Chương 91 : Điên Cuồng.
-Đó là cái gì vậy? Nếu ta không lầm thì là cây cột đèn phải không?
-Chính xác, nó đó! Ngươi không nhìn lầm!
Tiếng nuốt nước bọt và cảm thán liên tục vang lên.
-Thật biến thái! Tên này phi nhân loại!
-Có khi nào hắn thức tỉnh thiên phú là “King Kong” không?
Quang Huy dạo một vòng chiến trường với cây cột đèn, khiến “hắc thú” vây quanh căn cứ giảm mạnh. Áp lực mà các chiến sĩ gen đón nhận cũng giảm theo. Tranh thủ lúc này, nhiều chiến sĩ gen tiến hành chữa trị, băng bó v·ết t·hương, hồi phục sức lực. Mọi người đều biết, đây chỉ mới là bắt đầu, bọn họ còn phải chống đỡ trong thời gian dài.
Quang Huy ôm cây cột, hai chân làm trụ, eo xoay mạnh, kèm theo dùng sức cổ tay. Cây cột đèn, đạp mạnh vào thân người của con “hắc vật” 8 chân, cả bốn chân của nó bị nổ thành từng khối thịt vụn. Một phần thân thể thành bánh thịt, có vài chục khối thịt đang treo lủng lẳng nơi bị cột đèn đập vào. Quang Huy “thuấn di” từ trên không trung, cả hai tay Quang Huy giữ lấy đuôi cây cột đèn. Dùng hết sức cong người ra phía sau, rồi khi rơi gần con “hắc vật” Quang Huy đập mạnh ngay đầu nó.
-Đùng!
Một t·iếng n·ổ kinh thiên vang lên, mặt đất rung lắc mạnh. Bóng dáng con quái vật 8 chân hoàn toàn biến mất, chỉ chừa lại một ít bùn thịt đen dưới đất. Mặt đất lúc này là một cái hố, trung tâm lõm xuống hơn 1m.
-Rít!!!
-Rit!!!
Tiếng kêu đầy thảm thiết, tràn ngập thê lương của đám “hắc vật” vang lên liên tục, tiếng kêu này chưa dứt thì tiếng kêu khác lại vang lên, tạo thành từng chuỗi âm thanh kêu thảm liên hồi. Mọi người xung quanh chiến trường vừa tung chiến kỹ, vừa nhao nhao nuốt nước bọt.
Quang Huy đánh tới mức hưng phấn tột độ, quên cả mọi thứ. Cây cột đèn bị cậu ném xuống đất, một chân đạp mạnh lên giữa cây cột đèn.
-Rắc!
Cây cột đèn bị đạp đứt đôi. Quang Huy hai tay cầm hai nửa cây cột đèn, dài 5m. Khắp thân thanh sắt đã đầy vết lõm to, nhỏ. Phần đầu cây cột đèn đã bị biến dạng, uốn cong lại. Quang Huy hai tay kéo lê hai thanh sắt, tạo thành từng rãnh trên mặt đất. “Thuấn di” liên tục giữa chiến trường, Quang Huy vung hai thanh sắt như hai chày đập thịt.
-Bẹp! Bẹp! Bẹp! Bẹp!
-Rít! Rít! Rít! Rít!
“Hắc vật” nhỏ, Quang Huy vung hai thanh đập một lần, khiến cho nó nát vụn ra. Con to lớn, Quang Huy dẫn phong lực vào người, dùng sức xoay tròn thân thể như cánh quạt máy, hai thanh sắt như hai cánh quạt, liên tục vỗ điên cuồng vào “hắc vật”. Chốc lát, quái vật chỉ còn lại một ít thịt phía dưới chân và trên đầu, phần giữa bị Quang Huy vỗ cho tan nát, văng xa ra tứ phía. Quang Huy bổ thêm 2, 3 lần vào đám thịt còn lại để cho chúng c·hết một cách triệt để.
Từng đạo tàn ảnh từ hai thanh sắt liên tục uốn lượn khắp chiến trường. Hiệu suất xử lý quái vật tăng lên gấp đôi, số lượng bánh thịt màu đen tăng nhanh gấp 2.
Trước nay, Quang Huy luôn dùng đầu óc bình tĩnh để suy đoán và giải quyết vấn đề. Ngay cả khi chiến đấu, Quang Huy luôn dùng viễn trình xạ chiến và du kích, cậu hầu như không dùng cận chiến. Trong The Golden Path, Quang Huy cũng chỉ dùng đao pháp thông qua con rối, khi tham gia lần hai thì chủ yếu cũng là ám khí từ xa. Đây là lần đầu tiên Quang Huy chiến đấu trực tiếp. Trận chiến này dường như đã kích thích mạnh mẽ đến tính chiến đấu đã ẩn nấp cực sâu trong con người của Quang Huy. Những trận chiến đấu trước, Quang Huy hoàn toàn không cảm nhận được sự kích thích và nhiệt huyết sôi trào. Trận chiến này mới khiến cậu có loại cảm giác hưng phấn, làm cả thân thể phát run.
Hôm nay, chiến đấu nguyên thủy chỉ dùng man lực của thân thể như khiến cho Quang Huy bộc lộ ra một ít dã tính điên cuồng của bản thân cậu. Một ít tính cách tiềm tang khá sâu trong cơ thể, nay lại bộc lộ ra.
-Mọi người chú ý! Đợt thứ hai đã tới gần!
-“hắc vật” còn cách chúng ta 500m! mọi người vào vị trí!
Trên tường thành, tiếng loa phát ra liên tục, hàng trăm chiến sĩ gen bắt đầu chạy lên khắp tường thành. Vài trăm người leo lên tòa cao ốc, phủ kín mặt ngoài của tòa nhà. Hàng trăm loại chiến kỹ gen bẫy rập, phòng ngự, quấy rồi được tung ra khắp bốn phía tòa nhà, bao phủ hơn 50m xa.
-Đóng băng ngàn dặm! Băng tường! Băng hố! Băng gai!
-Dây mận gai! Liễu rũ! Lá bắt ruồi!
-Bom lửa! Bom băng!
-Tạo vật – Đại bàng đá, voi đá.
Quang Huy không quan tâm mọi việc xảy ra quanh cậu. Cậu vẫn liên tục thu hoạch tính mạng của đám “hắc vật” để giảm áp lực cho tiền tuyến.
....
Quang Huy liên tục “thuấn di” vào giữa đám “hắc vật” cậu phát hiện ra t·ấn c·ông một lúc nhiều con sẽ có lợi hơn. Quang Huy chỉ cần nhắm mắt mà đập mạnh hai thanh sắt liên tục, không cần phải nhắm vào vị trí cụ thể, có thể thỏa thích vung vẩy hai thanh cột đèn. Cây cột điện trên tay Quang Huy điên cuồng t·ấn c·ông bốn phương tám hướng.
Điều duy nhất làm Quang Huy cảm thấy có chút không thoải mái chính là phương thức t·ấn c·ông này quá đơn giản, chỉ có một loại phương thức là đập mạnh, từ trên xuống, từ phải qua, từ trái qua. Nhung biết làm sao được, hoàn toàn không có cách khác.
Quang Huy cũng muốn sử dụng chiến đao nhưng mà muốn sử dụng và sử dụng được lại là hai vấn đề. “Hắc vật” cao cỡ tòa nhà 2 tầng, cá biệt, có con cao cỡ một tòa nhà 5 tầng, toàn thân bọn chúng là loại chất rắn màu đen, muốn g·iết bọn chúng thì phải phá hủy não hạch. Dùng đao để chém trúng một viên đá bằng nửa nắm tay, nằm bên trong tòa núi thịt thì chém bao nhiêu nhát mới trúng viên đá. Nếu viên đá nằm sâu bên trong “hắc vật” thì chém ngàn nhát, vạn nhát cũng không trúng.
Mọi người nghĩ Quang Huy dùng man lực để đập nát “hắc vật” thì ngu ngốc, phí sức, vô não nhưng thật ra là cách hiệu quả nhất khi không dùng gen chiến kỹ. Chỉ cần phá nát tan “hắc vật” thì não hạch cũng nát, tất nhiên là quái vật sẽ c·hết. Không phải Quang Huy không dùng đao, mà là không thể dùng, dùng cũng chém không c·hết “hắc vật” chém có c·hết thì mất quá nhiều thời gian.
Vừa liên tục “thuấn di” xung quanh chiến trường, vừa quan sát tình hình, “hắc vật” to lớn đã bị Quang Huy nghiền nát hơn 8 phần. Chỉ còn lại một bộ phận nhỏ “hắc vật” có kích thước nhỏ và trung bình. Thật ra, “hắc vật” có kích thước trung bình trong mắt Quang Huy là cỡ một chiếc xe tải nhỏ.
Tuy hiện giờ Quang Huy ở trong trạng thái khá hưng phấn, nhưng cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Sự cẩn thận và tỉnh táo trong mọi tình huống đã khắc vào xương cốt của Quang Huy. Thể lực tiêu hao ngày càng nhiều, bổ sung dịch năng lượng thì cũng cần thời gian tiêu hóa, Quang Huy nhận ra thể lực của bản thân chưa còn một nửa, Quang Huy cũng dần bình tĩnh, ánh mắt cơ trí hiện ra, không còn trong trạng thái hưng phấn.
Quang Huy lập tức vứt bỏ hai thanh sắt của cột đèn trên tay. Quay ngược ba lô không gian lại, Quang Huy liền đeo nó ngay trước ngực. Ba lô này chỉ là vật ngụy trang, để cho mọi người không phát hiện ra sự kỳ lạ, khi tay Quang Huy bỗng dưng xuất hiện đồ vật, Quang Huy dùng ba lô che giấu sự tồn tại của “kho hàng”. Quang Huy nhếch mép miệng, nở một nụ cười quỷ dị.
-Chứng kiến tuyệt kỹ “lễ hội sắc màu trong đêm đen” của ta đây!