Ta Trở Thành Nhân Ngư Trong Lòng Bàn Tay Của Lão Đại

Chương 40




Tô Ngọc Tuyền cong mi, tràn đầy tán thưởng chụt một cái lên mặt Andrew.

Cậu  không khiêm tốn gật đầu: "An An thật sự hiểu tôi!"

Mọi người nhìn thấy tiếng nói thiếu niên kia ngọt ngào hô nam nhân, khuôn mặt người đàn ông tràn đầy dịu dàng, nhẹ nhàng xoa đầu chàng trai thiếu niên.

Sau đó hắn cụp mắt nhìn quanh đám người, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Ngu ngốc, đều bị lừa còn không tự biết!"

Nói xong, người đàn ông ôm lấy thiếu niên, khẽ mỉm cười. trên khuôn mặt lạnh lùng cuốn lên chút ý cười: "A Ngọc, chúng ta đi, không cần vì một đám ngu xuẩn tức giận."

Thiếu niên dùng sức gật đầu, lắc cái đuôi cá màu xanh chói mắt, đôi mắt trong veo màu mơ đầy ranh mãnh: ""Được rồi, chúng ta đi thôi, đồ ngốc là không tư cách nghe âm nhạc khai thông của ta."

Âm nhạc khai thông?

Mọi người còn đang nghi hoặc.

Đột nhiên, nghe thấy giọng nói trong trẻo của chàng trai lẩm bẩm và ngâm nga một giai điệu.

Họ chưa bao giờ nghe giai điệu của bài hát này, nhưng không thể phủ nhận rằng khi tiếng hát lọt vào tai họ, toàn thân họ như chợt nhẹ nhõm.

Mọi mệt mỏi, bận rộn, cáu gắt lúc này dường như được giải tỏa, trên khuôn mặt họ vô tình nở nụ cười hạnh phúc.

Chỉ là.

Khúc vừa mới vang lên không bao lâu liền ngừng, sau đó kia nam nhân cùng thiếu niên trên đài biến mất.

Một chiếc chiến hạm màu đen nhanh chóng lao đi khỏi bầu trời.

Tất cả mọi người đều bị ép ra khỏi loại cảm giác vui sướng thoải mái này, đám côn trùng kinh tởm trên đài cao đã bị đè bẹp, năm sáu người từ trên đài cao nhảy xuống, đều có vẻ hoảng sợ.

Tức khắc, mọi người nhớ tới tình huống hiện tại.

Liên bang mà họ tin tưởng đã bị quân Trùng tộc xâm nhập vào, nên những cỗ máy kiểm tra họ không thể phát hiện chính xác con người bị quân Zerg ký sinh.

Một cảm giác khủng hoảng và hoảng sợ đột nhiên tràn ngập không khí. 

Cảm giác chênh lệch quá lớn, bọn họ khó có thể không oán hận người bồi táng lúc đầu.

Khi đó lại khẳng định Tô Ngọc Tuyền là Trùng tộc Mặc Nhan.

Hơn nữa Tịch Triết Nhĩ ở mặt trận biên giới thường xuyên xúc phạm Bệ hạ Andrew

Những cảm xúc như vậy khiến các công dân của Đế quốc Hách Nhạn hết người này đến người khác bàn tán về họ, người dân mạnh mẽ yêu cầu một lời giải thích.

Tại sao lại nói xấu bệ hạ Andrew và Tô Ngọc Tuyền.

Tại sao đế quốc tiến hành thử nghiệm và sàng lọc ký sinh trùng Trùng tộc, nhưng bây giờ lại có người bị Trùng tộc ký sinh và họ đã hoàn toàn biến thành cơ thể do Trùng tộc điều khiển, lai lịch của họ rất phi thường, nếu không có Bệ hạ Andrew dẫn theo nhân ngư đến bắt được những người này, thật khó tưởng tượng sự xâm nhập của quân Trùng tộc sẽ nghiêm trọng đến mức nào.

......

Cảm giác sốt ruột này không kết thúc ở cuộc thảo luận, ngược lại, càng thảo luận, mọi người càng hoảng sợ và tức giận hơn.

Cùng lúc đó, Mặc Nhan canh giữ Tịch Triết Nhĩ ở Biên Cảnh Tuyến cảm thấy đức tin của mình đang bị rút ra khỏi cơ thể.

Khi bị kéo đi, làn da trên người Mặc Nhan lập tức mờ đi, đồng thời, đôi mắt của cậu không tự chủ được biến thành con ngươi thẳng đứng của một con thú hoang.

Mặc Nhan nhanh chóng che mắt lại, toàn thân tỏa ra mùi hương đặc trưng của Trùng Hậu

Mùi thậm chí còn làm lu mờ chất pheromone độc ​​đáo mà ban đầu cậu để khiến người dẫn đường thèm muốn khi ngửi thấy nó.

Mặc Nhan ấn ngón tay vào khoang y tế.

Lúc này trong lòng cậu đang tràn ngập sự tức giận dâng trào.

Chết tiệt.

Điều này không thể tiếp tục.

Mặc Nhan lập tức cười khẩy: "Đừng nói với ta bất cứ điều gì về việc làm nhân loại thích, thu thập tín ngưỡng và lấy đi điểm tín ngưỡng, tình hình hiện tại, cho dù ta miễn cưỡng khiến những con người chết tiệt đó tin rằng ta đã bị Tịch Triết Nhĩ và đám Liên Bang lừa gạt, cũng thu hoạch không bao nhiêu tín ngưỡng, còn không bằng nhân cơ hội này, để Trùng tộc của ta đến nhanh chóng chiếm lĩnh thế giới loài người."

A, đến lúc đó cho dù là Andrew và những người khác có mạnh đến đâu thì họ cũng có chỉ có một số ít người nên không có cách nào có thể cạnh tranh được với Trùng tộc.

Hệ thống nhìn vào kế hoạch hủy diệt loài người của Trùng Hậu, cảm thấy nó si tâm vọng tưởng.

Con người là chủ nhân của thế giới này, nếu không thay đổi chính sách thì Trùng tộc dù mạnh đến đâu cũng sẽ bị con người tiêu diệt.

Đây là sự lựa chọn của thế giới.

Tuy nhiên, lúc này Mặc Nhan lại không nghe được lời thuyết phục của hệ thống.

Kẻ đè nén bản chất thật của mình, lấy lòng người ở cuối chuỗi thức ăn lâu như vậy, nhìn như sắp hái được đào từ xa, lại đột nhiên có người xuất hiện, làm loạn tình thế của nó, nó cũng sẽ không nhịn được. 

Sở dĩ cậu ta đợi đến khi toàn bộ mạng lưới công dân phải chịu trách nhiệm trước khi vụ việc nổ ra là vì cậu ta đã giả vờ hiền lành, rộng lượng suốt 5 năm để chịu đựng cho đến bây giờ.

Mặc Nhan phá lệ lạnh nhạt quát lớn: "Đừng nói với ta chuyện này, sự thật đã chứng minh, phương pháp nhảm nhí của mày căn bản không có tác dụng, dù có thấm đến đâu cũng không thể ngăn cản người ta tỉnh sớm."

Đương nhiên còn có, vị hôn thê không sớm chết của Tịch Triết Nhĩ kia.

Nếu là Tô Ngọc Tuyền sớm chết, thì Andrew dù có mạnh đến đâu cũng chỉ là một tên có biển tâm linh sụp đổ, bị ảnh hưởng bởi sự sụp đổ của biển tâm linh của chính mình, hắn cũng sẽ chỉ trở thành một kẻ tâm thần với tâm trí hỗn loạn, biển tâm linh sẽ chỉ làm tổn thương chính mình, rồi chết ở đâu đó.

Vì vậy, việc cung cấp thông tin sai cho cậu ta vẫn là lỗi của hệ thống.

Mặc Nhan đứng dậy, trực tiếp triệu hồi Trùng tộc tấn công hành tinh có con người sinh sống.

Đã ở thế giới loài người lâu như vậy, Mặc Nhan đương nhiên biết con người sống ở hành tinh nào và ở đâu họ có thể dễ dàng khiến con người mất cảnh giác hơn.

Theo tiếng gọi của Mặc Nhan.

Hơn chục hành tinh trong ba đế quốc không đủ phòng thủ bất ngờ bị làn sóng côn trùng tấn công, mặc dù những hành tinh này cũng có quân đồn trú, nhưng rõ ràng sức mạnh quân sự này không đủ trước sự trỗi dậy mạnh mẽ của loài côn trùng.

Tức khắc, mạng quang tràn ngập các tin nhắn trợ giúp và hỗ trợ.

Cùng lúc đó.

Andrew cùng Tô Ngọc Tuyền đã đến biên giới của hai đế quốc còn lại để xem xét cấp dưới của họ.

Lúc này, Băng hải tặc Sí Lửa và bọn đại hán đang ở trên một hành tinh, còn các nhóm lính đánh thuê khác thì ở biên giới của một đế quốc khác.

Khi nhóm người đến nơi, họ được những người lính ở biên giới chào đón nồng nhiệt, thông tin lan truyền rất nhanh trong thời đại giữa các vì sao, chưa kể cả đất nước của Đế quốc Hách Nhạn đang cầu xin Bệ hạ Andrew và nhân ngư ở lại, bọn họ sao có thể không nhận được tin tức như vậy?

Họ cũng nhìn thấy những gì đã xảy ra ở biên giới của Đế quốc Hách Nhạn từ các đoạn video được lan truyền, vì vậy những người lính rất hoan nghênh sự xuất hiện của họ.

Đương nhiên, cũng có những người ẩn náu, não đã bị trùng tộc nuốt chửng, trùng tộc điều khiển cơ thể con người lúc này sẽ không mang thái độ phản đối mà đang có ý định giết chết những người này.

Bọn họ đã phá hỏng kế hoạch của Trùng Hậu, hơn nữa còn giết chết nhiều đồng loại của họ cùng một lúc.

Mặc dù những người bạn đồng hành đó vẫn là Trùng tộc cấp thấp, chỉ có thể nuốt chửng với đơn giản tuân theo mệnh lệnh của Trùng Hậu.

Nhưng cũng là đồng loại.

Giết chúng để làm thức ăn cho con người cũng đủ khiến những con bọ tự cho là siêu việt này tức giận.

Khi Andrew đưa Tô Ngọc Tuyền tới, quân Trùng tộc ở  Biên Cảnh Tuyến đã bị tiêu diệt, nhóm lính đánh thuê đã nhiệt tình đưa về doanh trại quân đội ở biên giới để các binh lính ăn mừng.

Bọn họ đã bảo vệ biên giới nhiều năm, quân Trùng tộc giống như cỏ dại trong rừng, không bao giờ có thể chặt bỏ và tiêu diệt hết một lần được.

Sau khi cắt một làn sóng, sẽ có một làn sóng khác, lại sẽ mọc lại làn mới.

Họ chưa bao giờ thấy biên giới sạch sẽ như vậy, Trùng tộc bị càn quét không còn gì.

Đây thực đáng để chúc mừng.

Mọi người hoan hô, dẫn người vào doanh trại quân đội nơi họ đóng quân.

Hồ Hạo và đội trưởng của ba đội lính đánh thuê còn lại nhìn nhau, đưa mắt nhìn nhau cảnh giác, nhưng họ không hề trốn tránh.

Chứng kiến ​​những con bọ nhảy ra khỏi đầu những người quen thuộc trên Giao dịch tinh, nên không thể nào bất cẩn được.

Rượu ngon món ngon.

Điều này đơn giản là sẽ không thu hút được những người đã từng nếm nhiều món ăn ngon.

Đồ uống vừa đi qua.

Đương nhiên, không phải ai cũng bắt đầu vui vẻ, mặc dù sau khi quân Trùng tộc ở biên giới bị tiêu diệt, chúng dường như chưa từng tồn tại và rất sạch sẽ.

Trà Cúc Dưa Leo

Tuy nhiên, đóng quân ở biên giới một thời gian dài, họ vẫn biết mình cần phải tiếp tục đề cao cảnh giác để tránh sự bùng phát bất ngờ của quân Trùng tộc.

Nhưng những lính đánh thuê từ xa đến giúp đỡ đương nhiên được chào đón nồng nhiệt tham gia cuộc chiến chống lại quân Trùng tộc.

Doanh trại quân đội nhộn nhịp hẳn lên.

Khi Andrew cùng Tô Ngọc Tuyền đến, xác của quân Trùng tộc ở biên giới gần như đã bị tiêu hủy, những người lính điều khiển máy móc vừa càn quét chiến trường vừa nhìn xung quanh.

Nhưng cũng không nhìn thấy cấp dưới của mình.

Andrew nhướng mày, trực tiếp gửi tin nhắn mạng quang cho Hồ Hạo và những người khác để dò hỏi.

Mà lúc họ đang đứng, một số binh sĩ ở gần đó nhìn thấy cơ giáp màu đen, đôi mắt của những người lính đột nhiên sáng lên, tất cả đều bước tới và kính cẩn hét lên: "Bệ hạ Andrew?"

Andrew bệ hạ, từng là vị cứu tinh của nhân loại.

Đã từng dẫn đầu một đội quân đánh bại Trùng tộc một cách vững chắc, thậm chí còn tiếp cận hang ổ của Trùng tộc, phá hủy toàn bộ tổ của chúng, thậm chí còn tiêu diệt cả Trùng Hậu.

Chỉ là Andrew bệ hạ cũng vì chuyện này mà bị tổn hại tinh thần, về sau nghe nói bị kẻ phản bội sát hại.

Mà hiện tại, Bệ hạ Andrew đã trở lại.

Sau khi cùng người của mình trở về, việc đầu tiên làm là tiêu diệt lũ Trùng tộc, Trùng tộc trong tay họ giống như những tấm bìa cứng có thể dễ dàng bị xé nát.

Tuy rằng không biết vì sao mười năm trước bệ hạ bị đồn bị giết, bây giờ lại sống lại?

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến nội têm reo hò của binh lính.

Lúc này, tất cả binh lính đang canh gác và xử lý chiến trường đều nhìn cỗ máy đại diện cho Bệ hạ Andrew với vẻ tôn kính.

Sau đó, họ gần như quỳ một chân xuống, dành cho Andrew phép lịch sự cao nhất và kính cẩn nói: "Bệ hạ Andrew thân mến, Vương quốc Vũ Ao rất biết ơn sự xuất hiện của ngài và sẵn sàng hợp tác với Bệ hạ Andrew để tiêu diệt quân Zerg."

Mọi người đồng thanh hét lên, đầy chờ mong.

Bọn họ mong muốn được theo chân bệ hạ Andrew để đánh đuổi quân Zerg ra khỏi hành tinh loài người, thậm chí là tiêu diệt chúng.

Andrew liếc nhìn xung quanh, khi cơ thể vừa động, có hàng chục người ngay lập tức bị sức mạnh tinh thần của hắn kiềm chế. "Ánh mắt của các ngươi không đúng!"

Andrew nhẹ nhàng nói, trong nháy mắt đã đem người này ôm vào người, biến thành một đống.

Ôi trời, một nửa số người có vấn đề gì đó ở mắt.

Tô Ngọc Tuyền chặc lưỡi nói: "Trùng Hậu thật sự chăm chỉ!"

Bộp!

Đầu cậu trong nháy mắt bị gõ nhẹ.

Tô Ngọc Tuyền ngửa đầu, thấy Andrew nhướng mày, nói từng chữ: "A Ngọc, xóa sạch hình ảnh trong đầu ngay!"

Xóa sạch gì!

Tô Ngọc Tuyền sửng sốt một chút, sau đó không khỏi không nói nên lời, Andrew đang nghĩ cái gì vậy?

"Tôi chỉ nói ra sự thật, tôi sẽ không nghĩ đến cảnh tượng kinh tởm đó!"

Đáp lại, Andrew miễn cưỡng chọt cái trán bé cá nhỏ: "Vậy là tốt rồi, nghĩ đến cảnh tượng kinh tởm như vậy chính là ô nhiễm." 

Bùm, Tô Ngọc Tuyền trực tiếp ôm lấy Andrew, dùng sức đập mạnh vào đầu hắn.

"An An, đầu óc của anh đột nhiên hỏng rồi sao? Sao anh nói những lời kỳ quái như vậy!"

Đầu hắn bị đập mạnh vài cái, sau đó tinh thần lực của tiểu nhân ngư truyền vào linh hải của hắn, biển tâm linh dường như bị lấp đầy với vô số lông mềm mại, quét nhẹ nhàng thật thoải mái mà làm người nhớ nhung. Andrew ôm chặt tiểu nhân ngư, nhìn bộ dáng tức giận của cậu, không khỏi cười nhẹ một tiếng, nắm lấy tay tiểu nhân ngư đập vào đầu của mình mấy cái.

"A Ngọc đừng tức giận với chính mình như vậy, đầu óc tôi nhất thời phát điên." Andrew xin lỗi thừa nhận sai lầm của mình, xoa đầu Tô Ngọc Tuyền, "Vậy để xem những người này có phải là bọ không."

Tô Ngọc Tuyền ừ dùng sức gật đầu.

Ngay sau đó, Tô Ngọc Tuyền nheo mắt lại, phát ra một thanh âm thanh tấn công thẳng vào khoảng hơn chục người đang xếp chồng lên nhau.

Cuộc tấn công âm thanh này bao trùm hàng chục người ngã xuống đất, vẻ mặt của họ trong nháy mắt trở nên méo mó, một lúc sau, Andrew trực tiếp phá vỡ kết nối tinh thần của họ với cơ máy, sau đó mọi người lăn ra khỏi cơ máy, sau đó não của họ nổ tung, côn trùng bật ra khỏi đầu.

Mười người còn lại tại hiện trường, cũng như những người lính đánh thuê đi ra sau khi đón Bệ hạ đến, vừa chứng kiến ​​hàng chục con bọ chui ra từ đầu của mười người lính.

Tức khắc.

Một đám trợn mắt há hốc mồm.

Sau đó kinh hãi nhìn những người xung quanh, lùi lại vài bước.

Thực sự có những người lính bị côn trùng điều khiển trong số những người lính của Vũ Ao quốc.

Thật sự rất khó để biết người bên cạnh là đồng bạn hay là sâu.

"Các ngươi không có làm kiểm tra đo lường thân thể sao?" Hồ Hạo kinh ngạc hỏi.

Toàn bộ lính đánh thuê đều khó hiểu hỏi: "Các ngươi không tin trên mạng quang nói sao?"

"Sao có thể, đều làm kiểm tra đo lường hết rồi!" Trưởng quan quân đội vội vàng nói.

Đang nói chuyện, hắn cảm thấy choáng váng một hồi, ôm đầu: "Kỳ quái, đầu ta có chút choáng váng."

Không chỉ có quân đoàn trưởng bị như vậy, mà có mấy người đều run rẩy, sau đó ngất đi trên mặt đất, trước sự chứng kiến ​​đầy đủ của mọi người

Mà dư lại một ít những chiến sĩ còn lại còn chưa ngất đi đã đứng dậy, trong nháy mắt trực tiếp lên trên cơ giáp, điều khiển cơ giáp nhanh chóng rời đi.

Nhưng mà.

Khi cơ giáp bay tới giữa không trung, nó lập tức bị chặn lại.

Andrew điều khiển cơ khí, với sự giúp đỡ của Tô Ngọc Tuyền, tát từng con Zerg muốn trốn xuống đất.

Bùm bùm bùm.

Từng người một rơi xuống đất.

Sau đó liên lạc với cơ giáp nhanh chóng bị cắt đứt, người bị kéo ra ngoài, đám côn trùng bị tiếng nhạc quái dị quấy rầy, trực tiếp đập vỡ đầu rồi chui ra ngoài.

Những con sâu bọ xuất hiện đều không có ngoại lệ, chết ngay tại chỗ.

Đám người Hồ Hạo vỗ ngực, không khỏi thở dài: "Những con bọ này vậy mà còn có thể hạ độc."

Cũng may bọn hắn cẩn thận, không uống những đồ uống đó.

Tất nhiên, bệ hạ và tiểu nhân ngư đã đến kịp thời, họ có thể nhanh chóng khống chế những con bọ này và trực tiếp tấn công khiến những con bọ này phải bỏ rơi cơ thể con người trong đau đớn.

Cũng may Hồ Hạo có chút lo lắng: "Không biết đám Khương Ngọc Lê bọn họ bên kia thế nào rồi, có thể bị sâu lừa gạt hay không."

Với lo lắng của hắn, ba tên đội trưởng lính đánh thuê còn lại nói:"Tên Diễm Viêm kia cẩn thận lắm, muốn lừa gạt hắn rất khó!"

"Nhưng mà bọn Hắc Xích thì rất khó nói."

Ừm.

Mọi người không khỏi gật đầu.

IQ của bọn đại hán có vẻ không cao.

"Các ngươi đem những người này nâng lên doanh trại của bọn hắn tìm kiếm, trong doanh trại hẳn là có thuốc giải độc, cho bọn hắn ăn và tạm thời ở lại đây, ta cùng A Ngọc đi xem bên đó xảy ra chuyện gì." Andrew ra lệnh.

Cơ giáp màu đen nhanh chóng tiến vào chiến hạm màu đen, chiến hạm nhanh chóng rời đi.

Lúc này, một tên lính đánh thuê bên cạnh Hồ Hạo kêu lên: "Người từ mấy tinh cầu trong mạng lưới quang học đã gửi tin nhắn cầu cứu. Tinh cầu của họ đột nhiên gặp phải một làn sóng côn trùng!"

Không có hành tinh nào trong số đó nằm ở biên giới, có thể nói muốn tấn công chúng thì phải nhảy qua biên giới khác.

Tình huống này nếu không có nội gián thì không thể nào xảy ra.