Chương 94 : UNN
Khi nhìn thấy cảnh tượng đầy máu me, vô số người bị “hắc vật” xé xác rồi nuốt chửng, hàng ngàn người trở thành bữa ăn chỉ trong vài giây, “hắc vật” như thủy triều càn quét khắp nơi, thì rất nhiều người đã rơi nước mắt, bọn họ đều cảm thấy tính mạng con người như đèn treo trước gió, quá đổi mong manh trước những t·ai n·ạn.
Mặc dù truyền hình đã làm mờ và cắt hết âm thanh, cảnh ghê rợn. Nhưng vẫn tràn ngập các video ghi lại chân thực cảnh tượng đang xảy ra ở căn cứ VNM 2 – 89. Video chất lượng cao ghi lại toàn cảnh những người bị xé ra thành từng mảnh, tay chân rơi vãi khắp mọi nơi, ánh mắt tuyệt vọng khi đang nằm trong miệng của đám quái vật. Khung cảnh hổn loạn, đầy tiếng thét, tiếng khóc, tiếng gọi người thân, kèm theo là vũng máu phủ khắp các của con đường, thịt vụn rơi vãi khắp nơi. Các bộ phận cơ thể con người rơi đầy vỉa hè. Cảnh tượng tuyệt vọng, huyết tinh đập vào ánh mắt mọi người. Thậm chí có người chỉ coi vài giây liền nôn thốc nôn tháo.
Nếu như địa ngục có thật, thì đây là địa ngục tại nhân gian.
…
Tery cuối thấp người, thân hình co lại thành một đoàn, ẩn núp phía sau một tảng đá lớn trên tường thành. Tery liên tục vươn người lên cao, nhìn về khu vực tiền tuyến, liên tục xem xét tình huống. Thỉnh thoảng, tên Tery này nhìn một vòng khắp tường thành, sau đó nhô đầu khỏi tảng đá để xem “hắc vật” phía xa, vẻ mặt lấm lét, y hết một tên trộm.
Enrica bực tức nhìn tên Tery này, sao 9 tên kia đều đầy oai dũng, đứng hiên ngang trên tường thành, gương mặt đầy vẻ kiên quyết, sẵn sàng chiến đấu tới hơi thở cuối cùng. Cả 9 người đều có các loại năng lượng phủ khắp người, đang dồn sức cho đợt t·ấn c·ông đầu tiên. Nhưng tên Tery này lại như một tên trộm, vẻ mặt đầy lén lút, sợ sệt. Hắn liên tục di chuyển giữa các nơi với bộ dạng rất là hèn hạ, vừa dừng lại là tìm một nơi ẩn nấp, không để lộ ra bất cứ phần thân thể nào, bộ dáng cực kỳ s·ợ c·hết.
-Đừng trách ta, ta nào có biết gì đâu! Ngươi đừng chú ý đến ta! cứ xem ta vô hình đi! Nhìn 9 tên kia là được!
Enrica không khỏi từ bỏ thuyết phục tên này, cô chỉ muốn khuyên tên này nên đi đứng bình thường, từ bỏ dáng vẻ hèn mọn. Bộ dạng hắn di chuyển như thế này trong tường thành, dễ dàng bị ăn vài chiến kỹ gen vì bị tưởng lầm là ă·n t·rộm hay nội gián. Enrica nghiến răng.
-Ngươi trốn cho kỹ càng!!!
-Đừng lo, đấy là phương châm sống của ta mà!
Tery cười nhẹ khi bóng hình Enrica bay khỏi. Chợt nhớ ra việc gì đó, Tery lấy chiếc túi đen sau lưng ra, vội vàng mở chiếc túi, lấy ngay một chiếc máy ghi hình cầm tay, to tướng. Chiếc máy này dài cỡ nửa mét, có một màu xam xanh, khá to. Ngoài một ống kính cố định còn có hai ống kính tự động, bao gồm một ống kinh góc rộng, có khả năng quay 360 độ và một ống kính tự động phóng to, thu nhỏ khi thu hình.
Lấy máy ghi hình ra, Tery thử kết nối với tổng bộ. Khi kết giới bắt đầu nứt, các tín hiệu điện tử đều phục hồi, nhưng chập chờn, không ổn định. Hiện tại, kết giới đã sụp độ rất nhiều mảng to, nên Tery cố gắng liên lạc với người bên ngoài. Năng lực thu phát tín hiệu máy ghi hình này cực kỳ mạnh mẽ, là máy ghi hình tối tân nhất trên thị trường. Hơn nữa, chiếc máy này là một trong số ít thiết bị có khả năng tự động biên tập video, rồi gửi thẳng đến tổng bộ.
-Nếu bây giờ truyền tin trực tiếp cho đài truyền hình thì người của cả Unolve đều biết “the Savior”. Ta có thể đẩy tên tuổi “the Savior” lên một tầm cao mới.
-Mấy clip thu hình sử dụng c·hất đ·ộc bên trong màn sương hồng ánh kim là độc quyền, chỉ ta có. Khi “the Savior” trở thành người chạm vào có thể bỏng, ta sẽ đem mớ clip ấy đi bán. He, he, he! Làm giàu nha!
Do thiên phú “niềm tin” quá đặc biệt, nên Tery có vài chục thân phận khác nhau. Ngoài là người của thành Trimurti, Tery còn là chủ nhân của tờ báo “kẻ rình mò” nhưng chỉ là báo lá cải, hắn ta tự biên tự diễn nhằm thỏa mãn ý thích lan truyền lời đồn, tin nhảm và sẵn kiếm thêm thu nhập. Tery vẫn còn có một thân phận khác là phóng viên của báo “UNN” phóng viên cao cấp, chuyên săn tin hiếm.
.
.
.
Tổng bộ tập đoàn truyền thông UNN, một nhân viên công tác đột nhiên chạy nhanh vào phòng họp của ban biên tập, hưng phấn la to.
-Sếp, Tery còn sống, hắn còn sống! tín hiệu truyền về rồi.
-A, mạng tên đó tốt thật! Hơn 125 ngàn n·gười c·hết, mà hắn vẫn sống! Dai như gián!
-Quá tốt rồi! Thật tốt!
Phòng làm việc trở nên ồn ào náo nhiệt, mọi người đều tay bắt mặt mừng, trong bụng nở hoa, mừng cho một đồng nghiệp vẫn giữ được tính mạng. Ngay thời điểm này, khi t·hảm k·ịch căn cứ VNM tràn ngập các báo đài, số n·gười c·hết tăng lên theo từng giây, cuối cùng có một tin tức tốt, làm sao mà mọi người không cao hứng cho được.
Gương mặt của giám đốc rạng rỡ hẳn ra, trong lời nói mang theo chút run rẩy, hối thúc các nhân viên.
-Nhanh lên, mau kết nối đi, con mẹ nó, nhanh tay nhanh chân lên.
Bản thân lăn lộn hơn một chục năm, từ một nhân viên quèn, thua cả một phóng viên bán thời gian, cho tới vị trí hiện tại, lãnh đạo của cả tờ báo UNN, bản thân của ông ta là một người cực kỳ biết nắm bắt thời cơ, còn có thể tự tạo ra nó trong tình huống khó khăn. Trong tình huống này, ông ta mẫn cảm nắm được một cơ hội kinh doanh khổng lồ. Hiện giờ, mọi thứ phát trên các đài truyền hình, báo chí online chỉ là hình ảnh hoặc video thu được từ các camera cố định, gắn trên tòa nhà ờ VNM. Các camera này thu được hình ảnh cực kỳ hạn chế, chỉ có một số ít có giá trị. Nếu như tờ báo UNN, do hắn làm chủ, có một ký giả tại hiện trường, thực hiện thu hình và phỏng vấn trực tiếp thì sao. Đảm bảo danh t·iếng n·ổ lớn.
Hình ảnh Tery đầy tiều tụy xuất hiện trên màn hình của tổng bộ. Tery này và cả 9 tên Tery còn lại đều có khuôn mặt và vóc dáng khác xa nhau, nếu như không phải nhìn thấy cả 10 người tách ra từ một người, thì Enrica, Andy và Quang Huy đều không biết rõ đây đều là tên Tery. Ngoài vẻ đầy tiều tụy, Tery có nhiều vết xước trên mặt, quần áo nhiều nơi lấm lem bùn đất, vạt áo bên hông đều mất một mảng lớn. Khuôn mặt Tery vô cùng đẹp trai, gò má cao, góc cạnh, đầy nam tính, ánh mắt có thần, tạo cho người khác cảm giác đầy sự tin tưởng
-Tery, ngươi không sao chứ, vẫn có thể di chuyển?
-Tery, nhớ cẩn thận, an toàn là trên hết. Nhớ còn sống nha!
Lời quan tâm, hỏi thăm liên tiếp vang lên của đồng nghiệp khiến Tery khá là xấu hổ. Con hàng này diễn quá tuyệt, nhập vai quá đỉnh, trình độ dịch dung cũng thuộc hàng thượng thừa. Ngoài việc đang núp sau tảng đá, thì con hàng này nào có ra chiến trường, vậy mà thương tích đầy mình, mặt mày tiều tụy. Những người trên tường thành đều cho tên Tery này một cái nhìn tràn ngập khinh bỉ.
Đằng hắng một tiếng, giám đốc tăng âm lượng của tiếng nói lên, những người khác tự nhiên ngậm hết miệng lại.
-Tery, ngươi có sao không, không b·ị t·hương chứ?
-Không sao cả! – Tery vô cùng “tiều tụy” giọng nói đầy “yếu ớt”.
Giám đốc gấp gáp, miệng liên tục phun ra tiếng nói, không có dấu hiệu ngừng lại.
-Kế hoạch ban đầu hủy bỏ. Ngươi bây giờ vẫn còn di chuyển được, máy thu hình tổng bộ cho người vẫn còn hoạt động tốt chứ?
-Còn hay không cũng mặc kệ đi, ngươi dùng bất cứ gì, miễn là thứ đó biết thu hình, ghi âm là được.
-Ngươi cố gắng ghi hình mọi thứ đang xảy ra ở nơi đó, càng chi tiết càng tốt. Mọi hoạt động ngươi tự do quyết định, thấy ổn thì làm, nguy hiểm thì né tránh, ta sẽ không không can thiệp chỉ đạo. Ghi nhớ, dù có chuyện gì xảy ra thì máy ghi hình phải liên tục mở, không được đóng, ok?