Chương 46 : Hiệu Trưởng Mose
Nancy gương mặt đầy vẻ nghiêm túc.
-Nếu ngươi chỉ là một người thường, chiến sĩ gen không có gì nổi bật thì hoàn toàn không lo lắng.
-Nhưng hiện tại, ngươi lại là thiên tài. Có thể sẽ giống như ta, bị chính phủ giá·m s·át.
-Ta nói để ngươi có một tia đề phòng. Tuy chính phủ cực kỳ nguyên tắc nhưng dù sao không phải ai cũng tốt, không phải ai cũng tuân thủ pháp luật.
-Giữ lại 1 tia đề phòng với tất cả mọi người.
-Nhất là với tất cả những người ở “Trạm Phía Nam” đặc biệt là Hiệu trưởng Mose.
Quang Huy sửng sốt. Cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
-Vì sao phải là Mose.
Nancy nhỏ giọng lại, giọng đầy căng thẳng.
-Mose và cha ta là bạn thân. Khai phá di tích trên hoàn toàn là việc bất ngờ. Mose đề nghị bọn họ trong lúc bọn họ đang ở vùng 3 hoang dã. Khu di tích ở trong màn sương nên các tin hiệu hoàn toàn mất liên lạc. Nhưng trước khi vào màn sương, thì ba ta đã gửi một tin nhắn được mã hóa cho mẹ ta.
-Gần đây ta mới giải mã được. Nên việc này chỉ có duy nhất ta biết, bây giờ ngươi là người thứ 2.
-Mose hiện tại rất quái lạ. Ta không dám điều tra hắn ta. Chờ khi đủ mạnh, ta sẽ thực hiện.
Bóng dáng Nancy dần khuất đi. Bỏ lại Quang Huy đang trầm tư suy ngẫm. Trong rạp chiếu phim vẫn vang lên tiếng nhạc ngân nga, màn ảnh hiện lên bóng đêm đang vây quanh đôi nam nữ.
Quang Huy chỉ ngồi đó và trầm mặc, cậu đang sắp xếp lại suy nghĩ của chính cậu. Có quá nhiều thông tin, khiến cậu cần thời gian suy ngẫm.
----------------------------------------
Lớp A-7.
Một giáo viên nữ đứng trên bục giảng, gương mặt cực kì nghiêm túc, giọng nói đầy lạnh lùng vang lên.
-Khóa học bồi dưỡng đã sắp kết thúc. Các em chỉ còn một cơ hội cuối cùng.
-Các bạn khác đã về nhà nghỉ đông hơn tháng trước, còn các em vẫn ở lại bồi dưỡng thêm là vì cái gì?
-Các em năng lực không bằng các bạn ấy, chỉ mong sự cần cù sẽ phát huy.
-3 ngày sau là kì kiểm tra htnl. Nếu như cơ thể vẫn không trên 80% và não trên 75% thì các em có thể rời trường, về thành phố của các em.
-Những bạn nhỏ hơn các em 2 tuổi, mà đã hoạt hóa gen. Còn các em đã bước vào tuổi 13 rồi, các em có xứng danh với trường không?
-Quang Huy, thiên tài của trường ta, gia cảnh bình dân, thua đại đa số nhà của các em, mà em ấy hoạt hóa gen năm 10 tuổi.
-Chỉ hơn 2 tháng sau, vừa bước vào 11 tuổi đã phá kỷ lục của cả Unolve về tuổi trẻ nhất đạt hoàn mỹ tầng 4.
-3 ngày sau là cơ hội cuối cùng để ở lại trường. Cơ hội cuối cùng để đặt chân lên hoạt hóa gen, chiến sĩ gen.
-Tan lớp.
Tiến Vũ ngồi phía dưới, gương mặt hiện lên vẻ thất thần, đầy chán nản. Cậu nhanh chóng thu dọn hết sách vở, rồi bước ra khỏi lớp học.
-Ai đây, ai đây. A, ra là thiên tài thành Wessew.
-Sao ủ rũ vậy thiên tài?
-Vì đứng bét lớp chứ sao.
-Người ta gọi là củng cố kiến thức chứ.
-Ha, ha, ha
-Xém chút lưu bang lần 3.
-Khoan đã, làm gì có lần 3, lần 3 là đuổi học rồi.
-Ha, ha, ha.
Âm thanh trêu chọc đầy khiêu khích phía sau vang lên.
Tiến Vũ sắc mặt tái nhợt, nhìn về phía sau. Sau lưng cậu là An Nguyên, Hoài và Dase, cả ba đứa đều nhìn về Tiến Vũ với vẻ mặt đầy khiêu khích.
-Đứng lại, ngươi đi đâu đó.
-Không phải ngày xưa ngạo mạn lắm mà, mắt toàn nhìn trời mà.
-Giờ là tên lưu bang thôi, ở lại lớp cả 2 năm.
Tiến Vũ quay người, cố chạy khỏi cả ba đứa. Nhưng thân thể của cậu lại khá nhỏ, thấp hơn cả ba đứa nhóc nửa cái đầu. Giằng co một hồi, Tiến Vũ ngã xuống đất.
-Làm chứng nha, ta không xô hắn nha.
An Nguyên chỉ vào mọi người xung quanh và nói.
-Đi đứng gì mà cũng không xong. Não không hoạt động thì thôi, thân thể cũng không xong.
-Coi chừng bệnh phế vật nó lây đó An Nguyên.
Cả Hoài và Dase không ngừng cho ánh mắt khinh bỉ về Tiến Vũ, vừa không ngừng công kích cậu bé.
Từng nói nói của cả ba dường như cắt sâu vào tim của Tiến Vũ. Cậu bé nắm tay lại, đứng dậy.
-Các ngươi đáng c·hết!!!
Một tiếng thét từ xa vang lên, một cậu nhóc cao ngang Tiến Vũ phóng lại.
-Hôm nay, cho dù bị kỷ luật thì ta cũng khiến cho các ngươi muốn sống không được muốn c·hết không xong.
Cậu nhóc vung tay đấm mạnh vào vụng của An Nguyên. Nhận một cú đấm trời giáng, An Nguyên thét lên thất thanh, thân thể bay ra sau, va vào chân tường.
Cùng lúc đó, cậu nhóc chạy về phía Dase và Hoài. Tay cậu bé tát thẳng vào mồm của Dase, tát chừng hơn 5 cái. Mặt Dase sưng lên như cái đầu heo, đỏ bừng, một phần vì nhục nhã, một phần vì cú tát trời giáng. Cậu nhóc cho thêm một cú đá ngay giữa bụng của Dase, khiến Dase b·ất t·ỉnh.
-Đừng có đanh ta, biết cha ta là ai không?
Cậu bé nhe hai cái răng thỏ ra.
-Biết. Nhưng vẫn thích đánh đó.
Cậu nhóc đấm liên tục vào bụng của Hoài. Hoài thét lên đầy đau đớn. Sau cùng, tung một cái tát như trời giáng vào má của Hoài. Hoài ngất xỉu, trong miệng mất vài chiếc răng. Cậu nhóc phủi hai tay với nhau lại.
Tiến Vũ, trong lúc đó, vẫn la lên liên tục.
-Luke, ngừng lại ngay. Dừng tay đi.
-Luke, mình không bị gì cả.
-Luke ơi, chúng ta bị đuổi học mất.
-Luke chúng ta bỏ xứ đi, ở lại thì b·ị b·ắt giam mất.
Giọng của Tiến Vũ từ từ nhỏ lại.
-Ngừng. Có gì tớ chịu trách nhiệm.
Chỉ vào đám đông xung quanh. Luke thét lên.
-Ai dám mặt nặng mày nhẹ chút ít với Tiến Vũ là biết tay nha chưa. Hừ.
Luke cảnh cáo đám đông xung quanh, tay cậu dẫn Tiến Vũ đi về ký túc xá. Thỉnh thoảng vẫn thấy Luke an ủi Tiến Vũ, rồi nụ cười lại hiện trên mặt cả hai. Hai thân ảnh đuổi bắt nhau hướng về ký túc xá.
-------------------
-Phải đuổi học nó ngay. Chúng tôi yêu cầu phải làm rõ vụ này.
-Nhìn mặt con tôi này, mất đi 3 cái răng. Như thế mà gọi là xô xát nhẹ à.
-Tôi không quan tâm đến nó là con ai, tôi muốn nó phải xin lỗi con tôi, rời khỏi trường.
-Xử lý không được chúng tôi sẽ đưa cho cảnh sát.
Hiệu trưởng cười đầy ôn hòa, cố gắng xoa dịu 3 phụ huynh của An Nguyên, Hoài và Dase. Nhưng tình hình có vẻ không khả quan. Ba đứa nhóc mặt sưng vù, đứng bênh cạnh phụ huynh, không ngừng cười đắc ý. Ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Tiến Vũ và Luke.
Tiếng trách mắng liên tục hướng về Tiến Vũ và Luke. Bỗng dưng, Luke lên tiếng.
-Già mồm át lẻ phải. Sao không hỏi ba đứa con của các người đã làm gì.
Cả ba phụ huynh giận dữ nhìn về Luke.
-Con tao ngoan ngoãn, đâu phải thứ như mày.
-Cái thứ vô học như chúng mày, chỉ biết hỗn hào.
-Trường này nhận toàn thứ rác rưởi, cặn bả.
Luke đập mạnh tay xuống bàn, trên bàn in hình tay của cậu.
-Ha, ha, ha. Các người dám chơi với tôi không.
-Đây là hợp đồng bán mạng lính đánh thuê cho VNM. Chỉ cần tôi ký vào là các người có lên trời xuống biển cũng không tìm thấy tôi.
-Khi đạt chiến sĩ cấp 1, tôi sẽ tìm hết người 3 gia tộc, dưới cấp 1 chiến sĩ.
-Khi đến cấp 2, tôi sẽ tìm người cấp 1. Khi đến cấp 3, tôi sẽ tìm cấp 2.
-Tôi đảm bảo sẽ theo dõi đến người cuối cùng, đến chân trời góc biển, không bỏ sót bất cứ một ai.
-Tôi là người giữ lời hứa, tôi đã hứa là tôi sẽ làm.
-Các người chơi với tôi không.