Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 848: Kết thúc tất cả




Sáu đại Ác Thần cũng cảm nhận được sự khác thường.

Toại Thần quát lớn: “Nhân tộc này đang điều động lực lượng Chư thiên Vạn giới, mau ngăn cản hắn.”

Thế nhưng vừa dứt lời, trước mặt Toại Thần đã xuất hiện một bóng dáng xinh đẹp phong hoa tuyệt đại.

“Đối thủ của ngươi là bản Đế, muốn đi nơi nào?”

Đông Tuyết Vân Tịch đứng trước mặt Toại Thần, ánh mắt lạnh lẽo như băng.

Sắc mặt Toại Thần u ám.

Lần này bọn họ đã khinh thường, hoàn toàn không nghĩ tới Huyết Sát Các lại có nhiều Đại Đế nắm giữ bản nguyên Vạn giới như thế.

“Xem ta.”

Trên tay Vận Thần ngưng tụ thành một đại cung, ác niệm trong lòng bàn tay hội tụ thành một mũi tên, gác lên dây cung, bắn ra giống như một ngôi sao băng màu đen cắt ngang hư không, nhắm thẳng về phía Dạ Mệnh.

“Ầm!”

Một tiếng nổ vang, Vận Thần trợn tròn mắt.

Công kích của hắn ta lại bị pháp tướng Thái Hư đạo nhân sau lưng Dạ Mệnh kẹp lấy bằng ngón trỏ và ngón giữa.

“Sao lại...”

“Hết nhìn đông tới nhìn tây là điều tối kỵ trong chiến đấu, ngươi không biết à.”

Phía sau hắn ta, Thánh Thiên Đế cầm Vương Quyền kiếm, cười gằn, nhìn Vận Thận trước mặt, bỗng hội tụ toàn lực bản thân vào một kiếm.

Vận Thần quay người.

Ba đôi cánh cố gắng bảo vệ cơ thể của hắn ta.

Thế nhưng nếu chỉ dựa vào cánh thì sao có thể ngăn cản một kiếm toàn lực của Thánh Thiên Đế? Ba đôi cánh của Vận Thần đã bị chém xuống hai đôi!

Máu tươi đen sì vẩn đục bắn ra tung tóe.

Vận Thần nhe răng trợn mắt, không nghĩ tới thực lực Thánh Thiên Đế lại mạnh mẽ như vậy, chỉ một kiếm đã mạnh như thế.

Bên kia

Khí tức cả người Dạ Mệnh đã tăng lên tới cực điểm, lực lượng bành trướng chuyển động điên cuồng trên người hắn.

“Kiếm Ngưng.”

Dạ Mệnh niệm một tiếng.

Pháp tướng Thái Hư đạo nhân sau lưng hắn nâng tay phải lên, trên lòng bàn tay ngưng tụ một thanh pháp kiếm màu vàng kim.

“Đã đến lúc kết thúc tất cả.”

Dạ Mệnh nói khẽ.

Phía sa pháp tướng Thái Hư đạo nhân xuất hiện kỳ môn độn giáp.

Từng phù văn óng ánh như ngọc lưu ly hiện lên trong không trung.

Đám phù văn tỏa ra ánh sáng như lưu ly này không ngừng xuất hiện, bao phủ tất cả trong phạm vi mười vạn dặm.

Mấy sát thủ hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các đang chiến đấu với sáu đại Ác Thần đều nhanh chóng buông tha chiến đấu, kéo dài khoảng cách.

Ti chủ Trấn Thiên Ti Mộ Dung Thiên Quan truyền âm cho tất cả mọi người: “Tất cả các đệ tử mau chóng rút lui.”

“Vâng.”

Tất cả các tu sĩ rối rít xoay người chạy trốn.

Một màn thu hút sự chú ý của sáu đại Ác Thần.

“Xảy ra chuyện gì vậy? Sao những Nhân tộc và Yêu tộc này lại bất ngờ rút lui?”

Toại Thần nhíu mày, hắn ta ngẩng đầu nhìn những phù văn kỳ lạ đang lơ lửng giữa không trung, trong lòng xẹt qua dự cảm khác thường.

“Hừ, mặc kệ là chiêu thức gì, ở trước mặt ta đều không chịu nổi một kích.”

Vẫn Thần quát lạnh một tiếng.

Phần lưng của hắn ta chui ra một mảnh xúc tu dài hẹp to lớn, vọt thẳng về phía Dạ Mệnh.

Dạ Mệnh nhếch môi mỉm cười.

Tay kết ấn.

“Khai!”

Từng phù văn hóa thành từng đạo kết giới cấm chế liên kết với nhau, xúc tu của Vẫn Thần đụng vào cấm chế trên kết giới.

Vẫn Thần phun ra một ngụm máu đen, chấn động.

“Đây là lực lượng gì?”

Những xúc tu lúc trước đang tan vỡ bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

“Không đứng, chư vị mau hợp lực phá vỡ!”

Nhìn thấy một màn này, Toại Thần không nhịn được nữa khẽ quát một tiếng. Sáu đại Ác Thần và trăm vạn ác thú cùng ra tay.

Mục tiêu công kích đều nhắm vào Dạ Mệnh.

Công kích có uy lực kinh khủng này rơi vào kết giới, không có ngoại lệ, tất cả đều bị cản trở.

“Giãy giụa phí công.”

Lần này, Dạ Mệnh mỉm cười.

Pháp tướng Thái Hư đạo nhân phía sau giơ pháp kiếm trên tay lên, bổ xuống một kiếm. Một kiếm vừa ra, tiêu diệt tà ma quỷ quái khắp bốn phương.

Một đạo ráng chiều màu vàng sáng chói bay lên thật cao trên mảnh đất Chư thiên Vạn giới.

“Cỗ lực lượng này thật quen thuộc, cảm giác như Thái Hư Chi Chủ?”

Vẫn Thần sợ hãi nói.

“Không thể nào, không phải Thái Hư Chi Chủ đã biến mất từ lâu rồi ư? Sao có thể xuất hiện ở đây được?”

Thật ra từ rất lâu về trước, sáu đại Ác Thần đã từng có kế hoạch công chiếm Chư thiên Vạn giới. Chẳng qua lúc đó bọn họ vừa phá vỡ được kết giới đã gặp phải bá chủ thống trị Chư thiên Vạn giới lúc đó, Thái Hư Chi Chủ.

Thái Hư Chi Chủ dẫn theo một đám Thái Hư Cung, chém giết đến mức sáu đại Ác Thần kinh hồn bạt vía, vội vàng bỏ chạy ra bên ngoài Vạn giới.

Cái này cũng là nguyên nhân tại sao bọn họ nhìn thấy cỗ khí tức này lại hoảng sợ như thế.

Ầm!

Một tiếng nổ vang dội khắp không gian Chư thiên Vạn giới.

Tất cả tu sĩ đều nhìn thấy nơi biên giới phía tây nam tỏa ra Kim Qiang ngút trời.

Mộ Dung Thiên Quan quan sát một màn này từ xa, chỉ cảm thấy trong lòng run sợ.