Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 812: Mệnh Đế! (2)




Nếu như Mệnh Điện Điện Chủ đã hành động sớm trước vài năm, nói thật hắn không dám khẳng định rằng Huyết Sát Các nhất định sẽ đánh bại hắn ta.

Nhưng bây giờ thì, tình hình Chính Khí đại lục đã khác rồi.

Bích Thủy Cung

Cung Uyển Ly không phản ứng được.

Chiến thắng rồi ư?

Tốc độ quá nhanh khiến nàng rất kinh ngạc.

Nàng không bao giờ ngờ rằng, Mệnh Điện của Chư Thiên Tam Tông lại dễ dàng bị đánh bại như vậy.

“Huyết Sát Các thật sự đáng sợ.”

Cung Uyển Ly dần cảm thấy bản thân đã đưa ra một quyết định đúng đắn. Đó cũng là lúc Cung Uyển Ly thở phào nhẹ nhõm.

Đột nhiên tim nàng nhói lên, con ngươi co rút lại.

Nữ nhân xinh đẹp trong trang phục cung điện này lộ ra vẻ hoảng sợ chưa từng thấy.

“Cảm giác này, không lẽ là!”

Bên ngoài ranh giới.

Có rất nhiều sát thủ Huyết Sát Các sắp rời khỏi đây. Tất cả đều bị kiềm hãm.

Thánh Thiên Đế chợt dừng lại:

“Gia hỏa lớn nhất tới rồi!”

“Khí tức mạnh thật.”

Đông Tuyết Vân Tịch cũng nhíu mày đứng dậy.

Nàng có thể khẳng định rằng hơi thở này là người mạnh mẽ nhất mà nàng từng thấy từ trước đến nay.

“Huyết Sát Các, ngươi dám giết Mệnh Sứ trong điện của ta. Hôm nay, bản Điện chủ muốn ngươi biến mất khỏi dòng sông dài lịch sử này. Tiếng gầm thét cùng với sự tức giận dữ dội vang lên bên tai tất cả mọi người.

Ngay sau đó bọn họ đã gặp chủ nhân của giọng nói.

Một con Cự thú vạn trượng mặc áo choàng chậm rãi đi ra từ trong hư không.

Mà trên đầu Cự thú khổng lồ này là nam nhân mặc áo giáp đen huyền. Chính là chủ nhân của Mệnh Điện, Mệnh Đế!

Mạnh Đế đứng trên đỉnh đầu Cự thú, quan sát đám người Đông Tuyết Vân Tịch.

“Sáu gã Đại Đế Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong, chẳng trách lại khiến ba đại mệnh sử ngã xuống.”

“Chẳng qua đến đây cũng nên chấm dứt.”

“Cuối cùng Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong cũng chỉ là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong.”

“Ngày hôm nay, bản điện chủ sẽ khiến cho các ngươi nhìn rõ thế nào là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong thật sự.”

“Ác Sát Mệnh Quyết!”

Mệnh Đế lạnh lùng quát một tiếng.

Sau lưng chủ nhân Mệnh điện hiện lên một mặt trời màu đen.

Mặt trời đen kia bắt đầu phóng to vô hạn, tăng trưởng đến trăm dặm.

“Lũ sâu kiến, nhận lấy cái chết đi!”

Từ bên trong mặt trời bắn ra vô số liêm đao quỷ dị, giống như lệ quỷ, lại có chút khác biệt. Số lượng liêm đao tính bằng đơn vị hàng nghìn, che khuất bầu trời.

Bọn chúng rợp trời kín đất đánh về phía đám người Thánh Thiên Đế.

Ngay lúc đám người Thánh Thiến Đế chuẩn bị ra tay phòng ngự chống lại đạo công kích khí thế ồ ạt này, dị biến chợt xảy ra.

“Điện chủ Mệnh điện thật à, cũng tốt, để bản các chủ tự mình gặp ngươi.”

“Thần Lung Đạo Pháp, Như Mộng Sơ Tỉnh.”

Hai tiếng liên tiếp vang lên.

Chỉ thấy những quái vật linh hồn Mệnh đế thả ra kia nổ tung như bọt biển, không ngừng biến mất.

Mệnh đế bỗng ngẩng đầu:

“Lực lượng này, sao có thể có người thứ tư có được nó!”

Đó là lực lượng bản nguyên của Chư thiên Vạn giới.

Người thành công nắm giữ nó, trừ hắn ta ra chỉ có hai tông chủ của hai đại tông môn khác. Vậy mà bây giờ lại xuất hiện người thứ tư!

“Bái kiến các chủ đại nhân.”

Đám người Thánh Thiên Đé thấy Dạ Mệnh tới, nhanh chóng thở phào nhẹ nhõm.

Dạ Mệnh mặc một bộ thanh sam, đạp chân trên không trung, nói: “Các ngươi lui xuống trước đi.”

“Giao người này cho bản các chủ giải quyết.”

“Vâng.”

Đám Đại Đế Đông Tuyết Vân Tịch nhanh chóng rời đi.

Hư không hoang vu chỉ còn lại hai người Dạ Mệnh và Mệnh đế chỉ trong nháy mắt.

Mệnh đế nhìn chằm chằm Dạ Mệnh:

“Ngươi chính là các chủ Huyết Sát Các?”

Dạ Mệnh đáp: “Đúng vậy.”

“Xin hỏi các hạ đã làm thế nào để lấy được lực lượng bản nguyên của Chư thiên Vạn giới?”

Mệnh Đế mở miệng hỏi.

“Dựa vào cái gì bản các chủ phải nói với ngươi.”

Dạ Mệnh nhìn về phía vị Điện chủ Mệnh điện.

“Thôi được! Dù sao trận chiến hôm nay, không phải ngươi chết chính là ta sống!”

Dứt lời, Mệnh đế ra tay!

“Mệnh thú, giết hắn.”

Mệnh đế đạp chân trên hư không, khẽ quát.

Sau khi đầu Mệnh thú dưới chân hắn ta nhận được mệnh lệnh, ngay lập tức phát động công kích dữ dội về phía Dạ Mệnh.

Thần hình nhìn có vẻ cực lớn, lại đi tới trước mặt Dạ Mệnh chỉ trong nháy mắt.

Dạ Mệnh nhìn đầu Cự thú trước mặt.

Tướng mạo khá tương tự với Phách Vương Long hắn nhìn thấy trên Thủy Lam Tinh kiếp trước, chẳng qua đã phóng đại lên rất nhiều lần so với Phách Vương Long, tất nhiên cũng khác với bá chủ Ngọc Long.

Mệnh thú hé miệng.

Có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng hủy diệt trời đất đã hội tụ ngay chính giữa miệng nó, ầm!

Một chiêu này đủ để phá hủy một Đại thiên thế giới.

“Thái Hư Kinh, Trang Du Mộng Côn.”

Dạ Mệnh giơ tay phải lên.

Cự Côn bản thân nhìn thấy lúc trước lại xuất hiện.

Miệng Côn hơi mở ra.

Công kích của Mệnh thú đều bị nó nuốt vào.

Tất nhiên Mệnh đế ở bên cạnh sẽ không trợn mắt đứng nhìn.