Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 756: Từng bước xâm chiếm (2)




Các thị vệ nhanh chóng xuất hiện làm nhiệm vụ bảo hộ quanh cung điện. Sắc mặt Đường Cách sa sầm xuống hỏi: “Đã phái người đi chưa?”

“Sát Vệ đại nhân cùng Huyết Vệ đại nhân đã đi trước đánh chặn đường. Nô tài nghe được hai tâm phúc Dung Đạo Cảnh của các ngài ấy cũng đã đi trước rồi ạ.”

Nghe đến đó biểu cảm đáng sợ của Đường Cách mới thả lỏng một chút: “Vậy thì tốt.”

Hắn vừa dứt lời.

“Phó minh chủ.”

Lại một tên thị vệ hớt hải chạy vào.

“Chuyện gì?”

“Sát Vệ đại nhân cùng Huyết Vệ đại nhân…”

Đường Cách thấy đối phương nói một nửa đột nhiên ngừng lại thì không khỏi sốt ruột quát lên: “Làm sao? Nói mau!”

“Hai vị đại nhân vừa mới hy sinh rồi.”

Câu này đột ngột rơi vào tai Đường Cách, khiến cho cả triều đình nhà Đường sững sờ.

“Chết rồi ư?”

“Dạ, đúng vậy.”

“Là do những kẻ xâm phạm Âm Đô đại lục kia làm sao?”

“Vâng. Bọn hắn tự xưng là Huyết Sát Các, hai vị đại nhân lúc nãy chính là do bọn hắn giết chết.”

Nghe được ba chữ “Huyết Sát Các”, con ngươi của Đường Cách co rút lại.

“Huyết Sát Các! Bọn chúng sao có thể xuất hiện ở đây được?”

Đường Cách không khống chế được mà lẩm bẩm với chính mình. Hắn lắc đầu lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng nói: “Mau phái người đi chống đỡ ở phía trước. Ta sẽ bẩm báo cho minh chủ đại nhân.”

“Tuân lệnh.”

Đường Cách nhìn về phía một tên thị vệ khác:

“Ngươi cũng đi tiếp viện đi.”

“Rõ.”

Đợi sau khi bóng dáng của hai thị vệ biến mất khỏi tầm mắt, Đường Cách phiền muộn vô cùng:

“Đáng chết, tại sao Huyết Sát Các lại đúng lúc này xâm phạm Âm Đô đại lục chứ? Hơn nữa tọa độ của Âm Đô đại lục đã bị bại lộ từ khi nào?”

Sở dĩ hắn lo sợ như vậy cũng bị dè chừng thực lực của Huyết Sát Các này. Tuy rằng hai người Mục Nguyên, Trịnh Thù không thể mạnh bằng hắn đang ở Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ thế nhưng đều dễ dàng bị giết chết trong tay Huyết Sát Các. Chỉ qua một điểm đó thôi hắn cũng có thể biết được nếu như Âm Đô đại lục không sớm nhận được tiếp viện của Hạo Thiên Minh thì sợ cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.

Hắn triển khai ý niệm, Hạo Thiên Lệnh đã xuất hiện trong lòng bàn tay. Hắn triển khai ý niệm một lần nữa để rót linh lực vào trong đó.

“Chuyện gì thế này?”

Đường Cách cau mày, hắn phát hiện Hạo Thiên Lệnh không có bất kỳ phản ứng nào.

Hắn đột nhiên mở hai mắt ra rồi nhắm lại: “Đây là tình huống gì? Tại sao không gian lại bị phong bế như thế này?”

Hắn nhìn thấy bên ngoài kết giới của Âm Đô đại lục đã bị một nguồn năng lượng khổng lồ bao trùm lấy, khó trách tại sao Hạo Thiên Lệnh lại không có bất kì phản ứng nào.

“Rốt cuộc là do kẻ nào làm?” Giọng nói của Đường Cách nặng nề vạn phần. Muốn tạo ra bức tường năng lượng khổng lồ như vậy ít nhất cũng phải có tu vi Hợp Đạo Cảnh hậu kì mới làm được, không, không nhất định phải là Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ.

Oành!

Cả cung điện đều rung chuyển. Trên trần cung điện đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng cực kỳ lớn, một bóng người theo đó đáp xuống đất. Đường Phó nhìn theo thì thấy đó là người của mình.

“Kẻ nào đã làm ra chuyện này? Cũng là Huyết Sát Các sao?”

Đường Cách thấy vị đại đế mà mình đã tốn công đưa vào Đạo giờ phút này trên thân thể chằng chịt vết thương nhìn thấy mà giật mình thì tức đến run lên:

“Phó, phó minh chủ đại nhân, mau, mau...”

Người đó nằm trên mặt đất, môi mấp máy nhưng giọng nói đã quá yếu ớt.

Đường Cách hỏi lại lần nữa: “Là Huyết Sát Các ra tay sao?”

Người đó vừa định gật đầu một cái thì!

Một thanh phi kiếm đã từ đâu lao tới, đâm thủng đầu người nọ.

“Là kẻ nào?!”

Đường Cách lớn tiếng quát, hắn bay lên trời thì phát hiện xung quanh đại điện đã bị rất nhiều tên sát thủ của Huyết Sát Các bao vây. Khi thấy số lượng sát thủ trái tim của Đường Cách bỗng chùng xuống.

Bởi vì mười mấy tên sát thủ trước mặt đều là đại đế!!!

Đường Cách híp mắt, hắn dồn lực chú ý về phía trước. Từ giữa đám sát thủ một bóng người sừng sững đi ra, người đó khoác trên mình bộ long bào màu xanh, trên đầu còn có cặp sừng rồng khiến người khác không thể dời mắt.

Đó chính là một trong bốn thánh thú mà Dạ Mệnh đã triệu hồi vài ngày trước, Thanh Long đại đế Thanh Trĩ!

“Các ngươi đi đối phó những người khác, kẻ này có thể giao cho ta.”

Thanh Trĩ khoát tay, mu bàn tay của hắn được bao phủ bởi những con rồng màu xanh quấn quýt.

“Tuân lệnh.”

Nhóm sát thủ đồng thanh nói sau đó đồng loạt thối lui.

Trên chiến trường chỉ còn lại phó minh chủ Đường Cách và vị Thanh Long đại đế Thanh Trĩ này.

“Huyết Sát Các các người điên rồi có phải không, các ngươi thật sự muốn cùng Hạo Thiên Minh chúng ta kết thù?” Đường Cách âm trầm nói.

“Hiện giờ ngươi còn cần ta trả lời sao?”

Long mâu màu vàng óng của Thanh Trĩ lóe lên ý cười.

“Được! Thế thì ta, Đường Cách, sẽ khiến cho Huyết Sát Các các ngươi phải hối hận vì quyết định ngày hôm nay!”

“Âm Đô Lục Trận!”