Khuôn mặt Tùy trưởng lão tái nhợt vô lực, có cảm giác lung lay sắp đổ, rõ ràng là đã dâng toàn bộ linh khí lên.
Còn Vương trưởng lão nhận được một thân linh khí của Tùy trưởng lão thì tinh thần no đủ, sắc mặt hồng nhuận, hai mắt trợn trừng nhìn về phía Giang Vô Thành.
“Là do các hạ ép ta. Hồng Nguyên bí pháp!” Hai tay Vương trưởng lão kết ra một thủ ấn.
Thủ ấn kết thành.
Tốc độ hao tổn tu vi của Vương trưởng lão rất nhanh, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Tu vi ban đầu vốn ở Dung Đạo Cảnh sơ kỳ, trong thoáng chốc thăng lên Dung Đạo hậu kỳ!
Vương trưởng lão lạnh lùng nói: “Xâm phạm Kim Ô Cung ta? Hôm nay, bổn trưởng lão sẽ khiến ngươi phải trả một cái giá thật lớn!”
Tuy tu vi Dung Đạo Cảnh hậu kỳ hiện tại chỉ là tạm thời, nhưng đối với Vương trưởng lão mà nói, như vậy cũng đã đủ dùng rồi.
“Thiên Xuân Đao.”
Một thanh pháp bảo Đế giai hạ phẩm xuất hiện trên tay ông ta.
“Tiếp chiêu!”
Đao thức thi triển, đao ý trải dài trong phạm vi gần vạn dặm.
“Hai người các ngươi đi giải quyết tên sống dở chết dở kia đi, tên này để ta đến đối phó.”
Tay phải Giang Vô Thành còn vô cùng nhàn nhã mà cầm hồ lô rượu bên hông lên uống một ngụm.
Uống xong, Giang Vô Thành cũng không cất hồ lô rượu về lại bên hông, mà lại tưới rượu bên trong hồ lô lên thân kiếm trong tay.
“Lão bằng hữu, cho ngươi nếm thử hương vị rượu như hỏa thiêu này.”
Nói xong mới thả hồ lô xuống bên hông.
Kiếm được tắm qua rượu phát ra từng trận kiếm ngân.
Những giọt rượu còn lưu lại trên thân kiếm, trong thoáng chốc đã bị nó hấp thụ hết.
“Nếu uống xong rồi, vậy thì dùng lực một chút cho ta.”
Cùng lúc đó.
Tửu Trung Kiếm cũng bắt đầu phát ra từng đợt kiếm quang rực rỡ! Khuôn mặt Giang Vô Thành lộ ra ý cười.
“Tửu Kiếm Trường Ca!”
Nâng kiếm chỉ lên trời.
Kiếm quang của Tửu Trung Kiếm lại một lần nữa nghênh đón một lần bạo trướng! Kiếm khí phá tan mây trắng trên bầu trời.
Giang Vô Thành nhìn mấy đạo công kích đang lao đến trước mặt. Khinh thường cười.
Kiếm khởi!
Kiếm khí cuồng loạn đánh vỡ công kích của Vương trưởng lão.
“Không đúng, cảm giác này, ngươi cũng là Dung Đạo Cảnh hậu kỳ?”
Vốn tưởng rằng Giang Vô Thành nhiều nhất cũng chỉ là Dung Đạo Điền sơ kỳ hoặc trung kỳ cũng chỉ như Vương trưởng lão. Giang Vô Thành mỉm cười.
“Thế nào? Khiếp sợ lắm à?”
Tay Giang Vô Thành cầm Tửu Trung Kiếm, sau khi phá vỡ công kích của Vương trưởng lão, lại tiếp tục công kích.
Kiếm khí tung lên.
Oành!
Tuy hai người Vương trưởng lão cùng Giang Vô Thành đều là Dung Đạo Cảnh hậu kỳ. Nhưng tu vi của Vương trưởng lão chỉ là tạm thời, chứ chưa cần nói đến chuyện Thiên Xuân Đao trong tay ông ta so với Tửu Trung Kiếm của Giang Vô Thành rõ ràng là kém hơn một bậc.
Dưới sự công kích không ngừng của Giang Vô Thành.
Vương trưởng lão chỉ có thể lâm vào thế bị động phòng ngự.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Vương trưởng lão đã cảm nhận được tu vi của bản thân sắp trở lại cảnh giới ban đầu.
Nếu như không tìm được chỗ để đột phá, chỉ sợ một lúc nữa tu vi trở lại Dung Đạo Cảnh sơ kỳ, cũng chính là lúc ông ta phải chết.
“Đáng giận, bổn trưởng lão liều mạng với ngươi!”
Vương trưởng lão cưỡng ép sử dụng ba giọt tinh huyết của Đại Đế, khiến tu vi của bản thân một lần nữa tăng cao.
“Uống!” Vương trưởng lão quát lớn.
Hào quang trên thân Thiên Xuân Đao dâng lên mãnh liệt!
Giang Vô Thành cầm Tửu Trung Kiếm trong tay, hơi hơi mỉm cười.
Dùng kiếm nhẹ nhàng chặn đứng công kích Thiên Xuân Đao.
“Thời gian cấp bách, không chơi cùng ngươi nữa. Con kiến nhỏ, tạm biệt.
Quỷ thú.”
Mật lệnh màu đen bên hông Giang Vô Thành bắn ra một luồng u quang. Một bộ xương khô của quỷ thú đi đến sau lưng Vương trưởng lão.
Tâm thần Vương trưởng lão run lên: “Còn có một Đế Cảnh nữa?”
Ông ta vốn tưởng rằng Giang Vô Thành triệu hồi hai yêu thú Đại Đế đã là cực hạn. Không ngờ rằng vậy mà vẫn còn!
Bàn tay lạnh băng của Quỷ thú sờ vào sau lưng Vương trưởng lão.
Phốc!
Máu tươi phun trào.
Vương trưởng lão cúi đầu nhìn tay bộ xương khô xuyên qua ngực mình, vẻ mặt vặn vẹo vô cùng thống khổ. Không ngờ bản thân tu luyện cả đời, cuối cùng lại chết như vậy.
Giang Vô Thành cũng mượn cơ hội này, cầm Tửu Trung Kiếm trong tay, bước đến hạ xuống một kiếm. Trực tiếp chém xuống đầu Vương trưởng lão, vị Dung Đạo Cảnh sơ kỳ này.
Sau khi Giang Vô Thành giết chết đối phương, Sân thú cùng Tuyệt thú xuất hiện sau lưng hắn ta.
“Xong việc rồi à, vậy thì trở về đi.” Giang Vô Thành.
Ba vị quỷ thú Đại Đế một lần nữa hóa thành ba luồng lưu quang trở lại bên trong mật lệnh màu đen.
“Nhìn tình huống hiện tại, hẳn là sắp kết thúc rồi.”
Tầm mắt Giang Vô Thành dừng lại ở cuộc chiến cách đó không xa. Một đám trưởng lão nội môn của Kim Ô Cung, tử thương hơn phân nửa.
Chỉ còn lại bốn người cuối cùng đang ngoan cường chống cự.