Chương 22 : Thực Chiến
Quang đang ở sảnh của bệnh viện Quân Y NN23. Bệnh viện nằm hệ thống bệnh viện do q·uân đ·ội và tập đoàn Ne’Nest quản lý. Cậu đến đây để khám tổng quát, dù sao cậu có một mạng thôi, không thể cứ reset lại mỗi khi sai lầm. Quang Huy muốn xác định rằng thân thể cậu có gặp nguy hiểm gì khi hack không.
Trong phòng là một chú bác sĩ hơn 50 tuổi, có hai ria mép. Tra xét xấp tư liệu một lúc, bác sĩ liền cười.
-Cơ thể thiếu dinh dưỡng nặng, lại còn bị rút lấy năng lượng để rèn luyện. Khả năng khôi phục tế bào đáng ngạc nhiên. Người thường đ·ã c·hết rồi.
-Tóm lại là bổ sung năng lượng dư thừa cho cơ thể là được.
Quang Huy gật gật cái đầu nhỏ, miệng mĩm cười, rối rít cảm ơn bác sĩ.
Trong lòng cậu vui vẻ: " cậu có thể hack tiếp, à, không phải, tập trung tu luyện mà không lo lắng gì ". Chẳng qua là bổ sung năng lượng cho đủ và không hack thường xuyên là ổn.
Ta hoàn toàn ổn – Quang Huy tung tăng nhảy về ký túc xá.
Trên đường về, cậu còn ngẫm nghĩ về bộ đao pháp. Nếu không phải thân thể hiện tại không cho phép, cậu tính toán đi giáo trường, hảo hảo tìm thanh đao tập luyện .
--------------------------------
Quang Huy nghe về khai hoang và nơi hoang dã khá nhiều, nhưng trên thực tế không phải ai cũng có khả năng đi vào nơi hoang dã. Hoang dã cũng như công viên bảo tồn vậy, muốn vào thì phải được quản lý cho phép. Chỉ có gen chiến sĩ từ cấp 2 trở lên mới được vào hoang dã một thân một mình. Thậm chí chiến sĩ cấp 1 phải kết thành đoàn đội thì mới đủ điều kiện đi khai hoang.
Đoàn đội khai hoang được chính phủ quản lý cực kì chặc chẽ, khai hoang rất nguy hiểm, việc kết thành đoàn đội sẽ giảm tỉ lệ t·ử v·ong.
Khu vực hoang dã là gọi chung cho khu vực nằm ngoài thành thị, căn cứ. Có thể chia làm ba khu vực: khu vực thứ nhất, là khu an toàn nhất, nằm xung quanh các căn cứ, trạm nghiên cứu, thành thị, … Khu vực thứ hai là vùng nằm cận vùng hoang dã. Khu vực thứ ba là vùng hoang dã.
Ngoài vùng thứ ba bị giới hạn nghiêm ngặt thì vùng thứ hai hoàn toàn tự do. Có thể nói trên thế giới này thì vùng thứ hai chiếm đại đa số diện tích. Chỉ cần đi ra khỏi thành thị vài km là đi vào vùng thứ hai rồi.
---------------------------------
Quang Huy dồn sự chú ý vào Tứ thú đao pháp bên trên - "Thật sự là kỳ diệu. . . . ."
Có bao nhiêu lần thì Quang Huy vẫn cảm nhận rằng cảm giác này quá tuyệt. Cậu gồng tay lên, gập người lại, co chân lên.
-Cơ bắp cả hai tay, hai chân, cơ thể đều như cũ, nhưng cảm giác thuần thục kia, cảm giác giống như đã luyện bộ đao pháp này qua rất nhiều năm quả thực là...
Quang Huy tiếp tục xoay nhẹ tay và chân, cơ bắp rõ ràng là dễ phát lực hơn hẳn, chỉ một ý niệm là lập tức ra chiêu.
Cậu có thể cảm nhận được dòng năng lượng di chuyển từ vùng chân, qua bắp chân, lên hông. Từ ngực qua hai vai, rồi đến tay. Dòng khí này xuất hiện khi Quang Huy đẩy tâm pháp lên tầng năm. Khi bước vào tầng năm thì dòng khí ấm áp này đôi lúc lại xuất hiện và di chuyển khắp cơ thể cậu.
Năng lượng từ tay chảy vào trong đao, cậu xoay nhẹ cổ tay, vung ra một đao thì tiếng xé gió vang lên. Quang Huy giật mình. Cảm thán rằng tầng năm quả thật là một đẳng cấp khác.
Năm giác quan đều hoạt động tối đa. Quang Huy cảm nhận được sau lưng cậu, chừng 3 m, có một bóng đen đang núp phía sau một cái cây.
Nghiêng đao để nhìn ảnh phản chiếu, Quang Huy vẫn bình tĩnh nhưng bắt đầu súc thế.
Đoàn bóng đen ấy, co lại rồi bắt đầu lao tới Quang Huy, bổ nhào từ trên cao xuống cậu. Quang Huy bình tĩnh cắm thanh đao xuống đất, chân đạp mạnh vào thân đao. Lợi dụng phản chấn lướt ngang qua phải, tránh thoát khỏi.
Quang Huy xoay người cấp tốc, tay cậu rút thanh đao còn lại trên lưng ra. Tranh thủ lúc bóng đen còn đang mất đà, cậu lướt lại gần. Hai tay dồn lực vào đao, cậu xuất ra thức thứ 8 trong Tứ thú đao pháp. Thanh đao lướt mạnh từ dưới lên chém sâu vào cổ của bóng đen.
Cậu lắc chân, một chân đá vào cán đao để đao đâm càng sâu vào, chân còn lại liền đá vào thân ảnh bóng đen. Cậu phi thân ra và đúng cách bóng đen một khoảng.
Thực tế là khi Quang Huy tránh né và ra chiêu, đến khi quái vật đau đớn tắt thở thì tất cả đều không quá 10 giây.
-Ầm!
Bóng đen ngã xuống đất, lộn vài vòng phát, tiếng rít liên tục vang lên. Cầm thanh đao cắm dưới đất lên, cậu phóng thẳng vào yết hầu của quái vật. Chờ một lúc khi quái vật ngưng cử động thì cậu mới tiến lại gần.
Mượn nhờ ánh sáng từ đèn dã ngoại, cậu mới nhận ra đây là sói hoang. Quang Huy gọi là sói hoang nhưng không hẳn là sói, bóng đen này có 5 đuôi, miệng của nó giống như đóa hoa đang nở rộ. “Nhìn kinh dị vãi” – Quang Huy đánh giá bóng đen.
Tiểu thế giới này là nhân tạo, tất cả các thứ đều do con người tạo ra nên tất cả các loài động vật hay thực vật trong đây đều thiếu hụt gen trầm trọng, dẫn đến hình dáng rất quái dị. Thực tế thì tiểu thế giới này chỉ có tác dụng là tôi luyện thực chiến, hoàn toàn không có giá trị khác.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Quang Huy lại phát hiện ra hai bòng đen khác từ hai phía đang tiến lại gần.
Theo bản năng, thân thể của cậu tự phản ứng, hai tay cầm song đao. Cậu dùng chân đá một thanh đao về phía một con sói, lợi dụng lực phản chấn, cậu tung người lên không. 2 tay nằm chặt thanh đao và cắm xuống. Cậu nhắm ngay phần cổ của con sói còn lại.
Cậu thầm đoán là cậu phải phí sức mới xử xong 2 con này. Nhưng thanh đao cậu đá về phía trái, dễ dàng xuyên qua con sói. Còn thanh đao trên tay cậu xuyên qua cổ của con sói còn lại như đậu hũ, cậu hoàn toàn không càm thấy lực cản gì cả.
-Bành.
Cả hai con sói ngã xuống, bất động. Tiến lại gần xem xét thì cả hai con sói này đều chỉ có hai đuôi, không phải năm đuôi như con sói ban đầu.
-Chắc 5 đuôi là boss, còn 2 đuôi là tiểu đệ.
Quang Huy cảm thấy bản thân cậu khá có thiên phú trong phán đoán tình hình.
Cậu lấy ra một chai xịt khử mùi và xịt khắp toàn thân để loại bỏ mùi tanh, đốt cháy bộ quần áo dính máu và thay bộ mới. Cậu tắt đèn dã ngoại, từ từ bước tiếp trong rừng. Tranh thủ cắn một ít bánh mì hồi thể lực.
Quang Huy thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại, đôi mắt đỏ ngầu, cậu vung thức thứ chin với một con dã lang. Lưỡi đao hướng từ bên trái quét qua phải, tay còn lại lấy lực chưởng vào cán đao.
Thực tế thì việc dùng tay còn lại đập lên cán dao chỉ là một vài kinh nghiệm nhỏ mà cậu rút ra trong lúc chiến đấu, giúp cho việc hạ sát nhanh và hiểu quả hơn.
-Hổn hển, .. hổn hển,…!
Hai cổ tay run nhẹ vì mỏi, Quang Huy cũng không đếm được đây là con dã lang thứ mấy mà cậu g·iết. Hai đuôi, ba đuôi nhiều không đếm hết, có lần cậu chiến với 3 con năm đuôi. Lần đó cậu suýt c·hết nếu không dùng bom năng lượng.
Bom năng lượng mà cậu mang chỉ còn có 2 quả, trong đó 6 quả là cậu quăng ra khi gặp một con dã lang 6 đuôi. Thân hình to gấp ba lần con dã lang 5 đuôi. Hơn nữa 6 cái đuôi như 6 chiếc vòi bạch tuột, Quang Huy nhìn hình ảnh đó mà sởn hết da gà. Không ai bảo, cậu im thin thít và lặn mất tăm trong cánh rừng già,