Ta Trời Sinh Đã Là Nhân Vật Phản Diện

Chương 22




Nữ nhân thông minh như Tô Thanh Ca, nếu lựa chọn sau này đi theo Cố Trường Ca , chắc chắn sẽ cùng Diệp Trần đoạn tuyệt hết thảy quan hệ.

Điều này tuyệt đối không thể nghi ngờ.

Diễm Cơ cũng là nữ nhân đương nhiên đoán được suy nghĩ của Tô Thanh Ca.

Đổi lại là nàng, nàng cũng sẽ làm như vậy.

Bất quá cũng bởi vì vậy, mới khiến nàng không nhịn được thở dài.

Tiểu Trần vì sao sinh ra địch ý lớn như vậy với Cố công tử chứ?

"Thanh Ca, nàng nói lời này là để gạt ta đúng không? Chuyện này sao có thể là thật được."

Diệp Trần hiện giờ rất thống khổ, không khỏi che trán.

Hắn không thể tin được, Tô Thanh Ca luôn luôn lạnh lùng không vướng bụi trần, lại chính miệng nói ra những lời như vậy.

"Những lời ta nói đều là thật, ngươi không tin cũng được. Về sau ngươi không cần đến tìm ta nữa. Nếu bị Cố công tử nhìn thấy, ta lại phải giải thích. . ."
Khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp của Tô Thanh Ca một mảnh yên tĩnh, không chút lưu tình nói.

Lời nên nói nàng đã nói xong.

Nếu Diệp Trần còn tiếp tục chấp mê bất ngộ, vậy nàng chỉ có thể động thủ.

"Nhất định là Cố Trường Ca đã thi triển tà thuật gì với nàng, hắn đến từ thế lực thượng giới trong truyền thuyết, chắc chắn có thủ đoạn này. . ."

Lúc này, Diệp Trần không tin vào tai mình, nhịn không được lớn tiếng nói.

Ánh mắt hắn có chút đỏ lên nhìn chằm chằm Tô Thanh Ca,

Lúc này dáng vẻ của hắn không khác gì dã thú.

"Ngươi đã nhập ma, tiểu Trần, mau bình tĩnh lại."

Diễm Cơ trong chiếc nhẫn thấy thế, vội vàng đánh ra một đạo pháp lực, hóa thành từng trận mát lạnh, khiến Diệp Trần nhanh chóng tỉnh táo lại.

"Ta không tin. . ."

Diệp Trần vô cùng thống khổ gào lên, thần nữ mà mình ngưỡng mộ bấy lâu nay, vì sao lại có dáng vẻ như thế này?
Lúc này, Tô Thanh Ca sắc mặt cũng lạnh xuống.

Tay rút trường kiếm ra khỏi vỏ, bắt đầu chuẩn bị ra tay.

"Thịch thịch thịch. . ."

Cũng đúng lúc này, ngoài điện bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, giọng nói của Cố Trường Ca vang lên.

"Thanh Ca thánh nữ có đó không?"

Cố Trường Ca đứng ở cửa, một bộ trường y màu đen, dung mạo tuấn mỹ như ngọc, vóc người thon dài, trên mặt nở nụ cười kỳ quái..

Lúc này, tự mình chạy tới bổ một đao.

Chỉ là hắn không thể trực tiếp tự mình động thủ.

Nghe được giọng nói của Cố Trường Ca, biểu tình trên mặt Diệp Trần cũng đại biến, trên mặt đều là sát ý và hận ý.

"Tiểu Trần, đi mau."

Diễm Cơ trong chiếc nhẫn cũng biến sắc, thúc giục nói.

Tuy rằng Cố Trường Ca nói không làm khó nàng, nhưng hai người cũng là chạy từ đại lao ra.

Không có bất kì lí do chính đáng nào
Tiếng gõ cửa ngoài điện khiến Tô Thanh Ca sửng sốt, trong đầu hiện lên nghi vấn.

Tại sao Cố công tử lại tới tìm mình lúc này?

Không đúng, dựa vào thực lực của Cố công tử, có lẽ hắn đã sớm tới rồi, chỉ là không hiện thân mà thôi.

Có lẽ, đây là khảo nghiệm của hắn đối với mình.

Phốc. ..

Cho nên, Tô Thanh Ca suy nghĩ rất đơn giản.

Rút kiếm.

Sức mạnh mênh mông của Thần Thông cảnh bộc phát, kiếm quang băng lãnh đến thấu xương, tựa như một con ác quỷ xoẹt qua hư không, mang theo một vệt máu.

"A. . ."

Diệp Trần đang chuẩn bị chạy trốn liền hét thảm một tiếng, hoàn toàn không kịp phản ứng, đã bị một kiếm của Tô Thanh Ca đâm vào hướng trái tim hắn.

Nếu không phải thời khắc mấu chốt, hắn dựa vào bản năng chiến đấu mạnh mẽ , lui về phía sau hơn nửa bước.

Một kiếm này chắc chắn sẽ xuyên thủng trái tim của hắn.

"Không tốt. . ."

"Tiểu cô nương này thật tàn nhẫn a."

Diễm Cơ cũng không nghĩ tới Tô Thanh Ca đánh ra một chiêu đáng sợ như vậy, trực tiếp muốn hạ sát thủ với Diệp Trần.

May mà trạng thái tàn hồn của nàng hiện giờ không tệ, vội vàng lấy pháp lực đẩy Diệp Trần, trực tiếp phá cửa sổ mà chạy.

"Xảy ra chuyện gì?"

Mà Cố Trường Ca nghe được thanh âm này, tựa hồ có chút nghi hoặc cùng kinh ngạc, lập tức đẩy cửa đi đến.

"Cố công tử. . ."

Tô Thanh Ca quay đầu nhìn Cố Trường Ca, biểu tình vô cùng bình tĩnh, "Thanh Ca để ngươi thất vọng rồi."

Nàng đương nhiên nhìn ra dáng vẻ của Cố Trường Ca là giả vờ.

Từ đầu đến cuối hắn đều trốn trong bóng tối xem kịch.

Nàng không khỏi cảm thấy sau lưng có chút lạnh.

Nếu biểu hiện của mình có chút gì không đúng, như vậy chắc chắn sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Bởi vì nàng cũng không biết Cố Trường Ca vẫn luôn trốn trong bóng tối.

Những gì nàng làm , hắn đều đã nhìn thấy.

Nam nhân này thật sự rất đáng sợ.

"Không hề, ngươi làm sao sẽ để ta thất vọng chứ."

Cố Trường Ca cười nói, tâm tình tựa hồ rất vui vẻ.

"Thật vậy sao?"

Tô Thanh Ca có chút không tin, khi nãy nàng thực sự muốn gϊếŧ Diệp Trần, nhưng không nghĩ tới hắn có thể tránh đi.

Nàng có chút lo lắng Cố Trường Ca sẽ cho rằng nàng lưu tình.

"Đương nhiên là thật." Cố Trường Ca cười, nếu Diệp Trần dễ gϊếŧ như vậy, hắn đã không phải phiền phức như thế.

"Lần sau gặp mặt, ngươi cùng Diệp Trần sẽ là cục diện ngươi chết ta sống, ta chết ngươi sống. Không hối hận sao?"

Tô Thanh Ca lắc đầu, "Quyết định đi theo Cố công tử, ta đã sớm đoán được có ngày này."

"Tốt."

Cố Trường Ca ý cười không giảm, gật gật đầu.

Hiện giờ Tô Thanh Ca đã cùng Diệp Trần hoàn toàn quyết liệt, thậm chí có thể gọi là kẻ thù chém gϊếŧ lẫn nhau.

Hắn cũng không phải hà khắc với nàng.

Thưởng và phạt phải đi đôi với nhau, mới có thể khiến người ta thật sự thần phục.

Tô Thanh Ca tốt xấu gì cũng là nhân vật phụ có khí vận vượt qua người thường, thành tựu tương lai nhất định không thấp.

Cố Trường Ca đương nhiên muốn Tô Thanh Ca tình nguyện làm việc cho hắn .

Mà không phải giống như bây giờ, là xuất phát từ sự sợ hãi đối với hắn.

"Yên tâm đi, lần này không phải là khảo nghiệm đối với ngươi. Từ đầu đến cuối ta vẫn luôn tín nhiệm ngươi, ta chỉ đơn giản là muốn xem kịch mà thôi."

Cố Trường Ca mỉm cười nói, mang theo vài ôn nhu, ôm nàng vào trong l*иg ngực.

Tô Thanh Ca đứng im tại chỗ, thân thể mềm nhũn run lên, con ngươi như ngọc thạch không tì vết chớp chớp.

Nàng lần đầu tiên cách nam tử gần như vậy.

Đặc biệt là Cố Trường Ca luôn luôn lạnh nhạt, khiến cho người ta sợ hãi thế mà lại nói ra những lời ôn nhu như vậy .

Trong lòng nàng bỗng nhiên có chút rối loạn.