Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 793: Rơi vào đường cùng




Phần Thiên nhíu mắt, nhìn con cóc ba chân trước mặt rồi nhìn sang Gia Lặc Thánh Phật đang chạy trốn.

“Thôi bỏ đi, giao tên đó cho người khác giải quyết vậy.”

Sau nửa khắc.

“Sắp tới rồi, rất nhanh là tới được toà chính của Thiên Trúc Tịch Tự rồi.”

Trong ánh mắt của Gia Lặc Thánh Phật tràn đầy hy vọng.

Tự Lạc Thánh Phật là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong, cũng là người mạnh nhất trong Thiên Trúc Tịch Tự. Có ông ta, cho dù có là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong của Huyết Sát Các thì ông ta cũng không sợ.

Rất nhanh, ông ta đã tới Thiên Trúc Tịch Tự.

Sau đó cảnh tượng xảy ra trước mắt ông ta là thứ mà ông ta cả đời này không thể ngờ được. Ở trên toà chính của Thiên Trúc Tịch Tự lại là một cuộc chiến.

Vô số tu sĩ mặc áo cà sa của Thiên Trúc Tịch Tự, đang nằm trên mặt đất, xác chết khắp nơi, máu chảy thành sông.

“Chuyện gì thế?”

Gia Lặc Thánh Phật ngơ ngác hỏi.

Ông ta nhanh chóng đi tới trước Phật Đường. Phật Đường được xưng là kẻ mạnh nhất của Thiên Trúc Tịch Tự, đồng thời cũng là vị đại đế đầu tiên trong Chư Thiên Vạn Giới, Tự Lạc Thánh Phật. Trên một mặt tường, mặt đất và cả áo cà sa đã bị nhiễm máu.

Tự Lạc Thánh Phật run rẩy giơ ngón trở lên, chỉ về Thanh Trĩ và Vong Nghi ở trước mặt, râu tóc dựng ngược: “Các người…”

Vong Nghi tiến lên trước một bước.

Trên tay cầm Vĩnh Hằng Minh Kiếm.

Cây kiếm đâm xuyên qua đầu của Tự Lạc Thánh Phật.

Phốc phốc!

Tự Lạc Thánh Phật vạn vạn không ngờ rằng, hai tên Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong của Huyết Sát Các lại xuất hiện ở Thiên Trúc Tịch Tự vào lúc này.

Ông ta tự nhận là Phật pháp bản thân rất mạnh.

Nhưng có mạnh đến mức nào đi nữa cũng không phải là đối thủ của Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong.

“Sao có thể…”

Gia Lặc Thánh Phật xuất hiện ở trên Phật Đường, thấy cảnh tượng này, liền ngây người ra.

“Phần Thiên vừa mới nói với ta, e là ngươi chính là Gia Lặc Thánh Phật đó phải không?”

Thanh Trĩ quay đầu, nhìn Gia Lặc Thánh Phật, lạnh nhạt nói.

Gia Lặc Thánh Phật bị dọa tới chỉ muốn ba chân bốn cẳng chạy mất.

“Minh Vực.”

Minh Vong nói ra hai chữ “Sa Nha”.

Gia Lặc Thánh Phật phát hiện ra rằng cảnh tượng trước mắt của mình biến thành một nơi khác. Một nơi lạ lẫm mà tràn ngập âm khí.

“Ngươi tự sát hay để ta giết?

Thanh Trĩ tiến lên trước nói.

Gia Lặc Thánh Phật bị dọa sợ, nhanh chóng chắp tay hành lễ:

“Hai vị các hạ, lão nạp cảm thấy…”

Thanh Trĩ đã biến về chân thân trong hình dạng Thanh Long.

“Đợi đã, lão nạp còn có lời chưa nói xong.”

Thanh Trĩ coi như không nghe thấy, di chuyển thân mình.

Thanh Long giết chết Gia Lặc Thánh Phật ngay tại chỗ, với sức mạnh tuyệt đối của mình! Một trong tam đại Thánh Phật của Thiên Trúc Tịch Tự .

Bất giác đã mất hai vị, chỉ còn lại một vị cuối cùng.

Chân Độ Thánh Phật đứng ở bên ngoài Đại Thiên thế giới nơi do một tòa Thiên Trúc Tịch Tự cai quản.

Nhìn bố trí của trận pháp.

“nhanh chóng lên, Huyết Sát Các không cho chúng ta thời gian để chờ đợi đâu.”

“Chúng ta phải trong thời gian ngắn nhất, hoàn thành xong hết bố trí cá trận pháp này mới được.”

Trong tầm nhìn, tất cả tu sĩ của Thiên Trúc Tịch Tự, đang bày bố trận pháp phòng thủ và tấn công.”

“Bái kiến Thánh phật đại pháp sư, tôi có chuyện quan trọng cần bẩm báo.”

Chân Độ Thánh Phật quay đầu.

Nhìn vị tăng lữ trước mặt, hỏi một cách nghi hoặc: “Chuyện gì?”

“Vừa nãy Vân Trung Tự bên đó bất ngờ cắt đứt liên hệ với chúng ta.”

Nghe thế, Chân Độ Thánh Phật nhíu mày.

“Sao lại cắt đứt liên hệ rồi.”

“Tạm thời không rõ nguyên nhân cụ thể.”

Chân Độ Thánh Phật gật đầu.

“Còn có chuyện gì quan trọng không?”

“Còn có một chuyện.”

“Nói.”

“Lúc nãy…”

Bùm!

Đột nhiên một tiếng nổ vang lên thu hút sự chú ý của Chân Độ Thánh Phật, ông ta nhanh chóng quay người, ánh mắt nhìn ra phía xa.

Hắn ta muốn mở miệng.

Vị tăng lữ đứng bên cạnh ông ta, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị. Phù!

Chân Độ Thánh Phật liếc nhìn!

Quay đầu lại nhìn.

Vị tăng lữ mà vừa mới lễ độ cung kính với mình, tay phải đã cầm chắc một con dao đen, đâm vào sau lưng mình.

Chân Độ Thánh Phật tức giận, nhấc tay phải lên muốn giải quyết tên đáng chết này, chẳng qua là tăng lữ đó đi trước một bước.

Hắn ta dịch ra sau, trong chớp mắt dịch chuyển vào hư không cách đó mười dặm.

Một nữ tử xuất hiện trước mắt Chân Độ Thánh Phật.

Nàng ta mở miệng, đầu lưỡi liếm liếm môi.

Đồng thời tay trái giơ lên ngoắc một cái, làm ra một động tác khiêu khích: “Đến giết ta đi.”

Chân Độ Thánh Phật giận dữ.

Tay trái từ sau lưng rút thanh kiếm màu đen ra.

“Tự đâm đầu vào chỗ chết!”

Chân Độ Thánh Phật đang định ra tay.

Bên trái.

Một nắm đấm cuồn cuộn vỡ tan rơi vào khoảng không.

Chân Độ Thánh Phật giật mình, vội vàng phòng ngự: “Bồ Đề Vạn!”

Ấn ký chữ “Vạn” phật được phóng ra.

Sau lưng Chân Độ Thánh Phật đồng thời cũng mọc ra một cây bồ đề đại thụ. Khoảnh khắc khi nắm đấm này đánh mạnh xuống.