Ta Thật Không Phải Tuyệt Thế Cao Nhân
Cổ Thác Á Tôn là người mạnh nhất chỉ đứng sau Chí Tôn, mang theo kiếm Chuẩn Tiên tới đây, thậm chí ngay cả một đợt sóng cũng không dậy lên, mà ngay lập tức thanh kiếm thì bị phá hủy còn người thì tử trận!
Còn Chí Tôn mà Thánh Địa Thái Diễn mời ra còn sợ hãi hơn nữa, ngay lập tức đóng cửa trận truyền tống!
Chuyện này… quá đáng sợ!
"Kết thúc rồi... hoàn toàn kết thúc rồi..."
"Ngay cả Chí Tôn, cũng không dám đối đầu..."
"Thánh Địa Áp Chế, đây chính là sự đáng sợ của Yêu Tôn đó sao?"
Trong chốc lát, tất cả mọi người trong sân đều tuyệt vọng.
Thế này thì làm sao mà còn có thể trốn thoát được chứ?
"Không... không thể nào... không thể nào!"
Giờ phút này, Lăng Hiển run rẩy, hoàn toàn run rẩy.
Làm thế nào mà ngay cả Chí Tôn cũng chùn bước...
Chuyện này không thể chấp nhận được!
"Trời ạ... Không ngờ tới ngày hôm nay, cuối cùng cũng phải bỏ mạng ở đây..."
Thánh nữ Thanh Lạc của Tiên Âm Các thở dài một hơi, cho dù Chí Tôn vẫn còn sống đi nữa thì Thánh Địa Thái Diễn cũng sẽ tránh chứ không dám khiêu chiến. Thế lực của Tiên Âm Các bọn họ cũng chỉ ở cấp Chí Tôn, người mạnh nhất hiện nay cũng chỉ có tôn giả...
Càng không thể địch lại được!
Bên kia, Long Tử Âm lại càng thêm choáng váng.
Thanh kiếm trong tay ả ta, cũng rơi xuống đất vang lên một tiếng “xoảng”.
Cả người gần như bị dọa sợ đến mức ngớ ngẩn luôn rồi!
"Chí Tôn... Chí Tôn, bọn ta là truyền nhân của ngài, là truyền nhân của ngài!"
Giờ phút này Hỏa Minh Hiên đã quỳ rạp xuống đất!
Hỏa Tuyên Phi cũng ngay lập tức quỳ xuống, hai người cúi lạy Yêu Tôn sát đất!
Ly Hỏa Yêu Tôn thì lại thẫn thờ liếc nhìn hai người bọn họ một cái rồi nói: "Đã kế thừa đường lối của ta thì phải làm nô lệ của ta..."
Hắn giơ tay lên, Hỏa Minh Hiên với Hỏa Tuyên Phi đột nhiên hét lên một tiếng kêu thảm thiết.
Chỉ thấy rằng linh hồn của cả hai người bọn họ đều đã bị rút ra!
Hắn rót hắc khí vào trong linh hồn của hai người bọn họ!
Rồi sau đó, linh hồn quay trở lại vị trí cũ!
Miệng của hai người bọn họ thì sùi bọt mép, cả người thì co giật, lúc tỉnh lại một lần nữa thì người không ra người mà quỷ thì không ra quỷ, họ đã trở thành nô lệ của quỷ!
"Ngươi có thể làm nô lệ đứng đầu của ta..."
Tầm mắt của Yêu Tôn lại rơi vào trên người của Hỏa Linh Nhi.
Hỏa Linh Nhi đã tu luyện thành Thánh Hỏa Nhãn thì đương nhiên là cũng sẽ không thể thoát khỏi sự chú ý của Yêu Tôn!
Chỉ trong nháy mắt, Hỏa Linh Nhi cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ đang giáng xuống người mình, đó là một luồng khí tức khiến cho bản thân mình tuyệt vọng không còn chút sức lực nào để chống cự lại.
Cũng chính trong cái nháy mắt này, nàng ta dốc hết toàn bộ sức lực, đột nhiên vung tay lên, một bức vẽ trong tay đột nhiên rơi ra!
Trong khoảnh khắc bức vẽ xuất hiện, đột nhiên nó lại tự bay lên trời, bất cứ nơi nào nó lướt qua, những yêu thú do ngọn lửa đen kia biến thành ở khắp nơi trên không trung cũng đều bị tiêu diệt, trực tiếp hóa thành hư vô!
Một bức vẽ treo lơ lửng ở trên bầu trời, bức vẽ từ từ mở ra!
Tất cả mọi người đều đồng loạt chăm chú nhìn nó!
Cuối cùng bức vẽ cũng mở ra, trong bức vẽ chỉ thấy có mỗi một con phượng hoàng lửa Niết Bàn!
Tái sinh từ trong ngọn lửa vô tận, mang theo muôn ngàn vạn sức mạnh thiêng liêng, muôn ngàn vạn uy lực thần kỳ!
Con phượng hoàng lửa đó rõ ràng là giống y như một con thần thú còn sống!
Cũng chính trong khoảnh khắc bức vẽ này mở ra, một luồng khí tức đáng sợ ùn ùn kéo tới bao phủ khắp vùng đất này, trong bí cảnh, từng viên gạch ngói một đều nổ văng tung tóe, yêu thú đầy trên trời, tất cả cũng đều hóa thành hư vô!
Toàn bộ đều đã bị hủy diệt!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều giống như là đang đối mặt với một vị tiên tôn vô cùng đáng sợ!
"Không…"
"Đây là loại sức mạnh gì vậy... Vượt qua cả Chí Tôn..."
"Đó là một bức vẽ của thần linh sao?"
Mấy ngàn người không thể nhin được mà quỳ xuống cúi đầu sát đất làm lễ!
Ngay cả ánh sáng màu xanh bóng trong mắt của tên Ly Hỏa Yêu Tôn kia cũng chớp tắt chớp tắt.
Đột nhiên hắn gầm lên một tiếng, bàn tay vẫy vẫy một cái, vô số khí cơ tụ lại, chẳng mấy chốc hắn với con yêu rồng lửa đen đáng sợ ở trên bầu trời kia hợp lại thành một thể, gào thét lao về phía bức vẽ!
Giờ phút này, sức mạnh của yêu rồng lửa màu đen càng tăng lên gấp mười lần!
Nhưng mà, đúng lúc này con phượng hoàng lửa trong bức vẽ kia đột nhiên phát ra một tiếng “Phượng Minh”!
Phượng Minh Nhất Khởi!
Một ngọn chân hỏa vô hình xuất hiện!
Con yêu rồng lửa đen xông lên, khi tiếng “Phượng Minh” vang lên thì chân hỏa xuất hiện, cơ thể khổng lồ và đáng sợ của con rồng lửa đen trực tiếp nổ tung văng tung tóe!
Thân thể của Ly Hỏa Chí Tôn thì bị nổ tung dữ dội hơn trực tiếp hóa thành hư vô!
Khắp đất trời thoáng chốc đã sáng trong trở lại!
Trong bí cảnh, pháp trận đã không còn nữa!
Chỉ có một bức vẽ, đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời!
Con phượng hoàng lửa Niết bàn ở trong bức vẽ kia dường như đã làm chấn động cả vùng đất hoang vu này.
Lúc này, khắp dãy núi Thương Ly đều lặng yên không có lấy một tiếng động, muôn thú nằm rạp xuống đất, kiêng kỵ không phát ra một tiếng động nào hết!
Mãi cho đến một lúc lâu sau đó--
Phượng Minh đã đi xa, chân hỏa đã lụi tàn, luồng khí tức cực kỳ linh thiêng lại bao trùm khắp khu vực này!
Giờ phút này, tất cả mọi người đều quỳ xuống cúi đầu sát đất làm lễ với bức vẽ kia, thật là cung kính!
"Thần linh!"
"Bút tích của Thần linh!"
"Đây mới thật sự là hiển linh!"
Bọn họ vô cùng kích động, thậm chí còn kích động hơn cả lúc pháp trận của Ly Hỏa Chí Tôn bị phá vỡ!
Mãi một lúc lâu sau, bức vẽ mới từ từ rơi xuống, rơi vào trong tay Hỏa Linh Nhi.
Hỏa Linh Nhi nhìn bức vẽ ở trong tay, vào lúc này, thân thể yêu kiều của nàng ta lại run lên, hoàn toàn run rẩy.
Vu Khải Thủy với Ngụy Ngọc Sơn ở bên cạnh cũng sững sờ, chết lặng, giống như là bị hóa đá rồi vậy!
Bọn họ biết tiền bối Lý rất đáng sợ, nhưng ... họ không ngờ tới rằng lại đáng sợ đến mức này!
Sức mạnh của Yêu Tôn khiến Thánh Địa phải câm nín khiến Chí Tôn phải lùi bước.
Nhưng mà,
Tiền bối Lý đã tiêu diệt hắn chỉ với một bức vẽ!
Thậm chí sức mạnh của bức vẽ kia cũng chưa phát huy được một phần nghìn hay một phần vạn mà Yêu Tôn cũng đã bị tiêu diệt rồi...
Cái này, phải là cấp cảnh giới nào, cấp bút tích nào?
"Thật sự không thể tưởng tượng được… Tiền bối Lý... Rốt cuộc là tồn tại ở cấp độ nào vậy?"
Vu Khải Thủy vừa mới nghĩ đến đây thì da đầu ngay lập tức tê dại!
Trước đây, nhóm người của mình còn tưởng Tiền bối Lý là Đại thừa Kỳ, tôn giả cảnh...
Đây thực sự là một sự xúc phạm lớn đối với tiền bối Lý!
Xúc phạm!
Hắn cũng hãi hùng khiếp vía. May mắn thay, may mắn thay Tiền bối Lý rộng lượng, không hề so đo với loài giun dế như nhóm người của mình...
"Ta cũng biết, tất cả chuyện này cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của Tiền bối Lý đâu!"
Mộ Thiên Ngưng vô cùng kích động, nàng siết chặt tay lại thành quả đấm, chỉ cần nghĩ đến Lý Phàm là nàng lại cảm thấy mọi nguy hiểm và khó khăn trên thế gian này dường như hoàn toàn biến thành mây khói.
Mà giờ phút này, mấy ngàn người ở trong mật bí cảnh, tất cả đều đồng loạt nhìn về phía Hỏa Linh Nhi!
Hỏa Linh Nhi là chủ nhân của bức vẽ...
"Lão già cổ hũ này, đại diện cho hoàng thất Phong Quốc, bái kiến Nữ thần!"
Một lão giả đột nhiên mở miệng nói với giọng nói run rẩy quỳ xuống trước mặt Hỏa Linh Nhi!
Ông ta dẫn đầu, những người khác cũng không khỏi nháo nhào làm theo!
"Bái kiến nữ thần!"
"Bái kiến nữ thần!"
Giờ phút này, tất cả các thế lực lớn nhỏ có mặt ở đây đều quỳ rạp xuống đất thần phục!
Trong một lúc nhất thời Hỏa Linh Nhi cảm thấy hơi kinh ngạc.
Trong ánh mắt của Tiên Âm Các, Lăng Hiển nhìn Hỏa Linh Nhi, lộ ra đầy vẻ phức tạp, khuất nhục có, chua xót có và cũng có cả sự hâm mộ...
Bên cạnh hắn, Thánh nữ Thanh Lạc của Tiên Âm Các, im lặng một lúc lâu, nhưng rồi cũng thi lễ, nói: "Bái kiến nữ thần."
Bái kiến nữ thần!
Ngay cả Thánh nữ của thế lực Chí Tôn... cũng cung kính đến như vậy!
Thanh Lạc cũng là hạng người rất thông minh, nàng ta liếc mắt nhìn thoáng qua một cái là cũng đã có thể nhận ra được rằng tu vi của Hỏa Linh Nhi Không hề cao, nhưng lúc nãy có thể phá vỡ cửa ải một cách dễ dàng, sau đó còn chỉ với một bức vẽ mà đã trấn giết được Yêu Tôn... Những chuyện này đã giải thích rất rõ ràng rằng ở đằng sau Hỏa Linh Nhi, có một sự tồn tại cực kỳ đáng sợ!
Ít nhất chắc cũng phải là tiên nhân!
Mà bức vẽ đó, cho dù là bảo vật tiên phẩm thì cũng nhất định là do tiên nhân dày công luyện chế ra, cả cái Huyền Thiên Giới này cũng không có được mấy món, nếu có thể nắm giữ được bức vẽ này thì tất nhiên Hỏa Linh Nhi phải là học trò thân truyền của tiên nhân đó rồi!
Một câu nữ thần thì cũng không quá đáng!
Cũng tương tự như vậy, mấy ngàn người đến từ vô số thế lực lớn ở đây sở dĩ người khiến bọn họ cung kính quỳ xuống đất như vậy chính là cái vị đứng đằng sau Hỏa Linh Nhi!
Ngay cả đám người Long Huyền Tông cũng há hốc mồm.
Giờ phút này, tâm tính của không ít người đã sụp đổ, đầu gối mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp xuống đất không dám ngẩng đầu lên!
Long Tử Âm mở to hai mắt nhìn Hỏa Linh Nhi, đầu óc ả ta ong ong trống rỗng!
Xong đời rồi... chính mình đã gây ra một tai họa khủng khiếp cho tông môn!
Ả ta đã từng dung túng cho thuộc hạ của mình, tìm đến Tông chủ của Ly Hỏa Tông, cũng chính là tay sai của vị tồn tại kia...
Ả ta đã từng nói ở trước mặt Long Huyền Tông rằng cái vị tồn tại đằng sau Ly Hỏa Tông kia cũng chẳng là gì hết...
Vừa rồi ả ta còn đã bóp cổ Hỏa Linh Nhi, suýt chút nữa đã lấy đinh Đoạn Linh phá hủy tu hành của Hỏa Linh Nhi nữa...
Càng nghĩ sắc mặt của ả ta càng tái nhợt, chân tay cũng run lẩy bẩy.
Bịch!
Ả ta một bước quỳ trên mặt đất, run rẩy gặng nói từng câu từng chữ một: "Nữ thần, Tử Âm đã sai rồi!"
"Xin nữ thần đáng kính hãy rộng lượng tha thứ cho Tử Âm, tha thứ cho tông môn của Tử Âm!"
Ả ta cúi đầu, mồ hôi trên trán rơi xuống giống như hạt đậu nành vậy!