Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 724: Giang Mạnh lão tổ (2)




“Thế Tiên Tần thánh triều thì sao?”

“Tạm thời Tiên Tần thánh triều vẫn chưa có bất cứ hành động nào.”

“Bây giờ quân địch đều đang ở vị trí nào?”

“Đại quân của Thiên Kế thánh triều đang giao chiến với quân ta, đại quân của Hạo Minh thánh triều đã phá vỡ biên giới, nhưng Ngọc Tuyền đã tổ chức quân ngăn chặn bước tiến của họ.”

“Bổn đế hiểu rồi.”

Giọng Mạnh Ý lạnh như băng.

“Thuộc hạ bái kiến thái thượng hoàng, bái kiến bệ hạ.”

Một tên thị vệ xuất hiện.

Mạnh Ngọc Tuyền xoay vai về phía đối phương.

“Trẫm không phải nói với ngươi, không có sự cho phép của trẫm, không được bước vào nơi này sao? Ngươi xem lời nói của trẫm là gió thổi ngang tai à?”

Tên thị vị kia lập tức lắc đầu:

“Không có, thần không dám quên lời của bệ hạ.”

“Chỉ có điều vừa rồi đại quân của Thiên Kế thánh triều đã đánh bại quân ta, đang tiến về thành trì của chúng ta.”

“Sao lại nhanh như vậy chứ?”

Vẻ mặt của Mạnh Ngọc Tuyền chợt thay đổi:

“Bây giờ chúng đang ở đâu?”

Thị vệ mở miệng nói: “Khởi bẩm thái thượng hoàng, ở vùng Bắc Việt.”

Mạnh Ý cúi đầu thoáng nhìn Mạnh Ngọc Tuyền, khuôn mặt tỏ ra tức giận.

“Hừ! Đúng là càng sống càng thụt lùi, thế mà lại để quân địch đánh tới nơi này.”

Mạnh Ngọc Tuyền hổ thẹn đầy mặt, không dám lên tiếng.

“Lấy binh phù ra đây.”

Mạnh Ngọc Tuyền nghe xong, ngoan ngoãn lấy binh phù ra.

Sau khi Mạnh Ý nhận lấy binh phù:

“Truyền mệnh lệnh của bổn đế, tất cả đại quân tập trung trên Đông Hạc Lâu, sẵn sàng đợi lệnh của bổn đế bất cứ lúc nào.”

“Vâng.”

Thị vệ chắp tay thi lễ rời khỏi.

Đông Hạc Lâu nằm ở vùng đất biên giới phía Nam của Thái Nhật thánh triều.

Đại quân đến từ khắp mọi nơi của Thái Nhật thánh triều đang tụ tập về đây. Khoảng chừng hai giờ canh giờ sau, Mạnh Ý đứng ở tầng cao nhất của Đông Hạc Lâu.

Lão ta đưa mắt nhìn về phía đại quân của Thiên kế thánh triều ở phía trước.

Dọc đường Cao Diệu liên tiếp thắng hết bảy tám trận đại chiến, lúc này mặt mày kiêu hãnh.

Cao Diệu xuất thân trong gia tộc tướng quân, mà bây giờ hắn ta đánh thắng trận, cộng tất cả lại sắp gần bằng một phần ba thắng lợi mà tổ tiên các đời của hắn giành được. Sao hắn ta không vui mừng về điều này cho được?

Tất nhiên hắn ta biết rất rõ, sở dĩ có thể đánh thắng trận liên tục như vậy, có quan hệ rất lớn với sự góp mặt của Bàng Vân ở đây.

“Bẩm phó tướng quân, phía trước có đại quân của Hạo Minh thánh triều.”

“Bao nhiêu người?”

“Ưm… Ít nhất hơn ba trăm vạn người.”

“Nhiều người như vậy à?”

Cao Diệu nhướng mày.

Hắn ta nhìn thẳng về phía trước, thả ra tinh thần lực của tu vi Dung Đạo Cảnh.

Cho tới khi tinh thần lực của hắn ta đặt lên người một bóng dáng cao lớn trên Đông Hạc Lâu nơi xa.

“Hừ, chỉ là một Dung Đạo Cảnh nho nhỏ, thứ không biết điều, cút!” Mạnh Ý chế nhạo, sau đó lão ta khẽ xoay chuyển ý niệm.

“Khụ!”

Cao Diệu ở bên kia bỗng xuất hiện một vệt máu nơi khóe miệng.

Hắn ta kinh ngạc nói: “Là Đại Đế Hợp Đạo Cảnh, hơn nữa còn là hậu kỳ!”

Không nghĩ tới Thái Nhật thánh triều lại che giấu một lá át chủ bài như thế.

“Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ, hình như tu vi của đại tướng quân cũng chỉ mới Hợp Đạo Cảnh trung kỳ thì phải…”

Cao Diệu lẩm bẩm một tiếng, sau đó lắc đầu.

Suốt dọc đường, Bàng Vân bày ra thực lực đã hơn hẳn Hợp Đạo Cảnh trung kỳ bình thường. Chỉ riêng những khôi lỗi Hợp Đạo Cảnh kia, không phải Đại Đế Hợp Đạo Cảnh tầm thường có thể chống cự nổi.

“Hừ. Võ Chân thánh triều cũng thật là càng lúc càng lụi bại, hai Hợp Đạo Cảnh sơ kỳ sống cả vạn năm, thế nhưng lại không đánh nổi một hậu bối Hợp Đạo Cảnh trung kỳ như vậy.”

Mạnh Ý chuyển dời tầm mắt về phía Bàng Vân.

Lão ta nhìn thoáng qua, tuy rằng Bàng Vân là Hợp Đạo Cảnh trung kỳ, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Lão ta thấy, hai vị lão tổ hoàng thất của Võ Chân thánh triều kia bại trong tay Bàng Vân, hoàn toàn là do khinh địch.

“Hừ. Hôm nay cứ để bổn đế tái hiện oai phong Thái Nhật thánh triều ta vậy.”

Mạnh Ý lạnh lùng nói.

Nghĩ tới trước kia, dưới sự dẫn dắt của lão ta, Thái Nhật thánh triều lớn mạnh nhường nào!

Không nghĩ tới chỉ mới ba ngàn năm trôi qua, Thái Nhật thịnh thế do mình gây dựng nên đã bị con cháu đời sau làm lụi bại thành dáng vẻ này.

Ngay khi đại quân của Thiên Kế thánh triều cách Đông Hạc Lâu còn mấy chục ngàn mét. Mạnh Ý đứng trên đỉnh Đông Hạc Lâu lại lên tiếng trước: “Tấn công!”

“Giết!”

Mấy trăm vạn đại quân của Thái Nhật thánh triều phát động tiến công trước. Tiếng móng ngựa cuồn cuộn trào dâng như thuỷ triều.

Tiếng chém giết như thể rung chuyển phá vỡ vạn dặm non sông.

“Ra tay.”

Một lúc lâu, Bàng Vân mới mở mắt nói.

Một đám phó tướng quân như Cao Diệu nghe thấy mệnh lệnh của Bàng Vân, lần lượt vung tay lên, lớn tiếng nói: “Vì Thiên Kế thánh triều! Chư vị cùng ta xông lên!”

Đại quân bên Thiên Kế thánh triều cũng bắt đầu phát động xung phong!