Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 721: Địa bàn của Huyết Sát Các (2)




Hắn ta vừa dứt lời, nhưng thật lâu vẫn không có tiếng hồi đáp, điều này khiến Vương Kiêm càng ngờ vực.

… Nhưng để đề phòng chuyện không may xảy ra, hắn ta vẫn khẽ hô một tiếng lần nữa.

“Vương Kiêm Kim Xích Môn Thái Nhật Thánh triều, phụng mệnh Mạnh Thánh Hoàng đến đây đưa một món đồ cho quý triều!”

Nhưng khi hắn ta vừa dứt lời, vẫn không hề có bất cứ âm thanh nào.

Điều này khiến Vương Kiêm cau mày lại. Hắn ta thử vận chuyển tinh thần lực. bao trùm một phía bên ngoài tường thành.

“Sao không có ai vậy?”

Vương Kiêm giật mình, bởi hắn ta sử dụng tinh thần lực, trông thấy bên kia tường thành vắng tanh, hắn ta cảm thấy không ổn lập tức khẽ xoay chuyển ý niệm, nhìn chằm chằm vào trong tường thành.

Ngoài các công trình kiến trúc ra, hoàn toàn không còn thứ nào khác.

Trong lòng Vương Kiêm nảy sinh nghi ngờ tiếp tục bay về phía trước.

Sau khi đi tới phía trước khoảng mấy nghìn dặm, cuối cùng Vương Kiêm cũng trông thấy bóng dáng của một thành trì.

Nhìn từ xa, điểm khác biệt với biên giới là bên trong thành trì có rất nhiều người đang đi lại.

“Nếu có người, vậy tại sao không hề có tướng sĩ nào canh giữ ở biên cảnh.”

Vương Kiêm vừa nói xong, bỗng cảm nhận được điều gì..

“Là ai! Ra đây!”

Hắn ta đột ngột xoay người nhìn sau lưng.

“Năng lực cảm nhận không tồi, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.”

Giang Vô Thành mặc trang phục màu đỏ, trên tay cầm bầu rượu hồ lô xuất hiện trong tầm mắt của Vương Kiêm. Hắn ta mở nắp hồ lô ra, thưởng thức rượu ngon như mọi khi, sau đó đặt lại bầu rượu bên hông, lấy tay trái chùi nhẹ.

“Ngươi là người của thánh triều khác hả?”

Trong lòng Vương Kiêm cảnh giác nói.

“Giang Vô Thành, sát thủ nhị đẳng hàng chữ Thiên của Huyết Sát Các”

Giang Vô Thành mỉm cười nói cho đối phương biết.

“Huyết Sát Các… là Thiên Kế thánh triều!”

Vương Kiêm suy nghĩ giây lát, chợt giật mình.

Hắn ta thu thập tình báo cho Thái Nhật thánh triều, đương nhiên đã nghe nói về Huyết Sát Các, một tổ chức do Thiên Kế thánh triều mới lập nên.

Nghe đồn, Huyết Sát Các góp công sức lớn trong việc đánh bại Võ Chân thánh triều.

“Sao Huyết Sát Các các ngươi lại ở đây vậy?”

Vương Kiêm lạnh lùng quát lên.

“Chẳng phải chuyện này rất dễ đoán hay sao? Tiên Tần thánh triều đã thuộc về Huyết Sát Các ta.” Giang Vô Thành mở miệng nói.

“Ha, ngươi cho rằng ta sẽ tin vào lời nói xằng bậy này của ngươi sao?”

Tiên Tần thánh triều là thánh triều lớn mạnh nhất trong ngũ đại thánh triều. Làm sao có thể bị Huyết Sát Các công phá một cách dễ dàng như vậy được? Hơn nữa còn chưa hề truyền ra tin tức nào cả.

Giang Vô Thành nhún vai:

“Ngươi không tin thì cũng hết cách, tóm lại ta cũng chỉ cần mạng của ngươi mà thôi.”

Giang Vô Thành nói xong, nhấc tay phải lên:

“Kiếm ra tới.”

Tửu Trung Kiếm bay ra từ trong bầu rượu hồ lô. Trong lúc lao ra còn vương vãi một ít rượu.

“Dung Đạo Cảnh!”

Trong lòng Vương Kiêm chùng xuống, trầm giọng nói.

“Không những là Dung Đạo Cảnh, hơn nữa còn là hậu kỳ!”

Giang Vô Thành chém ra một kiếm, tu vi Dung Đạo Cảnh hậu kỳ ẩn chứa bên trong kiếm khiến Vương Kiêm hoảng sợ!

Hai tay hắn ta lấy ra một món pháp bảo phòng ngự đế giai hạ phẩm ra. Pháp bảo là một cái đèn lung linh bảy sắc tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Chiếc khiên bảy màu sắc khác nhau bảo vệ hắn ta một cách chặt chẽ.

Khi nhát kiếm vừa tới, bảy lớp khiên chắn trước sau bị chém vỡ như thể thuỷ tinh.

‘Xoảng xoảng!’

Cho đến khi toàn bộ bảy lớp khiên chắn bị chiêu kiếm này của Giang Vô Thành phá nát. Luồng kiếm khí này rơi xuống trên đèn lung linh bảy sắc.

Trên bề mặt của đèn xuất hiện một vết nứt, sau đó:

‘Rắc!’ Một tiếng âm thanh khẽ vang lên.

Vương Kiêm thấy đèn lung linh bảy sắc không thể đỡ nổi, bấm hai tay niệm quyết:

“Ngụy Tướng Binh Pháp!”

Hắn ta lập tức thi triển một môn công pháp đế giai trung phẩm.

‘Ầm ầm.’

Xung quanh Vương Kiêm xuất hiện mấy binh hồn trông giống với pháp tướng, nhưng xét tổng thể lại có chút khác biệt. Tuy nhiên, cách làm này chẳng qua chỉ đang kéo dài thời gian chết sớm hay muộn của hắn ta mà thôi.

Bốn binh hồn mặc giáp trụ chặn ở trước mặt Vương Kiêm. Dưới sự gột rửa của kiếm khí, thân xác của binh hồn như giấy đụng phải lửa, nháy mắt đã bị nát vụn.

Cuối cùng kiếm khí quấy xác thịt của vị Đại Đế Nhập Đạo Cảnh này thành bột phấn, tung bay theo cơn gió.

“Giải quyết xong xuôi.”

Giang Vô Thành khẽ xoay chuyển ý niệm, Tửu Trung Kiếm trực tiếp bay trở lại trong bầu rượu hồ lô. Hắn ta cầm bầu rượu lên, thưởng thức một ngụm rượu:

“Thoải mái. Thế gian này chỉ có thể giải sầu bằng rượu.”

Tại Trấn Ngục Ma Các.

Dạ Mệnh nhìn hai nữ tử Đông Tuyết Vân Tịch bước tới báo cáo tình hình với mình.

“Khởi bẩm các chủ đại nhân, chúng ta đã thành công loại bỏ Tần Toại.”

“Làm tốt lắm.”

Dạ Mệnh hài lòng nói.

“Tình hình hiện nay của Tiên Tần thánh triều ra sao?”