Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 691: Âm Khôi




“Không cần đâu.” Một sát thủ khác trả lời.

“Truyền lệnh Các chủ, tiêu diệt Thần Công Điện, động thủ!”

Một âm thanh lạnh lẽo giống như vang lên từ Cửu U dưới suối vàng.

Tất cả sát thủ lúc này đều công kích về phía Thần Điện.

“Tất cả trưởng lão lui về trong đại trận.”

Đám người Tả Bác Dung lui về đằng sau đại trận ở hộ điện.

“Chỉ là một tòa trận pháp Đế Cấp trung phẩm, lấy ra cũng quá mất mặt rồi.”

Minh Vong xuất hiện.

“Vĩnh Hằng Minh Kiếm.” Thanh lợi kiếm màu đen xuất hiện trong tay hắn ta

Trên thân kiếm, có vô vàn âm khí đang bao lấy.

“Ta tuyên bố, hôm nay chính là ngày chết của các ngươi.”

Minh Vong mặc một thân áo giáp Lửa Vong Linh.

Hỏa diễm hừng hực bốc lên.

Ngọn lửa trong mắt đang cháy bập bùng, tiếng lửa thiêu đốt càng thêm hỗn loạn. Vĩnh Hằng Minh Kiếm là pháp bảo Đế Cấp cực phẩm.

Âm khí kéo dài vạn dặm.

“Xuất kiếm!”

“Đó là Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong.”

Tả Bác Dung đứng trong trận pháp, nhìn từ xa, sau khi nhìn thấy tu vi chân chính của Minh Vong, hắn ta vô cùng hoảng sợ.

Sau khi nhìn thấy vị Hợp đạo đỉnh phong này, hắn ta chợt bừng tỉnh ngộ.

Rốt cuộc hắn ta cũng biết vì sao một tông môn thịnh thế, lớn mạnh như Vạn Tượng tông lại bị tiêu diệt trong tích tắc.

Hóa ra là do thế lực bên ngoài Bắc Thần đại lục, Huyết Sát Các Này thậm chí còn có cả Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong!

Đòn này do Vong Minh huy động gần tám phần sức mạnh. Đánh vào bên trên đại trận hộ điện của Thần Công Điện.

Rất nhiều người đều thấy được, đối mặt với trận pháp Đế Cấp trung phẩm, đứng trước sức mạnh tuyệt đối, rốt cuộc thì bất lực đến mức nào.

Rầm.

Giương mắt nhìn trận pháp bị phá thành từng mảnh nhỏ, chia năm xẻ bảy.

Trong lòng Tả Bác Dung sợ hãi, hắn ta biết rõ.

Thần Công Điện bại trận là chuyện không cần phải nghi ngờ gì nữa.

Nhìn thì thấy Hợp Đạo Cảnh hậu kỳ và Hợp Đạo Cảnh đỉnh phong chỉ kém nhau có một cảnh giới. Thật ra, chênh lệch một cảnh giới này lại là chênh lệch lớn nhất trong tất cả các Cảnh. Nói là chỉ chênh lệch một cảnh giới thôi thì không đủ.

“Điện chủ, tình hình không ổn, có nên dùng Âm Khôi không?”

Nhị trưởng lão quay đầu, nói với Tả Bác Dung sắc mặt đang tái nhợt một câu.

Hai chứ Âm Khôi ở trong đầu Tả Bác Dung dường như đã trở thành tia hy vọng duy nhất.

Đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên còn một lá bài tẩy, chính là Âm Khôi.

‘Ngươi đi mở tất cả Âm Khôi ra,không cần giữ lại cái nào hết, bản điện chủ sẽ kéo dài thời gian, các ngươi phải tranh thủ.”

“Vâng.”

Nhị trưởng lão nhoáng cái đã biến mất, cố gắng tranh thủ chút thời gian. Minh Vong thấy vậy liền dốc toàn lực ứng phó.

‘Huyết Nhục Luyện Hồn Trụ!”

Tả Bác Dung đành hy sinh pháp bảo Đế Cấp thượng phẩm của bản thân.

Một cây cột lớn với những sợi xích quấn quanh thân đứng giữa khoảng không. Cây cột này dài đến nghìn mét, vô cùng to, lớn.

“Cuồng Ma Loạn Thế.”Tả Bác Dung khẽ niệm.

Cây cột này ngoại trừ có những sợi dây xích quấn bên ngoài.

Bề mặt ngoài còn khắc rất nhiều ác ma với làn da đỏ tươi. Tả Bác Dung niệm một tiếng, tất cả ác ma trên cây cột kia đều... sống lại.

Ác ma có tướng mạo quái dị bò ra từ giữa cây cột.

“Giết cho bản điện chủ.” Tả Bác Dung quát.

Những ác ma này dường như đang đáp lại lời Tả Bác Dung. Ngẩng đầu gào thét.

Minh Vong nhìn thấy những quái vật này thì cười ha ha nói: “Binh tôm tướng cá cũng dám diễu võ dương oai à.”

“Các tướng sĩ nghe lệnh ta, sống lại.” Minh Vong đưa tay trái lên ra lệnh.

Vô số âm binh không ngừng xuất hiện, đối chiến với những ác ma do Tả Bác Dung triệu hoán.

Hai bên bắt đầu giao chiến.

Ưu thế và bất lợi nhanh chóng hiện rõ, âm binh bị ác ma xâu xé chỉ cần hơn mười giây sau là có thể một lần nữa sống dậy.

Hãy nhìn những ác ma do Tả Bác Dung triệu hồi xem, ở trước mặt âm binh của Minh Vong, đại quân ác ma không hề có sức chống đỡ.

“Bên phía Nhị trưởng lão còn chưa xong sao?” Tả Bác Dung không ngừng hỏi.

Hắn ta liếc nhìn xung quanh Thần Công Điện.

Còn chưa đến năm phút, đã có mười vị trưởng lão Nội, Ngoại Điện tử trận.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ chưa tới nửa khắc đồng hồ thì Thần Công Điện đã xong đời rồi.

Tả Bác Dung đã gần như đã tuyệt vọng.

Ở phía sau Thần Công Điện.

Mấy luồng tà khinh thiên động địa phóng lên tận trời.

‘Cuối cùng cũng đến rồi.”

Đôi mắt Tả Bác Dung xuất hiện vài tia hy vọng, dùng dư quang liếc về phía sau thì thấy ba bóng người đứng giữa không trung.

Nếu quan sát kỹ, có thể phát hiện ba bóng người này đều có làn da nhợt nhạt, con ngươi toàn một màu đen, âm trầm. Đây hoàn toàn không phải là người sống.

Minh Vong nhìn thấy ba kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ kia, bình thản nói: “Chỉ là con khôi lỗi Hợp đạo Cảnh mà thôi, hai con sơ kỳ, một con trung kỳ, căn bản là chẳng thể làm gì.”