu cay, vừa nóng vừa đau.



Phương Tầm Du còn ở trên đài giao lưu

"Cách hát kia sáng ý thật tốt, nhưng là không phải ý tưởng của tôi" Phương Tầm Du không hề có ý tưởng ôm công lao, cậu kính nể mà nhìn về Quý Hải Phong "Là Quý Hải Phong nghĩ đến, tôi chỉ phối hợp cùng mà thôi."

"Trách không được, Quý Hải Phong cải biên tốt như thế, xác thật có thể mang ngươi bay" nghĩ đến lời PTD nói sau khi hết tiết mục, người chủ trì bên cạnh cũng lên tiếng một câu

Quý Hải Phong đột nhiên bị điểm danh:???

"Quý Hải PHong, có thể nói cho mọi người biết linh cảm nào giúp cậu cải biên như thế không?"

Bởi vì yêu cầu cân bằng màn ảnh, người chủ trì tóm lấy cơ hội Phương Tầm Du ném tới, đem mic về phía Quý Hải Phong

Quý Hải Phong bị cue:???

Hắn trợn tròn mắt. Hằn là ai? hắn đang ở đâu?

Đối diện màn ảnh đen như mực, thần sắc tán thưởng của thần tượng, toàn bộ hành trình đều được nười mang bay, đối diện ánh mắt sáng ngời có thần của Tầm Du, lại nghĩ tời lời nói đĩnh đạc của đối phương, ý thức được cậu có khả năng đem sai lầm của mình xem thành lâm thời cải biên.

Quý Hải Phong rối rắm, khóc không ra nước mắt

Hắn thật sự không cẩn thận đoạt công rồi, hắn chỉ là cùi bắp mà thôi

______________

Quý Hải Phong k=cũng khôgn biết mình nói cái gì, nói bao lâu, tốt cuộc nghe được thanh âm muốn jeest thúc của MC

"Cảm tạ hai vị phối hợp, hai vị còn muốn biểu diễn thêm sao?"

Phương Tầm Du chưa từng nghe cần biểu diễn thêm, có chút mê mang nhìn Quý Hải Phong, trưng cầu ý kiến đối phương

"Không cần không cần" Nghĩ đến mình cùng Phương Tầm Du nội dung đều tùy tiện bao lên, Quý Hải Phong điên cuồng sự tuyệt

Hơn nữa mới chịu kinh hách quá lớn, hắn nghĩ đến Phương Tầm Du lúc ấy điền thêm mấy nội dung không thể tưởng tượng nổi, phi thường sợ hãi Phương Tầm Du làm ra thêm cái gì nữa.

Trái tim hắn quá nhỏ hiện tại chưa thể nào tiếp nhận nỗi kinh hách đối phương đem tới đâu.

Tề Tinh Xán còn lại một trận thất vọng

Trải qua một vòng như vậy, hắn muốn nhìn thêm hạng mục Phương Tầm Du diền trên tư liệu "Xướng tuồng" có thể mang đến cho hắn kinh gì gì

"Vocal rất khó có được, các cậu thật sự rất giỏi" Tề Tinh Xán tủm tỉm cười, không che giấu chút nào thưởng thức đối với hai người "Ta hy vọng con đường sau này của các ngươi càng ngày càng tốt"

"Được rồi" trước nay chưa từng gặp ai từ chối biểu diễn thêm, MC có hơi sửng sốt, rất nhanh liền vào chủ đề chính "Chúng ta hãy xem xem tổ Phương Tầm Du cùng Quý Hải Phong sẽ được bao nhiêu phiếu bầu?"

Phương Tầm Du quay đầu, đối với số phiếu cũng không phải quá để ý

Tuy rằng Tề lão sư khen chính mình, nhưng cậu cũng biết mình phát huy chưa hoàn toàn tốt.

Cậu thông qua mấy lời bình của ba nhóm trước, đã phát hiện vô luận tuyển thủ mạnh hay yếu, phát huy kém đến bao nhiêu, mấy lão sư này đều có thể biến đổi biện pháp mà cổ vũ họ.

Ngón giọng của cậu hiện tại chưa tốt, lão sư liền trên phương diện cải biên mà khích lệ, cũng thật không dễ dang chút nào.

Phương Tầm Du cảm khái trong lòng.

Mọi người cũng không biết Phương Tầm Du suy nghĩ cái gì, số phiếu vẫn đang nhảy lên khiến nội tâm các tuyển thủ hơi kích động.

"Vẫn còn sao?!!"

"Hơn 80 phiếu"

"Hơn 90 phiếu"

"Hơn 95"

MC không tự chủ được mà đề cao âm thanh, ngữ khí kích động

"Chúc mừng! Chúc mừng hai người đạt 96 phiếu!"

"Tạm thời xếp hạng nhất!!!"

Quý Hải Phong toàn bộ quá trình được bay:!!

Đối với thực lực của mình còn chưa nhận thức chính xác Phương Tầm DU:???

"Các cậu quá lợi hai!!" hai người trở lại vị trí, còn chưa ngồi xuống, liền nghe âm thành sùng bái của Lâm Tinh Vũ truyền đến "Quá trâu bò!"

Phương Tầm Du còn đang chấn động với số phiếu cao như vậy, có chút sợ hãi làm sáng tỏ "Năng lực của tớ xác thật không cao, tớ mới nghĩ tới bài này có thể sử dụng phương thức hát tuồng xử lí..."

"Dừng!" Lâm Tinh Vũ làm cái thủ thế Stop, ngữ khí ai oán "Quá mức khiêm tốn chính là kiêu ngạo"

"Các cậu che giấu quá tốt!"

"Ô ô mệt tớ trước còn thay các cậu đổ mồ hôi hột, còn lập kế hoạch cùng nhau đào thải lần công chiếu đầu tiên rồi có thể ra ngoài liên hoan..."

Lâm Tinh Vũ bá bá nói, giọng điệu bi phẫn ai oán

"Kết quả không nghĩ tới, cùi bắp chính là mình"

Phương Tầm Du:???



Lâm Tinh Vũ vừa nói xong các thực tập sinh cũng nhỏ giọng phụ họa

"Thật sự, đại lão vocal quá cường!"

"Tề lão sư thật nghiêm, đại lão về sau có thể dạy dạy tớ không"

"Có thứ tự trước sau chút" Lâm Tinh Vũ thuần thục ôm đùi "Đại lão cậu ở vòng đào thải đầu tiên nhất định phải mang tớ!"

Phương Tầm Du:??

Cậu bị mọi người thình lình nhiệt tình đối đãi không biết làm thế nào, vốn định quay đầu hỏi Quý Hải Phong một chút, lại thấy mắt đối phương còn chưa hồi phục, như cũ biểu tình thiếu Oxy sắp ngất, vẫn không lên tiếng.

Phương Tầm Du nhấp miệng, chị các tuyển thủ xung quanh nhìn chằm chằm nổi da gà, chỉ có thể gật gật đầum khô cằn mà lên tiếng "Xem thi đấu đi."

"Đúng đúng đúng, đại lão nói đúng, chúng ta xem thi đấu đi."

"OMG, vừa nghe tiếng thiên thần kêu, hiện tại nghe Trần Hứa Lễ hát chính là khí hư ngoạn ý gì a, tta trước còn cảm thấy thực lực của hắn không tồi..."

Mọi người vừa xem vừa thảo luận, không phát hiện Phương Tầm Du biểu tình có chút không xong

Phương Tầm Du càng xem, biểu tình càng sợ hãi

Người này yếu đến thế?

Người này yếu, còn không bằng mấy người trước?

Một loạt tiết mục được biểu diễn xong, Phương Tầm Du từ tâm can mà nghi hoặc

Những người này là đang nhảy, không phải giết.... gà sao?

Giờ khắc này, cậu nhìn các tuyển thủ thiên kì bách quái, hồi tưởng lại mấy ngày trải qua tuyển tú, rốt cuộc ý thức được, nguyên lai vừa rồi các tuyển thủ khen mình cũng không phải khách sáo lễ phép, mà là... thuần túy khích lệ.

Phương Tầm Du chịu trận chấn động lớn, hoảng hốt nghĩ

Xong rồi

Mười lăm vạn của cậu

______________

Tác giả muốn nói:

PTD: SOS, cứu mạng, mọi người yếu như vậy, ta làm sao có thể lấy 15 vạn

QHP: ta thật sự cùi bắp! Ta mắc sai lầm! Không phải ta cải biên! Các ngươi đùng phủng sát ta!

Cười chết ta, Tề đạo sư đọc lí giải, nhất định trình độ 100 điểm đi ahhahaha

Tề Tinh Xán: các người xướng pháp đại biểu XXX

Phương/Quý: CChúngta không phải, chúng ta không có, chúng ta đều tùy ý phát huy, thật sự

Ngưu đạo: Hải Cẩn, ccậu còn không tới, ta xem Tề lão sư đối với PTD cũng thưởng thức, còn rất đáng yêu, hơn nữa tuyển thủ khác cũng giống như đều thích cậu ấy, cậu xem việc này nên làm như nào..."

Sở Hoài Cẩn: đừng nói nữa, hỏi chính là hối hận

Tề Tinh Xán: ( bi phẫn) vì cái gì! Vì cái gì ta như vậy khen ngợi Phương Tầm Du! Như vậy nghiêm túc mà đọc lý giải! Hắn trong lòng cư nhiên kêu ta "Cái kia họ Tề"!!

Lâm Tinh Vũ: ( u oán) vì cái gì, ta rõ ràng nói chính là Versailles phàm, Du Du như thế nào cho rằng thành ta nói hắn phiền ô ô ô, tác giả ngươi mau cho ta giải thích giải thích, hài tử còn muốn ôm đùi!

Sở Hoài Cẩn: ( sung sướng) thiên tình hết mưa rồi ta cảm thấy ta lại được rồi