Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 809: Bốn Thánh điện (2)




“Việc này thì ngươi phải đi hỏi điện chủ rồi. Còn một chuyện phải nói cho ngươi, thực lực của điện chủ đại nhân không hề tầm thường đâu đó, đã bỏ xa Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong bình thường từ lâu rồi.” Âm Mị Mệnh Sứ cười khanh khách nói. Những gì nàng ta nói đều là sự thật, thực lực của điện chủ đến cả tam đại Mệnh Sứ các nàng hợp sức lại cũng không phải đối thủ của một mình y.

“Nhiều lời vô ích.”

Ý cười trong mắt Thanh Trĩ thu lại, thay vào đó là một vẻ lạnh lùng.

“Thanh Thiên Chiếu Long Vân.”

Hư ảnh một con thanh long bay vút lên cao xuất hiện. Thanh long dài cả ngàn trượng, miệng lớn há ra.

Trông thấy đòn tấn công về phía mình, Âm Mị Mệnh Sứ dùng lưỡi liếm liếm miệng: “Đã vậy thì thử đi.”

“Vạn Sa Phát Xà.”

Âm Mị Mệnh Sứ sử dụng mái tóc dài mỏng đen bóng mượt mà, từng sợi từng sợi đều biến thành những con rắn độc màu hồng nhạt.

Mái tóc đen trong chớp mắt đã “thoát xác” thành một đám rắn độc, nom vô cùng đáng sợ. Những con rắn độc ấy há to miệng, từng đợt từng đợt phun ra nọc độc đục ngầu.

Tam đại Mệnh Sứ lần lượt cùng sát thủ nhất đẳng hàng chữ Thiên đến từ Huyết Sát Các giao đấu, ở một bên khác, các tu sĩ của Mệnh Điện đến cơ hội tiến vào Chính Khí đại lục cũng không có.

Bọn họ bị sát thủ của Huyết Sát Các không ngừng kéo tới bao vây.

“Đáng chết, Huyết Sát Các còn có nhiều Đại Đế cường giả mạnh như vậy ư?”

Dung Đạo Đại Đế bên Mệnh Điện cũng đã thương tích không nhẹ.

Nhìn số lượng Đại Đế Huyết Sát Các xung quanh đông hơn so với phe mình, trong lòng ông ta lần đầu tiên xuất hiện cảm giác tuyệt vọng. Đó giờ chỉ có Mệnh Điện mới khiến người ta chặt tơ hi vọng, chẳng ngờ hôm nay lại xuất hiện một màn thế này.

Quá vô lý, Huyết Sát Các triệu tập được ở đâu nhiều Đại Đế như vậy, số người vượt qua Mệnh Điện thì thôi đi, trí mạng nhất là không những hơn về mặt số lượng, tu vi của mỗi vị Đại Đế cũng cao hơn phe mình rất nhiều.

Vào lúc cuộc đụng độ giữa Mệnh Điện và Huyết Sát Các bước vào giai đoạn gay cấn nhất thì tại Trấn Ngục Ma Các bí cảnh, Dạ Mệnh đang hào hứng chơi cờ vây cùng Toán Loạn Thiên.

Dạ Mệnh lấy một quân cờ đặt tại chính giữa bàn cờ, đoạn nói: “Tình hình trận chiến thế nào rồi?”

Toán Loạn Thiên theo đó cũng hạ một quân cờ, đặt ngay phía sau Dạ Mệnh.

Hắn ta bảo: “Thanh đạo hữu, Phần đạo hữu, và cả Thánh đạo hữu, cả ba đã đương đầu với tam đại Mệnh Sứ của Mệnh Điện. Về phần mấy vị Đại Đế Mệnh Điện bất cứ lúc nào cũng có thể đến kia cũng đang đấu với chúng sát thủ hàng chữ Thiên rồi.”

Dạ Mệnh cầm cờ nhanh chóng hạ xuống, Toán Loạn Thiên cũng không nhanh không chậm lấy cờ.

Hắn ta nói: “Mấy người Đông Tuyết đạo hữu cũng sắp đến chiến trường, đợi bọn họ tới thì cũng đến lúc trận chiến kết thúc.”

Hạ cờ.

“Đúng rồi các chủ đại nhân, ban nãy thuộc hạ còn tra được một chuyện. Thực lực của điện chủ Mệnh Điện có thể sẽ hơi đặc biệt.”

“Đặc biệt thế nào?” Dạ Mệnh ngẩng đầu nhìn hắn ta.

Toán Loạn Thiên bình tĩnh nói: “Căn nguyên của Chư Thiên Vạn Giới ẩn giấu trong Chư Thiên Đại Đạo. Song tông chủ của Chư Thiên tam tông hình như có được sức mạnh từ Chư Thiên Đại Đạo, thực lực đã bỏ xa Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong thông thường.”

“Ồ, hóa ra còn có chuyện này.”

Dạ Mệnh không biết chuyện này thật, vậy nên vẻ mặt hắn vô cùng kinh ngạc. Tiếp đó, sau khi chơi xong ván cờ, Toán Loạn Thiên bèn cúi người xin lui. Dạ Mệnh khoanh chân ngồi trên mặt đất, suy nghĩ kĩ càng về chuyện mà Toán Loạn Thiên vừa nói.

Nếu đúng như những gì Toán Loạn Thiên nói thì không biết chừng sẽ là một mớ phiền phức lớn thật.

Dạ Mệnh suy tư một lúc, nói: “Này hệ thống, ta nhớ hình như Thái Hư Kinh có mười hai tầng, sao đến giờ mi chỉ cho có một tầng là không còn tung tích gì nữa rồi?”

Hệ thống tiến hành trả lời: “Bẩm kí chủ, Thái Hư Kinh tầng thứ mười hai đã xuất hiện từ lâu, chỉ có điều là trong bàn quay hệ thống chứ không phải trong nhiệm vụ, vẫn mong kí chủ tự mình đi kiểm tra.”

“Cái bàn quay rút thưởng đó à?”

“Đúng vậy.”

Vẻ mặt Dạ Mệnh thay đổi.

Đã lâu rồi hắn không mò đến bàn quay hệ thống, ai mà biết ở đó lại có một bảo bối yêu thích như Thái Hư Kinh chứ.

Mới thoáng suy nghĩ, ba bàn quay quen thuộc đã xuất hiện.

Tầm nhìn của Dạ Mệnh nhanh chóng rơi trên bàn quay màu vàng kim. Hắn quan sát kĩ càng một lát, rất nhanh sau đó đã tìm được thứ mà hắn muốn. Chỗ màu vàng đồng ở chính giữa phía dưới bàn quay có đánh dấu mấy chữ: Thái Hư Kinh tầng thứ mười hai.

Thấy vậy, Dạ Mệnh nhìn điểm uy vọng mà hiện tại hắn đang có, đúng 395320000 điểm!

Vì giá rút bàn quay đã tăng nên giờ một nghìn vạn điểm uy vọng mới đủ để rút một lần, vậy có nghĩa là số điểm uy vọng mà hắn đang có chỉ có thể rút được ba mươi chín lần. Dạ Mệnh không do dự thêm nữa, nhanh chóng ấn rút.