Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Tự Cải Tạo Chính Ta

Chương 17 : Hoạt Hóa Gen.




Chương 17 : Hoạt Hóa Gen.

[Chỉ số htnl cơ thể : 100%

Chỉ số htnl não: 100%]

Mĩm cười nhìn hai chỉ số htnl, Quang Huy tự tin rằng đợt hoạt hóa gen này hoàn toàn ổn, không có gì đáng lo. Cậu có chút ý nghĩ một tiếng hót lên kinh người nhưng nhanh chóng bị dập tắt ngay - đừng lãng, lãng rất dễ c·hết a.

Nghi thức hoạt hóa gen cứ 3 tháng tổ chức một lần. Rất may là Quang Huy đăng kí vừa kịp những suất cuối cùng, nếu không thì phảu đợi tới sang năm mới.

Toàn bộ học sinh tập trung trên quảng trường phía sau trường học. Quang Huy thầm đếm thì có hơn 500 học sinh. Những học sinh này thì bao gồm cả bốn lớp A, B, C và D.

Có tổng cộng 10 chiếc bàn đặt trên bục của sân khấu. Trên mỗi chiếc bàn được đặt một quả cầu bằng pha lê, thỉnh thoảng lại lóe lên từng tia ánh sáng trắng, tràn đầy bí hiểm.

Nhìn xung quanh thì gương mặt ai cũng hiện lên nét căng thẳng, không khí hồi hộp như kìm nén cả căng phòng. Ai nấy đều nghiêm túc lắng nghe lời giáo viên hướng dẫn. Mọi người đều biết rằng đây là lần vượt long môn đầu tiên. Không ai muốn té cả.

Đã quá quen với không khí nặng nề của mỗi lần hoạt hóa gen, các giáo viên luôn tìm cách xoa dịu bầu không khí.

-Trong khi hoạt hóa gen, cơ thể các em sẽ được cải tạo lần đầu. Người ta gọi là lần thăng hoa đầu tiên. Cơ thể các em sẽ thoát thai hoán cốt.

-Mức độ thăng hoa thì tùy vào chỉ số htnl và thiên phú bẩm sinh.

-Do thiên phú bẩm sinh thì là thứ mơ hồ, không thể thay đổi nên chúng ta chỉ có cách tăng htnl.

-Các em nào có mức độ thăng hoa thấp thì cũng đừng chán nản, ít ra mấy em đã phấn đấu hết mình để tăng htnl, chẳng qua thiếu may mắn ở thiên phú một ít thôi.

-Các em có thiên phú cao cũng đừng tự mãn, có nhiều học sinh thiên phú thua các em nhưng lại nổ lực tăng htnl nên mức thăng hoa vượt qua các em một đoạn lớn.

Từng học sinh lần lượt bước lên bục, hai bàn tay đặt lên quả cầu, mắt bọn họ nhắm lại. Trong lúc đó cả quảng trường im phăng phắc, thời gian dường như ngừng lại. Chừng vài chục giây thì 10 quả cầu thủy tinh lại phát ra các ánh sáng rực rỡ khác nhau. Sau đó dòng ánh sáng trắng từ quả cầu lan qua hai tay các học sinh, rồi dần dần bao phú khắp người họ. Quá trình này diễn ra khá nhanh, chủ mất hơn một phút là hoàn thành.

- Ninh Phi Vũ, 58 giây



-Betty Vins, 81 giây.

-Yuuki Hama, 72 giây.

-Abraham Dolls, 69 giây.

-…..

--------------------------------------

Phía bên cạnh Quang Huy, có hai đứa nhóc đang to nhỏ xi xào với nhau.

-Này, cậu đang lầm bầm gì thế?

-Cầu nguyện cho thời gian trên 60 giây. Dưới 60 giây mất mặt lắm.

-Chênh có vài giây thì lo gì, cho dù chục giây cũng không khác gì đâu, giáo viên bảo là như nhau hết. An tâm, khi nào chênh bằng phút mới lo.

-Mạnh miệng quá, thế ra là cậu bình tĩnh không lo à?

-Cũng có một tí xíu. Cậu nói xem có khi nào tụi mình trên 120 giây không.

-Đừng ảo tưởng nữa. Trên 90 giây hiếm lắm rồi.

-Biết đâu lại có.

-Có cũng khó xác định là bao nhiêu phút lắm.



-Vì sao thế?

-He, he, he, là như vậy nè...

----------------------------------------------

Các học sinh sắp xếp thành 10 hàng, nối tiếp nhau lên bục để hoạt hóa gen.

-Brendon, 61 giây.

-….

-Mile Gallan, 102 giây.

Các học sinh phía dưới hít một hơi lạnh, cả quảng trường bỗng ồ lên. Đây là học sinh đầu tiên cho tới hiện giờ có thời gian hơn 100 giây.

-Thiên tài, này này, chúng ta có nên kết nạp Mile vào hội không? - Một cô bé để tóc ngang vai đang quay qua hội ý với đám bạn xung quanh.

-Xì, tại sao 99 giây không được mọi người trầm trồ thán phục, hơn có 3 giây mà làm như 3 phút - Một cậu bé bắt chéo chân, gương mặt đầy cao lãnh đang lầm bầm. Trông cậu rõ tức giận vì bị giành hết hào quang nổi tiếng.

-……

-Chúc mừng em, Mile. Người kế tiếp đi lên nào.

Do quá trình hoạt hóa gen khá nhanh nên qua một giờ thì gần như 2 /3 thí sinh đều hoàn thành và rời khỏi quảng trường. Nhưng cũng không thiếu các thí sinh tò mò mà ở lại xem tới khi kết thúc buổi hoạt hóa gen.

Quang Huy đăng kí khá trễ nên dĩ nhiên là cậu nhóc nằm gần như lót đáy danh sách, cậu là một trong vài chục học sinh cuối cùng.

-------------------------------

Ở phía góc của quảng trường, một cô bé chăm chú viết liên tục trên giấy, thỉnh thoảng lại xoay chiếc vòng tay liên tục để nhập dữ liêu. Bên cạnh cô bé là một cậu nhóc, trong tay cậu là chiếc máy ảnh, cậu liên tục chụp ảnh. Cả hai nhóc đều tích cực tác nghiệp.



- Thường thường không có gì lạ thì khỏi chụp nha Bill. Từ 90 – 100 giây thì chụp một bức. Trên 100 giây thì thêm góc xéo, nhớ góc chính diện chụp rõ. Trên 120 giây thì chụp càng nhiều càng tốt.

- Ok, sếp Jess. Đây là thông tin liên hệ của các học sinh. Có gì là liên hệ phỏng vấn liền.

-----------------------------------

Quang Huy chầm chậm bước lên bục. Đứng đối diện quả cầu thủy tinh. Không hiểu sao mà đầu óc của Quang Huy trở nên thanh tỉnh, không có lấy một tia lo lắng. Cậu nhắm mắt lại và hai tay đặt lên quả cầu. Cậu từ từ cảm giác cơ thể trở nên mát lạnh hơn, cứ như có một dòng nước lạnh đang quấn lấy cậu.

Bỗng dưng một t·iếng n·ổ mạnh vang trong đầu cậu, cậu thấy mình đang bay giữa vũ trụ, cậu thấy tinh cầu, thiên thạch, các hành tinh tỏa sáng như mặt trời cũng có các hành tinh đen ngòm.

Không biết qua bao lâu, Quang Huy chỉ biết là rất rất lâu. Cậu mở mắt, lấy lại tinh thần. Năng lượng màu trắng từ quả cầu lan ra, bắt đầu bao phủ toàn thân cậu. Những nơi mà dòng năng lượng trắng đi qua, Quang Huy cảm giác như đang có người xoa bóp, cơ thể cậu dễ chịu cực kì, cậu cảm giác như từng tế bào trên cơ thể đều được xoa nắn một cách tỉ mỉ.

-Bill chụp ảnh thí sinh ở bục số 7, hơn 100 giây rồi.

-Yep, đang điều chỉnh góc.

-Chụp liên tục đi Bill. Hơn 118 giây rồi.

Bill và Jess quăng hết cặp sách xuống, cả hai nhóc tăng tốc chạy lại gần bục số 7.

Ở bục số 7, khi nhìn đồng hồ đã chạm mức 120. Giáo viên liền lắc nhẹ vòng tay, lập tức một ống trụ thủy tinh màu đen từ phía dưới nhô lên, bao lấy cả Quang Huy, giáo viên và bục chứa viên thủy tinh cầu.

Các học sinh phía dưới thét lên, cả quảng trường nhao nhao lên, đầy tiếng trò chuyện râm ran. Kính đen sẽ xuất hiện khi mà thời gian cải tạo vượt quá 120 giây, lồng kính được coi như là biện pháp để bảo vệ thông tin của các thí sinh. Các học sinh khi hoạt hóa gen mà xuất hiện kinh đen đều được gọi là thiên tài trong thiên tài.

-245 giây, không tệ.

-Đây là lồng kính, theo quy định thì phải đúng 15 phút mới được hạ lồng kính. Chúng ta còn kha khá thời gian. À, Quang Huy phải không? Có gì thắc mắc không?

Giáo viên chỉ vào cái lồng kính hình trụ màu đen và giải thích đây là biện pháp giữ kín thông tin riêng tư cho thí sinh, để tránh các rắc rối có thể xảy ra. Chỉ cần kéo dài trên 120 giây là lồng kính sẽ hiện ra, đúng 15 phút sau sẽ tự động thu lại. Con người thì sẽ có người tốt và người xấu, lịch sử loài người chứng kiến quá nhiều việc á·m s·át các thiên tài, Quang Huy ngẫm nghĩ một hồi rồi đặt vấn đề.

- Thời gian cải tạo có ảnh hưởng gì về tu luyện vậy thầy?