Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 844: Sáu tôn Ác Thần




“Ừ, có đạo lý.”

Năm vị Ác Thần còn lại cũng rối rít gật đầu.

Chư thiên Vạn giới.

Tở lại Trấn Ngục Ma Các, Dạ Mệnh như có điều suy nghĩ.

Hắn vừa nhận được tin tức Lang Phong truyền tới, sáu tôn Ác Thần chuẩn bị chính thức tấn công Chư thiên Vạn giới một năm sau.

“Sáu đại Ác Thần à...”

Dạ Mệnh thì thầm.

Lúc trước khi tiến hành cải tạo ba tên ác thú kia, hắn cũng lấy được không ít ký ức. Trong đó, tin tức quan trọng nhất chính là về sáu đại Ác Thần này.

Bởi vì sáu đại Ác Thần đều có thực lực sáng ngang Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong nắm giữ bản nguyên Vạn giới, cũng chính là sau tên Vân Thủy.

Bởi vì chưa bao giờ đánh nhau nên có thể lực lượng của bọn họ còn mạnh hơn.

“Hiện tại Huyết Sát Các bên này chỉ có hai người Thánh Thiên Đế và Đông Tuyết Vân Tịch, cộng cả ta.”

“Quả thật về số lượng còn kém ba người.”

Dạ Mệnh híp mắt.

Hơn nữa ngoại trừ sáu đại Ác Thần ra còn có một số cần chú ý đặc biệt, bên kia ngoài Ác Thần còn có ít nhất trên trăm tên ác thú tu vi Hợp Đạo Cảnh! Cảnh giới khác càng nhiều vô số kể.

Chẳng trách Chư thiên Vạn giới lại nóng lòng tuyển chọn một người đến khống chế quyền hành Vạn giới như vậy, tất cả đều do thực lực của ác thú bên kia quá mạnh mẽ.

Một khi để bọn họ tiến vào Chư thiên Vạn giới, chắc chắn Vạn giới rộng lớn như vậy sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Dạ Mệnh mở miệng.

“Đúng là cấp bách.”

Đột nhiên trên đầu hắn lóe lên một vòng ánh sáng.

“Đúng rồi, lúc trước khi ba người Vân Thủy, Đạo Vô Hư và Mệnh đế ngã xuống, ta nhớ hình như một phần bản nguyên Vạn giới trên người bọn họ trở lại bên trong bản nguyên của Chư thiên.”

“Hiện tại ta đã là người khống chế Chư thiên Vạn giới, tùy tiện rút ra một phần bản nguyên Vạn giới chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.”

Khóe môi Dạ Mệnh hơi vểnh lên.

Lực lượng bản nguyên có hạn, nếu như cầm đi quá nhiều trong một lần sẽ khiến Vạn giới tan vỡ.

Vì vậy hắn chuẩn bị chỉ lấy đi một phần bản nguyên Vạn giới của ba người Vân Thủy thôi.

Nói là làm, Dạ Mệnh hơi chuyển động ý niệm.

Bóng dáng đi từ Trấn Ngục Ma Các đến một vùng hư vô, đây là chỗ sâu nhất ở Vạn giới.

Chỉ có người nắm giữ quyền hành Vạn giới mới có thể tới được nơi này.

Dạ Mệnh khẽ nhướng mày, nhấc tay phải lên.

Một mảng không gian đen kịt.

Từng sợi khí đủ mọi màu sắc tuôn ra, tụ lại trong lòng bàn tay Dạ Mệnh dưới tác động.

Thời gian trôi qua nửa chén trà nhỏ.

Một vầng sáng tỏa ra ánh sáng bảy màu lung linh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

“Phần thứ nhất.”

Dạ Mệnh nói thàm một tiếng, tiếp tục.

Ước chừng khoảng một canh giờ sau, ba phần bản nguyên Vạn giới đã ngưng tụ xong. Ngay lúc Dạ Mệnh muốn rời đi, từng sợi khí nổi lên trong hư không trước mặt hắn.

Dạ Mệnh giống như hiểu được cái gì, bình tĩnh nói.

“Ba phần là đủ rồi.”

Chẳng qua hắn vừa dứt lời, từng sợi khí trong hư không vẫn không ngừng ngưng tụ.

Thấy vậy, Dạ Mệnh nhún vai.

Xem ra ý thức Vạn giới vô cùng kiêng kị ác thú, cảm thấy hắn chỉ lấy ba phần bản nguyên Vạn giới không ổn thỏa.

Thấy ý thức Vạn giới khăng khăng đưa cho mình, hắn không khách khí nhận lấy.

Trong chốc lát, sau khi nhận lấy bốn phần bản nguyên Vạn giới, Dạ Mệnh thuấn di rời đi.

Ngay sau đó, hắn trở lại Trấn Ngục Ma Các.

“Truyền lệnh bản các chủ, kêu bốn người Hổ Sân, Thanh Trĩ tới đây một chuyến.”

“Vâng.”

“Hổ Sân bái kiến các chủ đại nhân.”

“Thanh Trĩ bái kiến các chủ đại nhân.”

“Phần Thiên...”

“...”

Bốn Yêu tộc Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong quỳ gối trước mặt Dạ Mệnh, hắn khẽ động ý niệm.

Bốn phần bản nguyên Vạn giới trôi nổi tới trước mặt Tứ Thánh Thú.

Mấy người Hổ Sân cũng nhận ra ánh sáng bảy màu trước mặt là cái thứ gì.

“Chúng ta tạ ơn các chủ đại nhân.”

Tất cả bốn người đồng thanh.

Dạ Mệnh nói: “Thời gian có hạn, các ngươi nhanh chóng hấp thụ xong lực lượng bản nguyên Vạn giới trong thời gian ngắn nhất.”

“Vâng.”

“Ừ, vậy lui ra đi.”

Đưa mắt nhìn bốn người rời đi, tay phải Dạ Mệnh chống cằm, như có điều suy nghĩ.

Hiện tại đối thủ của mình chỉ còn lại ác thú thôi.

Bích Thủy Cung, tại đình nghỉ mát bị nước bao quanh.

Cung Uyển Ly nhẹ nhàng tấu đàn tranh.

Khúc nhạc kéo dài một phút đồng hồ.

“Đàn rất hay.”

Nghe thấy âm thanh quen thuộc, sắc mặt Cung Uyển Ly khẽ thay đổi, vội vàng quay người, chắp tay thi lễ: “Uyển Ly bái kiến các chủ đại nhân.”

Dạ Mệnh nhìn tu vi của đối phương.

“Đúng vậy, nhanh như thế đã đến Hợp Đạo Cảnh trung kỳ.”

“Đều nhờ công lao của các chủ đại nhân.”

“Nếu không phải khoảng thời gian trước các chủ đại nhân cho ta một gốc bảo dược Đế cấp cực phẩm, Uyển Ly muốn đột phá đến Hợp Đạo Cảnh trung kỳ cần ít nhất mấy trăm năm.”

Cung Uyển Ly nói.

“Bộ công pháp ta đưa cho ngươi lúc trước luyện đến đâu rồi?” Dạ Mệnh hỏi.