Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 762: Long vận của Vạn giới (2)




“Trước nay chưa từng có thế giới luân hồi.”

Đông Tuyết Vân Tịch lẩm bẩm.

Âm Dương Đại Đạo chi lực đang ấp ủ trên thân kiếm Nhật Nguyệt Luân Nguyên. Một cỗ kiếm ý kéo dài đến hàng vạn dặm.

Thanh Trĩ ở bên cạnh cũng lấy ra một pháp bảo Đế giai cực phẩm của chính mình. Khi đòn tấn công của Bạch Hạo từ trên trời rơi xuống.

Đông Tuyết Vân Tịch và Thanh Trĩ, hai Đại Đế Hoàng Hợp Đạo Cảnh cùng nhau tấn công, đủ để làm trọng thương hoặc trực tiếp đánh chết một Hoàng Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong Vạn kiếp chi lực. Trong chớp mắt đã bị đánh bại đến không còn mảnh giáp.

Gương mặt của Bạch Hạo không còn chút máu.

Thanh Trĩ cùng Hổ Sân ở bên kia, hai Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong khiến đã hắn cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Hiện giờ lại có một Hoàng Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong khác.

Huyết Sát Các có tới ba Hoàng Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong!

Nếu hắn biết sớm một chút rằng Huyết Sát Các có nhiều Đại Đế Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong như vậy.

Hắn ta tình nguyện tổn thất một vài hệ thống thế giới vô biên, cũng tuyệt đối không muốn trở thành kẻ thù của bọn họ.

“Cái gì? Không ra tay? Không phải là muốn đầu hàng rồi chứ.”

Thanh Trĩ mỉm cười với Bạch Hạo.

Bạch Hạo nghe vậy thì bật cười lạnh lẽo.

“Bản minh chủ là minh chủ của Hạo Thiên Minh, cho dù hôm nay có chết và tu vi mấy vạn năm qua bị hủy diệt, bản minh chủ cũng sẽ không đầu hàng các ngươi!”

Thanh Trĩ giật khóe miệng

Ngay lập tức, mắt hắn mở to.

“Vì ngươi đã sử dụng tới át chủ bài, cũng nên tới ta rồi!”

“Tổ Long Tụ.”

Thanh Trĩ hét lên, pháp bảo Đế giai cực phẩm trong tay, Thanh Long Đế kiếm. Một luồng Long vận thuần khiết và mạnh mẽ hội tụ trên thân kiếm.

Vừa rồi, Long Vận còn chưa được Thanh Trĩ sử dụng hết. Còn để lại không ít.

Bây giờ Long Vận còn lại đều được Thanh Trĩ sử dụng toàn bộ lên mạch.

“Thanh kiếm này là thanh kiếm hội tụ Long Vận của chư thiên Vạn giới, mong là ngươi có thể tiếp được nó.”

Sắc vàng của thanh kiếm lập lòe.

Âm thanh của rồng hùng hổ gầm lên. Bạch Hạo trong tay cầm Hạo Thiên pháp điển.

Lúc này, nó biến thành một trận Hắc Bạch bát quát.

Pháp bảo Đế giai cực phẩm này đã chuyển từ Hạo Thiên pháp điển thành Hạo Thiên trận. Dưới sự không chế.

Đã trở trở nên vô cùng to lớn. Khi đòn tấn công rơi xuống, Hạo Thiên trận rung lắc dữ dội.

Rầm.

“Ngăn bản minh chủ lại!”

Bạch Hạo tức giận hét lên.

Chỉ là bất luận hắn sử dụng bao nhiêu sức lực đi chăng nữa.

Bề mặt bên ngoài của Hạo Thiên trận đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt có thể nhìn thấy được.

Bạch Hạo cảm nhận được một luồng hơi thở khác thường từ phía sau nên đã đột nhiên quay đầu lại.

Đông Tuyết Vân Tịch đã dịch chuyển ra phía sau anh ta. Thanh kiếm chém thẳng về phía hắn ta!

Kiếm khí lành lạnh.

“Không ổn.”

Bạch Hạo chỉ vừa nói ra hai chữ này. Kiếm khí đã đến.

“Minh chủ đại nhân!”

Thấy thân ảnh của Bạch Hạo biến mất. Có người không nhịn được hét lên.

“Đáng chết, chư vị, ta đi trước một bước.” Có một vị Phó minh chủ thấy tình thế không ổn, liền muốn trốn đi. Chính là người vừa mới xoay người lại.

Trong giây tiếp theo, một thân ảnh khổng lồ dịch chuyển đến trước mặt hắn.

“Muốn chạy? Ngươi thoát được sao?”

Hổ Sân lộ ra chân thân, nâng lòng bàn tay khổng lồ lên và vỗ xuống một cái. Bùm!

Người muốn trốn thoát chính là Hoàng Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ. Hắn ta chết trực tiếp dưới lòng bàn tay của Hổ Sân. Từng mảnh huyết nhục trở nên mơ hồ.

Trận chiến cũng đã gần đến hồi kết. Bên ngoài vách tường ranh giới của Nguyên Niên đại lục.

Từ Niên đã thành công trở về từ Âm Đô đại lục cùng với tâm phúc của mình và Phá Vân Thoi. Từ Niên liếc nhìn quanh Nguyên Niên đại lục.

Nhắm mắt lại, như thể cảm nhận được điều gì đó. Một lúc lâu sau.

Từ Niên đột nhiên thở phào nhẹ nhõm một cái.

“Tốt, trận pháp không bị phá hủy.”

Nếu trận pháp bị phá hủy, mọi thứ mà hắn đã chuẩn bị trong nhiều năm nay sẽ kết thúc. Sau khi hắn ta điều chỉnh lại cảm xúc trong lòng.

Giọng nói liền trở nên trầm trọng.

“Mọi người hãy cảnh giác lên cho ta, Huyết Sát Các có thể đang mai phục ở nơi nào đó của Nguyên Niên đại lục, yên lặng chờ chúng ta dê vào miệng cọp.”

“Tuân mệnh.”

Dứt lời, Từ Niên dẫn theo đám đông bắt đầu xuất phát đến Nguyên Niên đại lục.

Rất nhanh sau đó, bọn họ bình yên vô sự xuyên qua vách tường ranh giới và tiến vào Nguyên Niên đại lục.

Từ Niên nhìn quanh bốn phía, nhíu mày, cảm thấy kỳ lạ.

Tất cả hình ảnh trước mặt lúc này hoàn toàn khác với những gì trong tưởng tượng của hắn ta.

Không phải là Nguyên Niên đại lục bị tấn công à? Nhưng tại sao mọi thứ trước mặt lại không giống như bị tấn công chút nào.

Hắn ta cẩn thận quan sát.

Ngay cả trận pháp tại một số địa điểm phân minh của Hạo Thiên Minh cũng còn nguyên vẹn không bị chút tổn thất nào.