Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 170






Trong khoảng thời gian này, nàng cùng ca ca Diệp Lang Thiên vẫn luôn ở trong Đạo Thiên Cổ Thành, chờ Đạo Thiên Tiên Cung mở ra Tiên Cổ đại lục.

Không nghĩ tới hôm nay vậy mà lại tình cờ gặp được Cố Trường Ca.

Xác thực mà nói là tình cờ gặp được hai người Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không.

Bên cạnh Cố Trường Ca có một nữ tử dung nhan như họa mang theo khí tức tôn quý cao cao tại thượng, mắt phượng nhẹ rủ xuống, lại khiến cho người ta cảm nhận một loại uy thế khó nói nên lời.

Vô Song tiên triều trữ đế, tương lai Vô Song tiên triều Nữ Đế.

Diệp Lưu Ly có chút hâm mộ quan hệ của hai người, tựa như một đôi thần tiên hiệp lữ, ngồi ngay ngắn nơi đây, vô cùng xứng đôi.

Nhất là dưới bàn, nàng có chú ý tới hành động nhỏ của Cố Trường Ca.

Nguyệt Minh Không mặc dù cũng đang thưởng rượu, nhưng một bàn tay nhỏ khác lại bị Cố Trường Ca nhẹ nhàng nắm trong tay.

Mà trên mặt Nguyệt Minh Không lại không xảy ra bất kỳ dị thường nào, rất là tự nhiên, vẫn lộ ra vẻ cao cao tại thượng, không cho phép kẻ khác có ý khinh nhờn.


Nếu như không phải quan hệ rất thân mật, một người có tính tình như nàng há lại sẽ để cho người ta đụng vào?Diệp Lưu Ly hâm mộ trong lòng, nàng vẫn một mực ôm ấp một loại cảm xúc không thể nói thành lời cũng không thể diễn tả được với Cố Trường Ca.

Nhất là từ khi trở về từ hạ giới.

Nhưng từ cảnh tượng trước mắt nàng nhìn ra được, hai người Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không rất thân mật, cũng không có vẻ bất hòa như trong suy nghĩ của người khác.

"Cố huynh nói có lý, nhưng ban đầu ta cũng cho là như vậy, cảm thấy Diệp Lăng không đáng để lo.

""Bất quá vì vậy sau này mới phải chịu thiệt lớn trong tay Diệp Lăng, ta cũng không biết vì sao gần đây lại có nghe được tin đồn, tên Diệp Lăng kia còn muốn khiêu chiến Cố huynh.

"Lúc này nghe vậy, Diệp Lang Thiên lắc đầu nói, ngữ khí có vẻ chân thành, chỉ có điều hắn cũng có mục đích của riêng mình.

Thân là đồng tộc, lại là thiếu chủ, nếu như hắn tùy ý xuất thủ với Diệp Lăng, sợ rằng sẽ gây sự bất mãn đối với tông lão.

Vừa hay tên Diệp Lăng kia tự tìm đường chết, ấy vậy mà tuyên bố muốn khiêu chiến với Cố Trường Ca, khiến hắn nghĩ tới một biện pháp mượn đao giết người như này.

Diệp Lang Thiên có thể lên làm Diệp tộc truyền nhân, bản thân hắn đương nhiên cũng không phải hạng người lương thiện gì, rất nhiều chuyện đều phải suy tính cặn kẽ.

Đương nhiên, Cố Trường Ca không thèm để ý, hắn cũng không thể nói thêm cái gì.

"A, theo lời Diệp huynh nói, tên Diệp Lăng kia xem ra vẫn có chút năng lực.

"Cố Trường Ca nghe nói như thế, thần sắc vẫn là có vẻ tự nhiên, khiến Diệp Lang Thiên không biết hắn có nghe vào tai không, trong lòng bất đắc dĩ.

"Sau lưng Diệp Lăng chỉ là một nhánh của Diệp tộc mà thôi, vậy mà có thể đi đến một bước này, cũng không đơn giản.

Diệp huynh có biết chút tin tức gì không?"Lúc này, Cố Trường Ca bỗng nhiên cất lời, lạnh nhạt hỏi đến lại lịch của Diệp Lăng.

Diệp Lăng tuyên bố như vậy, Cố Trường Ca ngược lại không bất ngờ.

Không chỉ có thể nhờ vào đó mà khiến hắn được nhiều người chú ý mà còn có thể trong một lần hành động dương danh trong tất cả thế lực.

Dù sao huynh đệ kết bái Diệp Lăng - Bạch Hổ tộc thiếu chủ Bạch Liệt vừa mới chịu thiệt lớn trong tay hắn, Diệp Lăng còn gặp phải trận tập sát của vị hôn thê Nguyệt Minh Không của hắn.


Nói như vậy, Diệp Lăng đem cừu hận tính lên trên đầu của hắn, cũng rất bình thường.

Dù sao cũng là khí vận chi tử, trời sinh cùng hắn xung đột, từ sau khi Diệp Lăng đạt được luân hồi Cổ Thiên Tôn di tồn về sau đã quyết định hai người sẽ là sinh tử đại địch, không đội trời chung.

Một Diệp Lang Thiên nổi danh ngang với Cố Trường Ca hắn cũng không để vào mắt, chớ nói chi là bản thân Cố Trường Ca.

Chút tâm tư nhỏ bé này sao Cố Trường Ca lại đoán không ra chứ.

Đối với hắn mà nói, Diệp Lăng hiện tại càng trèo lên cao, đến lúc đó cũng sẽ té càng thảm.

Mà thủ đoạn đối phó với Diệp Lăng, Cố Trường Ca đã sớm sắp xếp xong xuôi, đến lúc đó không chỉ có thể khiến hắn ta thân bại danh liệt mà bản thân hắn còn có thể an ổn làm ngư ông đắc lợi.

Nghĩ như vậy, ý cười trên mặt Cố Trường Ca càng sâu, không khỏi nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé đặt dưới bàn của Nguyệt Minh Không.

Bàn tay tinh tế tinh tế tỉ mỉ, tựa như tiên ngọc không chút tì vết, nắm trong tay cũng không nỡ buông ra.

Đến mức mà Nguyệt Minh Không phải trừng mắt liếc hắn một cái, phát ra tiếng hừ lạnh nhẹ nhàng.

Chỉ có điều ở ngoài mặt nàng cũng lười so đo với Cố Trường Ca, nàng cũng biết đây là Cố Trường Ca cố ý trêu cợt nàng.

Thương thế ngày đó Cố Trường Ca bị Cố Tiên Nhi chém một đao sớm đã tốt lên rồi, hơn nữa nhờ có lần khổ nhục kế này thái độ của Nguyệt Minh Không đối với hắn đã hòa hoãn không ít, không lạnh lùng đối mặt với hắn như trước nữa.

Bây giờ chung đụng với nàng thế này, cũng sẽ không khiến nàng phản ứng kịch liệt lại với hắn.

Cố Trường Ca rời khỏi sơn môn, đến Đạo Thiên Cổ Thành làm việc, Nguyệt Minh Không nhìn thấy, cũng đi theo tới, muốn biết hắn đến cùng muốn làm gì.

Vừa vặn Cố Trường Ca cảm giác được Diệp Lưu Ly, liền tạo nên một cơ hội ngẫu nhiên gặp mặt, một đoàn người tiện đường đi vào toà thần cung này cùng uống rượu nói chuyện phiếm, trò chuyện thế cục gần đây.

Toà thần cung này đã bị những người đi cùng Cố Trường Ca bao sạch, không còn lại tu sĩ nào nữa, cho nên cũng sẽ không dẫn tới oanh động gì lớn.

Hành động nho nhỏ "Mắt đi mày lại" giữa Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không, không thoát khỏi cặp mắt của Diệp Lưu Ly, nàng càng thêm chắc chắn quan hệ hai người họ rất hoà thuận, khiến nàng rất hâm mộ.

Mà giờ khắc này, nghe được vấn đề Cố Trường Ca hỏi, Diệp Lang Thiên cũng trầm ngâm rồi nói:" Cố huynh nói tới chuyện này, ta cũng có cân nhắc qua, có thể Diệp Lăng có cao nhân chỉ điểm, cũng có thể là là đạt truyền thừa gì đó, lúc ấy giao thủ với hắn, chiêu thức của hắn cực kì quỷ dị, có thể hóa giải không ít thần thông của ta.


"Hắn cũng điều tra qua Diệp Lăng, nhưng cuối cùng phát hiện hắn cũng không có điểm gì lạ thường, không giống như được cao nhân chỉ điểm.

Cho nên rất có thể là Diệp Lăng đạt được cổ lão truyền thừa cường đại nào đó.

"Xem ra suy đoán của Diệp huynh cũng không khác là bao với ta, Diệp Lăng phách lối như thế, chắc hẳn có chỗ dựa vào.

" Nghe vậy, Cố Trường Ca cũng cười nhạt.

Diệp Lang Thiên gật đầu nói:"Ngay cả Cố huynh cũng cho là hắn đạt được truyền thừa gì đó sao?"Mà nghe đến đây Nguyệt Minh Không có chút kỳ quái nhìn Cố Trường Ca.

Chẳng lẽ nào Cố Trường Ca muốn nói ra luân hồi Cổ Thiên Tôn truyền thừa của Diệp Lăng?Nếu không sao hắn lại nói như vậy, dẫn dắt suy nghĩ theo hướng này.

Bất quá rất nhanh sau đó Nguyệt Minh Không liền âm thầm lắc đầu.

Với tính cách của Cố Trường Ca, hắn chỉ ước gì bí mật của Diệp Lăng chỉ có một mình hắn biết.

Nếu như không phải nàng có quan hệ đặc thù với Cố Trường Ca, nói không chừng nàng cũng sẽ bị Cố Trường Ca giết người bịt miệng, tránh cho bí mật này bị bạo lộ ra.

Cho nên trước khi giết Diệp Lăng đoạt truyền thừa của hắn, Cố Trường Ca chắc chắn sẽ không chủ động để lộ bí mật này ra ngoài.

Vậy mục đích của hắn đến cùng là gì?Nguyệt Minh Không đang nghi hoặc, lại nghe Cố Trường Ca hời hợt nói:" Phải rồi Diệp huynh, nghe nói gần đây có không ít đệ tử kiệt xuất trong tông môn cùng đạo thống, vô cớ mất tích, liên quan tới chuyện này ngươi biết không?"Nghe nói như thế, Nguyệt Minh Không đầu tiên là sững sờ.

Sau đó con ngươi nhịn không được có chút co rụt lại, phía sau lưng phát lạnh, chỉ cảm thấy giữa ban ngày ban mặt bên trong thần cung, lại có hàn ý nổi lên.

Nàng trong nháy mắt biết được dự tính của Cố Trường Ca.

.