Chương 86 : Lựa Chọn.
Người thuộc hiệp hội Chiến Sĩ Gen thắc mắc.
-Còn những người trong kết giới thứ nhất thì sao?
Người phụ nữ của tập đoàn Hokkok lên tiếng.
-Chúng ta có dư quân lính để giải cứu hả? Giữ vững căn cứ trong vài giờ còn khó khăn, lấy gì đi giải cứu những người kia?
-Nếu giải cứu thành công thì sao. Thiếu quân lính, tòa căn cứ này cũng nhanh bị san thành bình địa? Những người kia cũng c·hết thôi. C·hết muộn hơn.
Người phụ nữ trong chính phủ lên tiếng.
-Chúng ta không bỏ rơi bọn họ.
-Chúng ta gửi thông báo về vị trí của chúng ta cho người phía trong kết giới 1.
-Nếu bọn họ muốn sống, thì đi đến nơi này
Người của VNM đồng ý.
-Tình trạng không lạc quan để mà đi giải cứu. Chúng ta chỉ gửi thông báo thôi!
-Mọi người đồng ý không?
Tất cả đều thông qua ý kiến mà không một ai phản đối. Tâm tính con người trong những tình huống bất ngờ đều khiến chúng ta bất ngờ. Bản chất của con người như hạt sen bên trong búp hoa sen vậy, bề ngoài đầy đẹp đẽ yêu kiều, nhưng khi bị tháo sạch các cánh hoa thì bên trong toàn là những hạt sen thối rửa.
Dù cho căn cứ tạm thời này có dư binh lính, tất cả những người cầm đầu đều sẽ phản đối việc đi cứu giúp. Binh lính càng nhiều thì càng an toàn. Cớ sao phải hy sinh sự an toàn đó, điều động binh lính đi cứu người không quen biết. Cứu giúp những người bên trong kết giới hay không, thì không phải là nghĩa vụ của bọn họ, là quyền bọn họ được lựa chọn.
Nếu bọn họ chọn không giúp thì pháp luật cũng không thể xử lý được. Nhưng đạo đức thì có thể, cấp cao lãnh đạo không những tài giỏi, mạnh mẽ mà còn phải có đức phục người. Việc lựa chọn bỏ mặc không cứu, sẽ là một đòn trí mạng vào nhân phẩm của những người trên. Nếu như việc này lộ ra thì bọn họ sẽ thân bại danh liệt.
Tuy nhiên, bọn họ đều là cáo già, từ ngay ban đầu, lúc chưa kiểm tra về tình huống của căn cứ, bọn họ đã khẳng định là thiếu nhân lực, thiếu v·ũ k·hí, thiếu tài nguyên chiến đấu. Cho đến cuối cùng, miệng của bọn họ vẫn liên tục không ngừng than vãn về việc thiếu mọi thứ và khó thủ vững căn cứ. Nhưng có thiếu thật hay không, thì chỉ có trời mới biết, và những người thủ lĩnh trên.
Tất cả mọi người đều lần lượt đi ra khỏi lều quân sự. Trưởng nghị sĩ Lệ Hồng nhìn bóng lưng của bọn họ, rồi thở dài. Bà ta tự nói với chính bản thân.
-Một đám ích kỷ, các ngươi bỏ rơi người khác nhưng đâu ngờ, chính các ngươi lại bị q·uân đ·ội bỏ rơi. Đáng đời!
-Đợi cứu viện hả. Nằm mơ đi. Ta quá rành q·uân đ·ội. Bọn chúng lựa chọn diệt sạch “hắc vật” còn căn cứ…
-------------------------------------------
Quang Huy nhìn kết giới đang dần nứt ra mà mặt hiện lên vẻ đầy bực bội. Thuốc mê “cơn say của Napoleon” không có thuốc giải, phải chờ đúng thời gian 2 đến 3 ngày thì người trúng thuốc mê mới tỉnh dậy. Tom và hơn 10 người đang ngủ say như c·hết bên trong tòa nhà này. Nếu như kết giới chờ thêm 1 ngày nữa mới tan vỡ thì khả năng cao là mọi người đều tỉnh dậy. Quang Huy sẽ bớt phiền phức hơn, có thể lựa chọn chạy trốn nếu đánh không lại.
Enrica nhìn về phía Quang Huy.
-Ngươi tính sao? Chạy hay thủ?
Cả Andy, Enriaca và Tery đều nhìn về phía Quang Huy. Quang Huy là người mạnh nhất trong ba người, lựa chọn của Quang Huy sẽ là lựa chọn của bọn họ. Đi theo Quang Huy thì khả năng sống của bọn họ sẽ cao hơn.
Lý do khác là bọn họ tin tưởng Quang Huy hơn những người khác. Trong hoàn cảnh ngặt nghèo này, việc bán đứng lẫn nhau có thể hoàn toàn xảy ra, cả ba đều không muốn đặt an toàn tính mạng của bản thân vào tay người khác. Ít ra lòng tin của bọn họ cho Quang Huy nhiều hơn những người khác.
Quang Huy nhìn cả ba người, thầm cười khổ trong lòng.
“Ta nào có lựa chọn! con hàng Tom mập đang say giấc nồng, ngủ như con heo c·hết kia. Ta chỉ có thể ở lại thôi! Mạng ta khổ quá!”
Quang Huy trả lời trước ánh mắt trông đợi của cả ba.
-Ta ở lai. Các ngươi chuốc thuốc mê hơn 10 người trong nhà hàng. Ta rời đi, bọn họ chẳng phải làm món ngon cho đám “hắc vật”.
Enrica và Andy cúi đầu, vẻ mặt ngượng ngùng đầy xấu hổ.
-Ta không cố ý!
-Cấp trên ra lệnh nha!
Quang Huy nghiêm mặt.
-Lập tức chuẩn bị! Kết giới sắp nát rồi!
Quang Huy hỏi Phù Hiệu.
-Phù hiệu, kết giới khi nào biến mất.
[Định nghĩa: hỗn hợp ký tự đầy hỗn loạn, xung đột, khắc chế nhau.
Một đám nghiệp dư, không phải kết giới sư, tranh nhau chỉnh sửa thanh đá Maru.
Bất tài + nhiệt tình = p·há h·oại.
Còn 3 phút nữa sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Lưu ý: thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn le lói suốt trăm năm. Tên tuổi của ta sẽ đi vào lịch sử, á hi hi!]
Quang Huy lập tức thét lên với Enrica, Andy và Tery.
-Còn 3 phút nữa! Mọi người nhanh lên!!!
Andy lập tức lấy trong ba lô ra một cái loa màu cam, có trang trí các bông hoa lily màu hồng. Cái loa dài cỡ nửa mét, to ngang nửa mét, lớn gấp vài chục lần cái loa thông thường. Andy bưng cái loa màu cam bằng cả hai tay, rồi thét lên.
-ALO, ALO, MỌI NGƯỜI NGHE ĐÂY! KẾT GIỚI SẼ TAN BIẾN TRONG 3 PHÚT. AI MUỐN SỐNG THÌ TẬP TRUNG TẠI TÒA NHÀ PHÒNG ĐẤU GIÁ! NHANH CHÂN LÊN! CHỈ CÒN 3 PHÚT! 3 PHÚT!
Andy dùng hết sức mà hét lên, cậu liên tục lập lại những câu cảnh báo.
Những người xung quanh sau khi nghe lời cảnh báo của Andy thì vẻ mặt hiện lên chút do dự, nhưng rồi lập tức chạy lại tòa nhà phòng đấu giá. Một số khác, không suy nghĩ bất cứ gì, bọn họ quyết định phóng tới phòng đấu giá ngay khi nghe Andy thông báo. Nhưng cũng có rất nhiều người tập trung lại và đi đến rìa của biên giới.
Enrica nhìn đám người kia, cô lập tức cầm một chiếc loa khác lên, hét lớn với tất cả mọi người.
-“HẮC VẬT” KHÔNG NHỮNG TRÀN NGẬP NGOÀI KẾT GIỚI THỨ NHẤT NÀY, MÀ CÒN TẬP TRUNG VÔ SỐ Ở XUNG QUANH CĂN CỨ VNM.
-CỐ THỦ TẠI NƠI NÀY, CHỜ TIẾP VIỆN LÀ BIỆN PHÁP DUY NHẤT ĐỂ SỐNG SÓT.
Trong đám người chọn cách rời khỏi kết giới, khẽ vang lên tiếng thảo luận.
-Ta không tin! Chỉ là hù dọa chúng ta. Lừa chúng ta ở lại thôi!
-Điên hay sao mà ở lại? Kết giới vừa tan vỡ, chúng ta lập tức rời khỏi nơi đây.
-Tuy “hắc vật” nhiều nhưng chúng ta chỉ cần ẩn núp kỹ càng là được.
-Rời khỏi nơi quái quỷ này mới là lựa chọn tốt nhất.
-Nếu ngoài căn cứ có “hắc vật” chúng ta có thể lựa chọn ở lại cắn cứ vùng kết giới hai.
-Ừ! Nơi đó đầy đủ v·ũ k·hí và lực lượng. An toàn hơn nơi này.
-Bọn chúng muốn làm anh hùng, muốn bảo vệ đám yếu đó. Muốn làm thì cứ để cho bọn chúng làm.
Trong kết giới thứ nhất, ngoài chiến sĩ gen thì còn rất nhiều người đang ở giai đoạn hoạt hóa gen và những người tu luyện hệ thống khác. Bọn họ trẻ có, người cao tuổi có, nam, nữ đều đủ. Những người này là nhân viên vận hành của căn cứ VNM 2 – 89. Một số khác là nhân viên của các công ty có trụ sở ở nơi này. Trong tình hình bị “hắc vật” bao vây, bọn họ chỉ có lựa chọn duy nhất là trốn tránh để giữ an toàn tính mạng hoặc nương nhờ vào người khác. Bọn họ đều không có sức mạnh đủ để chiến đấu.
Toàn bộ những người rời đi đều là chiến sĩ gen, bọn họ đều được trang bị v·ũ k·hí nóng đầy người. Đối với những người này, mặc dù kết giới đầy “hắc vật” nhưng chỉ cần ẩn núp cẩn thận, rồi đi ra khỏi kết giới là an toàn. Khi ra ngoài căn cứ thì tự do mà chạy trốn.