Hắn nhắm hai mắt lẳng lặng lĩnh hội phần tàn hồn vừa mới nuốt.
Đồng thời lật xem ký ức của tên Lục Thiên Thần Vương này.
Đối với những cường giả trọng sinh trong thân thể một tên phế vật mà nói, điều quan trọng nhất của hắn nằm ở chỗ những bảo thuật thần thông mà kiếp trước hắn học được và những kinh nghiệm tu hành khác của hắn.
Bất quá hiện tại tất cả những thứ này thuộc về Cố Trường Ca, Thôn Tiên Ma Công không chỉ có́ thể nuốt bổn nguyên của thân chủ, mà cả nhưng thứ như thần hồn,... không có gì không nuốt được.
Hắn sở dĩ bảo Lâm Thu Hàn lui ra ngoài, mục đích chủ yếu là không muốn để bất cứ ai biết được loại ma công này của hắn.
Thủ đoạn lục soát thần hồn của Thượng giới rất nhiều, hắn đối với bất cứ ai ngoại trừ chính mình đều không yên tâm.
"Có thể thông qua cắn nuốt tàn hồn tăng lên Nguyên Thần cảnh giới, cảm giác này, thật là không gì so được. . ."
"Trên đời không cho phép dùng ma công, một khi bại lộ, ai cũng không bảo vệ được ta. . ."
Hắn cảm thấy nguyên thần của mình đang nhanh chóng tăng trưởng, thậm chí đã vượt qua không ít cường giả đạt được Phong Vương cảnh.
Cố Trường Ca không khỏi suy nghĩ, đồng thời trong đầu cũng vang lên thanh âm nhắc nhở hệ thống.
"Đinh, hoàn thành nhiệm vụ ra tay gϊếŧ chết thiên mệnh chi tử khi điểm số mệnh đã đạt đến không, bây giờ kết toán. . ."
"Chúc mừng chủ nhân thu được bảo rương khen thưởng từ thiên đạo, điểm số mệnh tăng một trăm điểm, giá trị thiên mệnh thêm năm trăm."
"Khen thưởng thành quả gϊếŧ người đầu tiên, nhận được phần thưởng là một bảo rương."
"Mở ra chức năng trao đổi điểm số mệnh."
"Điểm số mệnh của bản thân cũng có thể đổi thành thiên mệnh giá trị, tỉ lệ đổi là một đổi mười."
Nghe đến những điều này, Cố Trường Ca không khỏi nổi lên hứng thú, ngoại trừ bảo rương khen thưởng của thiên đạo, lại còn nhận được một bảo rương thành tựu gϊếŧ người đầu tiên.
Chức năng đổi điểm số mệnh?
Nói cách khác điểm số mệnh của hắn cũng có thể coi như một loại tiền vạn năng mà sử dụng?
Hắn thân làm nhân vật phản diện, nếu về sau gặp phải nguy cơ khó có thể giải quyết, sử dụng điểm số mệnh đổi thành giá trị thiên mệnh, nói không chừng có thể giải quyết dễ dàng.
Đương nhiên Cố Trường Ca cũng sẽ không dễ dàng làm như vậy.
Ít nhất trước mắt, hắn vẫn là nhìn ra được tầm quan trọng của điểm số mệnh.
"Mở ra bảo rương thành tựu gϊếŧ người đầu tiên." Cố Trường Ca nói.
"Đinh, chúc mừng chủ nhân vận khí tốt, nhận được thẻ cướp đoạt khí vận* 3, 1/3 mầm mống thế giới * 1, thẻ kết toán bạo kích* 1."
Thanh âm băng lãnh của hệ thống vang lên.
"Thẻ cướp đoạt khí vận?"
Cố Trường Ca cảm thấy có chút kỳ quái, nhìn phần giới thiệu công năng của tấm thẻ này, khi phát động đoạt số mệnh của thiên mệnh chi tử , vẫn có xác suất thất bại nhất định, điều đó căn cứ trạng thái của thiên mệnh chi tử khi đó để xác định.
Đoạt lấy thành công, điểm số mệnh của thiên mệnh chi tử sẽ về mốc không, và bản thân nhận được số điểm số mệnh tương ứng của tên thiên mệnh chi tử đó.
Đoạt lấy thất bại, không kết quả.
"Thẻ kết toán bạo kích từ hệ thống? lúc đánh giá khen thưởng, có thể đạt được số bạo kích ngẫu nhiên, chính là 0.1 lần, hoặc gấp đôi, cũng có thể là gấp mười gấp trăm lần. . ."
Cố Trường Ca xem xét một cái thẻ công năng khác, tấm tắc một tiếng.
Đây cũng là tùy vận may, nhưng căn cứ vào hai lần mở rương thưởng này thì vận may của hắn chắc cũng không tồi.
Hắn chuẩn bị lưu lại tấm thẻ này để sau này khi nào đánh chết Diệp Trần thì sử dụng.
Còn thẻ đoạt số mệnh, đây cũng là một thứ tốt, dù sao hiện tại nếu hắn muốn lấy được điểm số mệnh của thiên mệnh chi tử, cũng phải không ngừng chèn ép thiên mệnh chi tử mới lấy được.
Mà với tấm thẻ đoạt số mệnh này hắn có thể bỏ qua cái quá trình chèn ép đó để trực tiếp đoạt lấy.
Đương nhiên cũng có xác suất thất bại.
Cố Trường Ca nhìn giá của tấm thẻ đoạt số mệnh này trong hệ thống thương thành, một vạn điểm thiên mệnh giá trị một tấm.
Nói cách khác ít nhất hắn phải bảo đảm có thể kiếm được hai ngàn điểm số mệnh mới đủ vốn, nếu không thì lỗ chắc rồi.
Chỉ có điều theo như suy đoán của Cố Trường Ca, những tên thiên mệnh chi tử sau này hắn gặp phải, điểm số mệnh của chúng chắc hẳn cũng không ít.
Sau đó, Cố Trường Ca lại mở ra bảo rương khen thưởng khác của thiên đạo, hắn suy đoán vật trong rương này hẳn là có liên quan đến thiên mệnh chi tử.
Một trận kim quang trước mắt hiện lên, âm thanh nhắc nhở vang lên bên tai hắn: "Đinh, chúc mừng chủ nhân đạt được hào quang thiên mệnh chi tử, trước mắt hào quang đã tự động chuyển hóa, chúc mừng chủ nhân đạt được hào quang thiên mệnh nhân vật phản diện."
"Chúc mừng chủ nhân nhận được Thần Vương chi tâm. . ."
"Hào quang Thiên mệnh nhân vật phản diện?"
Hắn đối với thứ này vô cùng hứng thú, nên không để ý đến những thứ khác nữa mà tập trung nghiên cứu tác dụng của cái hào quang này.
"Thiên mệnh nhân vật phản diện, số trời đã định là nhân vật phản diện, thanh lý hết những tên thiên mệnh chi tử khác, có thể làm lơ những tên có số mệnh kém. . ."
"Làm lơ những tên có số mệnh kém, đây là ý gì?" Cố Trường Ca nhíu mày, dò hỏi hệ thống.
"Điểm số mệnh kém quá xa, sẽ phát sinh phản hệ số mệnh. Khi thực lực của chủ nhân vượt xa thiên mệnh chi tử quá nhiều, điểm số mệnh của thiên mệnh chi tử cách chủ nhân quá nhiều thì thiên đạo sẽ tiến hành bảo hộ đối với thiên mệnh chi tử đó mà tạo thành phản hệ đối với chủ nhân. . ." Hệ thống giải thích như vậy.
"Cho nên khi ta vừa mới xuyên tới đây, điểm số mệnh quá thấp, nhưng thực lực lại quá mạnh, thiên đạo lại không thể đối ta tiến hành hạ trí đả kích, cho nên mới tạo ra cái phản hệ này để bảo vệ thiên mệnh chi tử. . ."
Điều này Cố Trường Ca thật ra rất rõ ràng.
Hiện tại điểm số mệnh của hắn tăng lên, đối phó với mấy tên nho nhỏ như Diệp Trần, Lâm Thiên cũng sẽ không để ý đến cái gì gọi là phản hệ số mệnh nữa.
Nhưng lỡ sau này lại gặp phải cục diện như thế đâu?
Hào quang Thiên mệnh nhân vật phản diện này, ngược lại cũng giải quyết hết mấy cái tai nạn ngầm đó, thực thoải mái.
Còn về Thần Vương chi tâm, Cố Trường Ca tùy ý nhìn một chút, chính là tâm cảnh của một tu sĩ đã đạt mấy vạn năm Thần Vương cảnh.
Bây giờ hắn lại thấy tâm cảnh của tên Lâm Thiên kia thật chẳng ra gì rồi.
Chỉ có điều nếu là vật phẩm khen thưởng của hệ thống, hẳn là không có vấn đề gì.
Cố Trường Ca trực tiếp lựa chọn dung hợp, hắn chỉ cảm giác mình cả người như là được một vầng ánh sáng ấm áp bao vây.
Ý thức có chút đần độn, như là lắng đọng lại mấy vạn năm, trong một cái chớp mắt dường như hắn đã thấy được rất nhiều sự vật cùng cảnh tượng khác nhau.
Chớp mắt vạn năm, Luân Hồi vội vã.
Nhưng rất nhanh lại trở nên rõ ràng.
Cố Trường Ca nhíu nhíu mày.
Tâm cảnh tựa hồ không khác gì cả? Nhưng cách suy nghĩ và cảm nhận sự vật của hắn, đích thực đã xảy ra rất nhiều biến hóa.
Nhưng tóm lại là so với trước kia đã tốt hơn rất nhiều rồi.
Dù sao hắn cũng là một người xuyên không qua, tuy nói khả năng thích ứng rất nhanh, nhưng dù sao cũng cần phải có một quá trình, có sự trợ giúp của Thần Vương chi tâm, cũng giúp hắn lược bớt rất nhiều khoảng thời gian không cần thiết.
Tâm cảnh vật này, cũng không khác biệt là bao với số mệnh, có chút hư vô mờ mịt, cách lý giải của mỗi người đều không giống.