Đạo tặc quan sát vẻ mặt kinh hoảng kháng cự mãnh liệt của Diệp Hi trong chốc lát, hắn hơi nghiêng đầu, nhanh chóng lĩnh ngộ ý đồ của cậu: "À, hiểu rồi, cưng muốn PLAY tiểu bạch hoa với đại bại hoại chứ gì?"
"Tất nhiên là không phải!" Diệp Hi dùng giọng điệu tha thiết thành khẩn từ tận đáy lòng giải thích: "Thực ra em không phải là loại người như anh nghĩ đâu, ban nãy là em đùa anh đấy."
Tui đây thật sự là tiểu bạch hoa đó có được không! Một đóa hoa lan rừng cao quý thuần khiết!
"Ngày hôm nay anh đã chấm cưng." Đạo tặc làm nóng người, giơ tay nới lỏng cổ áo, lộ ra đường nét xương quai xanh đầy quyến rũ, đầu lưỡi hồng hào mềm mại khẽ liếm qua khóe miệng mình, hàng mi dài rậm rạp buông xuống, bên trong con ngươi đỏ như máu lóe lên một tia âm trầm làm cho đôi mắt nhìn qua dường như càng sâu hơn. Hắn vô cùng có tình thú mà phối hợp diễn với Diệp Hi, dùng giọng điệu dâm tà nói: "Anh đây thích nhất chính là loại tiểu thiếu gia không rành thế sự như cưng, vừa nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ nhỏ bé của cưng liền nhịn không được muốn bắt nạt đến phát khóc..."
Mặc dù tất cả đều là lời giả dối, thế nhưng kỹ năng diễn xuất quả thật là quá xuất sắc, cho nên nghe qua vô cùng giống như tình cảm chân thật.
Có thể thấy rằng đạo tặc cũng là một play boy không phải dạng vừa đâu!
"Em thật sự không phải là đang diễn mà!" Diệp Hi không cẩn thận đùa quá trớn khóc không ra nước mắt, vung một nắm đấm ra lại bị đạo tặc vững vàng chộp vào lòng bàn tay, còn nhẹ nhàng hôn một cái lên khớp xương phấn nộn của cái nắm nho nhỏ ấy.
Diệp Hi - thẳng nam đệ nhất vũ trụ (Thẩm Tu Lâm là ngoại lệ duy nhất) trong nháy mắt bị đạo tặc hôn nổi một thân da gà, không hề có cảm giác tim đập mặt đỏ...
Khuôn mặt đạo tặc tràn đầy tà khí cười, đọc lên một câu thoại kinh điển: "Kêu to lên đi, tiểu thiếu gia đáng thương, cho dù có gọi rách cả cổ họng thì cũng không ai nghe thấy."
Diệp Hi: "..."
Đệt đệt đệt, mình căn bản là không thể nào đánh thắng nổi tên nam phụ này. Chẳng lẽ phải móc chân trước mặt hắn thì mới được sao hicc? Diệp Hi gần như tan nát mà nghĩ.
Trinh tiết của hoa cúc non trong thế giới giả lập với bị OOC khấu trừ mất 10% EXP, đến tột cùng là cái nào quan trọng hơn nhỉ?
Diệp Hi đau khổ tiến hành lựa chọn ở trong lòng.
Đạo tặc không biết rằng bản thân thật sự là đang cưỡng chế đối phương, không nói lời gì đột nhiên đè xuống, Diệp Hi thì lại vô cùng ngoan cường mà chiến đấu, giống như một chú tê tê, cuộn tròn thành một cục kẹo!
Vì vậy khi Thẩm tổng đầu "mọc" một cây thông noel táo bạo mở cửa cabin ra, đập ngay vào mắt hắn chính là cảnh tượng đạo tặc đang cưỡng ép bóc cục kẹo tròn vo Diệp Hi ra chuẩn bị ăn vào miệng đầy ám muội...
Do Diệp Hi cũng đang ở trong máy bay nên không thể nào đánh phăng nó đi, bởi vậy sau một tiếng ầm ầm vang lên, toàn bộ cây cối bốn phía xung quanh máy bay đồng loạt bị lôi đình tức giận của Thẩm tổng hóa kiếp thành than.
"Thẩm... Hoàng Phủ thiếu gia cứu mạng!" Thừa dịp đạo tặc kinh ngạc che mồm, Diệp Hi hét lớn rồi nhanh chóng phi thân ra, vèo một phát nhảy vào lòng Thẩm Tu Lâm, hai tay liều mạng ôm lấy cổ hắn, một chân cuộn lên mông Thẩm Tu Lâm, một chân vòng qua hai chân hắn, bởi vì thực sự sợ hãi bị đạo tặc bắt đi lần nữa rồi cưỡng ép ba ba ba một trận, tiểu Diệp Hi còn đánh mất lý trí mà cắn một ngụm vào cúc áo trước ngực Thẩm tổng!
Trình độ hợp thể hóa của hai người trong nháy mắt đạt tới 90%, chỉ thiếu mỗi cái gì kia nữa thôi là có thể đạt được độ hoàn chỉnh 100% rồi!!!
Thẩm tổng vốn dĩ thật sự rất tức giận bị một loạt hành động ấy của Diệp Hi tác động, đáy lòng nhất thời hoan hô mừng thầm một trận, duỗi tay ôm chặt lấy cậu, nhưng mà trên mặt lại vẫn cứ không gợn sóng chút nào, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị như băng ngàn năm, khóe miệng nặng trịch như treo hai thỏi vàng, dùng ánh mắt giết chết đạo tặc một trăm lần.
Nguyên soái theo sát Thẩm Tu Lâm truy đuổi tới nơi đây tan nát cõi lòng mà nhìn một màn này, Diệp Hi toàn tâm toàn ý tín nhiệm và yêu thích Thẩm Tu Lâm tất cả đều hiện rõ mồn một lên trên mặt cậu, chỉ cần không phải là người mù thì đều có thể nhìn ra được. Vương tử tuy rằng không nhìn thấy, nhưng mà Đại Tư Tế bên cạnh y đang thêm mắm dặm muối tường thuật trực tiếp sống động y như thật toàn bộ 360 độ bên cạnh máy bay trực thăng, miêu tả Diệp Hi và Thẩm Tu Lâm thành một đôi thần tiên quyến lữ trời sinh, yêu nhau đến hủy thiên diệt địa, đồng thời ngay lúc nhìn thấy vương tử lộ ra vẻ đau buồn nản lòng thoái chí khi thất tình thì khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi, hừm, cũng là một tâm-cơ-boy tương đối khó lường phết đấy.
Nhưng mà Đại Tư Tế thực ra cũng không nói sai điều gì.
Xác thực chính là một đôi trời sinh không tật xấu!
Quân đoàn bảo tiêu xuất hiện nhiều vô kể, liên tục không ngừng, giống như thể là được hệ thống copy paste ra của Thẩm Tu Lâm dùng khí thế dời non lấp biển, lấy tốc độ cực nhanh mà tiến hành bảo vệ Đại thiếu gia và Đại thiếu phu nhân, vây bọn họ trong bức tường người gió thổi không lọt, đồng thời tấn công đánh tan tác quân đội cùng đoàn hộ vệ hoàng kim rõ ràng đã rơi vào thế hạ phong. Về phần đạo tặc, ngay khi thấy trộm người vô vọng thì hắn ta đã vô cùng thức thời mà biến mất trong biển người mênh mông.
Diệp Hi "bị" đám vệ sĩ nghiêm mật bảo vệ sụp đổ hô to: "Đừng chen lấn xô đẩy nữa! Tôi sắp ngạt thở rồi nè!"
Nhưng mà âm thanh này ngay lập tức bị nhấn chìm trong biển người nhốn nháo, cảnh tượng người chen người quả thực chấp luôn mười lần Black Friday! Nguyên nhân duy nhất không xảy ra sự cố giẫm đạp chỉ có thể là bởi vì trong nguyên tác không có điều đó!
Thẩm Tu Lâm không thể làm gì khác hơn là ôm Diệp Hi cao một chút, để cho cậu hít thở được một chút không khí trong lành phía bên trên...
Cơ thể hai người bị chen đến dính chặt vào nhau, cảm nhận được cơ bắp săn chắc nóng bỏng trên người Thẩm Tu Lâm cùng nhịp mạch đập, Diệp Hi vừa lấy lại tinh thần khỏi trận kinh hoảng đúng như dự đoán bắt đầu mặt đỏ tim đập thình thịch. Thẩm Tu Lâm mặc dù không đỏ mặt nhưng mà tim vẫn đập đến không cách nào khống chế, hai trái tim gần trong gang tấc bị lẫn nhau trêu đùa tới kích động không thôi. Diệp Hi giấu đầu hở đuôi mà che giấu hoảng hốt, giương mắt ngó đông ngó tây, cậu nhìn nhìn một hồi, giơ tay chỉ vào đám mây đen được Thẩm Tu Lâm đưa tới phía chân trời, hỏi: "Anh nhìn xem, đám mây kia có giống khủng long không kìa?"
Thẩm Tu Lâm chậm rãi liếc mắt nhìn qua, đáp: "Không giống."
Diệp Hi: "..."
Thẩm tổng của chúng ta quả thật là chẳng biết trò chuyện gì cả!
"Ngược lại là giống như một nhóc ngốc mặc đồ ngủ khủng long." Thẩm Tu Lâm dịu dàng nói: "Làm sao bây giờ, anh nhìn cái gì cũng đều sẽ nghĩ tới em."
Diệp Hi: "..."
Nhưng Thẩm tổng của chúng rất là giỏi thả thính người khác.
Thẩm Tu Lâm ám muội bóp người Diệp Hi một cái: "Mới nửa giờ không gặp mà em đã công lược thành công một nam phụ nữa, hại anh ghen thế này, có phải là nên phạt hay không?"
Diệp Hi đỏ mặt nhận lỗi: "... Có ạ."
Thẩm Tu Lâm khẽ mỉm cười: "Buổi tối bắt em phát điện."
"Hừ!" Diệp Hi dối trá mà phẫn nộ một chút, trong lòng thật ra cũng rất là tình nguyện!
Tràng Tu La lần này cuối cùng biến thành một trận chiến lớn, nhóm nam phụ không cam tâm vốn còn muốn tranh đoạt Mộ Dung tiểu thiếu gia thông qua bạo lực, nhưng cuối cùng đành phải đồng loạt chịu khuất phục trước sự chênh lệch áp đảo về quân số binh lực—— Vệ sĩ của Hoàng Phủ thiếu gia dường như trải rộng khắp mỗi ngóc ngách trên đảo, chẳng biết từ đâu mà cứ tuôn ra ào ào không ngừng, chen vai sát cánh, đông đến nỗi như sắp đánh chìm hòn đảo cmnr! Diệp Hi hoang mang cảm thấy vật tư được vận chuyển đến đảo mỗi ngày căn bản không thể nào đủ để nuôi sống nổi nhiều vệ sĩ như vậy, nhưng mà điều này hình như không cần cậu phải lo lắng, bởi vì ngay sau khi nhóm nam phụ rút lui thì bọn họ cũng biến mất thần bí tựa lúc tới, giống như thể đã bị hệ thống triệu hồi —— Ctrl X, tạm gác lại để lần sau sử dụng...
Không cần để ý loại chuyện nhỏ này! Diệp Hi tự an ủi mình, dù sao trong thiết lập, Hoàng Phủ thiếu gia chính là người đàn ông mạnh mẽ nhất thế giới, dựa vào quy luật của hệ thống mà nói thì cái gì cũng sẽ được tái hiện như thật 100%, cho nên á mà, chút chuyện nhỏ như này không đáng để mình phải kinh ngạc!
Trong khoảng thời gian chờ đợi nhiệm vụ chủ tuyến yêu cầu sinh hoạt bảy ngày ở trên đảo kết thúc, Diệp Hi bị Thẩm Tu Lâm dùng lý do "Em hại anh ghen tị phải bồi thường, phải trừng phạt, nếu không thì sẽ đánh sét" lăn qua lộn lại bắt phát điện mấy lần. Tóm lại là ngoại trừ chân thật mà ba ba ba ra thì cơ bản cái gì cũng đều đã làm, nhưng mà Diệp Hi vẫn cứ khăng khăng không chịu thừa nhận sự thật là mình đã cong thành nhang muỗi, cố chấp tỏ vẻ tất cả những thứ này chỉ là để cho Thẩm Tu Lâm nguôi giận, hơn nữa chuyện xảy ra giữa hai đoạn sóng điện não mà thôi, căn bản không cần phải coi là thật. Mồm mép vô cùng cứng rắn, đâm thế nào cũng không mềm.
Vừa tròn bảy ngày, bọn họ liền đồng thời thu được hai thông báo của hệ thống, nhiệm vụ chủ tuyến 17 đã hoàn thành.
Nhiệm vụ chủ tuyến lần này thật sự là không khó khăn gì, bảy ngày chỉ cho vỏn vẹn 1000 EXP. Thế nhưng ba nam phụ theo nhiệm vụ chủ tuyến mà đến lại rất khả quan.
Không biết nhiệm vụ chủ tuyến sau có nam phụ mới không nhỉ? Diệp Hi đang chuẩn bị rời đảo cùng Thẩm Tu Lâm tràn đầy phấn khởi mở giao diện hệ thống ra, kiểm tra nhiệm vụ mới.
Nhiệm vụ chủ tuyến 18: Việc chuẩn bị cho lễ cưới đã diễn ra ổn thỏa, Hoàng Phủ X mang theo Mộ Dung X bị giam lỏng bảy ngày rời khỏi đảo nhỏ, dự định ngày hôm sau sẽ cử hành hôn lễ một lần nữa. Nhưng mà, khi hai người vừa chạm đất thì thấy ngay trong nhà Hoàng Phủ X có thêm một vị khách —— đó chính là thanh mai trúc mã lớn lên với hắn từ nhỏ - Nam Cung thế gia tiểu thiếu gia. Việc đầu tiên nó làm sau khi đi du học từ X quốc trở về chính là đến thăm người bạn tốt Hoàng Phủ X. Ngay khi nhìn thấy Nam Cung tiểu thiếu gia, trong lòng Mộ Dung X liền dâng lên một luồng cảm giác vô cùng không vui...
Dùng thân phận hôn phu tiếp đón Nam Cung X cùng Hoàng Phủ X, sau khi Nam Cung X rời đi thì tức giận ăn dấm chua của Hoàng Phủ X, nhưng lại cự tuyệt không chịu thừa nhận. (0/1)
Diệp Hi ngây dại: "..."
Từ từ! Cái tên nam phụ này hình như không thuộc phe mình!?
Lúc này máy bay trực thăng đã bay lên, Thẩm Tu Lâm sóng vai ngồi cùng Diệp Hi trong cabin, dường như hắn cũng vừa xem xong nhiệm vụ chủ tuyến 18, phát ra một tiếng cười lạnh như thể báo thù thành công.
Cái gì gọi là phong thuỷ luân chuyển? Chính là thế này đây.
Diệp Hi máy móc quay đầu nhìn hắn, hỏi: "Nhiệm vụ chủ tuyến 18 của anh là gì vậy?"
Thẩm Tu Lâm sung sướng trả lời: "Cùng em tiếp đón thanh mai trúc mã của anh, đồng thời trong lúc nói chuyện không ngừng hỏi han ân cần thằng bé, sau khi nó rời đi thì khen nó ở ngay trước mặt em, chọc em ghen tuông."
Diệp Hi mất hứng trầm mặc trong chốc lát, lạnh lùng nói: "Ghen tuông khó diễn lắm, kỹ năng diễn xuất của em dở như vậy, chúng ta chuẩn bị tinh thần thất bại nhiệm vụ đi là vừa."
Thẩm tổng chỉ yên lặng cười không nói, dường như đã nhìn thấu tất cả!
Không lâu sau, máy bay trực thăng đáp xuống trước biệt thự của Hoàng Phủ thiếu gia, Thẩm Tu Lâm vừa xuống máy bay, còn chưa kịp xoay người đi đỡ Diệp Hi thì ngay lập tức đã có một bóng hình nho nhỏ xinh xinh mảnh khảnh bay thẳng vào lòng hắn. Cùng lúc đó, một giọng nói thiếu niên mang theo cảm giác trong trẻo và yếu ớt tội nghiệp vang lên: "Anh Hoàng Phủ, em nhớ anh nhiều lắm."
Diệp Hi nhất thời bị giọng nói này chấn động đến mức toàn thân tê rần, giương mắt nhìn sang thì thấy bên cạnh Thẩm Tu Lâm nổi một cái khung giới thiệu nhân vật nửa trong suốt.
Họ tên: Nam Cung X
Thân phận: Thiếu gia nhỏ tuổi nhất Nam Cung thế gia.
Giới thiệu tóm tắt nhân vật: Nó, dung mạo tuyệt mỹ như tiên tử hạ phàm, khí chất thanh lãnh như hoa sen trắng nở rộ, tính cách thuần khiết, ngây thơ trong sáng. Nó, sinh ra ở Nam Cung gia tộc nắm trong tay mạch kinh tế toàn cầu, từ nhỏ đã được muôn vàn sủng ái. Nó, là thanh mai trúc mã của Hoàng Phủ đại thiếu gia, là tri kỉ quan trọng nhất trong lòng Hoàng Phủ đại thiếu gia. Nó, trong đôi mắt mỹ lệ như có ánh sao, được người đời xưng tụng là một ngôi sao tỏa sáng lấp lánh. Nó, bởi vì bị bệnh tim bẩm sinh cho nên cơ thể ốm yếu, tinh tế mềm mại, dễ vỡ giống như một giọt nước mắt. Nhưng mà trong giọt nước mắt ấy, lại chôn giấu một phần si tình, yêu say đắm mà cố chấp nơi đáy lòng...
Lưu ý: Nam phụ này sẽ không bị Mộ Dung X công lược.
Diệp Hi thở phì phò mà trừng cái khung giới thiệu nồng nặc mùi trà xanh(*) trước mắt: "..."
(*) Trà xanh, tức là Green tea bitch: Là loại người hay giả vờ trong sáng để đi quyến rũ đàn ông của người khác.
Được lắm, dễ vỡ như một giọt nước mắt, ông đây dùng một con mắt gắp chết mi!
***
Dạo này tui thi cử liên miên, sắp tới còn phải đi trực nữa nên chắc là tiến độ edit sẽ chậm và thất thường hơn rất nhiều o(〒﹏〒)o
Tui sẽ cố gắng sắp xếp thời gian, cơ mà vẫn muốn thông báo trước để các thím chuẩn bị tinh thần (ಥ﹏ಥ)
Ahuhu xin lỗi mọi người nhèo nha
(。•́︿•̀。)