Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 718: Tấn công Thái Nhật thánh triều (2)




Tại Thái Nhật thánh triều.

Điều Tần Toại không biết đó là, Thái Nhật cũng gặp phải tình trạng tương tự.

Sau khi Mạnh Ngọc Tuyền Thánh Hoàng biết được tin Võ Chân vương triều bị tiêu diệt, đầu tiên vẻ mặt nở nụ cười. Bởi vì tính ra họ có ân oán lớn nhất với Võ Chân thánh triều trong ngũ đại thánh triều.

Bây giờ thánh triều này đã bị diệt, hắn ta tự nhiên vui mừng khôn xiết, chỉ có điều... niềm vui trong lòng đó đã bị dập tắt ngay khi nhận được tin đại quân Hạo Minh thánh triều đang tiến công về phía mình. Vẻ mặt hoàn toàn trở nên cứng đờ.

“Rốt cuộc đầu óc của Nguyên Kiến Lưu đang nghĩ gì thế?”

“Không tấn công Thiên Kế thánh triều, ngược lại tấn công Thái Nhất thánh triều ta?”

Hắn ta thật sự không hiểu đầu óc vị Thánh Hoàng của Hạo Minh kia chứa thứ gì nữa!

Bây giờ Thiên Kế Thánh Hoàng vừa mới đại chiến một trận với Võ Chân thánh triều, tự nhiên sẽ bị hao tổn nguyên khí. Điều này đối với họ mà nói không hề nghi ngờ chính là cơ hội trời ban.

Mà Hạo Minh thánh triều không nhân cơ hội này ra tay với Thiên Kế thánh triều thì cũng thôi đi, ngược lại đi tấn công mình.

Mạch suy nghĩ này…

“Phái sứ thần tới Hạo Minh thiên triều cho bổn hoàng.” Mạch Ngọc Tuyền ra lệnh.

“Vâng.”

Một vị tướng lĩnh Đại Đế ở trước mặt hắn ta lui xuống. Không phải hắn ta lo lắng không đánh bại Hạo Minh thiên triều, chủ yếu là hắn ta sợ Thái Nhật thánh triều của mình bùng nổ chiến tranh, khi trận chiến đến hồi kết thúc, Tiên Tần thánh triều đột nhiên nhảy vào, làm ngư ông đắc lợi, chiếm lấy tất cả ba đại thánh triều còn lại. Đến lúc đó người thắng cuộc cuối cùng chính là Tiên Tần thánh triều.

“Thần Công điện chết tiệt này, lại dám gạt trẫm, ngày sau các ngươi nhất định gặp quả báo!”

Mạnh Ngọc Tuyền đột nhiên lạnh lùng lên tiếng.

Thần Công điện như thể biến mất không thấy tăm tích, hoàn toàn không tìm được dấu vết, trong mắt Mạnh Ngọc Tuyền, Thần Công điện đang lừa gạt mình.

Tại hoàng cung Thiên Kế thánh triều.

Công Nghi Tư Khê đang ngồi trên ngai vàng, cụp mắt xuống, tất cả văn võ bá quan đều đã đến đông đủ.

Lúc này hầu như vẻ mặt của tất cả mọi người đều hân hoan, bởi vì Thiên kế thánh triều giành thắng lợi! Đánh bại Võ Chân thánh triều!

Đây là chuyện từ trước đến nay họ không dám tưởng tượng.

Nhưng mà chính ngày hôm nay, chuyện này thật sự đã xảy ra.

Công Nghi Tư Khê bình tĩnh nói: “Truyền lệnh của bổn hoàng, chiêu cáo thiên hạ, bắt đầu từ hôm nay ba vùng đất Đông Nam của Võ Chân thánh triều đều thuộc về lãnh thổ Thiên Kế thánh triều ta.”

“Thần tuân mệnh.”

Mọi người đồng thanh hô lên.

Sau buổi triều sớm, Công Nghi Tư Khê trở lại cung điện, cởi bỏ phượng bào Thánh Hoàng trên người xuống, đổi thành một bộ váy hồng, tiến vào Trấn Ngục Ma Các thông qua lệnh bài sát thủ.

“Tư Khê bái kiến các chủ.”

Công Nghi Tư Khê đi tới chỗ Dạ Mệnh, chắp tay thi lễ một cái. Dạ Mệnh gật đầu.

“Các chủ, đã thành công tiêu diệt Võ Chân thánh triều, không biết các chủ còn điều gì dặn dò nữa không?”

Công Nghi Tư Khê tỏ ra lễ phép cung kính.

Dạ Mệnh thản nhiên nói: “Tạm thời không có. Ngươi tiếp tục làm theo lời dặn trước kia của bổn các chủ là được.”

“Vâng.”

Công Nghi Tư Khê gật đầu một cái:

“Các chủ, Tư Khê muốn xây dựng một trạm truyền tống có thể nối liền Càn Khôn Vô Giới môn ở các thành quận lớn, tiện cho việc sát thủ trong các có thể nhanh chóng tới địa điểm mình muốn.”

“Các chủ cảm thấy sao?”

Dạ Mệnh nghe xong, không nói hai lời lập tức lên tiếng: “Ý tưởng này không tồi, bổn các chủ cho phép.”

“Tư Khê tuân lệnh.”

Sau khi Công Nghi Tư Khê rời khỏi Trấn Ngục Ma Các. Toán Loạn Thiên xuất hiện trước mặt hắn.

“Các chủ đại nhân.”

“Sao rồi?”

“Y như kế hoạch trước đây mà ngài nhắc tới, đại quân của Hạo Minh thánh triều đã tiến quân về phía Thái Nhật Thánh triều.”

“Tốt.”

Trên mặt Dạ Mệnh khẽ nở nụ cười.

Hiện nay, mục tiêu chỉ còn lại hai thánh triều Thái Nhật cùng Tiên Tần.

“Đông Tuyết Vân Tịch và Nhậm Linh Ngọc đã tới Tiên Tần thánh triều chưa?”

“Chắc sắp tới rồi.”

Toán Loạn Thiên trả lời.

“Ta hiểu rồi.”

“Các chủ đại nhân, vừa rồi Đế giới nhất trọng của Quỳnh Du đại lục xuất hiện dao động, dường như một Đại Đế Hợp Đạo Cảnh nào đó sắp sống lại.”

“Sống lại? Chuyện này giao cho Thánh Thiên Đế giải quyết đi, đúng lúc hắn ta đang ở bên tân đại lục.”

“Thuộc hạ đã biết.”

Tại Tiên Tần thánh triều.

Tần Toại trở về tẩm cung của mình.

“Bệ hạ, nô gia chờ ngài đã lâu.”

Một vị phu nhân xinh đẹp với dáng người đầy đặn thướt tha nằm trên giường, nở nụ cười quyến rũ với Tần Toại.

“Ái phi, có lẽ nàng vẫn còn chưa biết, Võ Chân thánh triều vừa mới bị Thiên Kế thánh triều tiêu diệt.”

Phu nhân xinh đẹp nghe vậy, gương mặt thanh tú trở nên trắng bệch đến độ có thể trông thấy bằng mắt thường.

“Sao, sao lại như vậy?”

Tần Toại thấy thế, lên tiếng an ủi: “Nhưng nàng yên tâm, trẫm đã nghĩ ra cách đối phó từ lâu.”