Chương 20 : Tứ Thú Đao Pháp.
Quang Huy nhường cho 4 đứa nhóc chọn trước rồi cậu vớ đại một viên, cắn nhẹ ngón tay rồi xoa khắp bề mặt của viên đá. Đặt viên đá vào miệng thì viên đá tan chảy ra, cậu cảm thấy từng dòng nước mát lạnh chạy xuống cổ họng. Từ từ trong đầu cậu nhiều hơn một tia liên hệ, cậu thấy được vùng không gian của chính cậu, nó tối đen. Cảm giác khá kỳ quái là cậu cảm nhận nó như một phần của cơ thể, như tay hay chân của cậu, nhưng lại không thể xác định được vùng không gian này nằm chổ nào trên cơ thể. Hình dung một câu là “dường như biết cũng dường như không biết” chắc đó là lý do mà nhiều người bảo vùng không gian này nằm ở thế giới khác.
Do quá trình cơ thể hình thành cầu năng lượng nhờ đá cổng trời mất một đoạn thời gian nên Hiệu trưởng cũng chưa đưa tâm pháp tu tập nội công cho bọn nhỏ.
Dặn dò một số thứ về thông tin tuyệt mật thì hiệu trưởng thả cho năm bạn nhỏ về ký túc xá, trước khi tiễn đi thì Hiệu trưởng vẫn không quên nhắc nhở rằng các viên đá này có tính phí, còn phí tính như thế nào và cao bao nhiêu thì chính phủ sẽ thông báo khi bọn nhóc đủ mạnh. Quang Huy rối rít cảm ơn Hiệu trưởng, trong lòng cực kỳ biết ơn Hiệu trưởng và chính phủ, cậu càng quyết tâm báo ơn cho thể giới này, ý chí cứu rỗi nhân loại lại bùng lên cháy rực.
--------------------------------
Cả năm đứa nhóc đi xuống tầng 9 của thư viện. Một lão già tóc trắng bạc phơ chào đó bọn họ. Theo lời Hiệu trưởng thì nội công tạm thời chưa có nhưng võ kỹ sẽ cung cấp cho mỗi người một môn.
Có tầm hơn chục kệ, mỗi kệ đều chất đầy các bản sách. Lần đầu được lựa chọn vũ kỹ, Quang Huy chạy khắp các kệ để xem cho rõ.
Một cậu bé bận đồ trắng, gương mặt cực kì lạnh lùng, tay cậu lật lấy lệ mấy quyển võ kỹ và mở miệng nói.
-Toàn là thứ rác rưởi.
Cậu bé cũng không cố ý giấu thu nhỏ lời nói lại, dường như cậu không quan tâm ông lão canh thư viện và mấy đứa nhóc còn lại. Ông lão cũng như cũ, vẫn giữ nụ cười trên môi.
-Đừng bắt chuyện làm quen, cả hai ta đều không cùng đẳng cấp. Cút đi.
Cậu bé áo trắng quay qua nói với một cậu bé tóc nâu, quần áo toàn một màu đen. Cậu bé mặc đồ đen đỏ mặt lên vì ngượng, chờ cậu bé áo trắng đi khuất rồi cậu ta chửi lầm bầm trong miệng.
Thấy Quang Huy liên tục chạy giữa các kệ xem vũ kỹ. Cậu bé áo đen nhìn Quang Huy đầy khinh bỉ. Cậu ta liền lớn tiếng nói:
-Toàn là phế vật chiến kỹ, lựa chọn thiên tài trong phế vật thì cũng toàn là phế vật.
Cười một tiếng bang quơ, cậu bé áo đen đi ra khỏi thư viện.
Quang Huy sững sờ, nhìn đống vũ kỹ trong tay mình. Cậu bắt đầu quay qua nhìn ông lão canh thư viện. Ông lão nhún vai một cái, dường như trả lời rằng ông không biết và không quan tâm.
Trong thư viện còn lại Quang Huy và hai nhóc nhỏ khác. Cô nhóc thì đôi khi vẫn quay qua trò chuyện với cậu nhóc, thỉnh thoảng khi bắt gặp ảnh mắt Quang Huy thì vẫn mĩm cười chào. Thấy thế Quang Huy bắt chuyệ với hai đứa nhóc. Cậu đang mở rộng vòng quan hệ.
-Cậu áo trắng là Sun, cậu áo đen là Sky.
Cô bé tên là Teresa, cậu nhóc tên Xan. Cả Quang Huy và hai nhỏ ngồi lại trong một góc thư viện.
-Các cậu ấy nói đúng đó, chiến kỹ trong thư viện chỉ là cấp thấp thôi, gọi tam lưu chiến kỹ cũng không sai.
-Học viện của chúng ta mở cửa miễn phí các tri thức cấp thấp cho bình dân thôi. Họ luôn mồm bảo bình đẳng nhưng làm gì có, chiến kỹ cấp cao bị giấu hết rồi.
-Chiến kỹ đưa chúng ta là tam lưu, thì nội công có khi tứ lưu luôn đấy chứ.
-Học viện như trại tập trung thiên tài, các cậu muốn phát triển thì lựa chọn thế lực gia nhập. Quân đội, bộ giáo dục, các tập đoàn, hiệp hội,…
-Muốn bước xa trên con đường tu luyện thì phải tìm người dẫn đầu thôi, không có bữa cơm nào là miễn phí - trừ khi cơm thiu hay có người muốn thuốc cậu.
-Tớ đang xem xét gia nhập công ty VNM.
-Cậu định làm lính đánh thuê à?
-Không, không. VNM nổi tiếng về đánh thuê chém mướn nhưng có một bộ phận làm ngành bảo an mà.
-Thực ra cái đá cổng trời này là do bộ giáo dục Unolve phát miễn phí thì chúng ta mới có đó.
-Chạy chỉ tiêu đủ số người dùng đá à.
Thế là ba đứa tụ lại, bắt đầu vạch trần sự thật đắng cay và kèm theo nói xấu nhà trường, lẫn cán bộ cao cấp, chính phủ.
-------------------------------
Quang Huy cân nhắc khá kỹ về việc lựa chọn môn chiến kỹ đầu tiên. Thức tế thì cậu đã quyết định học chiến kỹ về t·ấn c·ông, nhưng cái cậu đang đắn đo là nên lựa chọn binh khí nào cho phù hợp. Xuất phát từ sự an toàn và tâm tình hơi s·ợ c·hết nên các chiến kỹ không cần binh khí bị Quang Huy vứt hết ra khỏi đầu.
Quang Huy phân vân giữa đao và kiếm. Ban đầu cậu còn suy nghĩ đến thương, tuy nhiên thương lại quá dài, khả năng biến chiêu linh hoạt lại đòi hỏi luyện tập quá lâu. Điểm trí mạng là trong hoang dã không thể nào kiếm được thương nếu lỡ vô tình đánh rớt v·ũ k·hí. Dùng cả một buổi để suy diễn tất cả các tình huống thì Quang Huy chọn đao. Đao có thể phát huy được sức mạnh thiên phú của cậu.
Tứ thú đao pháp, tuy nói là đao pháp bí tịch nhưng chỉ có năm chiêu. Cân nhắc cả hai giờ và hỏi ý kiến của cả San và Teresa, Quang Huy mới đưa ra quyết định. Cậu còn định mượn một lần năm bảy bản, nhưng bị từ chối.
-Khi nào luyện đến thuần thục mới được cấp chiến kỹ mới - Quản lý lắc đầu, không cho cậu mượn sách.
Bí tịch chỉ dày cỡ hơn hai chục tờ giấy. Cả năm chiêu đều là thuần túy công kích, không có phòng thủ, không có né tránh.
Chiêu thứ nhất Long gầm.
Đệ nhị chiêu Hổ sát.
Đệ tam chiêu Hạc vũ.
Đệ tứ chiêu Lang miên.
Đệ ngũ chiêu Tứ thú.
Quang Huy chính là nhìn trúng vào sự đơn giản trong chiêu thức nên mới quyết định tu luyện. Đơn giàn trong chiêu nhưng lại phát huy sức mạnh cơ thể tối đa. Năm chiêu chính là năm loại quỹ đạo xuất đao bất đồng, xuất ra uy lực bất đồng.
Quang Huy lật bản bí tịch vài lần, trầm ngâm nhìn kỹ, khắc kỹ từng ký tự vào trong đầu. Với tư cách nhân vật trọng sinh có trí nhớ hơn người lại được rèn luyện não vài lần thì Quang Huy chỉ cần hơn phút là nhớ kỹ, nhưng xuất phát từ sự an toàn, cậu nhắc nhở bản thân chậm chậm lại. “chậm mà chắc nha”
Năm chiêu thức này uy lực hoàn toàn dựa vào lực lượng, tốc độ và độ thuần thục. Các kỹ xảo đều tinh giản đế mức tối đa, không có biến chiêu phức tạp.
Năm chiêu đao pháp còn có một bộ tâm pháp rèn luyện. Cái gọi là tâm pháp, không phải là nội công hấp thụ tích trữ năng lượng mà chính là cách dẫn khí trong cơ thể trong lúc ra chiêu, khiến cho môn đao pháp phát huy đến trình độ lợi hại nhất.
Quang Huy tưởng tượng tâm pháp là phần mềm, còn chiêu thức là phần cứng, cả hai phối hợp nhịp nhàng thì máy móc mới hoạt động được. Tương tự như tâm pháp và chiêu thức phải đạt trạng thái tinh khí thần hợp nhất mới phát huy ra uy lực tối cường.
Tứ thú tâm pháp được phân ra thành bốn tầng, mỗi một tầng không có tên, chỉ có tên là tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba và tầng thứ tư.
Căn cứ vào độ phức tạp của lộ tuyến dẫn khí mà phân ra từ tầng một, tầng dễ nhất tới tầng bốn, tầng khó nhất. Tâm pháp được gọi là nhập môn là vận dụng chiêu thức phải dẫn khí theo lộ tuyến của tâm pháp. Chiêu thức được hổ trợ bởi dòng khí từ tâm pháp thì sẽ tăng mạnh uy lực. Phối hợp tâm pháp tầng càng cao thì chiêu thức có uy lực càng lớn.