Ta Thật Không Phải Tuyệt Thế Cao Nhân
Tiểu sơn thôn nơi Lý Phàm ở lại rất yên tĩnh.
Nhưng hắn không biết, ở phương xa, từng ngọn thành trì miền nam Hỏa Quốc đã gặp họa lớn!
Không có hắn, thú triều rời khỏi dãy núi xanh biếc, trực tiếp đánh sâu vào thành trì miền nam Hỏa Quốc!
Trong lúc nhất thời, mấy tòa thành trì Viêm Nguyên Thành, Ly Cảnh Thành gần như bị chìm ngập bởi thú triều, trực tiếp phá thành, sinh linh đồ thán, vô số người chết!
Đợt thú triều này làm cho Hỏa Quốc chấn động lớn!
. . .
Giờ phút này.
Ly Hỏa Tông.
Đám người Vu Khải Thủy đã trở về và đang ngồi ở trong đại điện.
"Sư tôn, bước kế tiếp chúng ta làm gì?"
Ngụy Ngọc Sơn đặt câu hỏi.
Vu Khải Thủy suy tư nói: "Không nghi ngờ chút nào, Lý tiền bối đang bày ra một bàn cờ!"
"Hơn nữa, nhân vật có thể tham gia vào bàn cờ này tất nhiên đều không bình thường."
"Ly Hỏa Tông chúng ta, đã giúp Lý tiền bối dẫn tới một trong số đó, chính là Liệt Hỏa Sơn."
"Nhưng, ta tin tưởng đây nhất định còn chưa đủ, nếu không, Lý tiền bối không cần phải để cho chúng ta tăng lên tới cảnh giới Phân Thần!"
Hắn vừa nói, Ngụy Ngọc Sơn, Mộ Thiên Ngưng đều gật đầu.
Càng nghĩ càng cảm thấy có lý.
Các đại nhân vật này, tiện tay vứt bỏ một người cũng đều có thâm ý.
"Cho nên, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào, mới có thể thuận theo kế hoạch của Lý tiền bối?"
Ngụy Ngọc Sơn nói.
Vu Khải Thủy lắc đầu nói: "Lý tiền bối là nhân vật cỡ nào? Chúng ta nào dám suy đoán kế hoạch của lão nhân gia hắn chứ?"
"Bây giờ chúng ta chỉ mới xác định được một chút, chính là Lý tiền bối và sau lưng Liệt Hỏa Sơn có đối phó với nhau hay không!"
"Như vậy, chúng ta coi như là hậu bối mà Lý tiền bối dìu dắt, cùng là địch, chắc chắn sẽ không sai !"
"Hôm nay, tuyên chiến với Liệt Hỏa Sơn!"
Ông ta phất ống tay áo một cái!
Ngụy Ngọc Sơn kinh hãi, cái này tuyệt đối là chuyện lớn.
Nửa năm nay khí thế của Liệt Hỏa Sơn vô cùng phách lối, từ một tông môn hạng nhì, quét ngang toàn bộ phía nam Hỏa Quốc.
Gần như tất cả tông môn đều bị nuốt sống.
Hôm nay tuyên chiến, có nghĩa là công khai đối lập!
Nhưng, nhớ tới vị Lý tiền bối trong tiểu sơn thôn kia, Ngụy Ngọc Sơn cũng nảy sinh can đảm, chỉ là Liệt Hỏa Sơn, có cái gì mà phải sợ hãi? !
Hắn đứng lên nói: "Được, Ngọc Sơn lập tức phát lệnh!"
"Tuyên chiến Liệt Hỏa Sơn!"
. . .
Tin tức vừa tung ra, lại khiến Hỏa Quốc xôn xao một trận!
Sự quật khởi nhanh chóng của Liệt Hỏa Sơn là chuyện được toàn bộ người dân Hỏa Quốc chú ý.
Biên giới Hỏa Quốc, cấp thế lực "Thiên" vốn cũng không có bao nhiêu.
—— có thế lực cảnh giới Nguyên Anh là cấp thế lực "Tinh", cường giả Phân Thần trấn giữ thì là "Nguyệt Quý", có cường giả Động Hư chính là cấp thế lực "Thiên".
Có cường giả Đại thừa kỳ, xưng là thế lực siêu phàm.
Còn như tông môn có cường giả Hợp thể kỳ thì được tôn làm thế lực chí tôn!
Ở trên thế lực chí tôn còn có cấp thế lực thánh địa kinh khủng, nghe nói, những thế lực kia đều là người ra khỏi tiên nhân!
. . . Khoảng thời gian này tới nay, Liệt Hỏa Sơn lại quật khởi vừa nhanh vừa mạnh, tóm thâu một đống nguyệt cấp Tinh, Nguyệt, còn diệt một cấp thế lực Nhật.
Việc này có thể nói vô cùng đáng sợ!
Mà hôm nay, ở phía nam Hỏa Quốc, lại có một tông môn chỉ là cấp thế lực Tinh tuyên chiến với Liệt Hỏa Sơn?
Ban đầu, phần lớn mọi người đều không để ý.
Bởi vì, dưới con mắt người phàm thì đây chẳng qua là Ly Hỏa Tông bị ép đến đường cùng nên lấy trứng chọi đá mà thôi.
Nhưng một tháng sau, Ly Hỏa Tông vẫn rất tốt, còn Liệt Hỏa Sơn lại không một người nào dám đi tìm Ly Hỏa Tông gây phiền toái!
Điều này trực tiếp làm cho Hỏa Quốc rất nhiều thế lực ngoài ý muốn.
Rối rít suy đoán, Ly Hỏa Tông có lá bài tẩy!
Hơn nữa dãy núi Thương Ly miền nam Hỏa Quốc xảy ra hiện tượng khác thường, phát sinh chuyện đại thú triều cũng truyền tới.
Các phe lại nhìn chăm chăm.
Dãy núi kia có rất nhiều truyền thuyết, trong lúc nhất thời, các đại tông môn Hỏa Quốc cũng phái người đi.
Thậm chí, có những tông môn của quốc gia khác cũng đang chạy tới!
. . .
Một chiếc phi thuyền ngự không lướt ngang trên bầu trời.
Trên phi thuyền chở mấy chục tên tu giả cường đại.
Đám tu giả này, trên y phục đều thêu một đóa hoa sen đỏ như lửa!
Hoa sen đỏ thẫm, ở Hỏa Quốc, là dấu hiệu của Hoàng gia.
Đây là một đội ngũ của hoàng gia.
Ở phía trước đội ngũ, một người thanh niên đang nhìn chăm chú khắp nơi, trong tay nắm một thanh trường kiếm, cảnh giác chú ý tình huống chung quanh.
Ở trong khoang thuyền, một cô gái mặc váy màu vàng nhạt, dáng người thướt tha, dung nhan tuyệt đẹp, bước chân nhẹ nhàng đi tới phía trước, nói: "Sắp tới chưa?"
Thanh niên nói: "Khởi bẩm công chúa, chỉ nửa canh giờ nữa là có thể đến Ly Hỏa Tông rồi!"
Nhưng mà, thanh niên này vừa nói tới đây thì ngừng lại một chút, nói: "Công chúa, Ly Hỏa Tông là một cấp thế lực Tinh nho nhỏ, đáng giá để chúng ta đi sao?"
"Hơn nữa, làm như vậy, nếu như để cho Liệt Hỏa Sơn bên kia biết thì có khi nào có địch ý với chúng ta hay không?"
Thân là chủ nhân Hỏa Quốc, hoàng thất mặc dù mạnh mẽ nhưng mà cũng cần cân bằng các phe thế lực.
Nhất là, là một trong những ứng cử viên của ngôi vị Hoàng đế Hỏa Quốc, lúc này công chúa đến nam bộ lại không phải đi Liệt Hỏa Sơn cường đại nhất mà là đi Ly Hỏa Tông không có tiếng tăm. . .
Hắn cảm giác cũng không tốt.
Nhưng, thiếu nữ lại chỉ lắc đầu một cái, ánh mắt xinh đẹp nhìn chăm chú phía trước, nói: "Lâm Đồng, ngươi hãy nhớ, cổ nhân nói ông vua làm phải đạo thì nhiều kẻ giúp, ông vua làm trái đạo thì ít kẻ giúp."
"Liệt Hỏa Sơn đúng là rất mạnh, nhưng mà sự mạnh mẽ của bọn họ được tạo dựng nên từ sự tan rã của vô số tông môn."
"Một tông môn cấp Đại Nhật cũng bởi vì không muốn nhượng bộ nên trực tiếp bị diệt cả nhà, thế lực hung tàn như vậy, có đi mời chào cũng không có hi vọng."
"Ngược lại vào lúc này, một tiểu tông môn như Ly Hỏa Tông lại còn dám lớn gan như vậy, quá hiếm có."
Môi của nàng hơi vểnh lên, nói: "Huống chi, có thể tuyên chiến với Liệt Hỏa Sơn lâu như vậy mà còn sống thì tông môn này chỉ sợ là không đơn giản như vậy đâu."
Lâm Đồng nghe vậy, cũng không khỏi ngẩn ra.