Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Tự Cải Tạo Chính Ta

Chương 98 : Giải Pháp.




Chương 98 : Giải Pháp.

“The Savior” là tên của nam tử đeo mặt nạ, mọi người đều khắc ghi cái tên này sâu trong tâm hồn của họ. Kể từ giờ phút này, 3 000 người trong căn cứ này đều nợ Quang Huy một mạng, không có Quang Huy thì không có mọi người. Quang Huy chính là người ban cho họ thêm một mạng. Dù qua bao năm, những người trên vẫn nhớ đến cái tên “the Savior” cái tên cứu rỗi hàng ngàn người trong t·ai n·ạn VNM289. Và VNM289 trở thành một tràng t·ai n·ạn được sử sách ghi nhận là đau thương nhất trong lịch sử phát triển của Unolve, mãi đến ngàn năm sau, trận t·ai n·ạn này vẫn nằm trong top những t·ai n·ạn c·ướp nhiều sinh mạng nhất.

.

.

.

Enrica vụt bay qua tường thành, thân ảnh của cô lao nhanh giữa các tòa nhà. Khi đến gần phòng đấu giá, ba cặp cánh phía sau vẩy mạnh xuống đất, thân ảnh Enrica lơ lửng giữa không trung rồi đáp xuống. Enrica hướng về phía Quang Huy đi tới. Andy thì đang chạy lại gần Quang Huy.

Quang Huy hé mắt, khinh bỉ nhìn con hàng Andy.

“Thằng này dùng để chưng cho đẹp, tăng thêm phần hùng hậu cho lực lượng, trang trí cho tòa nhà thêm phần sinh khí, hạ thấp độ tuổi trung bình của chiến sĩ gen nơi này, chứ ngoài ra thì không còn một tác dụng nào”

Enrica, Andy và Quang Huy tập trung lại thành một đoàn. Tên Tery bị Quang Huy c·ách l·y ra khỏi cuộc chiến lẫn mọi người nơi này. Tên này quá phiền phức, không chỉ “sử dụng hình ảnh trái phép” khiến cho Quang Huy nổi đình nổi đám khắp Unolve, mà còn liên tục “gây ô nhiễm tiếng ồn” đòi phỏng vấn các chiến sĩ gen đang nghỉ ngơi sau trận chiến. Tên Tery bị Quang Huy quăng một bả thuốc mê ngay mặt, trói lại và tống vào chung phòng với tên Tom mập mạp.

-Bốn “cơn mưa” đã xử lý hơn 9 thành “hắc vật” trong bán kính hơn 5km chỉ còn nhỏ lẻ vài nhóm nhỏ “hắc vật”. “Biển tơ hồng” đã ngăn chặn và xử lý toàn bộ “hắc vật” chúng ta chỉ cần cử vài người quan sát tình hình. Toàn bộ các chiến sĩ gen đều đang xử lý v·ết t·hương và nghỉ ngơi hồi phục.



-Dù chúng ta có thể xử lý quá tuyệt đợt t·ấn c·ông thứ hai, nhưng đợt thứ ba, thứ tư thì sao?

-Ta và những chiến sĩ gen khác đã bàn bạc và có một kế hoạch. Thật ra không phải là kế hoạch diệt “hắc vật” mà chỉ là kế hoạch kéo dài thời gian, kéo cho đủ lâu chờ tiếp viện.

-Kết giới thứ nhất hoàn toàn vỡ vụn, nhưng kết giới thứ hai chỉ mới vỡ một lỗ ở phía đông, do đó còn ít nhất 3 đợt t·ấn c·ông của “hắc vật” từ các phương hướng còn lại, Nam, Bắc và Đông.

Andy nghe Enrica nói rằng còn 3 đợt t·ấn c·ông thì khuôn mặt đã tái mét, môi run cầm cập, ánh mắt tràn đầy lo lắng. Enrica tiếp tục.

-Đợt thứ hai vừa rồi, phải dốc toàn bộ sức của cả căn cứ thì mới ngăn cản được, nhưng cũng có gần 100 người hy sinh, chiến sĩ gen b·ị t·hương nhẹ cũng hơn phân nữa, còn thương nặng thì hơn 200 người. Chiến lực của cả căn cứ còn chưa tới 80% sao mà có thể chống tiếp 3 đợt nữa?

Quang Huy bình tĩnh mà xem xét, sau khi chống trả toàn diện, ngăn cản thành công đợt t·ấn c·ông thứ hai thì chỉ còn 1200 chiến sĩ gen có sức chiến đấu, nhưng phân nửa trong đó đều b·ị t·hương. Tình hình quá bi đát, đừng nói chống đỡ, thủ vững căn cứ 3 đợt nữa, đẩy lùi một đợt nữa thôi cũng là nhiệm vụ bất khả thi.

Nhưng đây là tình huống lạc quan nhất, khi mà kết giới chỉ nứt vỡ từng phần, đám “hắc vật” bị chia nhỏ ra, từng đợt “hắc vật” tiến vào bên trong kết giới. Tuy nhiên, không có gì chắc rằng kết giới sẽ nứt từng bộ phận cả, nếu như nó nứt một nửa hoặc sụp đổ toàn bộ thì “hắc vật” sẽ như một cơn s·óng t·hần, s·óng t·hần này từ bốn phương tám hướng quét qua VNM 2 – 89, đừng nói thủ vững căn cứ, tới lúc đó, chạy cũng không thoát.

-Cho nên ta mới lập ra kế hoạch, nó có 2 phần

-Thứ nhất, chúng ta tìm người, tìm bất cứ ai còn sống ở nơi này và đưa về căn cứ. Chúng ta có thêm nhân lực chiến đấu, bọn họ có cơ hội giữ mạng sống. Chiến đấu để thủ vững căn cứ là cơ hội sống cuối cùng của những người nơi đây.



-Khu vực xung quanh gần như “sạch” quái vật, chúng ta chỉ cần dẫn đường và hổ trợ bọn họ, không cần quá nhiều nhân lực.

-Việc này chúng ta đang tiến hành. Hiện tại đã tập trung thêm 5 nhóm người, gần 300 chiến sĩ gen và 110 người thường. Việc này đang được gấp rút tiến hành.

Khi nghe Enrica tìm được thêm chiến sĩ gen, gương mặt như quả táo khô của Andy dãn ra bớt, nhưng vẫn đầy nếp gấp, suy nghĩ một hồi, Andy thắc mắc.

-Chúng ta gia tăng lực lượng thì cũng như trị phần ngọn nhưng chừa lại phần gốc vậy. Cứ cho rằng lực lượng mạnh có thể chống đỡ đợt thứ ba đi, nhưng đợt thứ tư, thứ năm thì sao?

-Dược tề cứu thương, dược tề năng lượng, … tất cả các dược tề hổ trợ và chữa thương đều hao hơn phân nữa rồi. Nếu tiếp tục tiêu hao như đợt t·ấn c·ông thứ hai, thì đợt thứ ba chúng ta sẽ cạn sạch toàn bộ dược tề, đợt thứ tư đổ bộ, chúng ta chỉ có thể tự mà cầu phúc.

-Với một đống dược tề mà chúng ta còn tổn thất hơn 100 chiến sĩ gen, 200 người mất khả năng chiến đấu trong đợt thứ hai. Thì không có một chai dược tề nào trong lúc chiến đầu, thì chúng ta sẽ c·hết bao nhiêu người đây?

-Ngoài dược tề ra, còn bom năng lượng, năng lượng cho các loại súng quân sự nữa. Chúng ta dùng hết 2/3 rồi. Đừng nói đợt thứ tư, đợt thứ ba kế tiếp cũng sẽ xảy ra tình trạng thiếu năng lượng và bom.

-Điều quan trọng nhất, chúng ta không xác định được cái kết giới c·hết tiệt kia khi nào tan vỡ và nó vỡ như thế nào. Nếu nó vỡ từng phần nhỏ, thì chúng ta còn có cơ hội bảo vệ nơi này, nhưng nếu nó vỡ ra một lần thì sao. Đùng! Hàng trăm ngàn, hàng triệu “hắc thú” quét qua nơi này, chỉ có cái nền gạch là còn y nguyên thôi. Chúng ta đâu thể đặt cược như thế, cược vào thứ hư vô mờ mịt, ai mà biết cái kết giới ngoài đó nó giở trò gì!

Enrica gật đầu, hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Andy.



-Nên bọn ta mới thảo luận ra phần thứ 2 của kế hoạch, đây là phần trọng tâm nhất. Sống c·hết của chúng ta, của tòa thành này, của cả tòa căn cứ VNM đều phụ thuộc vào phần kế hoạch này. Kế hoạch thứ hai, cả căn cứ này hay nói thẳng là cả tòa căn cứ lớn VNM chỉ có ngươi “the Savior” mới có thể hoàn thành.

-Thay vì chờ đợi, chúng ta chủ động. Thì … là …

Nói tới đây, Enrica vẻ mặt ngường ngùng, lắp bắp, phát ra từng tiếng giật giật không rõ lời

-Thì…ngươi …đi …

Quang Huy quay nhìn Enrica, cô gái nhỏ này, chỉ mới đánh có một trận mà mắc bệnh cà lăm. Đánh thêm 3 trân nữa, không biết còn dính thêm bệnh gì.

-Đáng tiếc a! Còn quá trẻ mà!

Quang Huy buộc miệng cảm thán một tiếng, trong lòng cảm thấy may mắn.

“c·hiến t·ranh có thể gây tổn thương tinh thần một cách đáng sợ như thế ư? Bởi thế, phải giống như ta, yêu hòa bình, thích cứu giúp mọi người, con ngoan trò giỏi, cháu ngoan của ông, mới đúng!”

-Nói rõ đi! Nói chậm cũng phải nói, nói nhanh cũng phải nói, nói cà lăm cũng phải nói. Lựa cách dễ mà làm!

Bị Quang Huy “chém” một nhát, Enrica vẻ mặt xấu hổ, đỏ bừng.

-Ngươi theo lỗ thủng đi ra ngoài kết giới, thả bốn “cơn mưa” vào đám quái vật tụ tập.