Đang xem bệnh, tại sao đột nhiên hỏi đối tượng? Dư Hi Dương ngốc lăng “A” một tiếng, hiểu nhiên không phản ứng lại.
Bác sĩ kiên nhẫn giải thích: “Trong tình huống của cậu, bất kỳ loại thuốc nào được kê cũng chỉ có tác dụng tạm thời. Nó không hiệu quả bằng Alpha, có tác dụng như một chất xoa dịu cho cậu.”
Nhìn cậu bộ dáng vẫn chưa hiểu hết, bác sĩ thay đổi hàm ý: “Nhưng mà cũng không thể mù quáng, không có thì không có, bất quá càng sớm càng tốt.”
Dư Hi Dương như có như không đáp lại, cảm thấy không thoải mái, ngồi ở đầu giường nhìn bác sĩ còn đang châm chước kê thuốc, cậu thúc giục, “Cô có thể kê trước cho tôi thuốc an ủi không?”
Tần Lãm đứng bên cạnh nghe xong mặt tối sầm lại, lạnh giọng hỏi cậu,” Tôi ở đây, cậu lại trông chờ bác sĩ kê thuốc an ủi? ”
Bác sĩ:?
“Không phải nói không có đối tượng sao?” Bác sĩ dùng kiến thức rộng rãi nhìn qua ngó lại bọn họ, “Ồ, bạn trai nhỏ cấu kỉnh à?”
Dư Hi Dương thốt ra: “Không phải … “
Nữ bác sĩ làm như không nghe thấy, chỉ vào Tần Lãm, nói: “Tần tiên sinh, cậu trước lại đây, cách người ta gần một chút.
Tần Lãm bước tới nhéo nhéo bả vai Dư Hi Dương, giống như khi còn nhỏ mà dỗ dành. “Đừng làm gián đoạn việc chẩn đoán của bác sĩ, phối hợp nào.”
Hắn ngồi xuống mép giường, Dư Hi Dương cũng không quan tâm hắn làm sao mình lại nhập diễn, quay đầu nhìn bác sĩ, chờ nàng nói tiếp.
Bác sĩ: “Nếu hai vị là người yêu, vấn đề liền dễ giải quyết rồi. Nhưng tôi vẫn phải xác định một chút, hai người độ tương xứng cao chứ?”
Lần trước đi bệnh viên cũng không có nghe nói qua chi tiết này, Dư Hi Dương nghĩ nghĩ, bị hiểu thành người yêu liền là người yêu đi, còn không phải vì chữa bệnh.
Cậu cắn răng nói: “Tôi đối với hắn khoảng 95%, hắn … Ta không biết.”
Tần Lãm tiếp lời nói, “Cậu ấy đối với tôi 96%, tôi đối với cậu ấy 97,5%, tôi bên này có kết quả giám định. “
Hắn vừa nói vừa đưa hình ảnh trên điện thoại lên cho bác sĩ xem, nhìn thấy ánh mắt nghi vấn của Dư Hi Dương, Tần Lãm gật gật đầu với cậu, không lên tiếng.
Sau khi nhìn thấy dấu chứng thực có thẩm quyền, bác sĩ gật đầu nói: “Tốt rồi. Về phương án điều trị, xem xét tuổi của Omega, đây là một gợi ý. Trước tiên hãy dùng một phép loại suy, giống như kháng thuốc …”
Cánh cửa đóng lại trong chốc lát, Dư Hi Dương nghĩ đến lời nói của bác sĩ trước khi rời đi, cả người xuất thần. Cậu lại liếc nhìn Tần Lãm, hắn rất bình tĩnh, cũng không biết là vì không thể đồng cảm với cậu, hay là hắn đã hoàn toàn chấp nhận rồi.
Dư Hi Dương hỏi hắn, “Tại sao cậu có báo cáo kết quả xét nghiệm độ tương xứng?”
Tần Lãm: “Lúc trước sau khi trờ về từ căn hộ, mẹ tôi đã đưa nó cho tôi.”
Dư Hi Dương không quan tâm mẹ Tần nghĩ gì, cậu cảm giác vừa nóng vừa tê tái càng ngày càng nặng, cho dù là Tần Lãm ngồi ở bên cạnh cũng không giúp được bao nhiêu, nghĩ đến lời bác sĩ vừa rồi nói, cậu cũng không dám để Tần Lãm ngồi gần nữa.
Cậu đang ngồi liền nằm xuống chui vào trong chăn, cố gắng đánh một giấc thật ngon.
Thấy cậu thay đổi tư thế, Tần Lãm còn tưởng rằng cậu sẽ ngồi gần lại đây, kết quả Dư Hi Dương trực tiếp nằm xuống, “Như thế nào liền ngủ, khá hơn chút nào không?”
“Hình như không có, tôi nghĩ ngủ một giấc.” Dư Hi Dương trốn ở trong chăn lẩm bẩm.
Tần Lãm nhìn cậu co thành một đoàn trốn dưới chăn, ánh mắt có chút lạnh lùng, “Vừa rồi muốn thuốc an ủi là cái chuyện gì? Muốn uống sau đó à? Đưa cậu về nhà rồi để cho cậu cứ chịu đựng?”
Dư Hi Dương vốn tính là như vậy, nhưng Tần Lãm có cần tức giận như vậy không? Hắn ấy rất thích quản cậu a, tính chiếm hữu của Alpha quá mạnh.
Cậu không nói với Tần Lãm rằng cậu muốn giữ khoảng cách với hắn sau khi bị từ chối trong thang máy lần trước, cũng không muốn lúc nào cũng phải ỷ lại hắn, Tiểu Châu nói đúng, người khác không có nghĩa vụ phải giúp cậu.
“Cậu không hiểu bác sĩ nói sao? Kháng thuốc, nhiều lần cũng vô ích, phải dùng biện pháp mạnh bạo hơn mới kích thích được. Lúc đầu là hấp tin tức tố của cậu, sau lại phải cách cậu rất gần, kia về sau có phải hay không phải đánh dấu tạm thời, chờ khi đánh dấu tạm thời không còn tác dụng, kế tiếp thì sao?” Dư Hi Dương tốc độ nói cực nhanh, một hơi liền nói xong.
Thang máy lần đó đã bắt đầu cho cậu đánh dấu tạm thời rồi.
Tần Lãm chưa nói, bởi vì hắn không muốn Dư Hi Dương cảm thấy mình mắc nợ ân tình.
Hắn biết rằng hắn không thể nói với Dư Hi Dương nhiều hơn vào lúc này, sợ rằng cậu sẽ không thể chấp nhận tất cả ngay lập tức, thông tin mà cậu vừa có được từ bác sĩ cũng đủ khiến cậu bất ngờ. Còn ám chủ bọn họ, nếu họ chưa sẵn sàng có con, phải nhớ thực hiện các biện pháp an toàn, bởi vì nhược O là thể chất dễ dàng thụ thai.
“Cậu có từng nghĩ, chúng ta có thể thử hẹn hò?” Tần Lãm nhìn bóng lưng đang co rúm của cậu, nhẹ giọng hỏi.
Dư Hi Dương kiếp trước có lẽ là một con đà điểu, cậu nghe rõ câu hỏi của Tần Lãm, nhưng là vẫn giả bộ như không nghe thấy, không có đáp lại.
Nếu không phải cậu đang phát tình, cậu đã lấy ra những câu thoại chuẩn bị từ trước mà mắng hắn.
Căn phòng yên tĩnh, tựa hồ có thể nghe thấy Dư Hi Dương bởi vì cơ thể không khoẻ mà hô hấp hỗn loạn.
Cậu cảm thấy đầu óc mình hỏng rồi, bằng không thì tại sao khi Tần Lãm tiến vào trong chăn ôm cậu từ sau lưng, câu lại không phản kháng?