Thấy Dạ Mệnh hạ lệnh trục khách, Mộ Dung Thiên Quan cười yếu ớt.
“Tuân lệnh.”
Nhìn Mộ Dung Thiên Quan hấp tấp biến mất trước mặt mình, sắc mặt Dạ Mệnh bình tĩnh, bỗng nhiên.
“Các chủ đại nhân, Toán đại nhân, nơi vạn dặm ở biên giới phía Nam bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều tà ma từ ngoại giới.”
“Mà những tà ma từ ngoại giới này vẫn còn đang không ngừng tụ tập, số lượng trở nên vô cùng khổng lồ.”
Dạ Mệnh nhíu mày, quả thật có không ít Tà Ma Ngoại Giới trôi nổi ở ngoài không gian của Chư Thiên Vạn Giới, nhưng căn bản không thành tài được, bởi vì Tà Ma Ngoại Giới này cơ bản không có bất kỳ trí thông minh gì, chỉ du đãng vòng quanh ở các góc của Chư Thiên Vạn Giới.
Căn bản là không tạo được bất kỳ sự uy hiếp gì đối với Huyết Sát Các. Nhưng thời khắc này, tình huống rõ ràng đã không thích hợp.
Tà Ma Ngoại Giới vậy mà lại tụ tập lại.
Dạ Mệnh đột nhiên hồi tưởng lại lời nói cuối cùng mà Vân Khởi nói với mình trước khi chết.
“Xem ra chuyện này không phải là do Vân Khởi, cứ tạm xem thử biểu hiện của hắn ta ra sao đã.”
Tuy rằng với thực lực của Huyết Sát Các ở thời khắc này đã đạt đến một trình độ cực kì kinh khủng nhưng hắn vẫn không dám xem thường như cũ.
Tà Ma Ngoại Giới trong Chư Thiên Vạn Giới cũng không ít, nếu thật tụ tập cùng nhau, phát động công kích đúng là một cái không thể khinh thường đích uy hiếp.
“Phái một sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên đi đến do thám tình hình trước đi.”
“Toán Loạn Thiên, việc này giao cho ngươi phụ trách, có tình huống khác thường gì thì nhất định phải báo cáo kịp thời cho bản các chủ.”
“Vâng.”
Toán Loạn Thiên thở dài xin cáo lui.
Biên giới phía Nam.
Một tên tà ma được tạo thành từ sương mù dày đặc nhếch miệng cười.
“Không ngờ tới đấy nhỉ, Vân Khởi lại bị người ta giết luôn.”
“Ha ha ha, khó trách phong ấn đột nhiên lỏng ra, bắt đầu chuyển động.”
“Hình như thế lực diệt Vô Thủy Thánh Tông kia tên là Huyết Sát Các gì đấy hả.”
“Ha ha, đúng là ông trời cũng giúp ta.”
“Chờ khi tất cả Tà Ma Ngoại Giới tụ tập bên ngoài Chư Thiên Vạn Giới này chính là lúc bản tọa trở thành tân chủ nhân của Vạn Giới rồi.”
Tên Tà Ma Ngoại Giới này nhìn ra phía những tà ma được mình triệu hoán không ngừng phiêu đãng về hướng này từ bốn phương tám hướng, nhếch miệng bắt đầu cười.
Huyền Vũ Đại Đế - một trong Tứ Thánh Thú là Huyền Cảnh bay vút đến biên giới phía Nam với tư cách là vị đại đế có lực phòng ngự mạnh nhất trong Tứ Đế.
Huyền Cảnh nhận lấy mệnh lệnh, đầu tiên là hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm nguyên nhân mà Tà Ma Ngoại Giới tụ tập lần này. Hai mắt của Huyền Cảnh bình tĩnh giống như một cây cổ thụ ngàn năm.
Tầm mắt của hắn ta nhìn về phía vạn dặm ngoài xa.
Hàng trăm con Tà Ma Ngoại Giới xuất hiện ở trong con ngươi của hắn ta. Những tên Tà Ma Ngoại Giới này có hình dáng khác nhau.
Nhưng không ngoại lệ, trên người của bọn nó đều tản ra một mùi hôi làm toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới cảm thấy khó ngửi.
Sau khi chăm chú ước chừng mười giây đồng hồ. Huyền Cảnh rốt cuộc đã phát hiện ra một chút manh mối.
Những tên Tà Ma Ngoại Giới này đều vây quanh một con tà ma trông có vẻ kì dị.
“Đó là đang thao túng ư… Thú vị, tà ma có thể sản sinh ra ý thức của chính mình, đây là lần đầu tiên ta gặp trong đời. “
“Thế mà lại có con rệp bé tí muốn đến nhìn trộm bản tọa, hừ!”
Hắn ta nhếch miệng bắt đầu cười, hai mắt tỏa ra ánh sáng đen tối.
Suy nghĩ một chút.
Huyền Cảnh cũng cảm nhận được sự không thích hợp.
“Vạn Ngưng Huyền Giáp.”
Tay phải của hắn ta nhấc một cái.
Trước mặt hắn ta là một cái khiên Huyền Vũ to lớn. Ầm!
Trong nháy mắt, khiên Huyền Vũ trải rộng vết nứt, ngay sau đó, một tiếng vang nhỏ xuất hiện. Huyền Cảnh cũng lui về phía sau vài trăm thước.
Sắc mặt hắn ta trắng bệch.
“Đối phương không phải Hợp Đạo đỉnh phong bình thường, thực lực hẳn là cũng ngang bằng với các chủ đại nhân.”
Nghĩ lại về luồng sóng xung kích tinh thần lực kia.
Nếu không phải do công pháp phòng ngự của hắn đủ mạnh mẽ. Lúc này ít nhất cũng đã bị thương nặng linh hồn.
“Xem ra việc này phải báo cáo lại cho các chủ đại nhân.”
Huyền Cảnh không dám ở lâu, lựa chọn bỏ chạy cấp tốc.
Nhìn Huyền cảnh bỏ chạy, vị Tà Ma Ngoại Giới “vinh dự” được Vân Khởi trao cho danh hiệu Tà Ma Chi Tổ phụt cười một tiếng,
“Con kiến. Nếu không phải do bây giờ bản tọa nóng lòng khôi phục thực lực, thì hôm nay liền là tử kỳ của ngươi.”
Hắn ta tự nói một tiếng.
“Vậy cái gọi là Huyết Sát Các cũng đã chú ý tới động tĩnh của bản tọa, cũng không lâu sẽ phái người tới đây lần nữa, không, nói không chừng vẫn là tên kia.”
Tà Ma Chi Tổ lẩm bẩm.
Sau khi tự nói với chính mình, Tà Ma Chi Tổ cười rộ lên.
“Chỉ cần Huyết Sát Các các ngươi dám đến, bản tọa sẽ giết cho các ngươi không còn mảnh giáp.”